Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 491: Giết người trong đêm khuya

Phiên bản Dịch · 2269 chữ

Cuộc chiến của Lâm Phi cùng với Beelzebub vẫn còn đang tiếp tục, đánh trong căn cứ máu nhuộm đêm đen.

Cái kia vốn là cửa ra vào thông hành vũ khí lớn trên biển của Luyện Ngục Quân Đoàn, đã bị một số lượng lớn hỏa sơn nham ngăn chặn, hơn nữa thỉnh thoảng còn có tiếng cự thạch lăn xuống, khiến cho chỉ có thể xuất nhập từ một số khe hở.

Mấy trăm mét trên bầu trời, Na Tháp Toa đứng lơ lững trên không, cầm một cây súng nặng trên tay mà như không có vật gì, mượn ống ngắm ban đêm, nàng đem họng súng ngắm chuẩn những tên Luyện Ngục quân sĩ bất cứ lúc nào cũng có thể trốn chạy ra từ mấy hướng.

Tuy bị Thiên Diện quấy nhiễu không ít Luyện Ngục binh sĩ, còn chưa thể mặc được chiến giáp nhưng vẫn có không ít tên mặc được chiến giáp tháo chạy ra ngoài.

Luyện Ngục chiến sĩ võ trang đầy đủ như vậy muốn dựa vào chiến đấu để thắng cũng không dễ dàng gì, dù sao những thành viên Truyền Kỳ Thế Đại cũng không phải ai cũng dùng chiến đấu mà thành danh, ngoài mấy người có năng lực như Khải Sơn, Khuyển Nha, Ân Tá...có thể đánh cùng những chiến sĩ Luyện Ngục có trang bị đầy đù vũ trang, những người khác thì rất khó khăn, căn bản là không địch lại được.

Trước khi Lâm Phi tiến vào căn cứ liền giao phó mọi người không được mù quáng tiến lên phía trước, muốn đánh cho chó cùng đường đồng thời cũng phải đề phòng chó cùng dứt giậu.

Na Tháp Toa hiểu rõ tình hình, dứt khoát không có lựa chọn giao thủ cùng bọn chúng, mà từ chỗ Diệp Tử Huyên lấy một khâu súng nhắm của công ty Ba Lôi Đặc, đặc biệt tăng cường toàn bộ đường kính cùng uy lực của đạn dược cho cánh tay có uy lực kinh người của nàng, cả người nàng như một cái pháo đài trên không trung.

Sát khí nồng đặc như mực trên người Na Tháp Toa không ngừng tràn ra, đôi mắt lạnh lùng như thanh đao, lúc nào cũng quan sát tình huống bên trên.

Mỗi khi có tên binh sĩ trang bị đầy đủ chiến giáp bay ra ngoài, Na Tháp Toa liền không hề khách khi bắn ra một viên đạn, sát khí nông đậm xuyên giáp, không đánh vào chỗ nào khác mà chuyên tấn công vào vị trí kính bảo hộ mũ bảo hiểm trên những chiến giáp này.

Những Luyện Ngục chiến giáp toàn thân đều vô cùng kiên cố, duy chỉ có vị trí của kính bảo hộ này là chỗ tương đối yếu.

Những chiến sĩ Luyện Ngục này căn bản không thể tưởng tượng nổi, trong đêm đen như vậy, vừa mới ra ngoài liền bị xuyên giáp đạn bắn tới, chiến giáp của bọn chúng có hệ thống phòng ngự phòng đạn, nhưng thể tích của xuyên giáp đạn tương đối nhỏ, không có cách nào phán đoán được.

Giống như một cái rada, không vì một con chim mà cảm thấy kinh ngạc, hoàn tòan không thể có được điềm báo trước nào, hơn nữa ở khoảng cách ngắn như vậy, bọn chúng muôn tránh cũng vô cùng khó khăn.

Na Tháp Toa sớm đoán được con đường tháo mạng của những người này, mỗi khi bọn hắn muốn chạy trốn mới đột nhiên ý thức được, căn bản là tự mình tìm đến cái chết.

-Lại một con cá nữa...

Na Tháp Toa nở một nụ cười lãnh diễm, nàng phát hiện lại có một tên chiến sĩ mặc áo giáp đen bay từ trong ra.

Lập tức nàng bóp cò, một viên đạn màu đen mang sát khí dày đặc giống như một vệt sáng nghiêng nghiêng tàn phá mây mù trên biển, xẹt qua một đường thẳng trí mạng.

Tên chiến sĩ áo giáp đen kia khó khăn lắm mới dùng đạn đạo mở ra mấy cái lỗ hổng chạy ra, đang muôn bay lên không trung thì ý thức được dường như có sát khí tới gần, nhưng vừa muốn né tránh thì toàn thân một hồi lạnh buốt.

Sát khí kia ngày càng đến gần.

Ầm .......!

Trước mặt một màu đỏ ngầu, y hét thảm một tiếng rơi từ không trung xuống.

