quá hoang đường!
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ khi đi ra khỏi thư phòng của huyện lệnh, thần sắc nặng nề không chút vui mừng.
Vương Sâm và huyết đao cơ vẫn một mực chờ hắn, khi thấy sắc mặt của Lâm Duệ thì không khỏi ngạc nhiên.
Hôm nay Lâm Duệ không chỉ thông qua “thiên ma trắc”, mà còn đảm nhiệm chức phòng ngự phó sử của Vọng Thành Đô, sao sắc mặt lại không vui vậy?
Lâm Duệ biết bọn họ hiếu kỳ, liếc mắt nhìn họ rồi nói:
- Quay về rồi nói.
Khi ba người bọn họ ra khỏi cửa nha môn thì gặp Trương Thiên Thường, vị này đang tăng ca phá án, bận đến tối tăm mặt mũi.
Lâm Duệ vội cười rạng rỡ đi tới chào hỏi Trương Thiên Thường:
- Lão… a thật đúng dịp, Thường ca còn chưa tan ca sao?
Trương Thiên Thường nhíu nhíu lông mày, không chút cảm xúc nói:
- Trương mỗ bái kiến Đô Úy đại nhân!
Trong lòng hắn âm thầm kỳ quái, tên này sao đột nhiên lại gọi hắn là Thường ca, còn dáng vẻ cười tươi lấy lòng thế kia.
Trước kia Lâm Thập Nhị vẫn gọi hắn là lão Trương, Trương Thiên Thường nghe mãi cũng thành quen. Chỉ cần tên kia không gọi hắn là tiểu Trương là được, hắn cũng không muốn so đo với thằng nhóc này làm gì.
- Thường ca nói gì vậy. Huynh đệ chúng ta trước kia cùng chung hoạn nạn, vào sinh ra tử, tình như anh em, sao phải xa lạ như vậy?
Lâm Duệ tiến tới gần, vỗ vỗ bả vai Trương Thiên Thường, thanh âm nhỏ lại khẽ nói:
- Thường ca, gần đây đệ nhận được việc tốt, không biết Thường ca có hứng thú hay không? Hôm nay, huyện lệnh đại nhân mệnh lệnh đệ làm phòng ngự phó sử Vọng Thành Đô, cho phép đệ chiêu mộ một trăm tráng sĩ vào Vọng Thành Đô. Đây là Hoàng Thành Ty đấy, cơ hội này vô cùng khó có, chỉ cần Thường ca đồng ý theo đệ, Thập Nhị này nguyện trao tặng chức đội trưởng cho Thường ca, quan hàm đô úy, không biết ý Thường ca như nào?
Trương Thiên Thường nghe vậy thì không khỏi kinh hãi, Lâm Thập Nhị này đã lên chức phòng ngự phó sử Vọng Thành Đô?
Hắn vốn tưởng rằng Lâm Thập Nhị bước đầu vào Hoàng Thành Ty sẽ là đội trưởng quản lý năm mươi người trước, hoặc là khúc trưởng quản lý trăm người, cao nhất thì là làm phòng ngự phó sử của một quận nhỏ nơi biên thùy, nào ngờ Lâm Thập Nhị này leo cao như vậy. Phải biết Vọng Thành là quận lớn, tiếp giáp Sa Châu, trước giờ đều là trọng địa thuế ruộng của triều đình! Sa Châu trấn thủ sử còn cho phép hắn chiêu binh? Hắn chỉ biết hôm nay có mấy vị thượng quan đến, Lâm Thập Nhị làm Vũ Đức Đô Úy cũng phải dự thính, nào ngờ tiền đồ lại bay cao như này.
Trương Thiên Thường cũng có chút cảm động, thầm nghĩ Lâm Thập Nhị này còn có nghĩa khí. Chức đội trưởng Hoàng Thành Ty không kém, tốt hơn nhiều chức tổng bộ tạm thời hắn đang làm.
Đội trưởng trong quân có thể thống lĩnh năm mươi người, nhưng đội trưởng của Hoàng Thành Ty yêu cầu cao hơn, đều từ đô úy bát phẩm đảm nhiệm, có đôi khi thậm chí còn là vũ đức đô úy như Lâm Thập Nhị đảm nhiệm.
Nhưng hắn vẫn cười lắc đầu nói:
- Ta không đi được. Ta đã đáp ứng huyện lệnh đại nhân, ở lại huyện Ngân Nguyệt ba tháng, đợi khi huyện lệnh huyện úy mới đến, ổn định cục diện trong thành thì mới rời đi. Lúc đó nàng sẽ tiến cử ta tham gia kiểm tra Hoàng Thành Ty tuần tra sử, đến lúc đó nếu ta thông qua còn có cơ hội thành cộng sự của ngươi. Nếu như không qua được thì đến tìm ngươi nhờ giúp đỡ sau.
