Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

uy áp

Phiên bản Dịch · 2090 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Giữa trưa, Lâm Hi vốn đang buồn bực ngán ngẩm, kiểm kê tài sản sổ sách Chu gia, bỗng phát hiện không khí xung quanh kiếm bạt cung giương.

Toàn bộ yêu ma trong trạch viện tập trung lại ở tiền viện, nhưng hậu viện vẫn được phòng vệ nghiêm ngặt. Hai thị nữ của Lâm Hi đều là thập mục yêu cấp 4 trung kỳ, các nàng bình thường thoạt nhìn như người thường nhưng khi không kiềm chế được tâm tình, trên mặt sẽ mở ra 10 con mắt, nhìn vô cùng đáng sợ.

Lâm Hi còn có một ma ma nữa, cũng như chủ nhân trạch viện, là yêu ma cấp 5, là bách mục yêu cấp 5 sơ kỳ, tiến hóa từ thập mục yêu.

Lâm Hi khi thấy vị ma ma này thì lập tức hiểu ra vì sao nhân viên cục quản lý dị thể, một mực chờ khi vị ma ma này rời đi mới dám đưa nàng vào trong tòa nhà. Bách mục yêu không chỉ chiến lực mạnh mẽ mà lực cảm giác cũng vô cùng mạnh. Ngoài ra, ở hậu viện còn có nữ hầu và hộ viện, đều là yêu ma cấp 4 mạnh mẽ. Trong cả trạch viện hơn 100 người này, chỉ có mình nàng là người bình thường. Ông bà Chu Vân Hi, toàn bộ người hầu… không hiểu vì sao toàn bộ ma hóa.

Phương diện quan phủ hẳn cũng biết tình huống Chu gia nhưng lại không chút quan tâm động yêu ma này, chỉ có một đoàn ngự long trực trú đóng ở khách sạn đối diện, theo dõi trạch viện.

Nhưng theo như Lâm Hi quan sát thì năng lực tự kiềm chế của yêu ma Chu gia rất mạnh, bình thường chỉ ở trong trạch viện, không chút để tâm đến bên ngoài. Về phần Chu Vân Hi trước kia vì sao bị ăn mất thì rất có thể là vì nàng ta đã tử vong. Trong nhận biết của đám yêu ma, tiểu thư còn sống mới là tiểu thư, tiểu thư chết rồi chỉ là một tảng thịt…

Cho nên đúng như anh trai nàng - Lâm Duệ nói, nàng bây giờ tuy thân ở trong động yêu ma, quần ma bao quanh nhưng thật sự an toàn, chỉ cần nàng cẩn thận chút, không xúc động cảm xúc của đám yêu ma là được.

Ngoài ra còn có một việc mà Lâm Hi để ý là yêu ma trong nhà này không có một người yếu! Ma biến phải nhìn huyết mạch, không phải muốn biến thành cảnh giới gì cũng được. Theo như nghiên cứu của Liên Bang, người bị ma biến mạnh yếu khác nhau là do cảm xúc lúc đó mạnh hay yếu và nồng độ lực lượng huyết mạch. Ngoài ra, trong ba đời, nếu có một yêu ma cấp 7 còn sống thì khả năng ma hóa rất cao. Ngược lại, nếu trong ba đời, có một võ tu cấp 7 còn sống thì khả năng ma hóa rất nhỏ.

Làm Lâm Hi giật mình là cả nhà này toàn bộ đều là cấp 4 trở lên, huyết mạch còn không kém! Ví như ma ma kia, là bách mục yêu cấp 5 bậc vương!

Lúc này không biết vì sao, yêu ma đều tụ tập lại ở tiền viện. Bên đó cũng bạo phát sóng nguyên tố, hình như có người xung đột ở bên ngoài.

Lâm Hi chỉ hơi suy ngẫm, khép lại sổ sách nói với bách mục yêu ma ma:

- Ma ma, ta muốn đến tiền viện, bên đó hình như có chuyện xảy ra, ta rất lo lắng.

Bách mục yêu ánh mắt đảo quanh, gương mặt cứng ngắc nhìn Lâm Hi:

- Tiểu thư, không, không được đi.

