Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra khỏi thành (2)

Phiên bản Dịch · 1175 chữ

Hồ Hạm liên tục gật đầu, vội vàng nói: "Ngươi cứ yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ tòa không gian truyền tống trận kia, ta còn có thể giao nạp linh thạch truyền tống. Hơn nữa, nếu như ngươi cho phép ta đi, ta sẽ ở trong Huyễn Không sơn mạch trông nom Hoa Thiên, nếu hắn gặp nguy hiểm, ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn."

Lý Dã trầm mặc không nói.

Cho dù là Nhiếp Thiên hay Hồ Hạm, kỳ thực đều không hiểu tại sao hắn lại coi trọng Nhiếp Thiên, không lâu sau khi Nhiếp Thiên đến, hắn liền bằng lòng dẫn Nhiếp Thiên đến mượn tòa truyền tống trận chỉ thuộc về hắn và Bùi Kỳ Kỳ.

Hắn coi trọng Nhiếp Thiên, một mặt là vì lần trước Nhiếp Thiên đã có biểu hiện cực kỳ xuất sắc.

Mặt khác, hoặc là nói điểm quan trọng hơn, vẫn là bởi vì thân phận của Nhiếp Thiên.

Nhiếp Thiên là do Hoa Mộ mang đến.

Mà Hoa Mộ, có giao tình rất sâu với sư phụ hắn, hắn thậm chí còn mơ hồ cảm thấy, sư phụ hắn và Hoa Mộ còn có rất nhiều bí mật.

Chính vì như vậy, Nhiếp Thiên được Hoa Mộ dẫn đến kỳ thực không giống với những người khác.

"Linh thạch không cần giao nạp, nếu ngươi thật sự muốn đi, hãy nuốt viên Phệ Tâm đan này đi." Lý Dã suy nghĩ một chút, lấy ra một viên đan dược màu xanh đậm từ trong nhẫn trữ vật, đưa cho Hồ Hạm, "Ngươi hẳn là biết Phệ Tâm đan có ý nghĩa gì, chỉ cần ngươi nuốt nó, ta sẽ để ngươi và Hoa Thiên cùng đi."

Thấy Lý Dã lấy Phệ Tâm đan ra, sắc mặt Hồ Hạm đột nhiên biến đổi.

Nàng rõ ràng có chút do dự, "Khi nào thì ngươi đưa giải dược cho ta?"

"Sau khi trở về." Lý Dã lạnh lùng nói.

Hồ Hạm cắn răng, nuốt viên Phệ Tâm đan màu xanh đậm, sau đó hít sâu một hơi, nói: "Bây giờ được rồi chứ?"

"Nhớ kỹ, hãy giúp ta chăm sóc Hoa Thiên cho tốt. Nếu hắn không trở về cùng ngươi, ta sẽ không đưa giải dược." Lý Dã dặn dò.

Hồ Hạm cười khổ, gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

"Đừng cảm thấy ta quá ác độc, làm sao ta biết được ngươi có dị tâm hay không? Cảnh giới của ngươi cao siêu, ở Phá Diệt thành tự nhiên không cần lo lắng điều gì, nhưng nếu ở bên trong Huyễn Không sơn mạch, ngươi hạ sát thủ với Hoa Thiên, ta làm sao có thể biết được?" Lý Dã cũng không che giấu, "Ngươi đi theo ta một năm không sai, nhưng ta cũng không hiểu rõ ngươi. Những kẻ dám kiếm sống ở Liệt Không vực, không có ai là người lương thiện, trước kia ngươi đã trải qua những chuyện gì, ta cũng không biết."

Sắc mặt Hồ Hạm ảm đạm, nói: "Ta hiểu, ngươi vẫn luôn không tin tưởng ta."

"Ngươi đi đến truyền tống trận chờ ta, ta lập tức sẽ đến." Lý Dã thúc giục.

Hồ Hạm không nói thêm gì nữa, nàng lập tức đi ra ngoài, rất nhanh đã biến mất không thấy bóng dáng.

