6 : Lần Đầu Gặp Vương Ngữ Yên .
Trần Thanh nghe Vương phu nhân hỏi , bèn nhìn thẳng vào đôi mắt của bà ta : -Vâng , xin hỏi phu nhân có biết 1 người tên Lý Thu Thủy ?
Vương phu nhân mắt hơi trợn to , nhãn thần ngạc nhiên vô cùng , nhìn sâu vào Trần Thanh 1 chút , rồi nói :
- Thiếu hiệu xin mời vào tệ xá , chúng ta sẽ nói chuyện thêm - Rồi nàng quay qua nhìn A Bích cùng A Chu - 2 ngươi đêm nay cũng ở lại đây đi .
Vương phu nhân quay người , không chút nào lưu luyến thêm . Trần Thanh hiểu ý , cước bộ không chậm bước theo Vương phu nhân vào bên trong .
Một lúc sau , Trần Thanh ngồi an vị trong phòng của Vương phu nhân . Vương phu nhân nhìn chằm chằm Trần Thanh , đợi hắn nói . Trần Thanh mở lời : -Thanh La phu nhân , xin lỗi vì sự đường đột , tại hạ đến đây vì có 1 vài thông tin của Thu Thủy tiền bối muốn hướng ngài nói .
Vương phu nhân mắt run run , nghe Trần Thanh gọi tên nàng ra , nàng đã không còn 1 chút nghi ngờ nào cả . Thấp giọng , Vương phu nhân than thở : -Không ngờ lại là sư môn của mẫu thân , ngài có khỏe không ?
- Khỏe vô cùng ,hiện tại Lý tiền bối đang làm Hoàng Hậu nước Tây Hạ , cuộc sống sung sướng vô cùng .
- Thật là ... năm đó .... - Vương phu nhân bắt đầu hồi ức .
Trần Thanh im lặng , không nghe , hắn biết đây chỉ là hồi ức cảm thán của Vương phu nhân , rất là không tốt khi nghe bí mật của 1 người , nhất là quá khứ của họ .
Vương phu nhân nói được 1 lúc, ngừng lại nhìn thật sâu vào Trần Thanh , nàng trong lòng cảm thán , thật là 1 thiếu niên anh hùng, không những văn võ song toàn , mà lòng người thấu hiểu .
Nàng hỏi Trần Thanh : - Trần thiếu hiệp đến đây có chuyện gì không ?
Trần Thanh chắp tay : - Thưa phu nhân , việc thứ nhất vãn bối muốn cầu hôn Vương Ngữ Yên , đó là ý bảo của Thu Thủy tiền bối , việc thứ 2 là vãn bối muốn giúp đỡ Vương phu nhân một việc .
Trần Thanh mắt không gấp mặt không đổi nói nhăng nói cuội , hắn là 1 người vô pháp vô thiên , muốn làm sao thì làm nên việc này cũng trong dự đoán đi ( Nói chung là vô sỉ , bào chữa cái gì : TG) Vương phu nhân lông mày trát lên , phất tay : - việc thứ nhất không có vấn đề gì , còn việc thứ 2 .... - Nàng trầm ngâm - Mạn phép hỏi thiếu hiệp , ta gặp phiền phức gì ? - - Là Cô Tô Mộ Dung - Trần Thanh thẳng thừng - Ta nghe thông tin , Cô Tô Mộ Dung vốn là hậu nhân nước Yến , Mộ Dung Bác đặt cho Mộ Dung Phục 1 tự Phục để hắn luôn nhớ về việc phục hồi đất nước .
-Vậy thì liên quan gì tới ta ? - Vương Phu Nhân thắc mắc . Trần Thanh liếc nhìn 1 chút Vương phu nhân thâm ý , hắn nói ra : -Hắn muốn lợi dụng Lang Hoàn Ngọc Động để học võ công trong đó .
-Vương phu nhân giật nảy mình - Nàng suy tư nhìn Trần Thanh - Vậy việc này trông chờ vào thiếu hiệp . Trần Thanh gật đầu , khuôn mặt tự tin thêm 1 chút cười tà , nói Vương phu nhân : - Nhạc mẫu không nên gọi thiếu hiệp!!
Vương phu nhân im lặng , nàng nhìn Trần Thanh thật sâu , hít 1 hơi : -Người đâu , dẫn Trần công tử đi xuống nghỉ ngơi - Nàng quay qua nhìn Trần Thanh - Việc đó ngày mai ta sẽ thông báo cho mọi người trong trang , ngươi sẽ là thiếu công tử .
Vương phu nhân nói xong, có người hầu đi vào , Trần Thanh cúi chào , đi theo người hầu đi ra ngoài .
Vương phu nhân trầm tư , ngước nhìn ra ngoài cửa sổ , trăng sáng rọi tròn xoe bên ngoài , ánh sáng chiếu nhạt nhòa những ngôi sao chung quanh khiến nàng ngây người rất lâu . ... ..... .... Sáng hôm sau , Trần Thanh dậy sớm , sau khi gọi người rửa mặt súc miệng , hắn ra ngoài tập luyện võ công .
