Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kỳ mộng 1

Tiểu thuyết gốc · 2934 chữ

ĐÂY ĐÂY!!!,là đâu;bolt rơi giữa 1 vùng đen kịt bóng tối mù mịt ,đường không thấy hắn đứng lên đi từng bước nhẹ nhàng,nhẹ nhàng và cẩn trọng như 1 người đã từng có kinh nghiệm kì cựa vậy;"róc rách,róc rách","sì sào,sì sao" tiếng của nước chảy và giọt nước nhỏ giọt

bolt:"hử,có tiếng nước"

hắn mò đi qua đó rồi hắn thấy phía trước có ánh sáng ,< thoát rồi > hắn vui mừng thầm nghĩ,bước chân càng ngày càng vội hơn rồi hắn ngã "bốp"

bolt:"ui da,trời ơi mình vấp vào cái gì đó nhô lên như cục đá ý,khoan";hắn lền ngồi xổm dậy tay xoa xoa thứ đó rồi hẵn thốt lên

bolt:"thứ này quá mượt ,có các đường hoa văn có quy luật như được chạm khắc và nó còn hình như rất dài ;chiều dài của thứ này mình không thể ước lượng" ;hắn liền gấp rút đến chỗ ánh sáng đó và hắn đột nhiên bị hoa mắt,đầu vang lên tiếng ù ù ù

bolt:"ahhh,ôi cứu tôi";hẵn cùng từng bị những thứ này nhưng không phải là vừa kết hợp cùng lúc 2 chiệu chứng này mà còn mạnh nữa

cứ như thế khoảng 2 phút hắn ngất đi; hắn mở mắt ra và thấy mình đang nằm trên 1 cái cầu thang của 1 cái nhà ở giữa toàn bộ kiến trúc nơi này

bolt:"hử đây là đâu";khi định hình lại hắn đã ngây người

bolt:"đây đây,là là 1 thành phố cổ"

theo hắn thấy thành phố cổ này từng là một nơi huyền bí và tráng lệ, nhưng giờ đây có vẻ nó đã bị bỏ hoang và tàn phá. Những viên đá quý từng phát sáng rực rỡ giờ đây chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt đó chình là luồng ánh sáng mà bolt thấy, mờ nhạt trong bóng tối.

Những con đường lát đá uốn lượn giờ đây bị nứt nẻ và phủ đầy rêu phong, các cái gì đó có vẻ nó đã trở nên hoang tàn, 1 thứ gì đó màu xanh trông cực kì đẹp mắt và nó còn có sức mạnh chữa lành nhưng hình như nó đã không còn có khả năng chữa lành mạnh như xưa. Các ngôi đền và cung điện nguy nga giờ đây chỉ còn là những đống đổ nát, nhưng các bức tượng thần linh và các vị tiên nhân vẫn đứng vững, nhờ vào luồng linh khí bảo vệ chúng khỏi sự tàn phá của thời gian.

Dòng sông trong vắt từng chảy qua thành phố giờ đây đã khô cạn, chỉ còn lại những vũng nước đọng phản chiếu ánh trăng và sao trời một cách mờ nhạt. Tuy nhiên, dòng nước vẫn không hoàn toàn cạn kiệt những thứ đó tạo nên một cảnh tượng huyền ảo và kỳ bí.

bolt:"wow cái quái gì đây ,và cả cái đống xanh xanh kia nữa nhìn vui mắt thế nhờ";hắn đến < hử thứ này còn thơm nữa > hắn vặt cả đống nhai nhồm nhoàm ;và thốt lên:

bolt:"thứ này ăn thích mồm vị còn ngon nữa ahh;ăn ăn ta phải ăn nhiều hơn"

cứ thế khi hắn ăn hết 1 bồn thì mới thôi

bolt:"biết ngay mà ăn đống này có thể chữa lành lại còn ngon nữa ;hay vặt ít đi cho nó có cái dự phòng"

nói thế hắn vặt 1 nắm nữa và dùng điều khiển không gian tạo thành 1 cái hộp trong suốt và cho mấy cái xanh xanh vào đó để nó lơ lửng bay theo mình;vừa đi hắn vừa cảm thán

bolt:"thành phố này đẹp thật lúc đó mà họ cho ta xây dựng thành phố latico thì có phải sẽ đẹp gần như này không,haiz lũ ăn rồi ngủ đó chỉ có cái miệng lại cho ta vào cái chức vụ dạy học,haiz"

