Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 493: Thiên Sứ cùng Ác Ma

Phiên bản Dịch · 1979 chữ

Chỉ có điều bởi vì vật này ở trong tình hình căn cứ không thể mở ra, một khi phóng ra, uy lực của nó sẽ khiến cho toàn bộ căn cứ bị huỳ diệt, vì thế bọn chúng từ lúc mới bắt đầu cũng không có kịp dùng, giờ mới không có người mang đi nên đành để lại nơi này.

- Liều một lần đi Lâm Phi to gan nói, nhanh chóng chạy tới.

Long Thiên Cương không biết lời này của hắn có ý gì, chỉ thấy Lâm Phi đã nhảy tới trên thân một vật như một quả cự pháo, lục lọi bốn phía.

-Ngươi muốn làm gì?

Long Thiên Cương căn bản không có hiểu nhưng cái công nghệ cao này là thứ gì, đành giương mắt nhìn.

Lâm Phi cũng không rảnh để giải thích cho y, thông qua kết cấu kim loại bên ngoài của trang bị bản này, suy đoán cấu tạo bên trong, từ một vị trí thật nhỏ tìm được chỉ lệnh hậu đài cưỡng chế.

Đây là ở trong trường hợp không cách nào vận dụng được lệnh điều khiển từ xa, cưỡng ép mở ra thủ đoạn dùng vũ khí này.

Lâm Phi sau khi dùng một quyền mở ra hộp bảo hộ silic màu đen, lộ ra hơn mười cái phím ấn nhỏ, cũng không có hướng dẫn sử dụng gì, chỉ có một chút tiếng anh đơn giản diễn tả.

Lúc này Long Thiên Cương cũng ý thức được điều gì đó - Ngươi muốn phát động thứ vũ khí này, mở ra một con đường sao?

Lâm Phi gật đầu, sau khi nghiên cứu một lát, nuốt ngụm nước bọt nói:

- Ngươi nên cảm ơn trời đất ... may mà ở đây là ta, nếu không phải lão tử biết nhiều, ngày nay cả hai chúng ta đều phải chết ở nơi này rồi, ngươi mang tin tức đến cho ta, ta cứu mạng ngươi.

Một tên tiểu tử mao đầu nhỏ hơn mình mấy chục tuổi lại xưng lão tử ở trước mặt mình, Long Thiên Cương hận không thể đến tát cho hắn một cái, nhưng mà lúc này phải dựa vào Lâm Phi cứu mạng nên y cũng không thể quá cứng được.

Lúc này toàn bộ phía dưới đã truyền đến tiếng lục tục kịch liệt, giống như bất cứ lúc nào cùng có một con cự thú nuốt trọn lấy mình, khiến người ta nổi cả gai ốc.

Nước biển gần đó thậm chí còn bắt đầu ấm lên, khắp nơi đều là bọt khí nồng đậm, sắp sôi trào, nhìn thấy nhiệt độ phía dưới khủng bố đến mức nào.

-Rốt cuộc ngươi đã xong chưa?

Long Thiên Cương nhìn Lâm Phi loay hoay nhưng không thấy hiệu quả, không khỏi lớn tiếng chất vấn.

- Câm miệng, càng là thời điểm này thì càng không thể sai được.

Lâm Phi cẩn thận ấn những phím khác nhau, xác nhận trình tự phóng ra không có vấn đề gì, bởi vì nếu như một khi sau thì muốn sửa lại là một chuyện vô cùng phiền phức.

Lúc sắc mặt của Long Thiên Cương ngày càng ngưng trọng, Lâm Phi bỗng nhiên hét lớn một tiếng:

-Tránh ra! đến phía sau ta.

Long Thiên Cương sững sờ, thân ảnh loé lên đến phía sau lưng của Lâm Phi.

Thời khắc này, Lâm Phi ấn một cái nút màu đỏ, toàn bộ họng pháo của trang bị phóng tốc độ cao siêu, một đoàn điện lưu chói mắt, điện quang tử lam cùng nhiệt độ cao màu đỏ ngầu đang ngưng tụ như một quả thiên thạch nóng chói.

Chi chi chi chi !! tiếng dòng điện dày đặc, nương theo hiệu quả bão từ, khiến cho toàn bộ căn cứ như đang đón ngày tận thế, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp xuống.

