Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bí đao vượt vương

Phiên bản Dịch · 2228 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Cơ Tuyết Oánh giờ đang ý thức được mình đứng một mình trong mộng cảnh. Xung quanh nàng là khói đen, vô cùng vô tận, dù nàng chạy trốn như nào cũng không thoát ra được.

Cơ Tuyết Oánh nóng lòng như lửa đốt, nàng đã sớm cảm ứng được bên ngoài có mấy chục khí tức tiếp cận, chủ nhân sắp lâm vào nguy hiểm nhưng nàng không thể thoát ra được mộng cảnh này.

Nàng chạy được một lúc thì quyết đoán dừng lại, nàng biết chạy tiếp không phải là biện pháp. Nàng bắt đầu ngưng thần tĩnh khí, cảm ứng hai thanh đao của mình, còn có như ý đồng tâm kết nữa, đây là những đồ quen thuộc nhất với nàng, tâm huyết liên kết cùng nàng. Nàng chuẩn bị dùng ba thứ này làm mỏ neo, kéo ý thức của mình quay về với thế giới hiện thực.

- Đây là huyễn thuật?

Trong mắt Cơ Tuyết Oánh lóe lên tia tàn khốc. Có người dùng huyễn thuật lừa gạt cảm giác của nàng, để nàng không thể liên hệ với đao của mình, để nàng lầm tưởng đao kia đang ở ngay sau lưng mình. Nhưng ở đây là mộng cảnh, tất cả mọi thứ ở đây đều là hư ảo.

Cũng vào lúc này, Cơ Tuyết Oánh trông thấy một bóng người dần xuất hiện từ khói đen.

- Xem ra không chỉ huyết mạch của ngươi tăng lên mà cường độ tinh thần cũng tăng lên không ít. Vốn tưởng rằng có thể kéo ngươi vào huyễn cảnh tầng sâu hơn nhưng mới được tầng đầu đã bị phát hiện rồi.

Người kia khẽ cười bắt đầu khuyên nhủ:

- Nhưng không cần phí công vẫy vùng làm gì. Không có trợ giúp của ngươi, Lâm Thập Nhị kia chắc chắn phải chết, trở về đi, huyết đao cơ của ta.

Cơ Tuyết Oánh nhìn người này, con ngươi nhíu lại:

- Nguyên Cực.

Đấy là một nam tử tuổi chừng 40, dáng người hơi gầy, mũi cao, ánh mắt thâm thúy sắc bén, khí chất cay nghiệt độc ác bóp chặt người đối diện.

Cơ Tuyết Oánh từng gặp đối phương ở kinh thành rồi, lúc đó hai tháng nàng ngày ngày gặp người này nên ấn tượng khắc sâu.

Nàng trong ý thức hiểu được là chuyện gì, khẽ cắn chặt răng:

- Lại là huyết khế!

Người này mượn huyết khế thi triển huyễn thuật với nàng, lách qua phòng ngự tinh thần của nàng. Cơ Tuyết Oánh hai mắt trừng trừng, căm tức nhìn đối phương:

- Quả nhiên là ngươi giở trò! Ngay từ đầu ngươi đã chuẩn bị thao túng ta giết chết Nguyên Dịch sao?

Nàng dù không có cảm tình gì với Nguyên Dịch nhưng không muốn giết hắn, phản chủ. Bình tĩnh xem xét thì thiếu niên kia ngoài háo sắc chút thì bản tính không xấu, cũng rất tôn trọng nàng.

- Sao có thể chứ? Ta khi đó sao dám có tâm hại người chứ? Chỉ là lúc đó thấy huynh trưởng ta không phải là người trung hậu nên làm chút phòng bị mà thôi. Vừa đúng lúc có một vị quý nhân trong cung hứng thú với sản nghiệp Nguyên gia nên giúp ta một tay, nếu không bằng vào mình ta làm sao làm được.

Nguyên Cực nói đến đây mỉm cười, châm chọc nói:

- Không ngờ chuẩn bị của ta lại có lúc dùng tới. Ta vất vả kinh doanh ở phương Nam, khổ cực lắm mới đánh xuống một mảng giang sơn, hắn nói lấy là lấy đi sao?

Cơ Tuyết Oánh nghe vậy thì thêm phần phẫn nộ:

- Cho nên ngươi cố ý dùng sổ sách huyện Ngân Nguyệt làm mồi nhử, nhử Nguyên Dịch đến huyện Ngân Nguyệt sao?

- Là hắn quá vội vã, ta tùy ý để lộ chút sơ hở, đứa bé kia đã vội vã chạy tới. Đáng tiếc…

Nguyên Cực khẽ lắc đầu, làm bộ lo lắng. Đáng tiếc chú cháu họ Chu quá vô năng, rõ ràng phát triển ở huyện Ngân Nguyệt mấy năm liền, cuối cùng thua bởi một thằng nhãi ranh…

Vốn tất cả dấu tích sẽ bị lửa lớn thiêu trụi, dù gia chủ Nguyên gia có hoài nghi hắn thì cũng không thể làm gì. Đến lúc đó Hàn Vương điện hạ có một huyết đao cơ cấp 7 bậc hoàng làm hộ pháp ma thì uy vọng trong triều tăng cao! Huynh trưởng hắn dù muốn trả thù đến đâu cũng phải nhịn! Nhưng bây giờ, không chỉ Hàn Vương bị các phe phái khác trong triều đả kích, chính hắn cũng chuẩn bị hứng chịu Nguyên gia trả thù.

