Trảm Huyền Cảnh! (2)
Trong đầu lâu to lớn của Hài Cốt Huyết Yêu, trong hốc mắt, đôi mắt màu nâu xám, chợt lóe lên ánh sáng màu lục u ám.
Con ngươi màu nâu xám của hắn dần dần nhiễm màu xanh lục, biến thành màu xám lục, như hai ngọn đèn dầu được thắp sáng.
Sinh mệnh chi hỏa được thắp lại, máu trong huyết quản của Hài Cốt Huyết Yêu đột nhiên chảy nhanh hơn.
Hài Cốt Huyết Yêu vẫn không nhúc nhích, nhưng Nhiếp Thiên lại cảm nhận được rõ ràng, hắn đang dần dần thức tỉnh, hơn nữa bởi vì máu của hắn, giữa hắn và Hài Cốt Huyết Yêu lặng lẽ hình thành một mối liên hệ kỳ lạ.
Thứ khiến Hài Cốt Huyết Yêu thức tỉnh là máu tươi ẩn chứa sinh mệnh lực của hắn, cho nên Hài Cốt Huyết Yêu chỉ nhận hắn làm chủ.
"Đây, chính là chỗ dựa của ngươi sao?" Đổng Lệ kinh ngạc hỏi.
Một tầng quang tráo màu đen sẫm bao lấy thân thể yểu điệu của nàng, tràn đầy một loại khí tức thần bí.
Nhiếp Thiên khẽ gật đầu: "Có hắn là đủ rồi."
Trong sân, Lý Lang Phong không sử dụng bất kỳ linh lực đặc thù nào để che chở thân thể khỏi bị linh khí ô uế ảnh hưởng, hắn bình yên vô sự.
Nhiều năm qua, thân thể tàn tạ không chịu nổi của hắn đã trải qua kịch độc ăn mòn.
Những linh khí ô uế trong Liệt Không Vực kia, so với độc tố thẩm thấu huyết nhục tạng phủ của hắn, yếu hơn rất nhiều.
Điều này dẫn đến hắn căn bản không bị ô uế linh khí ăn mòn.
Nhiếp Thiên vốn bị Thanh Ngọc Hoàn che lấp thân thể, sau khi lấy máu tươi của bản thân điểm hỏa sinh mệnh của Hài Cốt Huyết Yêu, do dự một chút, cũng thu liễm ánh sáng Thanh Ngọc Hoàn.
Hắn và Lý Lang Phong giống nhau, cũng bại lộ dưới linh khí ô uế còn ác liệt hơn so với trước kia của Liệt Không Vực.
"Nhiếp Thiên! Ngươi, ngươi đang làm gì vậy?" Đổng Lệ kinh hãi.
Quang tráo màu đen bao phủ nàng thỉnh thoảng truyền đến tiếng "xèo xèo" dị thường, có những tia hắc quang lẻ tẻ rơi xuống, đây là linh khí ô uế, lặng lẽ ăn mòn quang tráo của nàng.
Nàng cần phải không ngừng ngưng tụ hắc ám linh lực mới có thể chống đỡ được linh khí ô uế ngày càng kinh khủng nơi đây.
Mà Nhiếp Thiên, dưới hoàn cảnh thiên địa khắc nghiệt này, vậy mà lại triệt hạ quang tráo che chở bản thân, để thân thể huyết nhục trực tiếp bại lộ ra, rõ ràng dọa nàng sợ hãi.
Nhiếp Thiên không trả lời, đứng trong linh khí ô uế, nheo mắt, dùng huyết nhục của bản thân cảm ứng.
Một tia khí tức ăn mòn chua độc, minh khí, yêu ma chi khí, khi ánh sáng của Thanh Ngọc Hoàn biến mất, gần như lập tức bao phủ lấy hắn.
Nhưng hắn chỉ hơi vận dụng một chút tinh khí huyết nhục của bản thân, liền hình thành một tầng màng vô hình ở bên ngoài thân, ngăn cách tất cả khí tức ô uế.
Trong đó, còn có từng tia thiên địa linh khí thuần túy bị linh hải trong đan điền của hắn hấp dẫn mà tiến vào linh hải của hắn.
"Quả nhiên!"
Hắn lập tức nhận ra rằng, trải qua Thiên Mộc Trọng Sinh Thuật rèn luyện, tinh cốt hình thành, sau khi thân thể lột xác, hắn có thể giống như dị tộc, không nhìn linh khí ô uế của Liệt Không Vực.
Tinh khí huyết nhục nồng đậm của hắn, chỉ cần ngưng tụ một chút, đã khiến hắn ngăn cản tất cả linh khí ô uế ăn mòn.
Hơn nữa, hắn còn có thể rút ra từ đó linh khí đặc thù có lợi cho bản thân.
Hắn cẩn thận cảm ứng, phát hiện trong linh hải của hắn ngoài thiên địa linh khí thuần túy, còn có từng sợi tinh khí thảo mộc.
Những tinh khí thảo mộc kia, so với hai hải đảo kia, tự nhiên yếu hơn rất nhiều, nhưng so với những nơi khác trong Vẫn Tinh Chi Địa, lại mạnh hơn một chút.
"Thượng tầng đại lục của phương thiên địa kia, cũng từng có tộc nhân Mộc tộc sinh sống, tự nhiên cũng lượn lờ thảo mộc linh khí của Mộc tộc. Bị sáu khe hở không gian kia tiết lộ ra, hẳn là có không ít thảo mộc tinh khí, có thể bị ta hấp thu."
Nghĩ lại, hắn liền hiểu ra, càng thêm bình tĩnh.
"Ngươi, ngươi không sao?" Đổng Lệ kinh ngạc hỏi.
Ngay cả Lý Lang Phong, cũng lộ ra vẻ khó hiểu, dường như không nhìn ra Nhiếp Thiên rốt cuộc thông qua phương pháp gì, có thể bình yên vô sự trong hoàn cảnh ác liệt của Liệt Không Vực.
Nhiếp Thiên không giải thích, cũng không muốn biểu hiện quá đặc thù, một lần nữa phóng thích hào quang của Thanh Ngọc Hoàn, sau đó nói: "Liệt Không Vực quả thật đã có biến hóa lớn, sau khi những dị tộc kia tràn vào, hẳn là có thể hoàn toàn thích ứng nơi này. Nơi đây, sẽ là nơi thích hợp nhất cho toàn bộ Vẫn Tinh Chi Địa, thích hợp nhất để bọn chúng chiến đấu."
Nói xong, hắn liền ngồi xuống tại chỗ, sắc mặt lạnh lùng, nhìn về phía Phá Diệt thành.
Từng bóng người từ phương hướng Phá Diệt thành gào thét mà đến.
Nhiếp Thiên không ngưng tụ Thiên Nhãn, chỉ nhìn những người đó có thể bay lượn trên không, liền biết tất cả đều là Huyền cảnh!
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 24 |