Rắc Rối Đến Tìm
- Nàng không nói, ta không nói thì ai mà biết đâu.
Diệp Băng biết mình đã gây họa lớn nên nhất thời không biết nói gì. Chỉ thấy Thường Hi thở dài một tiếng rồi đáp :
- Aizz ở Hoàng Thành có một thứ gọi là Linh Minh cầu, có thể quang sát hoàng toàn mọi việc xảy ra.
Nghe nàng nói, Diệp Băng không khỏi run người trong lòng than ôi " Chết mẹ lão tử rồi, đại họa đúng là đại họa "
- Chàng mau cấp tốc rời khỏi nơi này đi. Ta là người Vũ gia, bọn họ không làm khó ta đâu.
Thường Hi vội vàng nói.
- Haizz không được, ta phải ở lại dù sao cũng mang tiếng gây họa rồi, giết thêm một vài người cũng không sao.
Thường Hi trong lòng lúc này không thể hiểu. Lúc nãy thấy hắn còn hơi rùng mình, bây giờ lại nói ra lời này. Mà nguyên nhân Diệp Băng không chạy trốn là.....
" Ting ! Nhiệm vụ cưỡng chế. Ở lại chinh chiến với Hoàng thất. "
" Hoàng thành nhận được một kỳ bí huyết mạch "
" Thất bại hạ một đại cảnh giới "
Lúc nãy nghe hệ thống thông báo mà Diệp Băng khóc không ra nước mắt trong lòng oán trách không thôi " Mẹ nó hệ thống. Ngươi có phải là muốn dồn ta vào chỗ chết không ". Nhưng mà trách thì trách hắn gây ra đại họa, ráng mà chịu thôi.
Lúc này tại thành trì vương triều Hoàng Thiên, trong Hoàng cung.
- Bẩm vương gia. Ngọn núi khai thác linh thạch của chúng ta đã hoàng toàn bị phá nát. Làm chết 3 Linh Nguyên đỉnh phong, bị thương 25 Địa Nguyên hậu kì, 1 Địa Nguyên đỉnh phong.
Người được gọi là vương gia nghe thanh niên mặc cẩm bào nói, lúc này sắc mặt nóng cực hạn. Tay đập mạnh xuống bàn nói :
- Là người nào làm? Hắn tại sao lại to gan như vậy?
Tên thanh niên mặc cẩm bào, hơi cúi đầu xuống hắn vội nói :
- Bẩm vương gia, theo như thuộc hạ biết từ Linh Minh cầu thì là do một thanh niên trên tay cầm một cây gậy lớn làm, bên cạnh hắn còn....
Vương gia trợn mắt nhìn thanh niên cẩm bào.
- Còn cái gì? Mau nói.
Thanh niên cẩm bào rung sợ toát mồ hôi, sau đó chậm rãi mà nói :
- Bẩm bên cạnh hắn còn là nhi tử của gia chủ Vũ gia, Vũ Thường Hi.
- Được rồi ngươi lui xuống đi. Nhớ hạ lệnh là phải bắt được tên cầm gậy to đó.
Tên vương gia phất tay ám hiệu lui xuống.
Tại một khách điếm, Diệp Băng cùng Thường Hi đang ngồi ăn thì phía ngoài "ầm ầm " một đám binh lính toàn thân mặt giáp, đi trước là một thanh niên cẩm bào.
Hắn chỉ tay về phía Diệp Băng nói :
- Mau bắt tên đó lại. Hắn là tội đồ bị truy nã của Hoàng thất.
Lúc này Thường Hi một mực đứng ra, ánh mắt băng lãnh nhìn những binh lính nói :
- Các ngươi một người đụng đến chàng ta giết một người.
Tên nam tử cẩm bào thấy tình huống này thì nhăn mặt, con ngươi ngưng trọng.
- Vũ tiểu thư chuyện này mong tiểu thư đứng ra một bên, không liên quan đến người. Tên tiểu tử kia đã phá hoại nơi lhai thác linh thạch của hoàng thất.
Diệp Băng kéo tay Thường Hi lại hắn từ từ đứng dậy, trong mắt lóe lên một tia hàn ý lạnh thấu xương miệng khẽ nói :
- Ngươi làm thế nào mới bỏ qua chuyện này?
Nam tử cẩm bào cười ha hả.
- Haha được nếu ngươi có thể đánh bại ta thì chuyện này coi như thay mặt Hoàng thất mà xin tội cho ngươi.
Diệp Băng lúc này miệng nhếch lên một tia hàn tiếu nói :
- Được nói thì phải giữ lời. Chúng ta ra ngoài đánh.
Thường Hi kéo tay Diệp Băng lại, ánh mắt có phần lo sợ nhìn hắn. Diệp Băng chỉ nhẹ nhàng gật đầu, biểu thị mình biết năng lực của đối thủ.
Hai người bước ra ngoài. Diệp Băng cùng nam tử cẩm bào khí thế hừng hực tuôn ra.
- Diệp Băng xin lĩnh giáo các hạ.
- Trường Hào lĩnh giáo.
Trường Hào khí thế trên người tỏa ra cơ hồ đã đạt đến Thiên Nguyên trung kì. Mà khí thế của Diệp Băng chỉ là một Địa Nguyên đỉnh phong.
Mọi người cũng lắc đầu tên tiểu tử kia không thể nào là đối thủ của Trường Hào được.
Trường Hào cười lạnh, tay tạo thành chưởng về phía Diệp Băng một chưởng này của cao thủ Thiên Nguyên cũng đủ làm Địa Nguyên đỉnh phong phải lập tức hộc máu. Diệp Băng thấy chưởng lực bay về phía mình, không ngần ngại, miệng hít một hơi thật xâu, linh khí bị hấp thu vào cuống họng.
- Hỏa Long Hóng.
Đăng bởi | BựaNhânThiênCổ |
Thời gian | |
Lượt thích | 8 |
Lượt đọc | 256 |