Chương 496: Gọi Lỗ Lỗ.
Hẹn với người của bốn gia tộc lớn một tuần sau sẽ gặp nhau ở Bắc Kinh, Lâm Phi liền dẫn người về chiếc thuyền mẹ của Diệp Tử Huyên.
Dù chỉ là con thuyền mẹ loại nhỏ, nhưng cũng to lớn đến mức khiến người ta phải kinh ngạc, nhờ tìm được kỹ thuật áp nước của quân đội Mỹ, có thể nói đây là chiếc thuyền mẹ động lực hạt nhân tiên tiến nhất trên thế giới.
Đáng tiếc trước những vũ khí khoa học kỹ thuật vượt thời đại của Quân Đoàn Luyện Ngục, những trang bị xa hoa này có chút cảm giác bất lực vụng về.
Nếu không phải chỉ huy trước kia của Lâm Phi chọn lựa chính xác, không liều mạng, mà công kích khu vực núi lửa dưới đáy biển, tê liệt căn cứ của Quân Đoàn Luyện Ngục, chiếc thuyền này e đã trở thành đống sắt vụn bị bắn thủng rồi.
Vốn quân đội Trung Quốc còn dự định đem một vài vũ khí kiểu mới từ căn cứ của Quân Đoàn Luyện Ngục về để tiến hành nghiên cứu, nhưng đáng tiếc bom hạt nhân đã tiêu hủy hết mọi thứ, cả một vùng biển sắp trở thành vùng đất tử vong trong mấy năm tới, uy lực của vụ nổ kia cũng đã hầu như tiêu hủy hết toàn bộ những vũ khí Quân Đoàn Luyện Ngục để lại.
Dĩ nhiên những nhân vật quan trọng của Quân Đoàn Luyện Ngục sớm đã dự liệu được như vậy, cho nên mới thoải mái rút lui, căn bản không sợ có người cướp đi những kỹ thuật quan trọng của họ.
Kết quả như vậy, Lâm Phi cũng có thể tạm chấp nhận, người của Quân Đoàn Luyện Ngục vốn không nhiều, cứ giết từng đám một, sớm muộn cũng có lúc tiêu diệt được bọn chúng.
Thành viên của Thế Đại Truyền Kỳ mở mấy chai champagne, vung xuống biên, tưởng nhớ đồng đội đã chết, lại cùng nhau nâng chén, chúc mừng chiến thắng không có thương vong trong trận này.
Công thần lớn nhất của hành động lần này, dĩ nhiên là tiểu thư Thiên Diện, Lâm Phi tìm một vòng, mới phát hiện Thiên Diện đang đứng ở đầu tàu, ngẩn người trong làn gió thổi.
Lâm Phi cười cười, bước đến quan tâm nói:
- Vết thương đã đỡ hơn chưa?
Thiên Diện xoay người lại, chỉ chỉ vào chỗ y phục bị rách trên cánh tay phải, được quấn băng trắng, -Đã băng bó kỹ rồi.
Đối với cao thủ Tiên thiên mà nói, bị thương da thịt chẳng bao lâu là có thể hồi phục như cũ, chỉ cần đừng mất máu quá nhiều, sẽ không quá nghiêm trọng.
Lâm Phi đưa một bàn tay lên, cười nói:
- Lần này phối hợp không tệ, vô cùng ăn ý, anh phải cám ơn em.
Thiên Diện vẻ mặt khó hiểu nhìn bàn tay đưa lên của Lâm Phi, hỏi:
-Anh muốn làm gì?
-Đập tay, chúc mừng một chút!
Lâm Phi lúng túng đưa tay lên.
-Em có muốn không?
- Chúc mừng vì sao phải đập tay?
Thiên Diện tò mò hỏi.
-Haizz...
Dù Lâm Phi học cao hiểu rộng, cũng không trả lời được vấn đề này, rất thức thời buông tay xuống, khoan thai cười nói:
-Không đập tay thì không đập tay, nhưng nói thật, kỹ năng diễn xuất của em đúng là xuất thần, em giả làm Ánh Tuyết bị bắt, cái bộ dạng chảy nước mắt ấy, làm anh còn tưởng là Ánh Tuyết thật.
- Thật sao...
Thiên Diện nháy mắt mấy cái, tự lầm bầm nói:
-Có thể là vì, thời khắc đó, em chính là Tô Ánh Tuyết mà.
Tuy cô nàng nói rất nhỏ, nhưng Lâm Phi vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
Thiên Diện đã từng nói, ở thế giới của cô, có thể có bất kỳ ai, nhưng chỉ không có bản thân cô.
Lúc này Lâm Phi đã hiểu ra hàm ý của câu này.
Vốn định đùa với cô một chút, nói sao cô không đi nhận giải Oscar, nhưng lúc này Lâm Phi lại không cách nào cười được, hắn đột nhiên hy vọng, có ngày Thiên Diện sẽ không thể sắm được vai nào đó, có lẽ chỉ có như vậy mới có thể chứng minh, cô đã có “chính mình".
-Khi nào chúng ta quay về Lâm An?
Thiên Diện đột nhiên hỏi.
Lâm Phi hồi phục lại tinh thần, -Sao, em sốt ruột à? Vốn anh định đến Beirut thăm Hứa Vi rồi mới về, nhưng cũng có thể về Lâm An trước.
-Đại hội thể dục thể thao sắp bắt đầu rồi.
Thiên Diện nghiêm túc nói.
-Đại hội thế dục thể thao?
Lâm Phi sững sốt một chút mới nhớ đến Đại hội thể dục thể thao của trường tiểu học Thanh Sơn mà cô nói tới, lần này trước khi xuất phát, Thiên Diện còn đang đưa tụi trẻ đi huấn luyện!
Không ngờ cô nàng vẫn còn nhớ chuyện này, Lâm Phi cảm thấy đây là dấu hiệu tốt, cười ha ha nói:
-Được, chúng ta về Lâm An trước, tuyệt đối phải giúp cô giáo Liễu kịp Đại hội thể dục thể thao!
Sáng hôm sau, Lâm Phi đưa đám Thiên Diện trở về Lâm An.
Thiên Diện vừa xuống khỏi máy bay, lập tức về trường học, cô giáo này làm việc tương đối chuyên nghiệp.
Lâm Phi lên ô tô trở về nhà, tất cả đều gió yên biển lặng, không thay đổi nhiều so với lúc rời đi, nhưng Lâm Phi có thể cảm nhận được một khí tức quen thuộc, ở gần ngôi nhà lớn.
Lâm Phi không vội vào nhà, mà bước vào một tiểu đình yên lặng, xung quanh không một bóng người, hắn cười nói:
-Ô Lỗ Lỗ, hai ngày này làm phiền ông chiếu cố người nhà tôi rồi.
Một trận ba động trong không khí, như sóng nước khuếch tán, lập tức, một thân ảnh bé xíu xuất hiện trên một chiếc ghế trường mộc Toàn thân người lùn đó mặc chiếc áo choảng lớn màu tím, đầu tròn, mắt tròn, tóc thắt bím, trông có phần khác thường, cao chỉ tầm hơn một mét, nói đơn giản, đây chính là “người lùn ” tướng mạo quái dị !
Người lùn tên Ô Lỗ Lỗ này hai tay còn cầm quả cầu thủy tinh trong suốt, quả cầu thủy tinh còn to hơn đầu lão, chiếu hết cả người lão trông rất buồn cười.
-Hì hì !
Ô Lỗ Lỗ cười ngây ngô với Lâm Phi, -Không có gì, chẳng qua chỉ là một việc nhỏ, ngủ cả năm trời, đúng lúc không có gì làm, khó khăn lắm người bạn như cậu mới có việc nhờ tôi giúp, vui còn chưa hết nữa là.
- Thế nào, chỗ tôi giới thiệu ngủ thoái mái chứ, trong một năm có tỉnh dậy lần nào không?
Lâm Phi ngồi xuống, nửa người của hắn sau khi ngồi xuống, còn cao hơn Ô Lỗ Lỗ đứng trên ghế nửa cái đầu.
Ô Lỗ Lỗ hài lòng nói:
-Không, chỗ cậu giới thiệu rất yên tĩnh, không có ai quấy rầy tôi cả, tôi định năm sau lại đến đó ngủ tiếp.
- Ông thích là được rồi, lúc nào muốn ngủ cũng được, dù sao chỗ đó ngoại trừ tôi cũng chẳng có ai biết.
Lâm Phi khách sáo nói.
Hai người tán gẫu một lúc, Lâm Phi mới hỏi:
- Mấy ngày nay có ai đến gây rắc rối không?