Khi nàng nói chuyện thanh âm khô khốc, khàn khàn, không được trôi chảy.

- Ta chỉ qua đó xem thôi, sẽ không ra ngoài phủ. Ta là chủ nhân Chu phủ, về sau sớm muộn sẽ tiếp chưởng Chu phủ, ta phải hiểu chuyện gì xảy ra, học cách ứng phó chứ. Hơn nữa mọi người đều đã đến tiền viện, ta lo hậu viện không đủ an toàn.

Lâm Hi vô cùng ôn hòa cười với ma ma nói. Theo lý luận, hiện giờ nàng đúng là chủ nhân Chu phủ. Bởi vì toàn bộ người Chu phủ đã ma biến, chỉ còn lại một mình nàng là người sống, như vậy một ngàn hai trăm khoảnh ruộng dọc bờ sông, bảy núi trà, hai mươi cửa hàng rải rác trên bốn đường lớn, mười hai thương thuyền, ba bến đò, mấy chục vạn ma ngân thần kim cất trong hầm đều là do nàng thừa kế.

Cho nên hôm qua khi nàng đánh bạo chủ động hỏi tổ phụ Chu An về sổ sách và khế đất Chu gia thì Chu An không chút do dự chuyển giao hết cho nàng. Lúc đó Lâm Hi còn cảm giác vị “tổ phụ” này như là rất vui mừng, cảm giác như thoát gánh nặng vậy. Nàng suy đoán có thể là do ma biến nên đầu óc không còn linh hoạt, không xử lý được toán học phức tạp. Cho nên hiện giờ, Lâm Hi dù biết đây là động yêu ma cũng không muốn rời đi, nàng đã ý thức được giá trị thân phận Chu Vân Hi! Ngoài ra, Lâm Hi còn cảm giác được trong nhà này hẳn còn cất giấu gì đó. Khả năng thứ này còn giá trị hơn nhiều tài sản Chu gia.

Bạch mục yêu khi nghe Lâm Hi nói thì suy tư, nhưng nàng không suy nghĩ được quá phức tạp, cả người cứng đờ đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Da mặt của nàng bỗng nứt ra, để lộ mười con mắt đỏ hồng, xoay tròn.

Ngay khi Lâm Hi sợ chết khiếp thì bách mục yêu ma ma khẽ gật đầu:

- Đi thôi!

Nàng đi trước dẫn đường, mang theo Lâm Hi rời khỏi hậu viện, hai nha hoàn thì đi sau bảo vệ phía sau cho Lâm Hi.

Khi Lâm Hi đi vào đại đường Chu gia, nàng trông thấy tổ phụ và tổ mẫu, hai mắt đỏ hồng, ngồi ngay ở vị trí gia chủ. Một đám yêu ma thì đứng hầu hai bên trái phải.

Tổ phụ Chu An và tổ mẫu Vương Thị thấy nàng đến thì hơi bất ngờ, bọn họ bình tĩnh nhìn Lâm Hi một chút rồi ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài. Lâm Hi sau khi đi vào thì cũng nhìn ra ngoài, vì vướng tường ngăn cách nên nàng không thấy được tình huống, chỉ thấy điện thờ ba đời tiến sĩ, sừng sững ở ngoài cửa phủ.

Lâm Hi có thể thấy được ở trong cùng đền thờ là dòng chữ “Hai mươi bốn người trong nhị giáp, thi ân khoa cao trung năm giáp thân”.

Triều Đại Tống không có thi văn, chỉ có thi võ, chỉ cần trở thành tiến sĩ là thụ chức ngũ phẩm! Đơn giản vì chức tiến sĩ không có một ai tu vi thấp hơn cấp 5! Hai mươi bốn người trong nhị giáp có thể nói là vô cùng cao! Nằm trong top 30 người của mấy chục vạn võ tu dự thi!

"Lời dịch giả: chú thích chút, nhất giáp là đứng đầu gồm trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa, sau đó là nhị giáp."

