Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ngây người

Phiên bản Dịch · 1014 chữ

Lão Mặc có chút run rẩy nói: "Được, ta lập tức bảo người đi thả..."

"Con mẹ nó!"

Chu Nguyên giơ tay tát một cái lên mặt lão Mặc, cả giận nói: "Cái gì mà bảo người... Chúng ta tự mình đi, tự mình đi đi! Nhanh lên!"

Nói xong, hắn kéo theo lão Mặc còn có chút phát mộng bỏ chạy.

Mà giữa sân, những người kia đều ngây người.

Như vậy liền thông quan?

Người Diệp gia cũng từng người từng người như pho tượng ngây ngốc đứng ở nơi đó, bọn hắn từng người hai mắt trừng to giống như chuông đồng.

Nhưng rất nhanh, bọn họ phục hồi tinh thần lại, tất cả người Diệp gia bắt đầu đồng loạt gầm rú... Bọn họ hưng phấn không thôi, bọn họ lệ nóng doanh tròng...

Hốc mắt Diệp Nam cũng hơi ướt át, hắn nhìn Thiên Mệnh trên Quan Huyền Đạo, cười nói: "Được... được lắm..."

Mà bốn phía, một ít người hữu tâm giờ phút này đã chậm rãi tiến đến gần Diệp gia bên này.

...

Tại Quan Huyền thư viện, trước điện khảo hạch.

Lúc này Dư trưởng lão và Tiêu Nỗ giống như gặp quỷ, hai người mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin nhìn Diệp Thiên Mệnh ở phía xa...

Tiêu Nỗ đột nhiên cả giận nói: "Không đúng, hắn chỉ xông qua hai cửa ải, tại sao lại thông quan? Hắn gian lận!"

"Gian lận cái đầu mẹ ngươi."

Phương Kiêu đột nhiên nhảy ra, chỉ Tiêu Nỗ: "Tạp chủng, ngươi bị mỡ heo che mắt rồi à? Đây chính là Quan Huyền Đạo, Quan Huyền Kiếm Chủ tự mình lưu lại, ngươi cảm thấy có người có thể gian lận?"

Tiêu Nỗ còn muốn nói gì đó, lại đột nhiên nghe thấy một giọng nói vang lên từ trên bầu trời: "Thanh Châu tự điều tra."

Thanh Châu tự điều tra!

Theo thanh âm này vang lên, đột nhiên, vô số Quan Huyền Vệ của Thanh Châu đồng thời nhận được một mệnh lệnh, đó chính là lập tức đi tới Quan Huyền thư viện Thanh Châu, bảo hộ người xông qua cửa ải.

Không chỉ có như thế, tất cả Thủ Giới Giả của Thanh Châu vào giờ phút này cũng đều nhao nhao xuất hiện ở trên không Quan Huyền thư viện của Thanh Châu...

Dư trưởng lão gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Thiên Mệnh ở phía xa: "Tiêu Nỗ, mau báo cho tộc trưởng của các ngươi."

Lúc này Tiêu Nỗ cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, lập tức lấy ra một tấm Truyền Âm Phù bóp nát.

Dư trưởng lão cũng lấy ra một tấm Truyền Âm Phù bóp nát.

Đương nhiên bọn họ sẽ không ngồi chờ chết.

Không bao lâu sau, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả, khoảng chừng hơn một vạn Quan Huyền Vệ.

Toàn bộ Quan Huyền Vệ của Thanh Châu đều tới.

Một nam tử trung niên bước ra phía trước một bước, hắn đi tới trước mặt Diệp Thiên Mệnh, hắn nhìn chằm chằm Diệp Thiên Mệnh: "Diệp công tử, tại hạ là Chu Kình thống lĩnh Quan Huyền Vệ Thanh Châu Quan, từ giờ phút này, chúng ta thề sống chết bảo hộ ngươi chu toàn, xin mời đi theo ta."

Diệp Thiên Mệnh lại nói: "Tiền bối, kính xin bảo vệ người nhà của ta."

Chu Kình quay đầu nhìn về phía một cường giả Huyền Vệ cách đó không xa, lúc này cường giả Quan Huyền Vệ kia mang theo một trăm vị Quan Huyền Vệ xoay người biến mất ở cuối chân trời.

Chu Kình nhìn về phía Diệp Thiên Mệnh: "Diệp công tử, kính xin theo bọn ta đi tới Quan Huyền Điện, trận pháp ở đó đã được khởi động, sau đó chúng ta ở đó chờ ý chỉ của Ngoại Các."

Diệp Thiên Mệnh gật đầu, hắn quay đầu nhìn về phía Phương Kiêu cách đó không xa, Phương Kiêu cười nói: "Tiểu tử ngươi yên tâm, bọn hắn hiện tại không dám động thủ với ta, lại không dám động thủ với ngươi, nếu như bây giờ ngươi chết ở chỗ này, toàn bộ Nội Các đều phải đại thanh tẩy."

Diệp Thiên Mệnh nói: "Tiền bối, ta có rất nhiều chỗ không hiểu, ta muốn thỉnh giáo ngài."

Phương Kiêu suy nghĩ, gật đầu: "Được."

Nói xong, hắn nhìn về phía Chu Kình, Chu Kình đương nhiên sẽ không không cho Diệp Thiên Mệnh mặt mũi, lập tức gật đầu: "Đi theo ta."

Cứ như vậy, dưới sự hộ tống của gần một vạn vị Quan Huyền Vệ Thanh Châu, Diệp Thiên Mệnh và Phương Kiêu biến mất ở phía xa.

Gần như cùng lúc đó, viện chủ Đốc Sát Viện Thanh Châu cùng với tất cả trưởng lão, viện chủ Giám Sát Viện cùng với tất cả trưởng lão lập tức khởi hành chạy tới Quan Huyền Điện.

Không chỉ có như thế, tất cả trưởng lão bế quan của thư viện đều xuất quan, tất cả đạo sư có chức vụ ở bên ngoài cũng lập tức buông chuyện trong tay xuống, chạy về thư viện.

Mà viện chủ Quan Huyền thư viện Thanh Châu - Kê Thạch, vốn đang ở Quan Huyền Giới cũng lập tức khởi hành, chạy về Quan Huyền thư viện...

Giờ khắc này, toàn bộ quan lớn Thanh Châu như lâm đại địch.

Mà bên kia, Tiêu gia giờ phút này cũng như lâm đại địch, gia chủ Tiêu gia Tiêu Phong triệu tập tất cả trưởng lão và cường giả đỉnh cấp Tiêu gia.

Trong đại sảnh Tiêu gia.

Tiêu Phong đột nhiên cả giận nói: "Tên súc sinh Tiêu Nỗ kia làm việc kiểu gì vậy?"

Một trưởng lão Tiêu gia trầm giọng nói: "Theo ta được biết, gã đã nuốt hai mươi viên Thần Kiếp Đan và hai mươi vạn viên linh tinh, chỉ cho người tên Diệp Thiên Mệnh kia mười viên Dẫn Khí Đan..."

Bạn đang đọc Vô Địch Thiên Mệnh (Bản Dịch) của Thanh Phong Loan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyentuyetmy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.