Cho dù là kính bảo hộ làm từ chất liệu khoáng vật đặc chế ngăn chặn phần lớn lực lượng của đạn xuyên giáp, nhưng một con mắt của y vẫn bị phát nổ, huyết tương phun ra.

Không đợi y kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, bên tai truyền đến một tiếng sói hống trầm thấp hung mãnh, một trảo nắm lấy chiếc nón của y.

Ân Tá bắp thịt toàn thân ngưng kết thành từng cục hóa thành người sói dùng một cái tát, móng sói sắc bén triệt để nghiền nát tên binh sĩ Luyện Ngục không biết chuyện gì đang xảy ra này.

Một trước một sau, sự phối hợp của Na Tháp Toa cùng Ân Tá không hề có một khe hở nào khiến cho đối thủ căn bản không có cơ hội phản kháng.

Sau khi ném cái tử thi này đi, Ẩn Tá lại chạy như điên đến một hướng khác, bên kia có hai tên Luyện Ngục đội trưởng chiến giáp sậm đỏ, hai tên chiên sĩ giáp đen, đang bị quỷ nhận cuốn lấy, đánh khó gỡ ra.

Năm tên Luyện Ngục chiến sĩ này bởi vì không có mặc chiến giáp mà đi ra, lúc này chỉ có thể dùng lực lượng bản thân của họ để đối chiến, nhưng thực lực so với quỷ nhận không cùng một cấp bậc, vì thế chỉ có thể áp dụng thế vây công.

Thanh đao của Quỷ Nhận không biết từ lúc nào đã phóng ra năm thanh, năm thanh võ sĩ đao như có lực hút, không ngừng lượn vòng quanh thân thể y, nhanh như nước xoáy.

Bốn cánh tay quỳ dị kia của y không ngừng luân phiên đổi đao, lại có một thanh đao không ngừng xuyên tới xuyên lui, mỗi khi có người muốn chạy trốn thì thanh đao kia liền như bóng ma chém đứt đường lui.

Năm tên chiến sĩ này muốn chạy trốn mà không cách nào trốn được, muốn tấn công nhưng mỗi lần đều bị chém thương vài chỗ, mỗi chỗ đều là máu tươi từng vũng, thực là sống không bằng chết.

-Hắc hắc ! Khuyển Nha! Bên kia giết sạch rồi, chỗ này ngươi để cho ra giết tiếp với !

Đôi mắt sói của Ẩn Tá đỏ ngầu, xông đến một trảo từ phía sau móc lấy tim của một gã Luyện Ngục chiến sĩ.

Trái tim nóng hổi vẫn còn đang đập, nhưng đã triệt để chia lìa cùng chủ nhân của nó.

Ẩn Tá một tay bóp nát trái tim, hưng phấn ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng sói hống, thổ lộ sự bi phẫn ngày hôm đó bị Luyện Ngục quân đoàn điên cuồng công kích, chết thảm trọng thương, ngày nay cũng có thể nhẹ nhàng đại sát, báo thù cho các huynh đệ chết thảm hôm đó.

Khuyển Nha hiển nhiên không có cam tâm tình nguyện đem những chiến sĩ Luyện Ngục bị y tra tấn để cho Ẩn Tá, thấy Ẩn Tá đến cướp, y dột nhiên hóa thành mấy đạo quỷ ảnh, thanh đao trên không trung xẹt ra mấy đạo đao ảnh, thời gian như bị ngưng lại ở thời khác này.

- Phốc phốc phốc !.

Từng chiếc đầu của những chiến sĩ này bị cắt từ trên cổ xuống, máu chảy thành sông, nhuộm hồng cả mấy thanh đao.

Cùng lúc đó, giữa không trung Khải Sơn vận dụng quỷ hàng thuật, mấy trăm con Khô Lâu minh hỏa gào thét lên, lại quấn chặt lấy ba tên Luyện Ngục chiến sĩ.

Ba gã Luyện Ngục chiến sĩ này vốn mượn tháo chạy bị chấn nhiếp cho hồn siêu phách tán, hoảng hốt chạy bừa, trong lúc chạy trốn Na Tháp Toa dùng ba phát đạn xuyên giáp đánh vỡ sọ của ba người ra.

Mất đi sự bảo hộ của chiến giáp, những chiến sĩ Luyện Ngục này căn bản không phải là đối thủ của những Truyền Kỳ Thế Đại, mà mấy người Na Tháp Toa đã sớm mai phục, những người này cho dù có mặc chiến giáp ra ngoài cũng khó có thể chạy thoát, toàn bộ chẳng qua là dê vào miệng cọp.

Luyện Ngục quân đoàn tan rã như vậy nhưng mọi người không có nghĩ tới, đặc biệt là những chiến sĩ này tại sao không mặc chiến giáp rồi mới xổng ra ngoài, mọi người cũng cảm thấy buồn bực.

Cho dù thế nào, dưới sự lãnh đạo của vài tên sát thu siêu cấp, hơn mười thành viên Truyền Kỳ Thế Đại đều đã được phản công, khống chế toàn cục, giết chết tất cả những tên Luyện Ngục chiến sĩ muốn trốn ra ngoài.