đi đến chỗ có dòng nước chảy đó,hắn cho tay sờ vào dòng nước thì thấy đây là 1 dòng nước mát ,trong lành và nó ngấm đậm linh khí vì chân cầu ở bắc qua sông thì lại có nửa màu sậm hơn nửa bên trên và nửa sậm màu đó nó có cây mọc nghĩa là theo chu kì thì nước tại đây sẽ dâng lên định kì

bolt:"nước này hay đó, lại còn có đặc tính kì lạ nữa và nước lại có luồng linh khí mạnh,dồi dào" và thế hắn múc nước bằng tay uống lấy,uống để như thằng khát nước

bolt:ực ực ực,"à ngon nước còn có vị ngọt nữa"

hắn đi tiếp để khám và đến gần các bức tượng dồi dào linh khí và đến 1 căn nhà mà có những cái sách và rất nhiều và lượng thông tin trong còn nhiều hơn cả cuốn mà hắn đã từng mơ

bolt:"wow,thông tin này hay nhưng có 1 vài cuốn thì chắc ta phải đọc thêm rồi lại có những kí tự lạ hoắc thế này thì"

say mê đọc nhưng hắn mới để ý khoan ,bầu trời đâu ,hắn lao ra ngoài nhìn lên:"hả là đất" hắn thốt lên;

bolt:"chết tiệt ,rồi sao ta lại độn thổ chui xuống mấy tấc đất thế này"

hắn múa may quay cuồng và hét:"ối dồi ôi,sao sức mạnh ta đi đâu thế này nó tiêu đi đâu hết rồi;hay hay,hay là do ăn mấy thứ kia,á á á á ahhhh"

hắn dặn cổ muốn nôn mấy cái kia ra nhưng khổ nối nuốt rồi tiêu hết rồi nôn thế nào được

hắn sợ hãi ,nhưng khi bình tĩnh lại hắn phát hiện hình như sức mạnh của mình bị giới hạn rồi:< ai da >;hắn buồn bã làm sao mà 1 kẻ như hắn lại độn thổ mấy tấc như này được;hắn đi vào lại cái nha kia tìm đọc tiếp rồi hắn đột nhiên chán và đi dạo quanh thành phố đi qua các nơi và ngắm nhiều thứ như:tòa nhà,bồn,thùng,....;nhưng đi nhiều lại thấy chán rồi cứ thế chả hiểu sao đêm lại buông suống làm hắn nhìn thấy sung quanh tối lại như lúc bước vào

bolt:"chết tiệt ,lại thế nữa",như nhận ra điều gì đó hắn cố chạy nhưng chạy đi đâu cho thoát,hắn chuyển hướng lại chạy về phía có ánh sáng và vẫn thế hắn vẫn bị ù tai ,hoa mắt và ngất cứ như thế vài lần hắn bắt đầu thấy sợ cố thoát khỏi đây nhưng bất thành,rồi cư thế nối đau dày séo;mỗi lần thức dậy hắn không nhớ được cảm giác đau đó như nào nữa làm hắn không thể thích nghi ;

