Mai phục săn giết (2)
"Lý Thiên mà tiểu thư muốn tìm có lẽ vẫn chưa ra khỏi Huyễn Không sơn mạch, hãy đợi thêm chút nữa." Một tên thành viên Nanh Sói khác nói.
Hai tên thành viên Nanh Sói này đều chỉ là cảnh giới Trung Thiên trung kỳ, mà ba người chết trong tay bọn chúng cũng có cảnh giới tương đương.
Cùng là cảnh giới Trung Thiên trung kỳ, hai người giết ba người, vẫn có vẻ nhẹ nhàng tùy ý.
Hai tên Luyện Khí sĩ của Nanh Sói không đạt được kết quả như mong muốn, cất bức tranh vẽ Nhiếp Thiên sống động như thật đi, bắt đầu lục soát tài vật trên người ba người chết.
Một Thiên Nhãn mà bọn chúng không thể phát hiện ra, lặng lẽ lơ lửng trên đỉnh đầu hai người, nghe rõ ràng cuộc đối thoại của bọn chúng.
Cách đó một ngàn mét.
Nhiếp Thiên vừa mới đi ra khỏi Huyễn Không sơn mạch, âm thầm nhíu mày, không ngờ vừa mới bước lên đường về thành đã gặp phải Thú Liệp Giả của Nanh Sói.
Nanh Sói cũng giống như Lý Lang Phong, đều coi hắn là mục tiêu, nhưng uy hiếp mà Nanh Sói mang đến cho hắn còn lớn hơn cả Lý Lang Phong.
Nguyên nhân là vì Nanh Sói không phải một người, mà là một tổ chức Thú Liệp Giả.
Tổ chức Nanh Sói rất nghiêm ngặt, Tống Lệ là kẻ cầm đầu, nàng ta rất thông minh và xảo quyệt, thời gian ở chung với Nhiếp Thiên không dài, nhưng đã vẽ lại tướng mạo của Nhiếp Thiên một cách chính xác, hơn nữa còn thông qua phương thức bí mật, đưa bức tranh cho những tên Thú Liệp Giả hoạt động ở khu vực đồi núi, hoang dã trước, để bọn chúng bắt đầu tìm kiếm.
Phương thức tìm kiếm Nhiếp Thiên của Lý Lang Phong chỉ là thông qua cái tên "Hoa Thiên", dựa vào sức lực của một người, hiệu quả tự nhiên không bằng tổ chức Thú Liệp Giả Nanh Sói này.
Nhiếp Thiên tuy có chút bất ngờ, nhưng không hề lo lắng hay bất an.
Hắn đã sớm chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với Nanh Sói.
"Con tiện nhân họ Tống kia, nếu ngươi muốn chơi, ta sẽ chơi với ngươi đến cùng." Hắn cười khẩy, không những không tránh né, ngược lại còn nhanh chóng lao về phía hai tên Nanh Sói kia.
Chỉ là hai tên Thú Liệp Giả cảnh giới Trung Thiên trung kỳ, hắn căn bản không để vào mắt.
Hắn cũng có thể nhận ra, hai tên Thú Liệp Giả của Nanh Sói này, so với những kẻ cùng cấp độ lang thang trong Huyễn Không sơn mạch, chỉ e là còn mạnh hơn một bậc.
Nhưng chiến lực của hai người này cũng chỉ tương đương với những kẻ cùng cấp độ của Ám Nguyệt mà thôi.
Ở Huyễn Không sơn mạch, vì giúp Bùi Kỳ Kỳ và Thái Uyên giải vây, hắn đã giết không ít kẻ cảnh giới Trung Thiên trung kỳ, hai tên Thú Liệp Giả của Nanh Sói này, hắn thật sự không để vào mắt.
"Vèo!"
Trong chớp mắt, hắn giống như một cơn gió lốc, đột nhiên xuất hiện trước mặt hai tên Thú Liệp Giả sắp rời đi.
"Lý Thiên!"
Tên Thú Liệp Giả vừa mới cất bức tranh đi, đối với nhân vật trong tranh có ấn tượng rất sâu sắc, vừa nhìn đã nhận ra người đột nhiên xuất hiện chính là Lý Thiên mà thủ lĩnh của bọn chúng đang tìm kiếm.
Hai người lập tức trở nên kích động.
"Hình như các ngươi đang tìm ta?" Nhiếp Thiên cười khẩy, đã sớm cất Thanh Ngọc Hoàn đi, tạo ra từ trường hỗn loạn một cách tự nhiên.
Vừa nói, hắn vừa giơ tay lên, thi triển bí pháp có được từ dị địa thần bí kia.
Một quả cầu linh khí được ngưng tụ từ linh khí ô uế tinh luyện, lập tức hình thành, đột nhiên bay về phía hai người.
"Ầm!"
Quả cầu linh khí nổ tung, những tia sáng ô uế bắn ra tứ phía, lực trùng kích mạnh mẽ khiến cho lá chắn linh lực trên người hai tên Thú Liệp Giả của Nanh Sói lung lay sắp vỡ.
Bất kỳ Luyện Khí sĩ nào dám rời khỏi Phá Diệt thành, Vùng đất Bị Vứt Bỏ và Phế Tích đều có Linh khí tinh xảo để chống lại linh khí ô uế, hai tên Thú Liệp Giả này tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Nhưng phần lớn Linh khí tinh xảo chỉ có thể chống lại linh khí ô uế thông thường, còn linh khí ô uế được Nhiếp Thiên tinh luyện qua, sau đó phát ra từ quả cầu linh khí, không phải là loại mà Linh khí tinh xảo có thể ngăn cản được.
"Rắc rắc!"
Linh khí tinh xảo tương tự như Thanh Ngọc Hoàn mà hai tên Thú Liệp Giả đeo trên người lập tức nổ tung.
Sắc mặt bọn chúng đại biến, vội vàng điều động linh lực trong cơ thể, dùng lực lượng trong linh hải hình thành từng lớp màn sáng, bao phủ toàn thân một lần nữa.
Màn sáng linh lực mới nhanh chóng hình thành.
"Liệt Không vực đối với người khác mà nói, có lẽ là cấm địa sinh tử, từng bước đều nguy hiểm. Nhưng đối với Bùi Kỳ Kỳ, Lý Lang Phong, còn có ta mà nói, Liệt Không vực có lẽ là một vùng đất phúc địa."
Nhiếp Thiên cười lớn, vừa suy nghĩ, vừa ngưng tụ ra quả cầu linh khí thứ hai, tiếp tục tấn công về phía hai người.
Không gian vặn vẹo hỗn loạn, khắp nơi đều là khe nứt không gian của Huyễn Không sơn mạch, lại vừa vặn có thể phát huy hoàn toàn uy lực của bí thuật không gian mà Bùi Kỳ Kỳ tinh thông.
Cũng chính vì vậy, Bùi Kỳ Kỳ tuy chỉ là cảnh giới Trung Thiên hậu kỳ, nhưng đã từng có tiền lệ thành công đánh chết cường giả Tiên Thiên cảnh ở Huyễn Không sơn mạch.
Lý Lang Phong một thân độc công, cũng có thể từ trong linh khí ô uế rút ra một phần tinh luyện có lợi cho độc công của hắn.
Khi thân thể máu thịt của hắn bị phản phệ thống khổ, hắn cũng thông qua một phần linh khí ô uế chứa độc tố, cường hóa bản thân, tăng tiến chiến lực.
Nhiếp Thiên cũng vậy.
Linh khí cầu hắn ngưng tụ, không cần hao phí quá nhiều lực lượng, bởi vì sau khi hội tụ tinh luyện linh khí, pha tạp đủ loại tạp chất thuộc tính bất đồng, hắn không thể nào dùng để tu luyện, không thể hấp thu vào người, nhưng khi dùng để đối địch, lại có thể phát huy ra uy lực vượt xa bình thường.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 36 |