Cứ điểm bí mật
"Có lệnh bài này, ngươi sẽ tương đương với thành viên ngoại vi của Huyết Khô Lâu, không cần phải nghe lệnh Huyết Khô Lâu. Nhưng bất kỳ người nào của Lưu Hỏa và Ám Nguyệt bị ngươi giết, linh tài thu được từ trên người bọn chúng, Huyết Khô Lâu sẽ cho ngươi một cái giá vô cùng công bằng. Mức giá đó sẽ cao hơn giá thị trường khoảng hai thành."
"Ngoài ra, dù chỉ là thành viên ngoại vi của Huyết Khô Lâu, nhưng có lệnh bài này cũng có thể nhận điểm cống hiến từ Huyết Khô Lâu, có thể dùng điểm cống hiến để đổi lấy linh thạch, linh tài và linh khí tương ứng từ Huyết Khô Lâu chúng ta."
"Cũng không tệ." Bùi Kỳ Kỳ liếc nhìn Nhiếp Thiên, thản nhiên nói: "Trở thành Khách khanh ngoại vi của Huyết Khô Lâu, không có nghĩa vụ phải cùng Huyết Khô Lâu chinh chiến, cũng không bị Huyết Khô Lâu sai khiến. Nếu Huyết Khô Lâu muốn nhờ ngươi làm việc gì, cũng cần phải có sự đồng ý của ngươi, ngươi có quyền từ chối."
"Đương nhiên, một khi ngươi đã nhận nhiệm vụ của Huyết Khô Lâu thì sẽ nhận được thù lao tương ứng."
"Không phải ai cũng có thể trở thành Khách khanh ngoại vi của Huyết Khô Lâu. Thái Uyên bằng lòng cho ngươi một lệnh bài Khách khanh ngoại vi, chứng tỏ hắn đã công nhận năng lực của ngươi, ngươi đã nhận được sự tôn trọng từ hắn."
Bùi Kỳ Kỳ chỉ điểm.
"Đa tạ." Nhiếp Thiên cười nói.
"Khách khanh ngoại vi khác với thành viên chính thức của Huyết Khô Lâu ở chỗ, thành viên chính thức của Huyết Khô Lâu phải tuân theo sự điều động của Huyết Khô Lâu, cùng Huyết Khô Lâu sống chết có nhau, lợi ích hoàn toàn nhất trí. Thành viên chính thức của Huyết Khô Lâu, ở Phá Diệt thành vĩnh viễn không cần nộp linh thạch, có thể mượn dùng không gian truyền tống trận của Huyết Khô Lâu để đến Huyễn Không sơn mạch, hoặc là đến Cửu vực khác."
"Khách khanh ngoại vi, bởi vì hoàn toàn tự do, không cần nghe lệnh chúng ta, nên sẽ không có những sự tiện lợi này."
Thái Uyên lại giải thích thêm một lượt về sự khác biệt giữa thành viên chính thức của Huyết Khô Lâu và Khách khanh ngoại vi, sau đó mới nói: "Nếu ngươi muốn trở thành thành viên chính thức của Huyết Khô Lâu, dĩ nhiên cũng có thể, ta có thể tiến cử ngươi, sắp xếp cho ngươi."
"Hắn không thể trở thành thành viên chính thức của Huyết Khô Lâu, chỉ có thể làm Khách khanh." Bùi Kỳ Kỳ nhíu mày, thay Nhiếp Thiên đáp lời, "Hoa Thiên là người của chúng ta."
"Vậy cũng được." Thái Uyên bất đắc dĩ nói.
...
(Hết chương)
------------
♂,
Vùng đất nổi tiếng nguy hiểm khắp dãy Huyễn Không sơn mạch, ngay cả linh thú hung hãn cũng không dám xâm nhập.
Cường giả Ám Nguyệt do Ma Cửu dẫn đầu, vừa tiến vào đó không lâu, vì nóng lòng truy đuổi ba người Nhiếp Thiên nên dần dần xuất hiện thương vong.
Thế nhưng, ba người Nhiếp Thiên vẫn dần dần biến mất khỏi tầm mắt bọn chúng.