Đúng vào lúc này, một người con gái mặc đồng phục của Luyện Ngục quân đoàn chạy từ trong ra, Na Tháp Toa vừa định nó súng liền phát hiện có gì không đúng.

-Thiên Diện sao?

Na Tháp Toa nhanh chóng đáp xuống nhìn qua -Sao lại chỉ có mình cô? Tư Khải Nhĩ Phổ nói vào trong tìm cô, cô không gặp anh ta sao?

Thiên Diện lắc đầu:

-Hắn đang đánh cùng với Bách quỷ thân tướng, ta chạy ra ngoài trước.

-Cái gi?

Mọi người đi tới đều vô cùng kinh ngạc.

-Cô để hắn một mình ở lại trong đó đánh với lão ta? Vậy thì nguy hiểm đến mức nào chứ!

Na Tháp Toa lo lắng chau mày lại.

Thiên Diện nói như đương nhiên:

- Lão ta quá lợi hại, ta bị lão đả thương nên không có giúp đựơc gì.

Mọi người không nói được gì nữa, lời này nói thực quá thẳng, mà bọn hắn phát hiện trên tay Thiên Diện còn có một lỗ máu, nhìn thương thế của nàng cũng hiểu được vài phần.

-Sao cô lại mặc quần áo của Luyện Ngục Quân Đoàn? Thiếu chút ta nghĩ là cô cùng một ruột với bọn hắn rồi.

Na Tháp Toa cảm thấy kỳ quái.

Thiên Diên chớp mắt mấy cái, đáp đơn giản:

- Trước khi ta đi ra có tới phòng dự trữ chiến giáp của bọn chúng giết một số người, mặc đồ của bọn chúng thuận lợi hành động, chỉ tiếc là tên Bách quỷ thần tướng đó tới quá nhanh, nếu không còn giết được một số nữa...

Mọi người nghe tới đây đều trợn mắt há hốc mồm, nữ nhân này trốn cũng trốn rồi mà còn lưu lại ở đại bản doanh của địch, ở trong tầm mắt của bọn chúng mà còn muốn giết người rồi mới bằng lòng đi ra sao?

Thảo nào những chiến sĩ kia ngay cả chiến giáp cũng không có mặc mà chạy ra ngoài, thực là không dám mặc mà.

-Thiẻn Diên, cô tới trên thuyền ở phía sau trị liệu vết thương trước đi, tuy cô có Tiên Thiên chân khí nhanh chóng bình phục, nhưng cũng không có thích hợp tiếp tục tác chiến nữa Diệp Tử Huyên chạy tới nói.

Nhưng Thiên Diện không có vui lắm, nhìn xung quanh một chút nói:

-Không cần, ta còn muốn giết người...sao mà ở trên đảo đểu là người chết, người sống ở đâu?

Mặt mọi người đều tái đi, trong lòng nghĩ ngay cả xương cốt trên cánh tay của cô đều lộ ra rồi, một nữ nhân như cô ngay cả cảm giác đau cũng không có, còn muốn tiếp tục giết người sao ?

Thiên Diện quét một vòng, phát hiện một người sống cũng không còn, rất không vui nói:

- Không có ý nghĩa gì cả, ta đi đây.

Nói xong, Thiên Diện như một làn gió nhảy trên mặt biển, sau đó ở trên mặt biển thi triền thân pháp khinh công chuồn chuồn điểm thủy, tốc độ cực nhanh tiến về phía thuyền.

Vừa nói không đi là nàng, lập tức nói đi cũng là nàng, mọi người bị nàng làm cho ngơ ra.

-Nữ nhân này... thực là... Thiên Diện của Huyết Toản Đệ Nhất sao? Trong đầu nàng ta rốt cuộc nghĩ cái gì?

Ẩn Tá không khỏi nhíu mày, không thể hiểu nổi.

Khải Sơn một mực không có lên tiếng liền lên tiếng nói:

-Mặc kệ nàng ta nghĩ cái gì, có thế đơn thương độc mã tiến vào trong căn cứ của Luyện Ngục Quân Đoàn, còn có thể giết người xong chạy ra ngoài, chúng ta không có khả năng ấy.

Mọi người nghe xong, ngẫm nghĩ rồi thầm gật đầu, đích thực không phục cũng không được, nữ nhân này có chút thần kinh, nhưng thực sự lợi hại !

-Các ngươi cũng đừng chỉ nghĩ đến khen Thiên Diện, nàng ta có lợi hại hơn nữa cũng không thể cứu Tư Khải Nhĩ Phổ a! chúng ta có nên tiến vào bên trong hay không?

Diệp Tử Huyên lớn tiếng hỏi.

Không đợi mọi người trả lời, đằng sau truyền đến tiếng đạp gió.

-Không nên đi vào! Tuyệt đối không nên !

Bạn đang đọc Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc của Mai Can Thái Thiếu Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi infinite
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 872

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.