Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh danh vang xa! (2)

Phiên bản Dịch · 1198 chữ

Thủ lĩnh của những tổ chức Thú Liệp Giả đó đều kính sợ Liêu Nha, sợ có một ngày Liêu Nha sẽ ra tay với bọn họ.

Bọn họ đối với thủ lĩnh Liêu Nha là Tống Lệ đều kính sợ trong lòng.

Khi bọn họ biết được, Tống Lệ đang tìm một người tên là Hoa Thiên, yêu cầu bọn họ hỗ trợ, bọn họ không những không kinh ngạc mà còn mừng rỡ.

Bọn họ còn ra sức hơn cả đám Thú Liệp Giả của Liêu Nha, điều động tất cả Thú Liệp Giả dưới trướng, phối hợp với Liêu Nha, đi tìm kiếm tung tích của Nhiếp Thiên, lấy lòng Tống Lệ.

Như vậy, tất cả các tổ chức Thú Liệp Giả hoạt động trong vùng đồi núi và hoang dã đều bận rộn, ráo riết tìm kiếm Nhiếp Thiên.

Từng bức tranh vẽ chân dung Nhiếp Thiên được phân phát đến các tổ chức Thú Liệp Giả, rất nhiều kẻ hung ác, đều cầm tranh, đi khắp nơi tìm người.

Như vậy, một số Luyện Khí sĩ không liên quan đến chuyện này, từ Huyễn Không sơn mạch trở về Phá Diệt thành, ngược lại được lợi.

Bọn họ đều nghe nói, tất cả các tổ chức Thú Liệp Giả đều đang dốc sức tìm kiếm một người tên là Hoa Thiên.

Cái tên Hoa Thiên, sau khi nổi tiếng ở Huyễn Không sơn mạch, cũng bắt đầu dần dần vang xa trong các tổ chức Thú Liệp Giả, và cả những người trở về kia.

Thế nhưng, Hoa Thiên bị tất cả Thú Liệp Giả coi là mục tiêu, lại giống như một bóng ma vô hình, phiêu đãng trong vùng đồi núi và hoang dã.

Không có một Thú Liệp Giả nào, thật sự tìm được Hoa Thiên.

Ngược lại có không ít thi thể Thú Liệp Giả Trung Thiên cảnh sơ kỳ và trung kỳ, phơi thây hoang dã, chết thảm.

Mà cái tên Hoa Thiên, thường kèm theo dòng chữ viết bằng máu, xuất hiện bên cạnh những thi thể đó, dường như đang uy hiếp Liêu Nha, cũng đang uy hiếp tất cả Thú Liệp Giả dám tham gia tìm kiếm!

Một vùng bóng tối nơi sườn đồi.

Một gã Luyện Khí sĩ Tiên Thiên cảnh, mặt mày âm trầm nhìn một hàng chữ máu, gân xanh trên trán giật liên hồi.

Hắn là thủ lĩnh tổ chức Thú Liệp Giả Huyết Thủ, bên cạnh hàng chữ máu kia chính là thi thể của bốn tên thuộc hạ Huyết Thủ.

"Kẻ nào dám tham gia vây giết người của Liêu Nha, giết không tha! Hoa Thiên lưu bút."

Một cường giả Tiên Thiên cảnh khác của Huyết Thủ lặng lẽ đọc ra hàng chữ, cau mày nói: "Đại ca, đây đã là nhóm thứ hai rồi. Vì tên Hoa Thiên này, chúng ta đã mất bảy huynh đệ, vậy mà ngay cả cái bóng của hắn cũng không thấy. Tên Hoa Thiên này giống như u linh, lẩn khuất trong vùng đồi núi và hoang dã vô tận, liên tục ra tay, giết chết rất nhiều huynh đệ Thú Liệp Giả giống như Huyết Thủ chúng ta."

"Không chỉ Huyết Thủ chúng ta, mà các phe khác cũng tổn thất nặng nề."

"Đại ca, vì nịnh bợ nữ nhân Liêu Nha kia mà để các huynh đệ lần lượt đi chịu chết , hình như không đáng a."

Sắc mặt thủ lĩnh Huyết Thủ khó coi tới cực điểm, nói: "Ta đương nhiên biết! Tên Hoa Thiên này tuy khiến người ta đau đầu, nhưng nữ nhân Liêu Nha kia lại càng đáng sợ hơn! Hoa Thiên chỉ có một mình, còn Liêu Nha có rất nhiều mãnh tướng Tiên Thiên cảnh!

