bành trướng
Người bình thường đối mặt với những thế gia nhất đẳng này, căn bản không có bất kỳ ưu thế nào... Cho dù ngươi là kỳ tài ngút trời, năng lực không thua gì những đệ tử hạch tâm của thế gia nhất đẳng kia, nhưng mà, ngươi vẫn như cũ không sánh bằng bọn họ, bởi vì mạng lưới quan hệ của bọn họ là thứ mà ngươi căn bản không có cách nào tưởng tượng, lui trăm vạn bước mà nói, ngươi thật sự chiếm được danh ngạch này, nhưng chỉ cần sau lưng ngươi không có một đại nhân vật siêu cấp che chở, bọn họ cũng có biện pháp biến danh ngạch này của ngươi thành của bọn họ.
Mà phải là nhân vật lớn như thế nào mới có thể trấn áp được những tông môn thế gia khủng bố này đây?
Không hề nghi ngờ, nhất định phải là nhân vật trọng yếu của Dương gia, bởi vì Tiên Bảo Các chỉ nghe lệnh Dương gia, cho dù là thủ phụ Nội Các, chỉ cần ngươi không phải người của Dương gia, bọn họ muốn nể mặt ngươi thì nể mặt ngươi, không muốn nể mặt ngươi, ngươi cũng không có cách nào bắt bọn họ.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngươi nếu quen biết nhân vật hạch tâm của Dương gia, còn để ý danh ngạch Võ Các kia?
Càng về sau, hai danh ngạch Võ Các đưa ra mỗi 5 năm, cũng đã bị các thế gia nhất đẳng kia định sẵ, mà vì không tổn thương hòa khí, các thế gia nhất đẳng kia thì ăn ý tuân theo một quy củ bất thành văn, đó chính là thay phiên nhau, lần này là hai nhà các ngươi, lần sau là hai nhà chúng ta...
Diệp Thiên Mệnh đột nhiên nói: "Chiêu đại nhân, Diệp gia ta..."
Nam Lăng Chiêu thu hồi suy nghĩ, mỉm cười nói: "Ngươi không cần lo cho Diệp gia, những bằng hữu kia của ta thực lực đều rất mạnh, bọn họ sẽ chăm sóc tốt Diệp gia, còn nữa, ta cũng đã thông báo cho người của Nam Lăng gia, Nam Lăng gia chúng ta cũng phái ra một số cường giả đi Thanh Châu Thành..."
Diệp Thiên Mệnh nhìn về phía nàng: "Chiêu đại nhân, ngươi giúp ta nhiều như vậy, ta thật sự không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào, ta..."
Nam Lăng Chiêu cười nói: "Ta thân là Tuần Sát Sứ, những chuyện này đều là ta nên làm, ngươi không cần cảm tạ ta."
Diệp Thiên Mệnh nhìn nàng một cái, không nói gì.
Nam Lăng Chiêu thì không ngừng đánh giá hắn, Diệp Thiên Mệnh bị nàng nhìn có chút mất tự nhiên, mặt cũng không khỏi đỏ lên.
Nam Lăng Chiêu cười nói: "Ngươi đỏ mặt cái gì?"
Diệp Thiên Mệnh vội nói: "Không... Chỉ là có chút nóng."
Nam Lăng Chiêu mỉm cười nói: "Ngươi chớ lo lắng, Tiêu gia không thể một tay che trời Quan Huyền vũ trụ này."
Diệp Thiên Mệnh gật đầu, sau đó nói: "Chiêu đại nhân, ta có một chuyện không hiểu lắm, vì sao Tiêu gia lại dám phát rồ như vậy? Không chỉ ngang nhiên bỏ qua luật pháp Quan Huyền, mà ngay cả ngươi cũng dám giết..."
Nam Lăng Chiêu nói: "Nguyên nhân có mấy cái, nguyên nhân chủ yếu nhất, chính là bành trướng."
Diệp Thiên Mệnh nhíu mày: "Bành trướng?"
Nam Lăng Chiêu gật đầu: "Mặc dù Tiêu gia là thế gia nhị đẳng, nhưng bọn họ khác với thế gia nhị đẳng, tổ tiên bọn họ từng có một đoạn tình hương khói với Quan Huyền Kiếm Chủ, bởi vì nguyên nhân này, địa vị của Tiêu gia bọn họ vô cùng đặc thù, phóng mắt nhìn toàn bộ Quan Huyền vũ trụ, cho dù là thế gia nhất đẳng cũng sẽ cho bọn họ vài phần mặt mũi, dần dà, toàn bộ Tiêu gia tự nhiên sẽ trở nên bành trướng."
Diệp Thiên Mệnh nói: "Còn có một nguyên nhân nữa, đó là ta chỉ là một thế gia mạt đẳng, đúng không?"
Nam Lăng Chiêu gật đầu: "Từ phương diện thực lực mà nói, một gia tộc mạt đẳng trong mắt Tiêu gia quả thật còn không bằng con kiến, vì vậy bọn họ ngứa mắt với ngươi. Cho dù ngươi xông qua Quan Huyền Đạo, nhưng đối với bọn họ vẫn chỉ là con kiến, bởi vì Tiêu gia bọn họ là đại thế gia ngàn năm, nội tình thâm hậu, tuyệt đối không phải một thiên tài yêu nghiệt có thể lay động."
Nói đến đây, nàng đột nhiên nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Mệnh: "Người khác có để ý đến ngươi hay không, không quan trọng, quan trọng là, bản thân phải để ý đến chính mình."
Diệp Thiên Mệnh gật đầu: "Ta hiểu."
Nam Lăng Chiêu cười nói: "Ngươi đương nhiên hiểu, ngươi là phản tặc mà."
Diệp Thiên Mệnh: "..."
Nam Lăng Chiêu tiếp tục nói: "Sự bành trướng sẽ khiến người ta mất đi lý trí, Tiêu gia hiện giờ, thật ra đã mất đi lý trí, dưới tình huống bình thường, Quan Huyền thư viện Thanh Châu tuyệt đối không thể điên theo bọn họ, nhưng vấn đề là, nội bộ thư viện này cũng có rất nhiều vấn đề, bọn họ căn bản không chịu nổi tự tra, bởi vậy, bọn họ chỉ có thể đi theo Tiêu gia, liên hợp với Tiêu gia cùng nhau bức bách ngươi, để ngươi từ bỏ truy tra."
Diệp Thiên Mệnh nói: "Là một Quan Huyền thư viện Thanh Châu như thế, hay là nói, Quan Huyền thư viện của Vạn Châu, đều đã..."
Nam Lăng Chiêu tựa vào trên vách đá, có chút vô lực: "Ta không biết."
Diệp Thiên Mệnh nhìn về phía Nam Lăng Chiêu, Nam Lăng Chiêu cười nói: "Ta làm Tuần Sát Sứ 5 năm, 5 năm qua ta đã gặp rất nhiều chuyện tối tăm..."
Đăng bởi | nguyentuyetmy |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 44 |