Không dám thử (2)
Đỉnh núi thấp, mây mù lượn lờ.
Nhìn hai thi thể dị tộc huyết mạch thất giai bên cạnh, sắc mặt Triệu Sơn Lăng biến ảo khó lường, nhất thời khó có thể lựa chọn.
Trước hôm nay, hắn hoàn toàn không biết gì về Vu Tịch, thậm chí còn chưa từng nghe qua thanh danh của Vu Tịch.
Không chỉ có Vu Tịch, ngay cả toàn bộ Ly Thiên Vực, trước kia đều bị hắn lựa chọn xem nhẹ.
Một vực giới ngay cả cường giả cấp bậc Linh Cảnh cũng không có sinh ra, cho tới bây giờ đều là đối tượng bị Khôn La Vực, Ám Minh Vực, Hắc Trạch Vực ức hiếp, cũng xác thực rất khó lọt vào mắt hắn.
Nhưng Vu Tịch lĩnh ngộ lực lượng thời gian, hắn lại kiêng kị cực sâu, biết loại pháp quyết quỷ bí không rõ này, có thể tạo thành uy hiếp chân chính đối với hắn.
Nội tâm hắn thiên nhân giao chiến, đang cân nhắc được mất.
Vu Tịch tĩnh tọa trên chiếc thuyền nhỏ màu bạc kia, cụp mắt không nói, thần sắc bình tĩnh lạ thường.
Trong mắt Triệu Sơn Lăng, Vu Tịch toàn thân thần bí, là một trong số ít những nhân vật khiến hắn hoàn toàn nhìn không thấu.
Chiến đấu qua đi, Vu Tịch một đầu tóc bạc, lại lặng yên sinh ra biến ảo, dần dần nhiều hơn chút màu xám.
Hắn hao tổn thọ mệnh và lực lượng thời gian, qua một lúc như vậy, dường như lại thoáng khôi phục một chút.
"Nếu ta giết Vu Tịch, hai vụ giao dịch của ta và Nhiếp Thiên, sợ rằng sẽ lập tức bị hủy bỏ." Triệu Sơn Lăng trầm ngâm, âm thầm suy nghĩ: "Vu Tịch này hao phí thọ mệnh, thi triển thời gian dừng lại, chém giết tất cả dị tộc, thọ mệnh còn lại, hẳn là không đủ để hắn bước vào Linh Cảnh."
"Không vào Linh Cảnh, thọ mệnh không tăng thêm, có lẽ không cần bao lâu, hắn sẽ chết vì hết thọ mệnh."
"Có thể ta lo lắng, chỉ là dư thừa, hắn căn bản không có hy vọng, trước khi thọ mệnh hao hết, bước vào Linh Cảnh, từ đó uy hiếp đến ta."
Nghĩ như vậy, Triệu Sơn Lăng thấp giọng cười một tiếng, chủ động lui về phía sau một khoảng cách.
Hắn cũng không biết, mặc dù hắn tìm rất nhiều lý do cho mình, không muốn xuống tay với Vu Tịch, nhưng trên thực tế... Hắn vẫn không dám thử!
Hắn lo lắng, Vu Tịch thật sự có thể, kéo hắn cùng chết!
Vừa thấy hắn lui về phía sau, dùng loại hành động này biểu thị thái độ, Vu Tịch một lần nữa ngẩng đầu, mỉm cười nói: "Ngươi mang theo đồ đệ ta trở về, lại phong bế những khe hở không gian kia của Ly Thiên Vực, cũng coi như là ân nhân của Ly Thiên Vực, ta xin cảm tạ." Hắn chắp tay.
"Không cần khách khí." Triệu Sơn Lăng hừ một tiếng: "Ta chưa bao giờ vô duyên vô cớ đi giúp đỡ người khác, chỉ có những người đáng để ta giúp đỡ, hơn nữa có thể mang đến lợi ích cho ta, ta mới ra tay. Đồ đệ ngươi vừa vặn có chỗ ta cần dùng."
"Cũng đúng." Vu Tịch làm ra vẻ hiểu rõ.
Hai người bên này đấu trí đấu dũng, âm thầm giao phong, những luyện khí sĩ Nhân tộc ở phụ cận Lăng Vân Sơn còn đắm chìm trong sự kinh dị to lớn.
Hài Cốt Huyết Yêu thì không quan tâm đến bất cứ thứ gì, khi dị tộc chết thảm, thời gian dừng lại kết thúc, hắn bắt đầu rút máu tươi của đông đảo dị tộc ra, dung nhập vào bản thân.
Rất nhanh, Phòng Huy, Lê Tinh, Khương Chi Tô đều tiến về phía Nhiếp Thiên.
"Nhiếp Thiên, ngươi trở về rồi? Còn nữa, lúc trước vì sao ngươi không triệu hoán Hài Cốt Huyết Yêu ra?" Lê Tinh nghi ngờ hỏi.
"Một khi Hài Cốt Huyết Yêu xuất hiện, hai tên dị tộc huyết mạch thất giai vây công sư phụ, thấy thời cơ không ổn, có lẽ sẽ vận dụng bí pháp huyết mạch, trực tiếp bay thẳng đến khe hở không gian thông hướng Liệt Không Vực." Nhiếp Thiên giải thích, "Bên phía Liệt Không Vực, có cường giả dị tộc khác tọa trấn, nếu như cho bọn hắn biết tình huống Ly Thiên Vực, bọn hắn có thể trong nháy mắt mà tới."
"Ta không sốt ruột triệu hồi Hài Cốt Huyết Yêu, là đang chờ đợi, chờ Triệu Sơn Lăng phong bế từng cái khe nứt không gian nối liền Liệt Không Vực."
Phòng Huy kinh ngạc nói: "Tên điên Triệu Sơn Lăng kia cũng ở đây ư?"
"Ngươi là thông qua hắn, từ Liệt Không vực trở về?" Khương Chi Tô cũng ngây người: "Triệu Sơn Lăng này, xưa nay vẫn độc lai độc vãng, vì sao hắn lại trợ giúp ngươi, trợ giúp Ly Thiên vực chúng ta?"
Tất cả mọi người tụ tập bên cạnh Nhiếp Thiên đều cảm thấy nghi hoặc khó hiểu. Bọn họ ít nhiều cũng từng nghe qua truyền thuyết về Triệu Sơn Lăng, biết kẻ này là hung thần của toàn bộ Vẫn Tinh Chi Địa, ngay cả các đại tông môn cũng chẳng có cách nào chế ngự được hắn.
Triệu Sơn Lăng trợ giúp Nhiếp Thiên, trợ giúp Ly Thiên vực, khiến cho bọn họ đều vô cùng bất ngờ.
"Hắn có việc cần ta giúp đỡ." Bỏ lại câu này, Nhiếp Thiên đột nhiên nhìn về phía ngọn núi thấp mây mù lượn lờ kia, vội la lên: "Không biết sư phụ thế nào rồi."
"Mau đưa ta tới đó!" Hắn quát lớn về phía Hài Cốt Huyết Yêu.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 32 |