Cấm lệnh
Cách đó vài trăm mét, một Luyện Khí sĩ của Lôi Sơn, không nhanh không chậm đi theo, miệng còn đang chế nhạo: "Ngươi muốn chạy đi đâu? Phá Diệt Thành sao?"
Thạch Thanh không trả lời, không để ý vết máu trên người, chỉ một mực chạy về phía trước.
Thân ảnh Nhiếp Thiên đột nhiên dừng lại, nói: "Ta nhìn thấy Thạch Thanh của Huyết Khô Lâu, hắn đang bị một tên của Lôi Sơn truy sát, e là không chống đỡ được bao lâu nữa, ngươi tính sao?"
"Thạch Thanh..." Bùi Kỳ Kỳ khẽ kêu lên, do dự một chút, hỏi: "Tên truy kích của Lôi Sơn kia, cảnh giới gì?"
"Tiên Thiên cảnh hậu kỳ." Nhiếp Thiên đáp.
"Cảnh giới của Thạch Thanh là Tiên Thiên Cảnh trung kỳ, tự nhiên không phải là đối thủ." Bùi Kỳ Kỳ cân nhắc, rồi nói tiếp: "Nếu chúng ta ra tay, nhất định phải đảm bảo rằng, trước khi tên Luyện Khí Sĩ Lôi Sơn kia truyền tin tức ra ngoài, phải giết hắn một cách gọn gàng. Nếu hắn kịp phát tín hiệu cầu cứu, dẫn dụ cường giả khác của Lôi Sơn tới, chúng ta sẽ rất phiền phức."
"Cứu, hay là không cứu?" Nhiếp Thiên quát khẽ.
"Tự ngươi quyết định đi." Trong lòng Bùi Kỳ Kỳ khẽ thở dài.
"Cứu! Hắn đang ở ngay phía trước, ta đi phục kích tên kia!" Nói xong, trên người Nhiếp Thiên tinh quang chợt lóe, rồi biến mất vào hư không.
...
------------
Mặt trời chói chang.
Nhiếp Thiên ẩn nấp sâu dưới đáy một cồn cát, dùng sinh mệnh huyết mạch che giấu, che lấp toàn bộ khí tức sinh mệnh.
Trên cồn cát, có một mảnh vạt áo bị xé rách, vẫn còn khá dễ thấy.
Ba con Thiên Nhãn bị hắn điều khiển, phân bố ở xung quanh, theo dõi sát sao tình hình.
"Lôi Sơn, đến từ Khôn La vực..."
Nhiếp Thiên dưới cồn cát nắm chặt Viêm Tinh, sát ý trong lòng dâng trào.
Cho dù không có chuyện Lôi Dao ngang nhiên cướp đoạt tòa Truyền Tống Trận vượt vực của Huyết Khô Lâu ở Phá Diệt Thành, thì hắn cũng chẳng có chút hảo cảm nào với Lôi Sơn cả.
Hắn nhớ rất rõ, năm đó khi Thiên Môn xuất hiện ở Ngục Phủ, tên thanh niên tài tuấn của Khôn La Vực kia, trước khi bước vào Thiên Môn đã nói những lời đó.
Lúc bấy giờ, Khôn La vực, Ám Minh vực và Hắc Trạch vực đều phái cường giả trong môn phái đến Ly Thiên vực, ý đồ lợi dụng Thiên Môn kia để tiến hành thí luyện.
Những tên đó trước khi tiến vào, rất ngông cuồng tuyên bố rằng, Khôn La vực, Ám Minh vực và Hắc Trạch vực đã bí mật đạt thành thỏa thuận, muốn thôn tính Ly Thiên vực.
Nếu Ly Thiên vực không bị yêu ma tiêu diệt, bọn chúng sẽ xâm lược Ly Thiên vực sau khi thí luyện ở Thiên Môn kết thúc.
Ngay cả việc phân chia lãnh thổ của Ly Thiên vực, bọn chúng cũng đã sớm quyết định xong, ở bên trong Thiên Môn, Luyện Khí Sĩ của Ám Minh vực, Khôn La vực và Hắc Trạch vực cũng đi khắp nơi săn giết những người tham gia từ Ly Thiên vực.
Những mối thù cũ này, hắn vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, đối với tông môn của ba vực giới kia, vốn đã có ác cảm sâu sắc.
Hiện tại, Lôi Sơn đặt chân đến Liệt Không vực, cướp đoạt Truyền Tống Trận vượt vực.
Trên đường đi, hắn lại thấy quá nhiều cường giả Lôi Sơn tập kích Thú Liệp Giả của Liệt Không Vực, còn có cả Luyện Khí Sĩ ở Phá Diệt Thành.
Hắn đã sớm nảy sinh sát ý.
Không ngờ ngay trước khi hắn tiến vào Huyễn Không sơn mạch, lại thấy Luyện Khí Sĩ của Lôi Sơn truy sát Thạch Thanh.
Thạch Thanh, khi ở Phá Diệt Thành, cũng coi như là đã chiếu cố hắn, bây giờ lại bị Lôi Sơn truy sát, hắn không thể nào nhịn được nữa.
Hắn âm thầm tích tụ lực lượng dưới cồn cát.
Không lâu sau, Thạch Thanh toàn thân nhuốm máu, loạng choạng chạy đến.
"Ầm!"
Tên Luyện Khí sĩ Lôi Sơn đang truy kích Thạch Thanh thỉnh thoảng lại phóng ra những tia chớp màu xanh từ đầu ngón tay, có tia chớp đánh trúng sau lưng Thạch Thanh, khiến Thạch Thanh trông càng thêm thê thảm.
"Ngươi chạy không thoát đâu." Tên kia cười khẽ, dường như không vội, còn muốn chơi đùa thêm một lúc nữa.
Thông qua Thiên Nhãn, Nhiếp Thiên thấy đường chạy trốn của Thạch Thanh dần dần lệch khỏi cồn cát hắn đang ẩn nấp.
Hắn lập tức điều khiển một con Thiên Nhãn, lặng lẽ áp sát Thạch Thanh, đồng thời truyền một tia ý thức linh hồn của bản thân vào con Thiên Nhãn đó.
Thạch Thanh với tấm lưng cháy đen, máu chảy không ngừng, hai mắt đỏ ngầu.
Thế giới trong mắt hắn, giống như bị nhuộm một lớp máu, một màu đỏ sẫm.
Giờ phút này, hắn chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi này, còn sót lại một tia hy vọng, mong rằng có thể trở về Phá Diệt Thành.
Lại một tia chớp nữa đánh vào lưng hắn, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi. Hắn không dám quay đầu lại, bước chân loạng choạng, cố gắng vận chuyển linh lực, máy móc tiến về phía trước.
Ngay lúc này, một ý niệm kỳ lạ vang lên bên tai hắn: "Đi qua cồn cát có mảnh vạt áo che phủ kia, ta là Hoa Thiên, ta sẽ đánh lén tên Lôi Sơn kia ở dưới cồn cát!"
"Hoa Thiên!" Đôi mắt nhuốm máu của Thạch Thanh đột nhiên sáng lên.
Hắn không rõ Hoa Thiên đã dùng cách nào để truyền ý niệm rõ ràng đó đến cho hắn.
Hắn cũng không biết, Hoa Thiên sau khi biến mất một thời gian tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây.
Nhưng hiện tại hắn đang ở trong tuyệt cảnh, ý niệm đó, đối với hắn mà nói, chính là một tia hy vọng le lói, hắn nhất định phải nắm bắt lấy.
Hắn lập tức dựa theo chỉ dẫn của ý niệm đó, chạy về phía cồn cát bị mảnh vạt áo che phủ dưới ánh mặt trời chói chang.
Khi đến cồn cát, máu tươi từ sau lưng hắn nhỏ xuống từng giọt, nhưng hắn không chút do dự, lập tức vượt qua, thân hình không hề dừng lại mà tiếp tục chạy về phía trước.
Trong khoảnh khắc vượt qua, hắn không quay đầu lại, nhưng trong lòng lại tràn đầy mong đợi.
Hắn là một trong số ít người biết rõ chiến lực cường đại của Nhiếp Thiên, hắn cũng biết Nhiếp Thiên từng có kinh nghiệm chém giết cường giả Tiên Thiên cảnh.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |