Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh trăng

Tiểu thuyết gốc · 1744 chữ

Không gian ba chiều được mô tả bởi 3 phương, chiều dài, chiều rộng, chiều cao. Những hướng này tạo thành một hệ tọa độ ba chiều để mô tả vị trí của các điểm trong không gian.

Vậy những không gian nhiều chiều sẽ trông như thế nào?

Đây là một câu hỏi vô cùng thú vị, nhưng lại gần như không có lời giải chính xác, làm đau đầu các nhà khoa học hàng thế kỉ. Tuy nhiên, trước thời kì Niết bàn có một học thuyết đã được đưa ra.

Đó là thuyết tương đối của nhà bác học nổi tiếng "Albert Tesla". Trong thuyết tương đối cơ bản, không gian và thời gian được coi là một thực thể duy nhất. Mô hình này đã kết hợp không gian ba chiều với một chiều thời gian, tạo ra không gian bốn chiều và coi đó như là lý thuyết gốc để phát triển thuyết tương đối đặc biệt biệt và tổng quát. Song, không gian 4 chiều là vậy, trước thời kì Niết bàn, con người chưa từng chứng minh được sự tồn tại của nó và đưa ra lời giải thích thỏa đáng.

Dựa theo đó, thời gian sẽ là thực thể có thể bị uốn cong bởi vật có khối lượng nặng và khối lượng là biểu thị cho vật chất của không gian. Nhưng khi Ánh sáng di chuyển qua [không gian, thời gian] thì lại bị ảnh hưởng bởi sự uốn cong này, dẫn đến hiện tượng mà chúng ta gọi là uốn cong ánh sáng.

Vậy tức là ánh sáng tồn tại độc lập, nhưng vẫn nằm trong sự vận hành của thời gian, và không gian.

Suy cho cùng, [Ánh sáng] bị ảnh hưởng bởi[thời gian-không gian], [thời gian] bị ảnh hưởng bởi [không gian]. Chính vì vậy ánh sáng được nhìn nhận như là yếu tố thứ 5.

Nếu có thêm yếu tố thứ 6, thì chúng ta có thể nói rằng, yếu tố thứ 6 đồng thời bị ảnh hưởng bởi [ánh sáng - thời gian - không gian].

Cho nên "lượng tử giới", hay còn có tên gọi khác là "chiều không gian thứ 5" chính là mô phỏng lại toàn bộ thế giới lượng tử dưới góc nhìn của ánh sáng, không gian bị thay đổi, thời gian bị bẻ cong. Mọi vật chất được mô phỏng lại bằng ánh sáng, vận chuyển bằng ánh sáng và vận hành bằng ánh sáng.

Và "Tử Hằng" chính là vật chất được tạo và gia trì bởi ánh sáng, mở ra cho nhân loại nhận thức mới về ánh sáng, hoàn toàn chứng minh rằng chiều không gian thứ 5 là tồn tại.

...

Xèo xèo, tiếng thịt nướng lúc này đang cháy trên bếp nướng, khói bốc lên nghi ngút, tràn ngập xung quanh.

Trong một quán nướng nào đó ở Đông Hải lúc này.

"Tôi vẫn chưa hỏi tên cậu nhỉ? cậu tham gia hội lính đánh thuê vì mục đích gì thế" Từ Hồng cất giọng hỏi trong trạng thái ngà ngà, say ngất. Hai mặt lúc này đã hơi bừng đỏ, trông rất dễ thương.

"Lâm Phong" Lâm Phong lúc này đang ngồi đối diện, tuy nhiên, từ lúc đầu đến giờ cậu chưa hề uống một chén rượu nào cả.

"Không nói thì thôi vậy, tên chết tiệt, bây giờ không muốn nói, sau này không nôn ra không được" Từ Hồng thầm giận, mắng to, tay trái đập lên bàn, tay phải cầm chén rượu, hướng về phía trước, như có ý muốn uống thêm một chén.

Lâm Phong cũng chỉ cười thầm, giả bộ nâng chén lên tiếp Từ Hồng. Từ bé đến giờ cậu chưa uống rượu bao giờ, song thời gian qua lại càng khiến cho cậu không hề có tâm trạng thả lỏng chút nào. Bây giờ Từ Hồng còn đang say, nếu bản thân cũng say thì lát nữa ai đưa cô ta về, Lâm Phong thầm nghĩ, bất lực.

Trong không khí có chút nhàm chán của hai người lúc này, bỗng từ đằng sau cất lên giọng của một người thanh niên.

"Vị huynh đệ này, sao lại để cô nương này uống một mình thế này... hey, cô nương kia tên là gì, cùng chúng ta làm 1 chén đi" Người thanh niên này trông rất đô con, tay trái thì đang khoác vai một người bé hơn, hai người lúc này cũng đang trong điệu bộ ngà ngà say, nói xong liền hướng mắt về phía Từ Hồng, nâng chén rượu đã cầm trên tay từ trước.

"Được, ta tên Từ Hồng, làm chén.... không nhàm chán như ai kia", Từ Hồng lúc này bật dậy, tay cầm chén rượu, có chút lảo đảo, bĩu môi liếc nhìn về phía Lâm Phong.

Không khí lúc này bỗng chốc nhộn nhịp hẳn lên, Lâm Phong thấy vậy cũng chỉ biết gãi đầu ngượng ngùng, bất lực nhìn cả ba.

"Ta là Đông Quân... còn đây là em trai ta... tên Đông Thiên, chúng ta vừa mới tham gia kì tuyển khảo xong, tiện cũng thấy 2 người đây cùng tham gia, chắc là đạt kết quả tốt ha" Đông Quân cười nói giới thiệu, chỉ trỏ vào Đông Thiên, tiếp đó tay cầm chén rượu uống một hơi hết sạch. Song có chút lảo đảo, ngã về phía em trai. Còn Đông Thiên lúc này có vẻ như là uống không nhiều lắm, vẫn có khả năng đứng đỡ cho anh của mình.

