9 : Xui Xẻo Mộ Dung Phục (1)
Hôm sau , Trần Thanh sáng sớm vẫn ra luyện công . Nhưng rồi luyện lâu rồi mà vẫn không thấy Vương Ngữ Yên đi tới , đáng ra giờ này thì nàng phải đến rồi .
Một lúc sau , A Bích cùng A Chu đi đến , Trần Thanh ngừng luyện công lại , đứng yên hồi khí rồi quay sang 2 nàng .
A Chu cùng A Bích khác hẳn hôm qua , A Chu đôi mắt đầy tình ý không hề giấu diếm hắn , nhưng A Bích lại thẹn thùng vô cùng , núp sau tỷ của mình , đôi mắt thỉnh thoảng ló ra nhìn hắn , thấy hắn nhìn lại lại vội vàng giấu mặt đi như con thỏ nhỏ .
Trần Thanh phốc cười , cười đến hoan hỉ vô cùng .
A Bích thẹn thùng quá mức , con mắt liếc qua , nhìn thấy tỷ tỷ của mình cũng đang cười , quá xấu hổ . Nàng dậm chân , mắt chợt hiện lên hơi nước , bụm mặt lại .
Trần Thanh nhanh mắt , kịp nhìn thấy nước mắt ẩn hiện trên vành mi của A Bích , vội vàng vọt tới .
A Chu chỉ thấy 1 đạo tàn ảnh , liền nhìn thấy Trần Thanh đứng trước mặt A Bích .
Trần Thanh : - Bích muội , Bích muội , đừng khóc mà , huynh chỉ đùa chút thôi mà , nè ngoan ngoan ,đừng khóc mà !!! -
Hắn vừa ôm A Bích vừa xoa đầu nàng . Thật ra ngay khi hắn ôm A Bích hết khóc rồi ( Thằng đê tiện : TG ) chỉ là nàng vẫn còn đang trong trạng thái bất ngờ thôi .
Vỗ về 1 lúc , Trần Thanh thả A Bích ra , quay sang A Chu hỏi :
-Chu nhi , Ngữ Yên muội đâu rồi ? - A Chu nghe Trần Thanh hỏi , hơi nhíu mày , hướng về Trần Thanh nói : - Mộ Dung Công Tử tới , nên Vương muội đi đón tiếp cùng với Vương Phu nhân rồi !! - Trần Thanh nghe xong ... hắn tức giận , nhưng không nói ra , hướng về A Chu bảo : -Chu nhi , đưa ta đi gặp Mộ Dung công tử nào !!! -
Giọng nói nhè nhẹ sát khí khiến A Chu lạnh run !!! ... .... ... - Tiểu muội gặp qua Mộ Dung ca ca - Vương Ngữ Yên chào đón Mộ Dung Phục bằng giọng nói xa lạ .
Mộ Dung Phục mặc dù cảm giác gì đó là lạ , nhưng vốn trước giờ không quan tâm lắm đến Vương Ngữ Yên nên cũng không để ý : -Chào Ngữ Yên muội muội - .
Đúng lúc này , một giọng nói vang lên : - Chà không ngờ lại gặp được "Nam Mộ Dung" ngay tại đây , tại hạ kính danh đã lâu - .
Mộ Dung Phục quay lại , thì thấy 1 thiếu niên oai hùng , cước bộ hiên ngang , mặt tuấn như ngọc đi vào .
Thiếu niên mặc một bộ võ bào màu xanh , đi giày đen , đeo găng tay đen tuyền , nơi cổ tay có 1 vòng ngọc đỏ lập lòe , 1 chữ "Võ" trên đó khiến người người cảm thấy sự dũng mãnh . - Xin hỏi thiếu hiệp là ? - Mộ Dung Phục chắp tay .