Lâm Duệ nghe vậy thì thầm kinh hãi, tiền đồ Trương Thiên Thường còn hơn cả hẳn!
Tuần tra sử và ngự long trực của Hoàng Thành Ty là hai hệ thống khác nhau, ngự long trực tương đương với quân trú đóng địa phương, còn tuần tra sử thì tương đương với tổ trọng án và bộ đội đặc chủng, quyền lực cao hơn, phạm vi quản lý cũng rộng hơn, được cấp trên coi trọng hơn.
Lâm Duệ không khỏi cười thất vọng, lần này hắn đi tiếp quản Vọng Thành Đô là có nguy hiểm nhất định, định mời Trương Thiên Thường đi theo làm lá chắn, kết quả vị này đã sớm có chỗ rồi.
Hắn chỉ đành đầy tiếc nuối vỗ vai đối phương:
- Cứ quyết định như vậy đi, chúc Thường ca qua kỳ kiểm tra, tiền đồ như gấm!
Nửa canh giờ sau, trong viện nhỏ của Lâm Thập Nhị, Vương Sâm nhíu chặt lông mày, như có suy tư:
- Thảo nào, ta nghĩ không ra vì sao Trang Minh Nguyệt lại đối tốt với Thập Nhi ca như vậy, hóa ra là vì như vậy. Giờ ở quận Vọng Thành có chuyện phiền toái như vậy, nhưng với Thập Nhị ca, thì có nguy hiểm cũng là có tiền đồ, chỉ cần giải quyết được, tiền đồ ở Hoàng Thành Ty sẽ phát triển như diều gặp gió.
Hắn sau khi nói xong thì cảm giác không đúng, hai người bọn họ rõ ràng giáng lâm để kiếm sống mà…
Vương Sâm lắc lắc đầu nói:
- Cũng không biết giáo sư giờ ra sao? Hy vọng bọn họ không sao.
- Không biết được!
Lâm Duệ thoáng nhìn qua nhóm chat, trong nhóm chat vẫn im lìm.
- Dù là như nào, hiện giờ chỉ có thể dùng hết sức tăng lên thực lực. Chỉ cần có đủ thực lực, dù nguy hiểm như nào, trực tiếp chém phẳng là được! Nhập Thất, giờ là lúc phải tiêu tiền, đừng có tiếc, có gì ta giúp ngươi!
Vương Sâm nghe vậy thì không khỏi xúc động, hắn thầm nghĩ quả không hổ là Duệ ca.
Vương Sâm hắn đã có một kế hoạch cường hóa rất lớn mật, giờ còn quyết ý tăng lên nhiều hơn nữa! Đây cũng là bị Trang Minh Nguyệt định dùng “thiên ma trắc” với hắn kích thích. Vương Sâm biết mình đã bị hoài nghi, sau này chắc chắn sẽ bị kiểm tra.
Trước khi đó, hắn nhất định phải tăng mạnh năng lực để thông qua được “thiên ma trắc”. Hắn biết thiên phú võ đạo của mình kém xa Lâm Duệ, nên không thể dùng cách của Duệ ca. Hắn định đi đường khác, dùng huyết mạch đặc thù, nhưng cách này cần rất nhiều tiền, lượng lớn tài nguyên! Lâm Duệ có lẽ hiểu được ý hắn, phát giác hắn do dự nên mới nói như vậy.
Lâm Duệ nói với Cơ Tuyết Oánh:
- Ta chuẩn bị làm ít chuyện ở trên trời, có thể mất một hai ngày, tiếp theo thân thể chúng ta do Oánh nhi giúp hộ tống về quận Vọng Thành, nhờ cả vào Oánh nhi. Chờ ta trở về, nhất định sẽ mang theo một phần quà để Oánh nhi ưa thích.
Cơ Tuyết Oánh nghe vậy thì trịnh trọng gật đầu, nàng là hộ pháp ma của Lâm Thập Nhị, hộ vệ chủ nhân là chức trách của nàng.
Cùng lúc đó, nội tâm của nàng cũng thầm vui sướng, không biết chủ nhân sẽ tặng nàng quà gì. “Trên trời” mà chủ nhân nói là như nào, nơi nuôi dưỡng vực ngoại thiên ma không biết hình dáng ra sao?
Ngay chớp mắt sau đó, Cơ Tuyết Oánh phát hiện khí tức Lâm Thập Nhị thay đổi. Nhìn thì vẫn như bình thường nhưng nàng cảm giác được chủ nhân hơi ngốc hơn.
Lâm Duệ tỉnh lại từ khoang ngủ. Hắn vừa mở mắt đã nhận được tin tức của Tư Mã Lâm gửi tới.