Nguyên Cực lập tức lắc lắc đầu, ánh mắt đầy thưởng thức nhìn Cơ Tuyết Oánh:

- Ngươi muốn dùng đối thoại để ta phân tâm? Không tác dụng gì đâu, hôm nay ngươi chỉ có thể đứng ở đây, không thể làm gì được đâu.

Nguyên Cực giơ tay lên, khẽ trảo về hướng Cơ Tuyết Oánh:

- Hàn Vương phủ mới là nơi ngươi nên đến, điện hạ vô cùng hứng thú với ngươi, lệnh ta mang ngươi vào kinh.

Mặc dù nghi thức ở huyện Ngân Nguyệt thất bại, không tẩy đi được ý thức của Cơ Tuyết Oánh nhưng cũng đẩy tiềm lực của nàng lên huyết thống vượt hoàng! Tiềm lực vô cùng!

Mấu chốt là căn bản huyết khế còn trong tay hắn, Nguyên Cực còn có thể khống chế lại Cơ Tuyết Oánh, sau đó nghĩ biện pháp thu phục. Thêm một lần luyện ma giống với huyện Ngân Nguyệt cũng không phải không thể.

Ngay chớp mắt này, toàn thân Cơ Tuyết Oánh bùng lên huyết diễm. Tình huống này giống với khi ở huyện Ngân Nguyệt, linh hồn nàng gần như bị xé rách, thống khổ xung kích tâm thần nàng để nàng không thể cảm ứng được song đao của mình.

- Ngươi xem, giãy dụa vô dụng thôi, chỉ làm ngươi thêm thống khổ thôi.

Nguyên Cực nói đến đây, bỗng dừng lại, nhìn về hướng bên ngoài đầy kinh hãi:

- Thú vị, kết nối giữa các ngươi sâu đậm như vậy rồi sao?

Hắn phát hiện đôi chủ tớ Lâm Thập Nhị và Cơ Tuyết Oánh này liên kết tâm linh vô cùng chặt chẽ, khó mà phân tách được. Rõ ràng một người một ma này mới kết duyên được chưa đến một tháng mà.

Sắc mặt Nguyên Cực khôi phục lại bình tĩnh, dù có chút bất ngờ nhưng cục diện vẫn trong phạm vi khống chế. Chỉ cần hắn có thể kiềm chế nguyên thần Cơ Tuyết Oánh, Lâm Thập Nhị chắc chắn phải chết!

.....

Vương Sâm khi lao ra thấy phi châm, tên nỏ bay đến ngập trời, da đầu tê dại.

Nhưng Lâm Duệ chọn chỗ đứng rất tốt, xung quanh là tường bao. Mặt tường này vừa mới xây, dùng đá cứng xây nên vô cùng kiên cố, tạm thời không cần lo lắng các mặt xung quanh.

Lâm Duệ đã ném ấn phòng ngự sử ra ngoài, lơ lửng giữa trời. Ấn này vừa ra, toàn bộ kẻ địch trong nha môn Vọng Thành Đô chân khí vận chuyển khó khăn, gần như giảm xuống nửa cấp.

Vương Sâm thì dựng đứng thiết mộc thuẫn, chân nguyên hàn băng bộc phát, giúp thuẫn phủ thêm một tầng hàn băng.

Vương Sâm đã đổi tấm chắn, là một tấm thiết mộc thuẫn cấp 4, lấy được từ nhà kho của Khương Hàm Chương. Dù đây chỉ là linh thuẫn cấp 4 hạ vị nhưng vẫn cao cấp hơn cái cũ nhiều, mấu chốt là làm từ thiết mộc tính bền dẻo, tránh bị cứng gãy khi chịu chân nguyên hàn băng. Lâm Duệ còn tặng bộ dạ quang giáp của Chu Lệnh Thì cho Vương Sâm nữa, giúp lực phòng ngự của Vương Sâm tăng mạnh.

Lâm Duệ ở phía sau thì liên tục thi triển phù pháp, dán ba tấm phù lên lưng Vương Sâm. Vương Sâm nhanh chóng nhận ra là băng nguyên thuật, giúp tăng lực tương tác với nguyên tố hệ băng, ngưu chi thuật, giúp tăng thêm sức một trâu và cuối cùng là thổ cương thuật, kích thích nguyên tố hệ thổ trong đất, tạo thành một tầng phòng ngự.

Vương Sâm nửa quỳ trên đất, giơ cao tấm lá chắn che cho hai người.

Vấn đề là số lượng phi châm, tên nỏ quá nhiều, kéo dài nện như mưa rào lên tấm lá chắn, phát ra tiếng thùng thùng liên tục. Còn có một bộ phận xuyên qua kẽ hở nhưng đều bị dạ quang giáp trên người Vương Sâm ngăn lại.

Xì!

