Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ly Thiên Vực, Vu Tịch!

Phiên bản Dịch · 983 chữ

“Đừng vội đưa ra quyết định, hãy nghe ta nói về tình hình ở Liệt Không vực rồi hãy quyết.” Triệu Sơn Lăng khẽ nhíu mày, “Thực ra, hiện giờ ở Liệt Không vực chỉ có hai cường giả dị tộc huyết mạch thất giai trấn giữ. Mục đích của dị tộc dường như không phải là Liệt Không vực, nơi này chỉ là một trạm trung chuyển của chúng mà thôi.”

“Dị tộc ở lại Liệt Không vực, phần lớn đều tập trung ở Huyễn Không sơn mạch, không hề xâm chiếm những nơi như Hôi Mạc sâm lâm.”

“Đối với những kẻ chạy trốn tới những khu vực như Hôi Mạc sâm lâm như Lưu Hỏa, Huyết Khô Lâu và Ám Nguyệt, dị tộc… dường như cũng chẳng buồn truy sát.”

“Cho nên, không giống như nhiều người tưởng tượng, Liệt Không vực ngược lại an toàn hơn rất nhiều. Ở lại đây, chưa chắc đã là đường cùng. Rời khỏi Liệt Không vực, tới những vực giới khác, biết đâu lại là một sai lầm.”

Lý Lang Phong suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhiếp thiếu, hình như đúng là như vậy. Trong Hôi Mạc sâm lâm không hề có dị tộc xuất hiện. Lũ Phó Hoành kia thực chất chỉ là lo lắng suông thôi.”

“Ý của Triệu tiền bối là?” Nhiếp Thiên hỏi.

“Ở đây, ngươi chỉ cần trốn trong Hôi Mạc sâm lâm, không tới Huyễn Không sơn mạch trêu chọc hai tên kia, lại có huyết nhục khôi lỗi này bảo vệ, ngươi sẽ an toàn.” Triệu Sơn Lăng hừ một tiếng, “Nhưng nếu ngươi trở về Ly Thiên vực, đó chính là tự tìm đường chết!”

“Chỉ cần có thể trở về, dù phải chết ta cũng cam lòng!” Nhiếp Thiên gằn từng chữ.

Triệu Sơn Lăng nhìn sâu vào mắt hắn, lắc đầu, “Tên cứng đầu. Thôi được, ta sẽ giúp ngươi một lần. Nếu ngươi có thể sống sót qua kiếp nạn này, hãy đáp ứng ta một việc.”

“Việc gì?” Nhiếp Thiên vội vàng hỏi.

“Chờ ngươi sống sót rồi hẵng nói. Ta thấy khả năng ngươi chết cao hơn, bây giờ nói ra cũng vô ích.” Triệu Sơn Lăng lẩm bẩm.

“Được.” Nhiếp Thiên gật đầu.

“Đi theo ta.” Ánh mắt Triệu Sơn Lăng đột nhiên biến đổi, vô số không gian tiết điểm thần bí hiện lên trong mắt hắn.

Không gian giữa hắn và Nhiếp Thiên “xèo xèo” rung động, một khe nứt không gian hẹp dài lập tức hình thành, thân ảnh hắn lóe lên rồi chui vào trong.

Nhiếp Thiên triệu hồi Hài Cốt Huyết Yêu, cũng bay vào khe nứt không gian.

Ngay sau đó, hắn đã xuất hiện trong cấm địa sinh mệnh bí mật nằm sâu dưới lòng đất, trước mắt là một hố sâu khổng lồ, bên trong là một khối thiên thạch ngoại vực to lớn.

“Xoẹt!”

Thiên thạch nứt ra một khe đá, Triệu Sơn Lăng bước vào trong, Nhiếp Thiên vội vàng thu Hài Cốt Huyết Yêu vào nhẫn trữ vật, cũng đi theo vào trong.

Một tòa không gian truyền tống trận cổ xưa nằm ngay bên trong thiên thạch, tỏa ra từng đợt gợn sóng không gian.

“Vào đi, ta đưa ngươi tới Ly Thiên vực.” Triệu Sơn Lăng thản nhiên nói.

------------

Ly Thiên vực, dưới đáy một dòng sông, mặt đất nứt toác, một tòa truyền tống trận được xây dựng bằng linh ngọc bỗng nhiên xuất hiện.

“Vút vút vút!”

Ba bóng người từ trong truyền tống trận bước ra, chính là Nhiếp Thiên, Triệu Sơn Lăng và Lý Lang Phong.

Triệu Sơn Lăng nắm lấy Nhiếp Thiên và Lý Lang Phong, trong nháy mắt đã lao ra khỏi dòng sông, đáp xuống mặt đất.

Vết nứt dưới đáy sông kỳ lạ khép lại, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

“Đây là nơi nào?” Nhiếp Thiên kinh ngạc hỏi.

“Một góc của Ly Thiên vực, thuộc địa phận của Quỷ Tông.” Triệu Sơn Lăng vừa giải thích vừa nói: “Ta đã bố trí không gian truyền tống trận ở mỗi vực giới trong Vẫn Tinh Chi Địa, bất kỳ vực giới nào, đối với ta đều như chỗ không người.”

“Khó trách ngài dám ở lại Liệt Không vực.” Nhiếp Thiên cảm thán.

Chín vực của Vẫn Tinh, bao gồm cả Liệt Không vực được coi là vực thứ mười. Nếu mỗi vực giới đều có truyền tống trận mà Triệu Sơn Lăng bố trí từ không biết bao nhiêu năm trước, hắn muốn rời khỏi Liệt Không vực quả thực dễ như trở bàn tay.

“Không có những không gian truyền tống trận này, ta cũng có thể tung hoành thiên hạ.” Ánh mắt Triệu Sơn Lăng đầy vẻ giễu cợt, “Dị tộc tràn vào Liệt Không vực, kẻ mạnh nhất cũng chỉ có huyết mạch thất giai, tương đương với Linh cảnh của nhân tộc chúng ta. Trong số chúng, không có kẻ nào tinh thông không gian bí thuật, điều đó có nghĩa là, dù tất cả những kẻ huyết mạch thất giai kia hợp sức lại cũng không thể làm gì được ta.”

“Không gian bí thuật của ta có thể tùy ý xé rách khe nứt không gian, tự do đi lại trong Liệt Không vực.”

“Liệt Không vực rất rộng lớn, với năng lực của chúng, cho dù có vây được ta, chỉ cần ta muốn đi, không ai có thể ngăn cản.”

Nhiếp Thiên bất đắc dĩ gật đầu, “Lão nhân gia quả thực có năng lực không sợ dị tộc. Nhưng e rằng trong cả Vẫn Tinh Chi Địa, chỉ có mình ngài là ngoại lệ.”

Triệu Sơn Lăng tu luyện không gian bí thuật, cảnh giới đạt tới Linh cảnh, bị đày vào không gian loạn lưu cũng có thể tìm được đường về.

Bạn đang đọc Vạn Vực Chi Vương [Bản Dịch] của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.