Thần y Tư Mã (Tư Mã Lâm): đã trở về rồi sao? Tôi đã cầm đồ ngươi nhờ cục quản lý dị thể gửi tới, khá lắm! Là huyết dịch yêu ma cấp 4 siêu hoàng, làm sao em kiếm được vậy? Làm thịt yêu ma cấp 4 à?
Lâm Duệ nghe vậy thì khẽ cười. Nếu giáo sư biết hắn còn mang về ba bình máu huyết yêu ma cấp 7 bậc hoàng thì không biết còn kinh ngạc ra sao.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): giáo sư, em ở phía dưới thu được một con huyết đao cơ, cấp 4 siêu hoàng!
Thần y Tư Mã (Tư Mã Lâm): !!! thật hay giả thế? Lâm Duệ em có nói đùa không?
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): là thật, em nói dối làm gì, những huyết dịch này để chế tạo huyết thanh cho em, không biết giáo sư có hứng thú không?
Huyết thanh nhân tạo của Lâm Duệ cần chờ dị thể luyện huyết viên mãn mới có thể hoàn thành. Nhưng có thể tiến hành chuẩn bị trước, dị thể của hắn cũng sắp hoàn thành luyện huyết rồi.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): chế tạo huyết thanh hẳn còn thừa không ít, em muốn phân tích gen của hộ pháp ma của em, bố trí cường hóa dược tề cho nàng, còn có một bộ giáp thép nano dưới da đỉnh cấp nữa, tốt nhất là hoàn thành trong vòng một tuần.
Cường hóa dược tề và giáp nano có thể tăng mạnh chiến lực cho Cơ Tuyết Oánh.
Thần y Tư Mã (Tư Mã Lâm): không thành vấn đề, chỉ cần là thực trang, tôi đều có nghiên cứu. Nhưng tôi và đoàn đội dưới quyền sẽ thu phí rất cao đấy, em cũng cần gấp, thu phí không ít hơn 200 vạn đồng Liên Bang, tiền đặt cọc là 50 vạn, đây là chưa kể tiền mua giáp thép nano dưới da đâu đấy, tiền này tự em trả.
Lâm Duệ trực tiếp chuyển tiền, hắn thoáng nhìn tài khoản của mình, còn lại 1721 vạn.
Đây là thu hoạch từ trận chiến 8 ngày trước, dù cho Cơ gia 3000 lượng ma ngân thì hắn vân thu được đến 1721 vạn tiền Liên Bang!
Đây là còn chưa kể ba bình máu của yêu ma cấp 7 trong tay hắn! Hôm đó trong trận chiến ở huyện nha và trong lòng khoáng mạch, có không ít yêu ma được treo thưởng. Thanh kiếm pháp khí cấp 4, và kim đan nhân tạo hắn cũng bán thẳng cho cục quản lý dị thể, tuy thiệt chút tiền nhưng nhanh gọn. Ngoài ra hắn còn lệnh huyết đao cơ tiềm hành, rút ra máu của đám yêu ma cấp 4 bữa, cũng bán được hơn 200 vạn.
Chỉ là số tiền này cộng lại còn không bằng thần vị giáp trên người Lâm Duệ, thứ này nếu bán đi thì ít nhất được 5000 vạn đồng Liên Bang, có thể tất cả gia tài của thái giám kia đều dồn cả vào thứ này.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): giáo sư, hai ngày này làm phiền giáo sư cấy thực trang giúp em.
Thần y Tư Mã (Tư Mã Lâm): đơn giản! Lần này xem ra em kiếm lớn rồi. Em muốn chế tạo huyết thanh nhân tạo, lại muốn cắm thêm thực trang, tốt nhất là đến bệnh viện kiểm tra thân thể, hôm nay em rảnh chứ, vừa lúc em gái em cũng ở đây. Em gọi Vương Sâm tới luôn, thuận tiện kiểm tra cho hắn luôn.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): dạ, để em nhắn luôn.
Thật ra mấy ngày này, Tư Mã Lâm đã nhắc hắn kiểm tra thân thể mấy lần nhưng hắn vẫn đẩy đưa mãi cho tới hôm nay.
Ngay lúc này, Tư Mã Lâm đang ngồi trong phòng thí nghiệm đột nhiên nhíu mày, hắn đã nhận được kết quả kiểm tra của Lâm Hi. Ánh mắt của hắn đầy nghi hoặc:
- Kỳ quái, bọn họ không phải là anh em sao? Sao DNA lại khác nhau như này?
Chốc lát sau, Tư Mã Lâm đứng bật dậy, mắt trừng lớn nhìn kết cấu mô hình DNA của Lâm Hi:
- Sao có thể chứ? Quá hoang đường, không thể tưởng tượng nổi.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 130 |