Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khốn cục (3)

Phiên bản Dịch · 990 chữ

"Cũng giống chúng ta, đều là nơi hẻo lánh nhất Liệt Không Vực." Phó Hoành thần sắc ảm đạm, "Trước kia, chúng ta chưa bao giờ thăm dò qua những thiên địa kia, không ngờ... số lượng linh thú biến dị ở những khu vực đó nhiều vô số kể. Không chỉ có chúng ta, mấy nhóm khác cũng gặp phải linh thú biến dị, tình cảnh cũng tương tự như chúng ta."

"Có mấy nhóm, triệt để cắt đứt liên hệ, hẳn là còn hỏng bét hơn chúng ta, có thể đã chết hết rồi."

Nhiếp Thiên trầm mặc nửa ngày, lại nói: "Biết thực lực phân bố của dị tộc ở Liệt Không Vực lúc này không?"

"Không rõ lắm, Huyễn Không sơn mạch, Phá Diệt thành, vùng đất vứt bỏ và những căn cứ Nhân tộc trước kia đều đã sớm trống không. Không ai không biết sống chết, còn dám ở lại những nơi đó."

Nhiếp Thiên trầm mặc nửa ngày, lông mày nhíu chặt, phất phất tay, ý bảo Phó Hoành có thể đi.

"Nhiếp thiếu gia..." Phó Hoành lần nữa cầu khẩn.

"Ta sẽ không giống như các ngươi, trốn vĩnh viễn ở chỗ này." Nhiếp Thiên lạnh lùng nói: "Ta chỉ cho các ngươi một lời khuyên, không nên tiếp tục đi sâu vào Hôi Mạc Sâm Lâm. Bên trong, e là có linh thú biến dị càng mạnh hơn. Với thực lực của các ngươi, căn bản không có khả năng sống sót."

"Ta biết." Phó Hoành thở dài.

Nhiếp Thiên do dự một chút, lấy ra một ít linh thạch, ném trên mặt đất, nói: "Những linh thạch này cho các ngươi, hy vọng các ngươi có thể chống đỡ thêm một thời gian."

Tất cả đồ vật chống đỡ linh khí dơ bẩn đều dựa vào linh thạch, những người này sinh tồn cũng cần linh thạch.

Với Nhiếp Thiên, cho một ít linh thạch để bọn họ tự sinh tự diệt, đã coi như là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.

Hắn không có nghĩa vụ, vì những người không liên quan này, mà phải ở lại đây.

Nhất là khi hắn biết, dị tộc có năng lực xâm nhập vào những vực giới như Ám Minh vực.

Thấy Phó Hoành còn muốn thỉnh cầu, Nhiếp Thiên hừ lạnh một tiếng, liền ra hiệu cho Lý Lang Phong, hai người phi thân nhảy đến bên vai Hài Cốt Huyết Yêu.

Rất nhanh, dưới ánh mắt tuyệt vọng của Phó Hoành và Hồ Hạm, Hài Cốt Huyết Yêu phóng lên cao.

"Phương hướng này, không phải chỗ sâu trong Hôi Mạc Sâm Lâm, hắn muốn đi nơi nào?" Phó Hoành cả kinh: "Lẽ nào hắn muốn đi Huyễn Không sơn mạch?"

"Huyễn Không sơn mạch chắc chắn có dị tộc cường đại đóng giữ, con huyết nhục khôi lỗi này chỉ sợ cũng không bảo vệ được hắn." Hồ Hạm ngẩn ngơ, thì thào nói nhỏ: "Ở lại Hôi Mạc Sâm Lâm không tốt sao? Ở đây tuy có linh thú biến dị, nhưng những dị tộc kia hình như cũng không đến. Trong thời gian ngắn, nơi này vẫn an toàn."

Phó Hoành trầm mặc một chút, đột nhiên nói: "Ta hiểu rồi, hắn có người nhất định phải bảo vệ. Những người đó, hẳn là ở Ly Thiên vực! Sau khi tất cả không gian truyền tống trận đều bị phá hủy, có lẽ cũng chỉ có ở sâu trong Huyễn Không sơn mạch, nơi có vô số khe hở không gian di chuyển bất định, mới có thể đưa hắn trở về."

"Hắn không hiểu được không gian bí pháp, hẳn là không có khả năng tìm được khe hở không gian nối liền Ly Thiên vực?"

"Người này, há có thể dùng lẽ thường để nhìn nhận." Phó Hoành thở dài.

"Hắn đi rồi, chúng ta... nên đi đâu về đâu?" Trong mắt Hồ Hạm tràn đầy tuyệt vọng.

"So với những đại tông môn kia, hắn đối xử với chúng ta đã là rất tốt rồi." Nhìn những linh thạch Nhiếp Thiên để lại, "Có những thứ này, chúng ta ít nhất có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian. Hy vọng đến lúc đó, Liệt Không Vực đã có chuyển biến tốt đẹp hơn."

"Nhiếp thiếu gia, ngươi muốn đi đâu?" Trên người Hài Cốt Huyết Yêu, Lý Lang Phong sợ hãi bất an, "Phía Hôi Mạc Sâm Lâm dường như không có dị tộc đến, nơi đây ít nhất bây giờ an toàn. Hay là, ngươi định đi Phá Diệt Thành, hoặc là Huyễn Không Sơn Mạch?"

"Không nhất định phải đi Huyễn Không sơn mạch, nhưng chúng ta nhất định phải tìm được dị tộc. Từ miệng dị tộc mới có thể biết được tin tức hữu dụng." Trong lòng Nhiếp Thiên sớm đã có phương châm: "Bọn người Phó Hoành kia đều bị dọa vỡ mật rồi, tin tức bọn họ nhận được, không có chút giá trị nào. Chỉ có tìm được dị tộc, chúng ta mới có thể biết được tình hình chân thực của Liệt Không Vực."

"Cũng chỉ có thông qua dị tộc mới có thể biết được, rốt cuộc có biện pháp nào rời khỏi đây hay không!"

Lý Lang Phong nhíu mày: "Nếu dị tộc có thể rời khỏi, vậy Vẫn Tinh Chi Địa sẽ không có vực giới an toàn. Theo ta thấy, ở lại Hôi Mạc Sâm Lâm cũng là một lựa chọn tốt."

"Ta có lý do nhất định phải đi." Trong đầu Nhiếp Thiên hiện ra khuôn mặt của Nhiếp Đông Hải, Nhiếp Thiến, sư phụ Vu Tịch.

Những người này đều ở Ly Thiên vực, hơn nữa toàn bộ Ly Thiên vực đều không có Linh cảnh giả tọa trấn, không có cổ trận nào có thể khiến dị tộc huyết mạch thất giai cảm thấy phiền phức.

Bạn đang đọc Vạn Vực Chi Vương [Bản Dịch] của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.