Ba bóng hình vừa nhào lên đã lại bị chém đôi!

Hình ảnh này làm đám sát thủ đang định lao lên chấn kinh, bọn họ đứng xa quan sát, đầy kiêng kị nhìn Lâm Duệ.

Vương Sâm cũng đang cảm thấy kỳ quái, sao đến giờ huyết đao cơ vẫn chưa xuất hiện. Hắn cảm giác hôm nay hai người không chừng sẽ bỏ mạng, hiếu kỳ hỏi:

- Thập nhị ca, ngươi không phải dán phù trong phòng sao, sao không dùng thế?

Lâm Duệ không chút biểu tình nói:

- Dĩ thái nguyên tố xung quanh không đúng, bọn họ mang theo trận đàn quấy rối, nếu ta dùng thì hỏng bét.

Hẳn là trận chiến hôm nay với quận trưởng đã để lộ nền tảng độn pháp của hắn, nên đối phương đã có chuẩn bị.

Chủ yếu là tinh thần lực của Lâm Duệ không đủ cao, chân khí không mạnh, không bài trừ được quấy nhiễu pháp thuật.

Ngay khi Lâm Duệ lên tiếng, hắn lại vung đao một lần nữa. Theo lượng lớn thiểm lôi phù nổ tung, lôi đình tím lại lóe lên, đánh xuyên hư không, chặt đứt bốn tên nữa…

Đấy là bốn tên định vòng ra sau họ, vừa trèo lên mái nhà là bị chém ngay, trong đó ba tên cấp 3, một tên cấp 4, toàn bộ bị chém nhanh gọn nhẹ. Thậm chí tên cấp 4 còn là cấp 4 trung kỳ nhưng cũng không tự bảo vệ được, một đao bay đầu.

Vương Sâm thấy vậy thì chấn động, đấy chính là Kinh Lôi Tuyệt Trảm của Lâm Duệ, trực tiếp đánh xuyên hư không trong tầm 20m! Mấu chốt là tần suất sử dụng của Lâm Duệ rất nhanh, chỉ mấy hơi thở thôi đã hai lần chém ra bí đao S+ này! Vương Sâm không khỏi nảy sinh hi vọng, chỉ cần hắn giúp Lâm Duệ chống đỡ ám khí, khả năng bọn họ có thể may mắn sống qua trận này. Lúc này hắn cũng nhận được ám chỉ của Lâm Duệ, linh hoạt vận dụng Băng Phong chưởng, không cần quá mạnh, chỉ cần đẩy bột trên phù lục đến chỗ thích hợp là được rồi.

Aaa! Vương Sâm kích thích toàn bộ huyết mạch huyền vũ huyết của mình, bề ngoài da thịt nổi lên một tầng vảy rắn, lực hàn băng được tăng mạnh, giúp dày thêm lớp băng trên tấm thuẫn, còn lan rộng ra thêm, như hóa thành mai rùa khổng lồ che chở cho hai người.

- Bí đao vượt vương lợi hại thật, đã đến đỉnh cao, thêm vào phù lực trợ uy, đao thế rất mạnh, đã đến bậc hoàng rồi!

Theo tiếng nói truyền ra, một bóng người màu trắng bất ngờ xuất hiện gần Lâm Duệ.

Kiếm ý mạnh mẽ đột nhiên bộc phát đồng thời trấn áp Lâm Duệ và Vương Sâm. Hai người không khỏi giật mình, lại là cao thủ cấp 5! Dù bị quan ấn trấn áp nhưng kiếm ý của người này vẫn rất mạnh, chỉ thua Đông quận thừa một chút.

Lúc này hắn đang cầm huyết kiếm, tốc độ nhanh đến khó tin đâm hướng cổ họng Lâm Duệ.

- Đáng tiếc!

Thật là đáng tiếc, hôm nay một vị thiên tài võ đạo phải chết ở đây.

Ngay khi Lâm Duệ nhíu mày, chuẩn bị dùng thủ đoạn cuối cùng thì một bóng đỏ nhanh như điện giật xuất hiện bên người Lâm Duệ.

Thanh đao dài sáu thước mang theo lôi đình mãnh liệt vừa kịp chặt lại huyết kiếm.

- Huyết đao cơ?

Kiếm sĩ áo trắng thấy vậy sợ hãi không thôi, Nguyên Cực đã từng hứa sẽ kiềm chế lại huyết đao cơ mà. Nếu không phải Nguyên Cực liên tục cam đoan lại thêm chỉ thị của phủ Hàn Vương thì Thiết Sát Đường đã không tùy tiện ra tay.

Nam tử áo trắng lập tức phát hiện trong mắt của huyết đao cơ không có chút thần thái nào. Yêu ma này không có ý thức, chỉ là theo bản năng vung đao bảo vệ chủ nhân.

- Là liên kết tâm linh sao? Hóa ra là vậy!

Kiếm sĩ áo trắng thầm rung động, liên kết giữa huyết đao cơ và Lâm Thập Nhị đã chặt chẽ đến mức này rồi sao? Nhưng nếu chỉ như vậy thôi thì phần thắng của bọn họ vẫn rất lớn!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.