Trần Thanh đáp lại : - Tại hạ Trần Thanh , là một kẻ vô danh tiểu tốt -
Mộ Dung Phục nghi hoặc , thoáng nhìn về Vương phu nhân : - Nguyên lai Trần công tử , không biết tại sao công tử lại ở nơi này ? -
Trần Thanh nhìn về phía Vương Ngữ Yên , thể hiện ra 1 sự yêu thương sâu sắc đáp lời Mộ Dung Phục : - Tại hạ vừa gặp Vương cô nương , vừa thấy đã yêu nên đã bái phỏng Mạn Đà Sơn Trang xin hỏi cưới và được Vương phu nhân chấp thuận !! - Vương Ngữ Yên sửng sốt , nhìn về phía Vương phu nhân , thấy mẹ mình gật đầu , mặt hơi ửng đỏ , nhìn thoáng về phía Mộ Dung Phục .
Mộ Dung Phục giả bộ không quan tâm , nhưng nội tâm đã xổ ra đến tận mười tám đời tổ tông Trần Thanh .
Nhưng mà rất tiếc , Trần Thanh vốn là cô nhi , mười sáu năm liền hắn không có tình yêu thương gì từ người khác ngoài Bảo Trân ra , nên dù cho thật sự nghe Mộ Dung Phục chửi hắn hắn cũng sẽ không quan tâm .... chỉ bẻ hết tay chân tên này thôi .... ừ rất nhẹ .... Mộ Dung Phục nhìn sâu vào Trần Thanh : - Nếu được Vương phu nhân đồng ý ... tại hạ nghĩ chắc hẳn thiếu hiệp võ công sẽ rất cao cường ? - - Thường thường thôi .... đệ nhất thiên hạ à - Trần Than hểnh mũi lên trời nói .
- Vậy xin đắc tội - Mộ Dung Phục nói xong ,đưa tay chưởng tới trước .
Trần Thanh biết chắc chắn Mộ Dung Phục sẽ thử mình , hắn cũng chẳng ngại , nhưng hắn luôn tự nhủ mình khác với tất cả những tên học võ khác , không bao giờ chơi cứng đối cứng .
Trần Thanh lách nhẹ vai , chưởng của Mộ Dung Phục sượt qua vai hắn . Mộ Dung Phục chưa kịp hồi khí , chỉ của Trần Thanh nhanh như chớp điểm vào vai , ngực , éo của Mộ Dung Phục , sau đó vận Tiêu Dao Ngự Phong nhẹ nhàng lướt qua người hắn .
Cả 2 giao thủ rất nhanh , mọi người chưa kịp nhìn thì đã xong rồi . Vương Ngữ Yên nhìn cả 2 đứng bất động , đầu đầy dấu chấm hỏi .
Trần Thanh đứng 1 lúc để trang bức "Cao Thủ" , xong hắn xoay về phía Vương Ngữ Yên , đi lại đó xoa đầu nàng .
-Ngây mặt làm gì đấy ? - Trần Thanh hỏi . Vương Ngữ Yên đỏ mặt , nhìn thoáng qua Mộ Dung Phục : - Mộ Dung ca ca bị làm sao vậy ? -
Trần Thanh nghe Vương Ngữ Yên nói 2 từ "ca ca" kèm tên Mộ Dung , hắn hơi nhíu mày , sát khí thoáng tiết ra rồi thu về :
- Ta chỉ điểm huyệt hắn bất động 1 canh giờ thôi , không có gì đâu - Hắn liếc về Mộ Dung Phục nói rồi quay qua Vương Ngữ Yên - Yên muội , nghe ta kể chuyện không ? - Vương Ngữ Yên đỏ mặt , nhìn về phía Vương phu nhân . Vương phu nhân hơi suy tư , đi lại gần Vương Ngữ Yên nói : - Con dẫn Trần Thanh vào Lang Hoàn Ngọc Động trò chuyện đi - Vương Ngữ Yên nghe xong , gật đầu , từ đó giờ chưa đi ra ngoài nên nàng không biết Võ Học đối với giang hồ có lực hấp dẫn như thế nào .