Sau mười mấy giây bão từ bắn ra năng lượng tập kết, véc-tơ đạt đến cực hạn, một đạo xích luyện điện hoả phóng ra ầm ầm.

-Oanh oanh! ! !

Trong chốc lát, Lâm Phi cùng Long Thiên Cương đều nhanh nhắm mắt lại, màng tai vô cùng đau nhức, toàn bộ căn cứ rực sáng như ban ngày.

Bạo đạn tốc độ cao siêu như mãnh thú hung ác không giảng đạo lý thoát khỏi gông cùm, mạnh mẽ đâm tới, đem đám cự thạch lấp lối ra xuyên ra một cái lỗ thủng lớn vừa cho hai ba người.

Không chỉ như vậy, tốc độ của từ bạo đạn này không có yếu đi nhiều, bắn ra trên mặt biển, trong màn đêm xẹt ra mấy đạo quang tiễn màu đỏ, phân cách âm dương.

Nhìn thấy vệt sáng ấy đương nhiên cũng bao gồm những người đã chạy về đến thuyền, cùng với quân đội nước Hạ chạy từ phía Đông Bắc tới.

Nhưng mà lúc này bởi vì nhận được tin tức, Luyện Ngục căn cứ sẽ nổ hạt nhân, toàn bộ hạm đội đã bắt đầu lui lại.

Một con thuyền bảo vệ ở vị trí trung tâm hạm đội, Long gia gia chủ Long Khi, cùng Long lão tam, Lục gia gia chủ Lục Trường Minh, Lục Vũ Phỉ...đều nhìn thấy cảnh tượng kinh người.

-Đó là vật gì?

Long Khi khó khăn híp một khóe mắt bị dòng ánh sáng đột nhiên nhô ra này doạ cho phải quay đầu đi chỗ khác.

-Hẳn là loại năng lượng đạn pháo cực kỳ cao nào đó, e là là vũ khí gì đó của Luyện Ngục quân đoàn.

Lục Vũ Phi nói.

Long Lão Tam giận dữ nói:

- Vũ khí của đám người kia lẽ nào từ trên trời rơi xuống sao? Động tĩnh lớn như vậy? Có được uy lực to như thế nào, vừa nãy quét qua chúng ta chẳng phải là đã tiêu đời rồi!

-Lão tứ còn chưa về sao? Long Khi nheo lông mày hỏi.

Long Lão Tam lắc đầu -Còn chưa có động tĩnh gì, Lâm Phi kia dường như cũng chưa có đi ra, hai người bọn họ có phải gặp phải sự cản trở của người nào không, cũng không đúng, lẽ nào đối phương không sợ chết? Lò hạt nhân này sắp nổ rồi mà !

Lục Vũ Phi đứng một bên cắn môi dưới, lo lắng nhìn về phía hải đảo, người xấu kia sẽ không gặp phiền toái gì chứ?

Đúng lúc này một cái thân ảnh bàng nhiên tràn đầy cảm giác áp bách đột nhiên từ đằng xa nhanh chóng tới gần.

Giống như phá tan tầng mây, thần linh xuống thế gian.

Sau một âm thanh lao xuống như lôi đình, lại xẹt theo mặt biển, vẽ lên một đường cong tròn, trong điện quang hoá thạch đã bay được mấy hải lý.

Binh sĩ trên mấy chục hạm tàu chiến dường như cùng lúc phát hiện thấy một bóng người, bởi vì đạo thân ảnh kia thực sự quá quỷ dị chói mắt.

Đó là sáu cái cánh chim hỏa diễm màu vàng giang ra sáu đạo kim sắc hừng hực, là một chiến sĩ khôi ngô, toàn thân là một màu đen như hắc chiến giáp, từ trên biển đi qua, căn bản không rõ ngoại hình cụ thể của chiến sĩ này, chỉ có thể nhìn thấy cánh chim kim diễm có rộng mấy chục thước, có độ rộng như một chiếc máy bay nhỏ.

- Thiên ... thiên sứ sao ?

Lục Vũ Phi thì thào nói một câu, không ít người trong lòng cũng nghĩ tới một từ như vậy.

Chỉ có điều cánh của thiên sứ này không phải là đôi cánh màu trắng thánh khiết như trong tưởng tượng của mọi người mà là màu vàng sáng quắc, ngàn vạn lần bay múa trong màn đêm, bá đạo uy mãnh.

Đôi cánh kim sắc hỏa diễm rung động đẹp như tác phẩm nghệ thuật trong mơ, không giống với thế gian có được.

Toàn thân chiến giáp màu đen của hắn đem tất cả các bộ vị đều bao bọc bên trong, căn bản không rõ dung mạo hắn ra sao, chỉ thấy thân hình cao lớn hơn hai mét, khiến cho người ta càng cảm thây sợ hãi từ sâu trong lòng.

Ngay tại lúc mọi người không hiểu đây rốt cuộc là người, thần hay là gì khác, vị thiên sứ này đã đến phía trên không hạm đội của nước Hạ.

Chỉ thấy sáu chiếc cánh của hắn phát ra ánh sáng mãnh liệt, như một ánh mặt trời bị giắt ở trên không, trong phút chốc, mấy chục mảnh kim diễm hỏa cầu từ nhỏ biến thành lớn, xen lẫn năng lượng màu đen hung ác, từ dưới cánh chim kia bắn ra.

Từng quả đếm không hết hỗn hợp hỏa cầu kim diễm cùng hắc hỏa, như mưa sao chổi, huỷ diệt thiên địa, không chút lưu tình quét lên quân hạm sắt thép này.

Rầm rầm rầm . . . !!!

Liên tục không ngừng, khắp nơi là tiếng nổ vang trời, nương theo đó là một lượng lớn chiến sĩ hải quân kêu lên tiếng kêu thảm thiết.

Chỉ thấy những hỏa cầu này không hề tốn chút sức nào khiến thuyền bị bong ra thành từng lỗ hổng, đồng thời hỏa diễm bắn tung toé tàn sát khắp nơi, bị nhiễm phải một chút hoả diễm, những binh lính bình thường liền hoá thành than đen, gió thổi liền hoá thành bột mịt, căn bản không thể né tránh.

Nhất thời, vô số chiến sĩ hải quản theo bản năng nháy xuống biến tìm con đường sống, toàn bộ hạm đội loạn thành một mảnh, những vũ khí hiện đại cũng biến thành thùng rỗng kêu to, bởi vì ra-đa căn bản không có cách nào bắt được người thần bí đến đi như thiểm điện này.

Giờ khắc này, trong lòng mọi người không còn coi lục dực chiến sĩ này như thiên sứ nữa, đây căn bản là ác ma đến từ trong địa ngục, với sức của một người dường như trong chốc lát đánh tan toàn bộ hạm đội.

-Thủ trưởng, mau nhảy xuống biển, chúng tôi bảo hộ ngài!

Ở chính giữa tàu, một đám thân binh cũng nhanh tay nhanh chân, bảo vệ nhân vật quan trọng của Long gia cùng Lục gia nhảy xuống biển, tránh né sự oanh tạc của hỏa cầu khổng lồ.

Những hoả cầu này thoạt nhìn không lớn nhưng lúc thực sự rơi xuống trước mắt mới phát hiện mọi cái đều có đường kính hai ba mươi mét, diện tích che phù rộng lớn vô cùng.

Khó có thể tưởng tượng, rốt cuộc có sức mạnh lớn cỡ nào có thể đồng thời phóng ra mấy chục đoàn năng lượng lớn như vậy.

Lục Vũ Phi cùng Lục Trường Minh sớm đã nhảy xuống biển, tránh khỏi sự bủa vây của hỏa diễm, vì an toàn còn dùng hết chân khí để chống đỡ nhiệt độ cao dưới đáy biển.

Mắt nhìn hạm đội khi nãy vẫn còn uy vũ trang nghiêm, khắp nơi đều bị thiêu đốt, thương vong chết chóc không biết mấy trăm mấy ngàn, người của Long gia cùng Lục gia chật vật trong dòng nước biển, thật là ác mộng.

Nhưng mà may mà chiến sĩ cường đại dường như vô địch này cũng không có ý đuổi tận giết tuyệt, sau khi vỗ cánh kéo lê một độ cong liền bay về phía xa trên bầu trời, không thấy bóng dáng.

Lần hiện thân này như nói cho quân đội nước Hạ một tin tức: Đừng có ý đồ khiêu khích, sức của mình hắn bất cứ lúc nào cũng có thể giết hết mọi người.

\

Bạn đang đọc Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc của Mai Can Thái Thiếu Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi infinite
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 853

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.