Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý thức như biển, kéo dài vạn dặm!

Phiên bản Dịch · 982 chữ

Cho nên bọn họ chỉ ngồi im, chờ Nhiếp Thiên đến, xem thái độ của Nhiếp Thiên như thế nào.

"Là Nhạc Viêm Tỉ của Thần Hỏa Tông!" Giản Hạo biến sắc, nhìn về phía tòa cung điện kia, nói: "Nhạc Viêm Tỉ chủ động ném ra cành ô liu, cho phép chúng ta dẫn tộc nhân, đến tòa cung điện kia tạm thời trú ẩn."

"Điều kiện gì?" Quan Phủ uể oải nói.

Lúc hắn xông ra khỏi vòng vây của Thiên Kiếm Sơn đã bị trọng thương, linh hồn suy yếu, bây giờ linh lực cũng đã cạn kiệt, ngay cả sợi ý niệm linh hồn mà Nhạc Viêm Tỉ thả ra, hắn cũng không thể lập tức cảm nhận được.

"Không có điều kiện." Giản Hạo nhìn lên bầu trời: "Dị tộc đã đến, do hai dị tộc huyết mạch bát giai dẫn đầu. Nhạc Viêm Tỉ và tiểu tử họ Nhiếp kia, không chắc chắn bí trận mà Toái Tinh cổ điện để lại có thể tạo ra hiệu quả đối với dị tộc hay không, cho nên mới nghĩ đến chúng ta."

"Bọn họ và Thiên Kiếm Sơn, Cực Lạc Sơn đều có thù hận rất sâu, không thể nào mượn dùng lực lượng của hai bên kia."

"Chúng ta bị bọn họ để mắt tới, bọn họ muốn mượn lực lượng của ngươi và ta."

Quan Phủ phấn chấn nói: "Như thế rất tốt!"

Hắn quay đầu nhìn về phía đám người Giản gia, Quan gia, nghiêm nghị nói: "Các ngươi nhớ kỹ, đừng có địch ý với Nhiếp Thiên kia. Cho dù trước đó hắn không tiếp nhận chúng ta, còn khiến chúng ta bị Quy Nguyên Thần Thạch hấp thu linh lực, nhưng dù sao hắn cũng là chủ nhân nơi này, chúng ta chỉ là khách."

Hai gia tộc vốn có địch ý với Nhiếp Thiên, thấy hắn dặn dò như vậy, đều bất đắc dĩ gật đầu.

"Nhạc Viêm Tỉ quả nhiên biết cách làm người, không biết làm sao lại có thể liên lạc với Toái Tinh cổ điện." Trên mặt Quan Phủ lộ ra vẻ hâm mộ, "Đó chính là Toái Tinh cổ điện, có quan hệ với bọn họ, Thần Hỏa Tông sau này ở Viên Thiên tinh vực, nhất định sẽ càng có uy thế. Chúng ta bây giờ đã có cơ hội, cũng phải cố gắng nắm chắc lấy!"

Vừa dứt lời, từng chiếc phi hành linh khí liền bay tới.

Linh hải của nhân tộc ở đây sẽ bị Quy Nguyên Thần Thạch ảnh hưởng, nhưng phi hành linh khí lấy linh thạch làm động lực lại không bị Quy Nguyên Thần Thạch hạn chế.

Bởi vậy, tộc nhân Quan gia và Giản gia, cho dù đan điền linh hải trống rỗng, vẫn có thể dùng phi hành linh khí bay nhanh trên không trung.

Bọn họ vừa động, Giang Phong của Cực Lạc Sơn bỗng nhiên có cảm giác, "Giản gia cùng Quan gia, lại trở về tòa cung điện kia của Toái Tinh cổ điện rồi. Bọn họ muốn làm gì? Định đầu hàng tiểu tử họ Nhiếp kia trước sao?"

"Giang trưởng lão, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Điền Tử Bình tuyệt vọng nói.

"Các ngươi tạm thời ở lại chỗ này, ta sẽ dùng một chiếc phi hành linh khí đi qua đó, xem... có thể thương lượng với Nhiếp Thiên hay không, hắn hẳn là sẽ không đuổi cùng giết tận chứ? Cực Lạc Sơn chúng ta, thật ra cũng không có thâm cừu đại hận gì với Toái Tinh cổ điện, chỉ là đã từng có tranh đấu với Thần Hỏa Tông ở Viên Thiên tinh vực mà thôi."

Nói xong, Giang Phong cũng cưỡi một chiếc phi hành linh khí, bay về phía tòa cung điện kia.

Sau khi thử nhiều lần vẫn không thể thoát khỏi khối đại lục này, Kha Kim Bằng cũng phát hiện ra sự khác thường.

Hắn do dự rất lâu, cắn răng một cái, nói: "Các ngươi ở lại, ta một mình đi qua đó, nói chuyện với Nhiếp Thiên!"

Hắn tự biết mấu chốt sống còn của mình nằm trong tay Nhiếp Thiên, hắn cũng muốn thử xem, xem có khả năng được Nhiếp Thiên tha thứ hay không.

...

------------

"Bọn họ đến rồi."

Nhạc Viêm Tỉ nhìn chăm chú bầu trời xa xa, ý thức như tấm thảm trải dài ra, dò xét động tĩnh của tộc nhân Quan gia, Giản gia.

Lông mày hắn hơi nhíu lại, khóe miệng hiện lên một tia kỳ quái, "Còn có Giang Phong, còn có Kha Kim Bằng của Thiên Kiếm Sơn!"

"Giang Phong và Kha Kim Bằng đến làm gì?" Nhiếp Thiên kinh ngạc hỏi.

"E là đến cầu hòa xin hàng." Nhạc Viêm Tỉ cười lạnh: "Linh lực trong cơ thể bọn họ đã bị Quy Nguyên Thần Thạch hút sạch, chỉ còn lại hồn lực tinh thuần có thể dùng. Nhưng hồn lực đối với những kẻ có cảnh giới yếu hơn bọn họ rất nhiều, có lẽ có thể tạo ra tác dụng chấn nhiếp, nhưng nếu gặp ta, chỉ là tự tìm đường chết."

Lĩnh vực của cường giả Vực cảnh dựa vào linh lực để thúc dục, không có linh lực, chỉ dùng hồn lực thì không cách nào phát huy uy lực thực sự của lĩnh vực.

Khi tất cả cường giả Vực cảnh đều mất đi lĩnh vực, chỉ còn một mình Nhạc Viêm Tỉ có thể dùng, hắn liền nắm chắc phần thắng.

"Vèo vèo vèo!"

Từng chiếc phi hành linh khí của Giản gia, Quan gia chậm rãi hạ xuống, dừng lại bên ngoài cung điện.

Quan Phủ và Giản Hạo dẫn đầu đi xuống, sau đó ra hiệu cho tộc nhân khác cũng từ phi hành linh khí đáp xuống.

"Nhạc huynh!"

Bạn đang đọc Vạn Vực Chi Vương [Bản Dịch] của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.