bolt:"ahhhhh,giết tao luôn đi cái nơi quái quỷ gì thế này";hắn cầu xin kẻ nơi này cho hắn thoát nhưng ôi cuộc đời tiếng hét lại vang lên khi tối;trong cơn điên dại hắn cố thoát và nhận ra có thể nhận ra bóng tối vậy lúc ta nhận ra mọi vật là trời sáng và trời sáng là có ánh sáng chiếu vào vậy ánh sáng từ đâu vào hắn cứ như thế đi tìm rồi màn đêm buông suống cơn đau lại lên;rồi mở mắt hắn lại lao đi tìm ,đi tìm,rồi sau bao lần ngất như chết thì hắn tìm ra nơi đó 1 cái lỗ trên trần hang hắn nhìn thấy ánh sáng phát ra từ đó,hắn lao lên đến đó nhưng bất thành và màn đêm lại đến lấy đi sinh mạng của hắn;tỉnh dậy hắn lao lên đó và cố bật nhảy nhưng không thành và thời gian lại hết cái chết lại đến;vài lần như thế làm hắn phát điên

bolt:"ahhhh,cứu ta,kẻ nào cho ta đến cái nơi này!!";nhưng hắn lại chết khi đêm suống ;chết ở đây là thật vì sau bao lần hắn nhận ra là mình đã chết đi chết lại bao lần nhưng hắn vẫn sống, làm sao đây ,làm sao để hắn thoát khỏi đây bây giờ hay ta nhảy chưa đủ cao; hắn đi nhanh đến chỗ đó nhưng đêm lại đến nhanh hơn mọi khi làm hắn chết sống lại hắn phải nhanh hơn ,"nhanh hơn mình phải nhanh hơn"

hắn lại lao vút đi,và sử dụng cừng hóa âm thanh để nhảnh lên và hắn đã nhảy gần đến nơi nhưng không đủ;đêm lại sống và hắn lại chết;hắn thử đi thử lại và hắn đã nhảy đi nhảy lại nhưng vẫn chết và lần quyết định đó,kĩ thuật hắn đã nhuần nhuyễn hắn bật lên dùng hết sức kĩ năng

bolt:"đến nơi rồi,ta đến nơi rồi,thoát ahhh",và hắn lại rớt xuống

bolt:"tại sao ,tại sao";màn đêm xuống lấy đi mạng của hắn như thanh giáo lấy mạng dứt khoát nhưng cơn đau lại day dứt làm hắn sợ hãi;hắn mệt rồi bỏ đi hắn nằm im ở đó và cái chết lại đến thời gian cứ trôi qua hắn tuyệt vọng

bolt:"không không,tại sao,từ khi nào ta phải bất lực thế này",tâm trí hắn đã được tôi rèn và trở lên bình tĩnh hơn hắn suy nghĩ lại

bolt:< hình như thời gian đêm xuống ngày càng nhanh cứ như vậy thì đến 1 lúc nào đó chỉ còn màn đêm thì ta trả phải chịu cơn đau đó liên tục sao;chết tiêt phải làm sao đây";hắn nghĩ kĩ lại lần nữa

bolt:< hình như khoảng cách đêm xuống là cứ 1 lần ta chết là thời gian trời sáng sẽ giảm đi 10 phút vật theo đó thì trời sáng tiếp theo là 4 tiếng,nhưng chưa chắc ta đã chết quá nhiều mà thời gian trời sáng vẫn còn nhưng đây là 1 không gian khác với bên ngoài nữa nên chưa chắc ta đúng nhưng chắc chắn mỗi lần chết là giảm 10 phút của buổi sáng>;nhưng làm sao đây cứ nhảy lên lại rơi xuống dù đã nhảy cao như thế

bolt:< hử,hình như không gian lúc ta nhảy sắp thoát có vẻ hơi lạ nó đã bị biến đổi để ta không thể thoát>