Lấy thực lực của Liêu Nha, đủ để nuốt trọn tất cả các tổ chức Thú Liệp Giả, kể cả Huyết Thủ chúng ta!"

"Hai năm nay, chúng ta ngày ngày nơm nớp lo sợ, chỉ sợ Liêu Nha ra tay."

"Nay vất vả lắm mới có được cơ hội tiếp cận Liêu Nha, nịnh bợ nữ nhân kia, sao có thể dễ dàng bỏ qua?"

"Nếu chúng ta không ra sức, để nữ nhân kia biết được, về sau ả tất sẽ trả thù điên cuồng."

Thủ lĩnh Huyết Thủ vẻ mặt bất đắc dĩ, thở dài than ngắn.

"Vẫn phải tiếp tục sao?"

"Chỉ có thể tiếp tục!"

Cách đó vài dặm.

Năm điểm sáng tinh diệu kết hợp thành Tinh Thần bí trận, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, đánh về phía một gã Thú Liệp Giả Trung Thiên cảnh hậu kỳ.

"Ầm!"

Gã Thú Liệp Giả Trung Thiên cảnh hậu kỳ kia bị Tinh Thần bí trận tạo thành từ năm điểm sáng tinh diệu đánh trúng, thân thể máu thịt lập tức nổ tung.

Nhiếp Thiên lạnh lùng, trên thân thể cường tráng như núi cũng chi chít những vết thương nhỏ.

Bên cạnh hắn, ba gã Thú Liệp Giả Trung Thiên cảnh trung kỳ đã sớm ngã xuống, ba người bị dòng ánh sáng bắn ra từ linh khí cầu bao phủ, chết từ lâu.

"Nhóm thứ chín!"

Sát khí trong mắt Nhiếp Thiên như ngưng tụ thành thực thể, khí tức tỏa ra từ người hắn đều mang theo mùi máu tanh nồng nặc.

Mấy ngày gần đây, ngày nào hắn cũng chém giết, chỉ cần gặp Thú Liệp Giả, bất kể là người của Liêu Nha hay thế lực khác, chỉ cần không có cường giả Tiên Thiên cảnh, hắn đều sẽ xuống tay không lưu tình.

Trong tay hắn xách một túi lớn chứa đầy vòng tay trữ vật, khi hắn di chuyển, những chiếc vòng tay trữ vật kia va vào nhau phát ra tiếng "loảng xoảng".

Hắn ngồi xổm xuống, nhặt chiếc vòng tay trữ vật trên thi thể lên, dùng tinh thần lực quét qua, thấy không có thứ gì đặc biệt quan trọng, liền tiện tay ném vào túi lớn.

Đi tới bên cạnh thi thể không toàn vẹn của gã Trung Thiên cảnh hậu kỳ, hắn nhặt chiếc vòng tay trữ vật lên, tùy ý liếc mắt nhìn.

"Ồ!"

Trên mặt hắn bỗng hiện lên vẻ mừng rỡ.

Trong chiếc vòng tay trữ vật kia, hắn nhìn thấy từng khối kỳ thạch ẩn chứa điểm sáng tinh diệu, hơn nữa số lượng còn rất nhiều!

Những kỳ thạch ẩn chứa lực lượng tinh thần, có thể giúp hắn ngưng luyện tinh dịch kia, trước đây hắn đã vất vả tìm kiếm trong Huyễn Không sơn mạch nhưng không có kết quả, cũng không thu hoạch được nhiều từ tay người khác.

Vậy mà trong vòng tay trữ vật của gã Thú Liệp Giả Trung Thiên cảnh hậu kỳ này lại có một lượng lớn kỳ thạch như vậy!

Những kỳ thạch kia được đặt ở một góc vòng tay trữ vật, rõ ràng là không được coi trọng.

Hắn sơ lược tính toán, liền phát hiện những kỳ thạch kia e rằng có hơn một trăm khối, đủ để hắn duy trì ngưng luyện tinh dịch trong một khoảng thời gian.

"Tuyệt vời!"

Bạn đang đọc Vạn Vực Chi Vương [Bản Dịch] của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.