"Tất nhiên là tốt rồi" Từ Hồng, lúc này cười nói, rống lên, trông như nam nhân, chứ không phải dáng người yểu điệu thanh mảnh, mà ban ngày vốn có.

"Vị Huynh đài này, hay ... là cùng... chúng ta uống rượu luôn đi", Đông Quân lại hướng về phía Lâm Phong, nói lắp, song liền không để Lâm Phong kịp suy nghĩ, tay khoác ngang qua cổ, kéo Lâm Phong lại gần.

"Đúng!... uống đi" Từ Hồng lúc này thấy vậy, liền lấy chai rượu ở trên bàn, hất rượu cũ đã lắng dầu mỡ trong chén từ lúc nào, rót đầy một chén mới, rồi đưa cho Lâm Phong.

"Thôi được rồi, một chén thôi đấy!" Trước sự ép buộc của mọi người, Lâm Phong cũng chỉ đành thở ra một ngụm trọc khí, tiếp lấy rượu từ tay Từ Hồng.

"Hóa ra rượu có vị như vậy" Vừa uống một ngụm, mặt của Lâm Phong bất giác cau lại vì đắng, thầm nghĩ.

Trong bầu không khí ấm cúng, xen lẫn khói bếp nghi ngút, 4 người cứ thế, cứ thế, vô tư uống rượu, vô tư trò chuyện. Bất giác từ lúc nào một chén đã biến thành nhiều chén, hết rượu từ lúc nào mà không hay.

...

Trời cũng đã chập khuya, sau khi uống xong, mọi người cũng bắt đầu giải tán. Mặc dù Lâm Phong cũng có ý định đưa Từ Hồng về, nhưng Từ Hồng thì lại muốn tự mình bắt xe về nhà, cho nên Lâm Phong cũng chỉ biết lắc đầu, cười trừ.

Còn hai anh em Đông Quân và Đông Thiên, cứ thế ôm cổ nhau, vừa đi vừa hát trên đường, trông rất buồn cười, dù sao hai người cũng ngay gần đây, nên cũng không có quá nhiều kiêng kị.

Nên bây giờ, cũng chỉ còn có Lâm Phong là đang thong dong một mình đi trên đường. Lúc này, ánh sáng của mặt trăng cũng đã chiếu sáng cả một vùng, vô tình phản chiếu xuống mặt hồ gần đó, mập mờ và huyền ảo nhưng cũng rất cô đơn.

Lâm Phong cũng vì vậy mà ngước nhìn lên trời, ngắm ánh trăng, ngắm những vì sao cô đơn giữa vũ trụ vô tận này. Cậu bất giác suy nghĩ, có lẽ bản thân không nên quá hà khắc với mọi người, còn con đường rất dài phía trước, có người đi cùng vẫn tốt hơn.

Dù sao hôm nay, cũng là quãng thời gian mà Lâm Phong cảm thấy thoải mái nhất sau khi trở về từ Minh Châu Sơn.

Qua nhiều biến cố, cậu luôn tự đặt bản thân vào trạng thái cao độ nhất. Nhưng bây giờ ở đây, chỉ vì một chút rượu đắng, mà nỗi lòng như một nút thắt bấy lâu, nay mới được giải tỏa. Như ánh trăng sáng, vốn là cô đơn, nhưng vẫn có những vì sao bầu bạn, chả phải là cùng tỏa sáng sao.

"Quen được Từ Hồng, Quen được anh em nhà Đông Quân, Đông Thiên có lẽ cũng không quá tệ" Lâm Phong thầm nghĩ, cười nhẹ trong lòng nhưng phút chốc liền thở dài một tiếng.

Bỗng nhiên từ phương xa, Lâm Phong chợt nhìn thấy một quầng ánh sáng khổng lồ, phút chốc lại biến mất trong đêm tối tĩnh mịnh.

...

Trong khu quân sự phía bắc của căn cứ địa số 6, nơi cửa ngạch của khu vực ngoại đai thông với bên ngoài.

Một người áo choàng đen, đầu đeo mặt nạ hai nửa đen trắng, lúc này đang bị vây xung quanh bởi rất nhiều những lính vũ trang mặc phục giáp xanh, tay cầm súng, trong tư thế chuẩn bị bắn.

"Trở về với đất mẹ!", Người áo đen quát to, giọng nói không hề có chút e sợ. Sau đó tay trái để chéo quá đầu, ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Bỗng nhiên, nơi này thoáng chốc bị lấp đầy trong một lồng ánh sáng khổng lồ, dường như không một tiếng động nào có thể lọt ra.

Sau một hồi, lồng ánh sáng dần thu hẹp và biến mất. Tuy nhiên cả khu vực quân sự phía bắc lúc này đã bị san phẳng hơn nửa.

Đất khắp nơi phủ toàn một màu đen và tro bụi, dường như nơi đây trước đó đã bị nướng cháy thành tro, không phát hiện một chút dấu hiệu nào của sinh vật sống.

Cùng lúc đó ở trong 3 khu vực quân sự, phía nam, phía đông, phía tây của khu căn cứ địa số 6, cũng đồng loạt xảy ra những việc tương tự.

...

Cùng lúc này, trong một "Lượng tử giới" nào đó, một bóng người đang ngồi sừng sững trên bệ đá, thầm suy tư.

"Cứu chủ, ngươi lại định bày trò gì đây", bóng người thì thầm, đầy ẩn ý.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Tinh Thuần sáng tác bởi Sangpham66
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sangpham66
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.