Tiếng Thét Thảm Thiết Trong Đêm (2)
Nhiếp Thiên ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy Luyện Khí sĩ bị mất cánh tay trái kia, chính là Sử Huy, từng là Khách Khanh của Huyết Khô Lâu.
Sau khi Sử Huy rời khỏi Huyết Khô Lâu, gia nhập Lưu Hỏa, còn từng tuyên bố sớm muộn gì cũng sẽ giết hắn, báo thù cho Sử Nam.
Không ngờ, Sử Huy đã gia nhập Lưu Hỏa, giờ phút này lại chật vật như vậy.
Sử Huy mất một cánh tay, nửa người dính đầy sương lạnh, cử động có vẻ như bị hạn chế.
Nhưng ánh mắt hắn lại nhìn chằm chằm vào khe nứt không gian còn chưa ổn định, đầy nguy hiểm kia, muốn xông vào trong đó.
Một đạo kiếm ý sắc bén từ trong cơ thể hắn bắn ra, giống như bản thân hắn, bắn thẳng về phía khe nứt không gian.
Trong mắt hắn tràn đầy chấp niệm. "Haiz, lại thêm một tên ngu ngốc ôm ảo tưởng." Dưới khe nứt không gian, Diêu Thọ của U Linh Phủ lắc đầu, đưa tay ra chộp về phía Sử Huy.
Trên lòng bàn tay Diêu Thọ, một vòng xoáy xám xịt sâu thẳm đột nhiên hình thành.
Trong vòng xoáy xám xịt, truyền đến từng trận dao động linh hồn khiến người ta kinh hãi, trong nháy mắt bao phủ lấy Sử Huy.
Sử Huy sắp đến gần khe nứt không gian, bỗng nhiên ôm đầu, phát ra tiếng kêu thảm thiết khiến người ta sởn gai ốc, từng tia máu tươi từ trong mắt hắn chảy ra.
Thân thể đang bay lên của hắn cũng dần dần trở nên vô lực, rơi xuống.
Cách xa nhau trăm trượng, Nhiếp Thiên nhìn thân ảnh Sử Huy ngã xuống đất, rất rõ ràng cảm giác được, linh hồn thức hải của Sử Huy đã tán loạn, giống như bị vòng xoáy u ám do Diêu Thọ phóng thích xóa đi hồn tích.
Cường giả Hàn Băng Các truy sát Sử Huy thấy Sử Huy bị Diêu Thọ giết chết, khẽ khom người, nhẹ giọng nói: "Không quấy rầy chư vị."
Nói xong, hắn liền mang theo nghi hoặc, lặng yên rút đi.
Hắn dường như rất kỳ quái, kỳ quái U Linh Phủ và Khí Tông sao lại đi cùng nhau.
Diêu Thọ ra tay đánh chết Sử Huy, híp mắt, nhìn cũng không có ý tứ lấy tài vật trên người Sử Huy. Có lẽ trong mắt hắn, Sử Huy Tiên Thiên cảnh hậu kỳ căn bản không có bất kỳ linh tài đáng giá nào có thể lọt vào mắt hắn.
Chân Huệ Lan, Bạch Du và Chu Liễm cũng đều không nói tiếng nào, tiếp tục thấp giọng nói chuyện với nhau, giống như không biết Sử Huy vừa mới bị giết.
Nhiếp Thiên nhìn vẻ mặt lạnh lùng của bọn họ, hít sâu một hơi, bình phục tâm cảnh, tiếp tục tự thân tu luyện.
Lại qua một đoạn thời gian, một gã cường giả Huyền cảnh mặc trang phục Viêm Thần Điện, như một đạo lưu hỏa đột nhiên hàng lâm, hắn vừa dừng lại, liền mãnh liệt chú ý tới dị thường.
"Diêu Thọ!"
Hắn ngạc nhiên nhìn Diêu Thọ, lại nhìn những người Khí Tông kia, không hiểu ra sao.
Bao gồm cả Chân Huệ Lan, tất cả Luyện Khí sĩ Khí Tông, vừa nhìn thấy người Viêm Thần Điện xuất hiện, sắc mặt đều trở nên vô cùng âm trầm.