Ô Lỗ Lỗ đắc ý cười nói:
-Có! Có một tên đáng thương vừa vào địa giới Lâm An đã bị tôi nhận ra, tôi đợi hắn sắp đến đây, thì cho hắn ngủ rồi, đến giờ hắn vẫn ngủ đấy, tôi giấu hắn trong một huyệt động của đỉnh núi phía sau, cậu muốn đến xem thử không?
Lâm Phi cười gian tà, quả nhiên hắn đã đoán đúng, Quân Đoàn Luyện Ngục xuất kích hai tuyến, còn định bắt người nhà hắn để uy hiếp hắn.
Cũng may hắn có người bạn Ô Lỗ Lỗ này, đây chính là món tài sản quý giá người thường khó có được.
Ngọn núi sau lưng sơn trang Thiên Lan, vì đỉnh núi phía sau đa phần là núi hoang, có một số vách đá chẳng có ai đến, cho nên bình thường không có dấu vết con người, chỉ có những sinh vật như dơi ký túc.
Bước chân của Lâm Phi tiến về phía vách núi cheo leo không hề tốn chút sức lực, chỉ chốc lát đã đến cái hang nhỏ mà Ô Lỗ Lỗ nói.
Ô Lỗ Lỗ ẩn thân lại lập tức xuất hiện, lão bay lơ lững trên quả cầu thủy tinh, trông có vẻ rất nhẹ nhàng.
Nằm trong hang động lạnh lẽo, là một gã da trắng mặc chiến giáp đồng, tóc màu nâu đậm, ngũ quan tục tằng, người đàn ông bị tháo mũ giáp xuống có tạo hình đầu sói, không ít chiến giáp trên người đều là loại gai kim loại sắc bén, cả hình thể cực kỳ lớn.
Người đàn ông này vẫn hít thở đều, ngủ say sưa, căn bản không biết có người ở cạnh.
Lâm Phi cẩn thận nhìn người đàn ông này trong chốc lát, theo kinh nghiệm, đặc điểm chiến giáp của người đàn ông này, có lẽ là cao thủ cấp bậc Ma tướng của Quân Đoàn Luyện Ngục, những Ma tướng này đa phần từng là cao thủ trong bảng Chiến thân “tử vong “.
Suy nghĩ một lúc, Lâm Phi nhanh chóng nhận ra người đàn ông này là ai !
-Cậu nhận ra hắn là ai à?
Ô Lỗ Lỗ rất nghiêm túc nói:
-Đúng là một chuyện kỳ quái!
-Đúng vậy!
Lâm Phi híp mắt, - “Toái cốt thần tướng " đứng thứ bảy trong bảng chiến thần, dũng sĩ đệ nhất của người sói ba mươi lăm năm trước Mirza Jef... Căn cứ theo ghi chép trong đại chiến với Hội hắc ám, bị ám toán vây giết đến chết.
- Quân Đoàn Luyện Ngục các cậu đối phó, trước giờ tôi chưa từng nghe nói đến, tuy nhiên họ có thể chiêu gọi một tướng thần đã chết ba lăm năm trước nhập ma, e là có nhiều âm mưu không thể cho người khác biêt, Schelp, cậu phải cẩn thận.
Ô Lỗ Lỗ lo lắng nói.
Lâm Phi cười cám ơn, -Tôi sẽ có chừng mực, được rồi, Ô Lỗ Lỗ, hắn không phải đối thủ của tôi, ông làm hắn tỉnh lại, hắn không trốn được đâu... Có lẽ chúng ta có thể khui được chút tin tức về Quân Đoàn Luyện Ngục từ miệng hắn.
Ô Lỗ Lỗ cười ngây ngô nói:
- Không cần làm hắn tỉnh lại, tôi có thể thôi miên hắn, để hắn nói ra những bí mật cho chúng ta biết, tôi đợi cậu quay về nên mới chưa làm đấy.
Nói xong, quả cầu thủy tinh Ô Lỗ Lỗ ôm phát ra quang mang màu sắc, từng vật chất mỹ lệ như áng mây, xoay tròn bên trong, giống như sức mạnh tinh thân cường hãn, bá đạo chui vào đầu của người sói đang mê man ngủ!
Đăng bởi | infinite |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 8 |
Lượt đọc | 991 |