bolt:< đúng rồi đây là bóp méo không gian,người rơi vào không gian bị bóp méo sẽ phải chịu quy luật của không gian bị bóp méo vậy ở đây quy luật là nếu 1 vật đến vạch đích quy định thì sẽ bị dịch chuyển lại 1m hoặc bị cản lại và không gian này làm bóp méo nhận thức thời gian và khoảng cách tạo hiệu ứng như ta nhảy không tới và bị rớt xuống,khi ta dùng điểu khiển không gian thì không gian cũng bị bóp méo như vật bình thường khi ở không gian thường khi sử dụng kĩ năng này sẽ tạo ra 1 vùng không gian bị bóp méo khác không gian thật ta đang ở vì thế 1 vật ở không khác sẽ được giữ lại trong không gian bị bóp méo, nhưng ở đây đã là không gian bị bóp méo vậy đống cỏ kia khi ta cho chúng vào không gian đó thì không gian ta tạo đó mới chình là không gian thật hoặc không gian nào đó,vậy để hủy không gian bóp méo cần tạo ra 1 vùng không gian đối lập và mở rộng ra đến khi lấp đủ không gian bóp méo thì không gian thật sẽ hiện ra ,nhưng sức mạnh hạn chế nên còn 1 cách nữa là "TÌM TRUNG TÂM KHÔNG GIAN">; hắn lao đi nhưng trời đã tối và hắn chết,nhưng lần này hắn đã khác hắn lao đi thật nhanh đến chỗ đó

bolt:< để tạo không gian bóp méo sẽ thường cần tìm 1 điểm đặt cho nó để lấy đó là trung tâm mà lan ra xung quanh,vì thế điểm đặt được coi chính là trung tâm của không gian bị bóp méo nên phá từ trung tâm ra là đúng nhất và nhanh nhất,cấu trúc mất trung tâm sẽ dễ vỡ và thế có thể giúp hắn thoát ra>

hắn tập trung đi tìm nhưng không chắc mình có đúng không vì có nhưng trời hợp không gian bóp méo không có trung tâm nên chỉ có cách là dùng kĩ năng của mình mà lấp đầy không gian đó mà thôi,hắn đến từng nơi nhưng rồi không tìm thấy và chết nhưng hắn nhớ đến cái chỗ mình nhảy đó lẽ nào đó là khu đặt trung tâm vì tại đây hắn cảm thấy dùng không gian của mình thì thấy yếu hơn chỗ khác nên hắn không dùng nó mà chỉ dùng bóp méo âm thanh thôi,giờ nghĩ lại lại thấy đúng vì thế hắn cứ như thế nhưng không thành,

bolt:"tại sao ,sao ta lại đoán sai",màn đêm xuống hắn lại chết lần này buổi tối đã nhanh hơn rồi hắn lại hoảng hơn hắn đi khắp nơi ,chả nhẽ không gian này không có trung tâm;nhưng rồi chỗ hồ nước lại khác lạ nhất hắn đến đó thử không thành,rồi khắp mọi nơi cũng thế và cuối cùng hắn phải chấp nhận không gian này đã lừa lão tử đây 1 vỗ rồi lúc này thời gian buổi sáng đã bằng buổi tối rồi,đúng là đời đen như chó hắn chết mấy lần mới nhận ra không gian này không có trung tâm, và hắn lại chết rồi chỉ còn cách đó thôi hắn liền điều động sức mạnh phát huy hết mức,nhưng không gian bao được 1 tòa nhà thì đạt đến giới hạn rồi hắn lại chết nhưng hình như không gian hắn tạo ra có thể làm chậm thời gian chết đi nhưng không gian mà vỡ thì không gian bao lấy hắn thì hắn lại phải chết;hắn thức dậy lặp lại cứ như thế không gian hắn do luyện tập đã bao được 10 tòa nhà nhưng cái chết vẫn thế;hắn cũng đã thử tập trung không gian bao quanh mình nhưng chỉ duy chì được 1 tiếng thì không gian tan hắn lại chết thời gian chình là lúc hắn nghỉ ngơi và suy nghĩ và nghĩ các thoát cứ như thế không màn đêm xuống ngày càng nhanh;

bolt:"chết tiệt thật,cứ thế này ta chết mất nếu lúc đó ta đoán ra nhành hơn thì đã không đến nỗi này ,giờ ơi"

hắn làm đi làm lại nhưng không gian chỉ tăng bao được nửa thành phố thì màn đêm lại xuống ,rồi không gian chỉ bao được thêm ít nữa thì hắn lại chết;thời gian chết ngày càng nhanh chết tiệt hắn tuyệt vọng,hắn cố găng nỗi sợ,sự áp bức tâm lý được hắn chuyển hóa thành động lực để luyện tập và động lực lớn nhất là sống;và có vẻ sắp hết rồi, màn đêm giờ đến nhanh quá chỉ cần 60 phút là đêm đã kéo đến;hắn sẽ phải chết rồi sao