Trước đây không lâu, Viêm Thần Điện thừa dịp Khí Tông và Triệu Sơn Lăng giằng co, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, từ Đại Hoang Vực thu thập không ít Địa Hỏa tinh hoa, hai bên đã kết xuống thù hận.
Kẻ thù gặp mặt, hết sức đỏ mắt, bọn họ tự nhiên không có sắc mặt tốt.
Diêu Thọ cũng xuất thân từ Ám Minh Vực, ho khan một tiếng, nói: "Công Tôn Phổ, khe nứt không gian này, U Linh Phủ chúng ta và Khí Tông đã đạt thành hiệp nghị, cùng nhau canh giữ."
Công Tôn Phổ của Viêm Thần Điện, mục đích tới đây, kỳ thật giống y hệt Diêu Thọ.
Hắn cũng có ý định cướp lấy khe nứt không gian từ tay Khí Tông.
Nhưng khi nhìn thấy Diêu Thọ, còn có đám người U Linh Phủ, lại có hiệp nghị với Khí Tông, cùng tọa trấn ở đây, hắn do dự một chút, nói: "Được rồi, mọi người cũng xuất thân từ Ám Minh Vực, ta nể mặt ngươi, Diêu Thọ."
Tạm dừng một chút, hắn nhìn Chu Liễm một cái, nói: "Coi như các ngươi may mắn."
Vừa dứt lời, hắn một lần nữa hóa thành một đạo lưu quang hỏa diễm, nhanh chóng rời đi, không có lưu lại khai chiến.
Một đám Luyện Khí sĩ Khí Tông sắc mặt càng khó coi, bầu không khí cũng càng thêm áp lực.
Tất cả mọi người có thể nhìn ra, nếu không có U Linh Phủ ở đây, Công Tôn Phổ của Viêm Thần Điện kia nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ ra tay cướp đoạt khe nứt không gian kia.
"Các ngươi thấy đấy." Diêu Thọ mở tay ra, cười nói: "Nếu chúng ta không liên thủ, chỉ bằng lực lượng của Khí Tông các ngươi, cho dù không có U Linh Phủ chúng ta, cũng sẽ có tông môn khác đến động thủ."
Vẻ mặt Chân Huệ Lan và Bạch Du xấu hổ.
Ngay cả Chu Liễm kia, cũng không còn táo bạo và phẫn nộ lúc trước, tựa như cũng bình tĩnh lại.
Mấy ngày sau, Nhiếp Thiên chờ đến khi khe nứt không gian kia gần như ổn định, có thể thường xuyên nghe được tiếng chém giết bên ngoài, cũng có Luyện Khí sĩ bản địa Liệt Không Vực, ôm một tia hy vọng, muốn từ khe nứt không gian kia tiến vào, đều bị U Linh Phủ dễ dàng chém giết.
Nhiếp Thiên còn nhìn thấy, có mấy thành viên Huyết Khô Lâu còn chưa tới nơi này đã bị cường giả Hàn Băng Các và Lôi Sơn đánh chết.
Lúc này, hắn mới hiểu được theo như lời Thạch Thanh nói, Huyễn Không sơn mạch đã thành địa ngục nhân gian, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Ngoại trừ những tông môn Luyện Khí sĩ đứng đầu bát vực, tất cả Luyện Khí sĩ không liên quan đều đang bị quét sạch, xem ý tứ của mấy phương kia, muốn trước khi khe nứt không gian chân chính ổn định, giết sạch tất cả người bản địa Liệt Không Vực dám tiến vào.
Chính như Bùi Kỳ Kỳ nói, mỗi ngày đều có người chết, toàn bộ Liệt Không Vực đều mất khống chế, hắn chỉ có thể yên lặng nhìn.
Phía sau cũng có người của mấy phe khác, ý đồ chiếm đoạt khe nứt không gian này, những người đó nhìn thấy U Linh Phủ cũng ở đây, trong lòng cân nhắc một chút, đều chủ động rút lui.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |