Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

một phần ngàn giây

Phiên bản Dịch · 2303 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

MC Tạ Thanh Đồng ban đầu không kịp phản ứng, thầm nghĩ Thạch Yên đang nói gì vậy? Nàng ta đã bị thương thảm như vậy rồi, đứng còn không vững, sao không xuống chữa thương đi?

Sau một lát, con ngươi Tạ Thanh Đồng đột nhiên mãnh liệt co rút. Vừa rồi Thạch Yên nói là Lâm Duệ rất mạnh, mạnh đến để Trương Kiệt không đỡ được một đao? Cho nên muốn khiêu chiến Lâm Duệ! Nàng ta nói đến là Lâm Duệ! Chính là người vừa nói mạnh miệng khi nãy, lại là người được Thạch Yên coi trọng!

Lúc này khu bình luận sôi trào, bình luận như mưa kiếm lít nha lít nhít bắn lên.

- A đù, tiểu Yên vừa nói gì thế? Nàng có nhầm không vậy? Lâm Duệ kia thật sự lợi hại như vậy sao?

- Tiểu Yên đánh một trận thê thảm như vậy chỉ vì muốn khiêu chiến Lâm Duệ kia sao, nàng muốn chủ tướng đại học Minh Đức xuống sàn sao?

- Thú vị, nhất định là có nguyên nhân! Thạch Yên sẽ không nói chuyện vô cớ.

- Có thể một đao đánh bại Hắc Thạch Trương Kiệt sao? Đấy là thiếu niên được công nhận thiên phú chuẩn thánh điện đấy, không thể nào. Các ngươi thấy không, Trương Kiệt không phủ nhận kìa, hắn vẫn một mực nhìn Lâm Duệ.

- Cho nên vừa rồi tên kia nói có thể giải quyết Tiểu Yên và trung kiên cũng không phải là nói khoác?

- Tiểu Yên mau đi chữa thương đi, bị thương thảm như vậy còn đứng đó khiêu chiến làm gì! Quá thương tâm a!

- Tên kia khẳng định không yếu, nếu không sẽ không an bài ở vị trí chủ tướng, không ngờ trường đại học Minh Đức lại ẩn giấu Đại Phật mạnh mẽ.

Phí Vân Lai bên cạnh thì khó mà tin nổi nhìn hướng Lâm Duệ, kẻ này một đao đánh bại Trương Kiệt sao, thật hay giả vậy?

Hắn lại quay đầu lại đầy khó tin nhìn Dư Phỉ Thúy, vì vậy Dư Phỉ Thúy an bài Lâm Duệ ở vị trí chủ tướng cũng không phải là để đối phương tránh “thánh điện”, mà chuẩn bị dùng Lâm Duệ làm con át chủ bài, trấn trận sao?

Dư Phỉ Thúy thì vô cùng khó hiểu, Lâm Duệ có thể một đao đánh bại Trương Kiệt? Đây là ngươi si nói mớ à?

Phương Nhiễm Nhiễm đã về tới chỗ ngồi, đồng dạng trợn tròn mắt khó tin. Tính cách của nàng rất phóng khoáng, trực tiếp mở miệng hỏi:

- Lâm Duệ, ngươi quả thật có thể một đao đánh bại Trương Kiệt à? Chuyện gì xảy ra thế?

Lâm Duệ vốn không muốn trả lời, hắn hơi bất ngờ nhìn Thạch Yên trên lôi đài, khẽ nhảy lên đài.

Vương Sâm ở bên cạnh thay hắn trả lời:

- Đó là chuyện mấy hôm trước. Nickname của Trương Kiệt hẳn là Bất Động Minh Vương, hôm trước hắn chiến đấu ở mạng lưới giả lập trường ta, bị Duệ ca đánh bại ba lần liền, mỗi lần đều chỉ dùng một đao.

Mấy người xung quanh nghe được thì không khỏi trầm trọng, đây là sự thật sao? Hẳn là đúng, nếu không Thạch Yên sẽ không để ý Lâm Duệ đến vậy.

Thực trang thượng tướng Phí Vân Lai thì nhăn mặt lại, hắn không thể tin nổi đây là sự thật. Lần này hắn muốn cho Lâm Duệ chấn động trước thánh điện cùng tuổi, nhưng giờ bị chấn động lại là người của Vị Lai Khoa Đại à? Hắn nghĩ đến mấy lời lên mặt dạy bảo Lâm Duệ vừa rồi mà mặt dày như tường thành của hắn cũng phải thoáng đỏ lên, có chút lúng túng a.

Dư Phỉ Thúy nghe vậy thì ánh mắt chuyên chú:

- Vương Sâm, Lâm Duệ lúc ấy là đao nhanh hay lực lượng mạnh? Đao nhanh đến mức nào, lực lượng mạnh đến đâu?

- Là rất nhanh!

Vương Sâm nói xong câu đâu tiên, thoáng chần chừ rồi đến sát người Dư Phỉ Thúy, khẽ nói nhỏ vào tai nàng.

- Em đã đo thử, xuất đao một phần ngàn giây!

Hắn không thể tùy tiện lộ ra số liệu thực chiến của Lâm Duệ, nhưng chị Dư Phỉ Thúy là huấn luyện viên kiêm quản lý.

Ánh mắt Dư Phỉ Thúy nhìn Vương Sâm như là muốn ăn tươi nuốt sống vậy, chuyện quan trọng như vậy mà giờ tên này mới nói với nàng?

Lâm Duệ lúc này thì đang cau mày đánh giá Thạch Yên, nữ nhân này thương thế rất nặng, còn nặng hơn Nạp Lan Uy, Trương Kiệt mấy lần, có vài thực trang phụ trợ đã bị hao tổn.

- Để ta đánh cùng ngươi không có vấn đề. Mục đích mời các ngươi tới là để giao lưu, cọ xát thực chiến nhưng với tình huống hiện tại của ngươi là không đánh được. Như vậy đi, chờ khi kết thúc giao lưu, chúng ta sẽ đánh một trận, được chứ?

Hắn thật ra có chút không thể hiểu nổi, chỉ là giao lưu thôi mà, sao phải liều mạng tranh đấu, đánh đến mức này chứ?

Lâm Duệ còn chưa nói hết lời thì Thạch Yên đổ ập xuống. Nàng trước đó hoàn toàn dựa vào ý chí kiên cường chống đỡ, lúc này được hứa hẹn của Lâm Duệ, trong lòng không còn sức lực, không chịu được nữa trực tiếp ngất xỉu.

Lúc này đã có nhân viên y tế chờ sẵn, vội tiêm cho Thạch Yên, nâng nàng đi cấp cứu.

Phương Nhiễm Nhiễm đã ỷ vào thân phận thành viên hội đồng quản trị của mình, lập tức tiến vào máy chủ xem video chiến đấu của Lâm Duệ.

- A! Lâm sư đệ một đao kia quá trâu bò rồi! Cấp 5 trở xuống rất khó phản ứng kịp!

Phương Nhiễm Nhiễm sau khi xem ba video, cũng có cảm giác Lâm Duệ dùng hack, gian lận. Đao này quá nhanh!

Phí Vân Lai hiếu kỳ hỏi:

- Có video không? Cho ta xem với.

Phương Nhiễm Nhiễm nhìn hắn một lát, hơi do dự xong vẫn gửi cho:

- Có thể xem nhưng xem xong xóa luôn đấy.

Phí Vân Lai mở video ra xem, sắc mặt chăm chú, đao một phần ngàn giây sao? Chắc chắn không phải là hack, đao này tốc độ rất nhanh nhưng như nước chảy mây trôi, quỹ tích huyền diệu duyên dáng như thơ ca, giai điệu và tiết tấu dung hợp hoàn mỹ mang theo thần vận khó mà hình dung.

Tạ Thanh Đồng bên cạnh tâm tình nhộn nhạo, nàng cũng muốn xem nhưng đương nhiên Phương Nhiễm Nhiễm không gửi cho nàng. Video như vậy không thể dễ dàng để bị lộ được.

Lúc này Thạch Yên đã được rời khỏi lôi đài, lôi đài cũng đã được dọn sạch sẽ, trọng tài ở phía trên khẽ ngoắc, ra hiệu tuyển thủ đôi bên tiếp tục lên đài.

- Không ngờ niên đệ đã mạnh như vậy rồi.

Triệu Ngạn cởi áo khoác, mang theo đôi chùy lên đài:

- Ta sẽ dốc toàn lực ứng phó, nhưng nếu vẫn không thể được thì còn lại nhờ chủ tướng tiên sinh!

Triệu Ngạn đang nỗ lực ngăn chặn cảm xúc mênh mông dâng trào trong mình. Từ khi bị đẩy lui khỏi võ đạo xã đoàn trường đại học thứ 2, ý chí chiến đấu của hắn chưa bao giờ mãnh liệt như bây giờ, máu của hắn cũng đang sôi trào.

Triệu Ngạn vừa xem video, hắn thấy được hy vọng. Tốc độ tăng tiến của Lâm Duệ hơn xa tưởng tượng của hắn, hắn xác nhận không cần chờ đến năm sau nữa, năm nay thi đấu vòng tròn hắn có thể đứng ở trước mặt người kia rồi!

Khi Triệu Ngạn lên lôi đài, Điện Hạc Tề Hồng Phi nhảy lên đứng đối diện với hắn.

- Chuẩn bị sẵn sàng chưa! Hai vị đồng học chú ý thanh âm điện tử đếm ngược.

Trọng tài nhìn hai người một chút rồi nói.

Điện Hạc Tề Hồng Phi đứng rất thoải mái:

- Đã từng nghe đến danh tiếng của Triệu học trưởng hồi cấp 3, cũng quan sát video chiến đấu của học trưởng rất nhiều. Khi ta nghe được học trưởng bị đuổi khỏi võ đạo xã đoàn thì cảm giác rất tiếc nuối, thật không ngờ lại có cơ hội giao thủ với Triệu học trưởng.

Hắn nói chuyện rất khách khí, nhưng sâu trong ánh mắt là tia khinh miệt không dễ phát hiện. Tề Hồng Phi quả thật đã xem video chiến đấu của Triệu Ngạn nên biết một năm trước Triệu Ngạn như nào. Một năm nay Triệu Ngạn ẩn giấu đi, chắc chắn lâu rồi chưa trải qua thực chiến. Cho dù Triệu Ngạn vẫn trưởng thành, cấy vào kim đan nhân tạo nhưng không đủ uy hiếp nữa rồi.

Tề Hồng Phi đang tò mò chủ tướng của đại học Minh Đức kia như thế nào, có phải đúng như Trương Kiệt nói, là một con quái thú thời tiền sử không? Rất đơn giản, thắng được Triệu Ngạn là gặp được đối phương!

Triệu Ngạn im lặng khẽ gật đầu:

- Hai năm nay niên đệ thanh danh lên cao, có thể giao thủ với niên đệ cũng là vinh dạnh của ta.

Hắn mặc dù không phát hiện được tia khinh thường của Tề Hồng Phi, nhưng cảm giác vị niên đệ này muốn thắng mình. Đúng lúc này, đếm ngược kết thúc.

Sau lưng Triệu Ngạn như rống lên tiếng rống lớn của hồng hoang man thú. Còn có hai bóng man thú khổng lồ hóa ra sau lưng hắn, đó là Rồng và Hổ ở Thiên Cực tinh.

Điện Hạc Tề Hồng Phi thân hình như linh hạc ngự kiếm đâm tới, mang theo lôi đình mãnh liệt ý đồ muốn một đòn giải quyết đối phương.

Nhưng dưới tiếng rống của lôi hổ, tất cả lôi điện xung quanh đều bị xua tan. Triệu Ngạn chỉ dùng khí thế đã xua tan lôi đình của đối phương, hắn thì như long hổ mạnh mẽ vung trọng chùy nện xuống, một chùy đã đập cho Tề Hồng Phi miệng đầy máu tươi, phải vội dùng lôi độn lùi lại.

Tề Hồng Phi không khỏi khó tin, Triệu Ngạn sao mạnh vậy? Đối phương hẳn là cấy kim đan đỉnh cấp, một thân võ đạo cũng đã đến đại thành! Còn về thực trang thì Tề Hồng Phi chưa thể phán đoán nhưng hẳn là không thấp hơn Phương Nhiễm Nhiễm, ít nhất sáu thực trang phụ trợ S+, đạt đến vượt vương! Vấn đề là một năm trước Triệu Ngạn dù rất mạnh, nhưng thiên phú chỉ ở tầm giữa Thập Kiệt thôi!

- Đã luyện thành long hổ chân ý rồi.

Phí Vân Lai nhìn Triệu Ngạn đầy cảm thán. Lúc trước khi hắn chỉ điểm Triệu Ngạn, đứa bé này còn kém không ít, không ngờ mới qua thời gian ngắn, Triệu Ngạn đã tiến bộ lớn như vậy.

Ở bên kia lôi đài, Ma Kiếm Bách Lý Vương khẽ lắc đầu:

- Tề Hồng Phi chủ quan rồi, lấy thế yếu của mình công thế mạnh của địch. Vừa rồi một chùy kia đã đánh thương nội tạng của hắn, hắn chắc chắn thua.

Người này có danh hiệu Điện Hạc, nghe danh hiệu đã biết lấy tốc độ linh xảo tự hào nhưng vừa rồi lại tụ lực xuất kiếm, cực hạn bộc phát muốn áp chế chính diện, bằng tốc độ nhanh nhất đánh bại Triệu Ngạn, kết quả là bị Triệu Ngạn dạy dỗ ngược.

Tề Hồng Phi giờ muốn quay lại phương thức chiến đấu thường dùng nhưng đã muộn rồi, hơn nữa Triệu Ngạn tu võ đạo long hổ song hình, tốc độ cũng không chậm.

- Triệu Ngạn này mạnh hơn so với dự đoán của huấn luyện viên, có thể vào top 3 Thập Kiệt, cho dù Tề Hồng Phi không khinh thường cũng không phải đối thủ của Triệu Ngạn.

Chân Tiếu Tiếu khẽ lắc đầu:

- Cảm giác đội của đại học Minh Đức rất mạnh! Dù hiện tại không có gì, thực lực chỉ tương đương đội dự bị chúng ta nhưng nếu cho họ một, hai năm, nói không chừng có cơ hội tiến vào đoạt giải quán quân, còn có Lâm Duệ kia…

Hắn và Bách Lý Vương liếc nhìn nhau. Trong mắt hai người đầy tò mò. Người này có thể một đao đánh bại Trương Kiệt thật sao? Đao pháp của đối phương mạnh đến mức nào? Mạnh vì sao? Nhưng hôm nay bọn họ sẽ thấy được. Triệu Ngạn dù mạnh, dù tiến vào Thiên Kinh Vũ Đại bọn họ cũng có chỗ đứng nhưng long hổ thần hình chùy của đối phương nổi danh tốn rất nhiều sức lực!

Tề Hồng Phi dù không phải là đối thủ của Triệu Ngạn, nhưng hắn dùng thân pháp am hiểu, tiêu hao chân nguyên của Triệu Ngạn.

Vào lúc này, hai người phát hiện từ thang máy lại nhao nhao đi ra thêm một đám người. Một phần mặc âu phục đi giày da, là người của tập đoàn Vực Sâu và Thiên Kiếm, còn có vài người mang theo máy quay phim, chính là các nhà đài lớn coi thường trận giao lưu này. Sau khi bọn họ tiến vào đều nghiêm túc nhìn lướt toàn trường, rồi dồn dập chú ý đến Lâm Duệ.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.