Sau khi nàng hoàn toàn biến mất, Lý Dã mới hừ lạnh một tiếng, nói với Nhiếp Thiên: "Hoa Thiên, hãy cẩn thận nữ nhân này, ta đã từng nghe qua một chút về nàng ta, nàng ta không hề đơn giản. Nếu không phải nàng ta đã nuốt Phệ Tâm đan, ta tuyệt đối sẽ không yên tâm để nàng ta đi cùng ngươi, nàng ta ở Phá Diệt thành tự nhiên không thể làm gì được, nhưng sau khi ra ngoài thì khó mà nói trước được."

"Ngươi sợ nàng ta giết ta?" Nhiếp Thiên kinh ngạc.

"Nếu không có Phệ Tâm đan, e rằng nàng ta thật sự dám làm. Ngươi phải nhớ kỹ, ở Liệt Không vực không có một nhân vật nào là đơn giản, đặc biệt là nữ nhân như nàng ta, mỗi người đều có lai lịch cực kỳ phức tạp." Lý Dã đáp.

"Ồ, vậy sao, nhưng tại sao ngươi lại tin tưởng ta?" Nhiếp Thiên kinh ngạc hỏi.

"Ngươi là do Hoa tiên sinh mang đến, Hoa tiên sinh và sư phụ ta có quan hệ..." Nói đến một nửa, Lý Dã dừng lại, không nói thêm nữa, "Đi thôi, dù sao ngươi cũng không phải người ngoài."

Nửa ngày sau, Nhiếp Thiên và Lý Dã xuất hiện ở tòa không gian truyền tống trận lớn kia của Phá Diệt thành, Hồ Hạm đã chờ sẵn ở đó.

Trên đường đi, Lý Dã lại dặn dò Nhiếp Thiên một số chuyện, đồng thời đưa Thanh Ngọc Hoàn và một tấm bản đồ cho Nhiếp Thiên, để Nhiếp Thiên dựa theo những nơi được đánh dấu trên bản đồ mà hoạt động.

Sau khi Lý Dã giao nạp linh thạch cho Lưu Khang, người phụ trách nơi này của Huyết Khô Lâu, liền để Nhiếp Thiên và Hồ Hạm đứng vào trong trận pháp.

Trận pháp khởi động, Nhiếp Thiên và Hồ Hạm biến mất khỏi Phá Diệt thành.

Ngay sau đó, hai người xuất hiện ở trong Huyễn Không sơn mạch, từ trong tòa không gian truyền tống trận nhỏ do Bùi Kỳ Kỳ bố trí mà đi ra.

Sau khi đổi sang một hoàn cảnh khác, Hồ Hạm rõ ràng trở nên thoải mái hơn, nàng liếc mắt nhìn Nhiếp Thiên, nói: "Lý Dã chưa bao giờ đối xử tốt với người khác như vậy."

Nhiếp Thiên cười ha hả, nói: "Ta đến Huyễn Không sơn mạch là để tu luyện, không phải để kiếm tiền. Khu vực ta đến, không có linh thú cường đại hoạt động, hơn nữa đã bị thăm dò từ lâu, cũng không có người của các thế lực khác qua lại."

"Ồ, vậy sao." Hồ Hạm nhìn hắn thật sâu, dường như muốn nhìn thấu hắn, nhưng Nhiếp Thiên trong mắt nàng, nhìn thế nào cũng thấy bình thường, không có gì đặc biệt.

Nàng không hiểu, Lý Dã mắt cao hơn đỉnh, tại sao lại coi trọng Nhiếp Thiên như vậy.

"Khối Âm Tấn Thạch này cho ngươi." Hồ Hạm lấy ra một khối đá hình thoi, bên trong rỗng đưa cho Nhiếp Thiên, nói: "Trong phạm vi mười dặm, chúng ta có thể thông qua Âm Tấn Thạch để truyền tin, vượt quá mười dặm thì không thể nghe thấy được. Phạm vi hoạt động của ta sẽ cố gắng ở gần nơi ngươi tu luyện, nếu ngươi gặp phải phiền phức, có thể dùng Âm Tấn Thạch để gọi ta, ta sẽ nhanh chóng đến."

Nhiếp Thiên nhận lấy Âm Tấn Thạch, đưa đến bên miệng khẽ hô một tiếng, hắn lập tức nghe thấy âm thanh của mình truyền đến từ trong tay áo Hồ Hạm.

Bạn đang đọc Vạn Vực Chi Vương [Bản Dịch] của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.