Ngoài sân , hoa cỏ thơm ngát , đôi chút lại có bướm , ong hoặc những con chim sẻ nhỏ bay qua bay lại . Trần Thanh hít sâu 1 hơi , cảm thấy sảng khoái khắp người .
Rồi chỉ nhìn thấy những luồng tàn ảnh , Trần Thanh đạp Tiêu Dao Ngự Phong , phối hợp Phong Thần Thối , di chuyển nhanh vô cùng , đưa ra khắp nơi tàn ảnh , kèm theo tiếng đùng đùng những khi cước lực quất vào không khí .
Hắn luyện tập 1 lúc lâu , rồi dừng lại , hồi khí , thở ra 1 ngụm trọc khí thật dài đến vài thước . Rồi hắn quay về 1 phương hướng , mở miệng hỏi : - Cô nương có chuyện gì không ? - Trần Thanh nhìn về 1 nữ tử .
Nữ tử này mái tóc thật dài , yểu điệu đến ngang eo , nàng mi mục như họa , mắt to tròn , khóe mắt dài hẹp , lông mi cong vút , da trắng như tuyết , khuôn mặt hơi tròn , miệng chúm chím hồng , mũi nhỏ thon xinh xinh . Khuôn mặt tuyệt thế , nghiêng nước nghiêng thành , khiến cho Trần Thanh không khỏi mơ màng , bật thốt ra 1 câu thơ : - Nhất Tướng Công Thành Vạn Cốt Khô Duy Mỹ Nhân Họa Nhất Quốc Diệt Thiên Hạ Há Tầm Đâu Thế Mỹ ? Hồi Đầu Thị Thị Ngữ Bất Yên .
Vương Ngữ Yên nghe được Trần Thanh đọc câu thơ , nàng đỏ mặt , hảo cảm tăng nhiều , nàng biết Trần Thanh khen nàng sắc đẹp có thể hủy 1 đất nước . Dù hơi khó nghe nhưng nàng cảm thấy Trần Thanh nói rất hay .
Trần Thanh chắp tay : - Tại hạ Trần Thanh , cô nương dung mạo xinh đẹp nghiêng nước nghiên thành , tha lỗi cho tại hạ mạo muội ? Xin hỏi cô nương danh có phải Ngữ Yên ?- Vương Ngữ Yên nghe Trần Thanh nói , thông minh sắc sảo nàng lập tức biết bài thơ lúc nãy hắn tặng cho mình , để tên Ngữ Yên của nàng vào , nàng nhoẻn miệng cười : -Tiểu nữ Vương Ngữ Yên gặp qua Trần công tử -
- Công tử gì chứ - Trần Thanh phủi tay - Hôm qua ta đã cùng Ngữ Yên cô nương mẫu thân gặp rồi , cô nương có thể gọi ta là Trần Thanh ... hoặc Thanh ca ca cũng có thể - Vâng , tiết mục thi mặt dầy lại bắt đầu , chúng ta có thể cảm giác trò này đã cũ ... nhưng Trần Thanh thì không , hắn dùng chỉ 1 trò mà cua được bao nhiêu mỹ nhân . Về sau chúng nữ tụ tập , lúc rảnh rỗi ngồi lại kể chuyện cho nhau nghe , mới vỡ lẽ ra , thế là cả 1 tháng trời Trần Thanh không được lên giường ...... .... ..... ... Đi dạo trong sân vắng , Trần Thanh kể chuyện cho Vương Ngữ Yên nghe . Lúc đầu , nghe mẫu thân nói về người nam nhân này , Ngữ Yên phản cảm vô cùng , vì nàng tình sâu ý đậm với Mộ Dung Phục , nên không muốn lại gần , nhưng vì lệnh mẫu thân không thể làm trái , nàng buộc phải tìm tới Trần Thanh .
Nhưng rồi lần đầu gặp mặt Trần Thanh cho nàng ấn tượng rất tốt , cảm thấy Trần Thanh không đến nỗi tệ , nàng bất tri bất giác lại thay đổi cách nghĩ về hắn .
Bao nhiêu nghề phụ tập trung lên 1 thân , có thể nói Trần Thanh tri thức như biển cả , vấn đề cuồn cuộn , không chỉ 1 đề tài , Trần Thanh liên tục dẫn dắt Vương Ngữ Yên vào thế giới của mình .
Chợt , Trần Thanh ngừng lại , quay đầu , nhìn về phía sau nói : -Nhị vị tiểu muội , không cần núp , ra đi chúng ta hàn huyên .
Loạt xoạt 1 tiếng , có tiếng rầm rì rầm rì phía bụi cây đằng sau . Được 1 lúc bước ra 2 cô gái dung mạo Hoa Nhường Nguyệt Thẹn , đúng là A Chu cùng A Bích . - Thật là , biết chúng ta ở đó sao còn không kêu sớm - A Bích ngay lập tức mở pháo - Ngươi có biết muỗi nhiều lắm không ??
Trần Thanh ngay lập tức chào thua , nói xin lỗi 1 hồi A Bích mới phụng phịu quay đầu .
Trần Thanh bỗng nảy ra 1 ý tưởng , hắn nói với 3 nữ : -Mấy vị tiểu muội nghe chuyện xưa không ? -
.... ..... ..... còn tiếp
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 22 |