< nhưng thôi các bạn nghĩ làm gì thằng này mà chết mới lạ đấy, thôi tiếp tục nào>

lần này có vẻ màn đêm đến muộn hơn 10 phút,sao thế nhờ nhưng không còn nhiều hắn cố gắng luyện tập lan không gian nhanh hơn và hắn vẫn chết;nhưng lần này đêm lại muộn hơn 10 phút nữa và đạt đỉnh là muộn hơn tận 120 phút ;rồi thời gian lại giảm dần rồi không màn đem lại như thế và cứ gần hơn nữa thì thời gian màn đêm lại bị giảm đi nhường chỗ cho sáng lặp lại 8 lần và không còn nữa thời gian buổi sáng giờ chỉ còn 50 phút;rồi hắn chết nhưng đã đủ rồi hắn đã luyện tập xong rồi hắn đã điểu khiển không gian nhuần nhuyễn rồi,giờ là lúc thoát ra thời gian 40 phút trước khi tối bắt đầu đầu hắn bây giờ đã như cái máy đếm giây đếm không ngừng độ chính xác gần tuyệt đối;không gian của hắn lan ra nhanh hơn nhưng lại chững lại vì mệt rồi cứ như thế rồi khi chỉ còn 10 phút ;không gian đã bao được nửa thành phố ,5 phút nữa không gian đã bao được 6 trên 10 phần thành phố;hắn nhanh hơn thời gian giảm dần thì không gian của hắn đã bao gần hết và khi còn 1 phút không gian đã đến chỗ con sông nhưng nó đã ngăn lại

bolt:"chết tiệt tại sao"

rồi hắn cố gắng không gian đi được 1m rồi khựng ,thời gian còn 40 giây;hắn lòng như lửa đốt

bolt:"không ta không muôn quay lại nữa"

hắn dùng hết sức may mắn đa mỉm cười không gian đã đi qua sông nhưng còn bên ki nữa hắn ước lượng khoảng 80 m nữa ,thời gian còn 20 giầy hắn cố gắng tăng tốc và đến lúc chỉ còn 10 giây,9 giây,8 giây,...,4 giây và lúc này chỉ còn 10 m;hắn tăng tốc và hét

bolt:"không phải qua nhanh"và rồi 3,2,1 lúc này khoảng cách còn 1 m;

bolt;"hết rồi,xong"

khoan sao màn đêm chưa đến ,mặt hắn rạng rỡ nụ cười gian sảo và tiếng cười vang của hắn,khuôn mặt hắn trong thật điên dại hắn điên mất rồi

bolt:"a Hahahahaha,tao thoát rồi",nước dái chảy hòa cùng nước mắt và không hiểu sao máu mũi hắn lại chảy xuống vị thì ối giồi ôi không cần nói các bạn tự hình dung

hắn tăng tốc và không gian lấp đủ nhưng hắn vẫn chưa thoát

bolt:"sao vẫn chưa thoát,hay ta sai rồi ,không không không!!!!!,ahhhhhhhhh!!!!"

nhưng tiếng nứt phát ra không gian sụp sổ ,hắn từ mếu thành cười vừa rơi vừa cười như điên

bolt:"ahhh hahahaha,ahhh hahahaha,ahhh hahaha,ahhhh hahahahaha!!!!"

HẾT

chú thích:nhớ ủng hộ nha anh em ơi

Bạn đang đọc vô thiên tưu vị ahhh sáng tác bởi de_noar_deragia

Truyện vô thiên tưu vị ahhh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi de_noar_deragia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.