Mộ Dung Phục nghe đến Lang Hoàn Ngọc Động , trừng mắt muốn lòi ra , nhưng vì bị Trần Thanh điểm huyệt nên không thể làm gì . Trên khuôn mặt tuấn tú của hắn giương ra cặp mắt như mắt ếch nhìn buồn cười vô cùng .
Trần Thanh không quan tâm Mộ Dung Phục , nắm lấy tay của Vương Ngữ Yên , đi thẳng ra ngoài .
Vương Ngữ Yên không nói 1 lời , chỉ đi sau Trần Thanh , khuôn mặt đỏ bừng , chỉ là liếc về Mộ Dung Phục xen lẫn 1 chút tiếc hận .
Trần Thanh biết Vương Ngữ Yên vẫn còn nặng lòng vì Mộ Dung Phục , hắn thở dài , đưa tay xoa lên đầu nàng .
Vương Ngữ Yên thấy hành động của hắn , mắt nàng đỏ bừng , nắm thật chặc tay hắn . ... .... ... Một lúc sau , Vương Ngữ Yên sau khi dắt Trần Thanh vòng qua quẹo lại khắp Mạn Đà Sơn Trang , Trần Thanh không nhớ và cũng lười nhớ đường đi , hắn quyết định khi nào cần thì kêu Vương Ngữ Yên dẫn đường là được .
Khi đi vào , Trần Thanh nhìn thấy rất nhiều bí tịch , cất trên kệ phân ra thành từng dãy từng dãy .
Tiện tay nhặt một cuốn lên trên đó ghi " Trảm Hổ Đao Pháp" .
Mở ra lật từ đầu đến đuôi , Trần Thanh rất vui lòng , vì có thể nói kỹ năng của hắn tăng lên nhà nhờ sự thuần thục . Với đao pháp cơ bản "Xuất Thần Nhập Hóa" thì cơ bản là hầu hết cuốn đao pháp này đều bị hắn học rồi .
Trần Thanh hướng về Vương Ngữ Yên : - Cảm ơn muội , thật tốt quá - Xong hắn ôm chầm lấy nàng .
Vương Ngữ Yên đỏ mặt dãy dụa , Trần Thanh buông nàng ra nói :- Ta biết nàng vẫn còn nhớ về Mộ Dung Phục !! -
Vương Ngữ Yên sửng sốt , đôi mắt to tròn mở lớn : - Vậy sao huynh còn .... -
Trần Thanh ngắt lời Vương Ngữ Yên : - Chỉ là vì ta không muốn nhẫn tâm nhìn người mình yêu thích bị lừa gạt -
- Lừa gạt ? Lừa gạt chuyện gì ? - Vương Ngữ Yên ngây thơ hỏi , nàng chỉ hỏi do phản ứng , rồi nhận ra ngay Trần Thanh nói thích mình , mặt nàng đỏ bừng .
Trần Thanh nhìn nàng , vẻ mặt nghiêm túc , không có 1 chút đùa giỡn như thường ngày : - Nàng còn quá ngây thơ ... nếu có thể , tối nay nàng gặp mẫu thân nàng hỏi chuyện của Mộ Dung Phục đi , có lẽ nàng sẽ hiểu hơn 1 chút về hắn !! - Trần Thanh trầm ngâm 1 chút , rồi nói tiếp : - Nếu vẫn còn không tin được ta .... ta sẽ mang 1 chút chứng cứ về cho nàng xem ... hãy tin ta , đêm nay ta sẽ ghé phòng Vương phu nhân - Vương Ngữ Yên nhìn sâu vào Trần Thanh , nhè nhẹ gật đầu .
Trần Thanh nhìn nàng 1 chút , cưng chìu xoa đầu nàng , rồi hắn bắt đầu quay qua học tập võ nghệ .
Nhìn Trần Thanh phía trước vừa cầm sách vừa hoa tay múa chân , không hiểu sao trong lòng Vương Ngữ Yên lại hiện lên 1 chút ngọt ngào .
Nàng nhớ lại những ngày qua đi chung với hắn ..... .... ..... ....
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 16 |