Bùi Kỳ Kỳ dẫn Nhiếp Thiên và Thái Uyên, hao phí rất nhiều tâm thần và sức lực, cuối cùng cũng đưa hai người thành công vượt qua vùng cấm địa đó.
Vừa rời khỏi nơi đó, Bùi Kỳ Kỳ liền thở phào nhẹ nhõm, mệt mỏi nói với Thái Uyên: "Tiếp theo, ngươi hãy dẫn đường. Chúng ta chỉ cần chọn một hướng, để đám Ma Cửu không thể nào xác định được vị trí, tìm một nơi yên tĩnh để khôi phục lại sức lực là được."
"Kỳ Kỳ, ngươi vất vả rồi, tiếp theo cứ giao cho ta." Thái Uyên vỗ ngực bảo đảm.
Thường xuyên lui tới Huyễn Không sơn mạch, hắn am hiểu địa hình phức tạp nơi này hơn cả Bùi Kỳ Kỳ.
Dưới sự dẫn dắt của hắn, ba người băng qua mấy ngọn núi thấp, đi về phía Huyết Khô Lâu.
Trước khi trời tối, Thái Uyên đến sườn một ngọn núi thấp, dùng bí thuật mở ra một hang động trong lòng núi, đưa bọn họ vào một thạch điện rộng rãi.
"Đây là một cứ điểm bí mật của Huyết Khô Lâu chúng ta."
Vừa vào trong, Thái Uyên liền hoàn toàn thả lỏng, hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật ra nước sạch, một ít thịt chín cùng hoa quả tươi, bày lên bàn đá trong thạch điện.
Nhiếp Thiên và Bùi Kỳ Kỳ cũng không khách sáo, sau khi ngồi xuống quanh bàn đá, liền bắt đầu ăn uống.
Nhiếp Thiên vừa ăn vừa quan sát thạch điện, phát hiện thạch điện này không chỉ rộng rãi, cửa hang còn có một kết giới linh lực đặc biệt.
Ngay cả Thiên nhãn thần kỳ của hắn cũng không thể nhìn xuyên qua lớp kết giới linh lực đó, quả thật vô cùng thần diệu.
Như nhận ra ánh mắt của hắn, Thái Uyên vừa xé thịt chín vừa giải thích: "Thạch điện này được một vị cao thủ Phàm cảnh của Huyết Khô Lâu chúng ta bố trí, không chỉ có thể hoàn toàn cách âm, mà còn có thể ngăn cản thần thức dò xét. Những Luyện Khí Sĩ hoạt động ở phụ cận, trừ phi cảnh giới cao thâm hơn hắn, nếu không thì không thể nào dùng thần thức để nhìn trộm nơi này."
"Ma Cửu cũng chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, cho dù hắn có xuất hiện ở phụ cận cũng không thể nào tìm thấy thạch thất ẩn giấu trong lòng núi này."
Vừa nói, Thái Uyên vừa bắt đầu bố trí một trận pháp nhỏ tinh xảo ở một góc thạch điện.
Nhiếp Thiên tò mò nhìn hắn, thấy hắn khẽ mấp máy môi, gom âm thanh thành một đường thẳng, dường như đang truyền vào trận pháp đó.
Không lâu sau, Thái Uyên quay lại, cười rạng rỡ với Nhiếp Thiên, nói: "Xong rồi, Huyết Khô Lâu đã biết vị trí của chúng ta, tự nhiên sẽ có cường viện đến đây hội hợp."
"Trận pháp đó là gì vậy?" Nhiếp Thiên nghi ngờ hỏi.
"Giống như truyền âm thạch." Tâm trạng Thái Uyên rất tốt, giải thích cặn kẽ cho hắn, "Truyền âm thạch có thể mang theo bên người, rất tiện lợi, nhưng phạm vi truyền âm của nó có hạn. Trận pháp đó chính là phiên bản nâng cấp của truyền âm thạch. Thông qua trận pháp đó, ta có thể trực tiếp liên lạc với cứ điểm của Huyết Khô Lâu trong Huyễn Không sơn mạch.
(Còn tiếp)
"Phạm vi truyền tin của trận pháp rất rộng, đủ để bao phủ toàn bộ Huyễn Không sơn mạch, nhưng nhược điểm là không thể mang theo trong nhẫn trữ vật."
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 43 |