Lúc này dù Lâm Hi không thấy được tình huống bên ngoài nhưng cảm ứng được ba cỗ võ đạo cực ý vô cùng mạnh, đang tranh đấu với tổ mẫu tổ phụ của nàng. Đôi bên giao đấu lực lượng tinh thần, cách cửa lớn Chu gia, làm bức tường cả cửa lớn vặn vẹo, răng rắc liên tục vang lên, nền đá phía dưới chịu áp lực mạnh mẽ cũng không ngừng rung động.

Lâm Hi lập tức biến sắc, nàng ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm. Mùi máu tươi từ bên ngoài truyền vào làm quần ma cảm xúc thất thường, hai mắt đỏ hồng, sắc mặt nhăn nhó đã sắp không duy trì được hình người nữa. Nàng chợt cảm giác bản thân qua loa rồi. Những yêu ma này bình thường sẽ không hại nàng, nhưng nếu họ không khống chế được bản năng, vậy thì khó nói rồi.

Nàng khẽ nuốt nước miếng, lặng lẽ đứng phía sau tổ phụ Chu An, bởi vì nàng phát hiện cảm xúc của tổ phụ bình ổn nhất trong quần ma. Nhưng mùi máu tươi càng lúc càng nồng đậm, Lâm Hi có thể xác định rõ ràng có người định dùng máu tươi dụ dỗ quần ma Chu gia mất khống chế!

Ngay khi nàng sợ hãi run rẩy, thì một thanh âm hừ lạnh vang lên:

- Là phương giặc cỏ nào dám to gan giết người trong quận Vọng Thành?

Ngay chớp mắt này, hai bóng người vút lên không, dừng lại đứng trên biển hiệu trước trạch viện Chu gia.

Khi Lâm Hi trông thấy hai người này thì không khỏi sững sờ. Nam tử mặc trọng giáp sáng rực, trên ngực giáp còn triện huy chương Hoàng Thành Ty, phần eo mang theo quan ấn. Hắn vô cùng trẻ tuổi, chỉ chưa đến hai mươi, khí thế mạnh mẽ, khi ở trên cao nhìn xuống đại đường Chu gia thì đông đảo yêu ma lập tức im bặt, nín cả thở.

Nhưng để Lâm Hi chú ý là thiếu nữ áo đỏ đứng sau lưng nam tử trẻ tuổi kia. Kia hình như là hộ pháp ma huyết đao cơ, khí tức cũng rất mạnh mẽ. Sau khi nàng ta đến, vô cùng mạnh mẽ cắt đứt giao đấu giữa hai lão Chu gia và cao thủ cấp 5 bên ngoài, cắt đứt tinh thần đôi bên.

Không biết vì sao, Lâm Hi cảm giác giữa mình và thiếu nữ áo đỏ rất thân thiết, hình như là liên hệ huyết mạch. Nàng lập tức phản ứng được, một phần huyết mạch dị thể của nàng đến từ nàng ta. Dị thể của Lâm Hi có bốn phần huyết mạch xây nên, một là giọt máu thần bí cha nàng - Lâm Thông để lại, một là máu của yêu ma cấp 4 vượt hoàng Lâm Duệ mang về, một đến từ bản thể của nàng, và cuối cùng đến từ Chu Vân Hi thật sự. Kỹ thuật bồi dưỡng dị thể của Liên Bang rất cao, cần lấy một phần gen của người Thiên Cực tinh để ngụy trang, hoàn toàn thay thế từ trong tới ngoài. Đó cũng là lý do vì sao yêu ma Chu gia nhận định nàng là Chu Vân Hi không chút hoài nghi.

Lâm Hi thầm nghĩ nếu một phần huyết mạch của nàng đến từ thiếu nữ áo đỏ thì người trẻ tuổi mặc trọng giáp kia là ai? Đó có phải là anh trai nàng, Lâm Duệ không?

Lâm Hi chợt lắc đầu, thầm nghĩ không thể nào. Nhìn bộ dáng người này thì hẳn là nhân vật quyền cao chức trọng, mang theo quan ấn lục phẩm, sao có thể là anh trai mình được chứ?

Lúc này tổ phụ Chu An khẽ nói, chứng nhận suy đoán của nàng:

- Là phòng ngự sử Vọng Thành Đô Lâm Thập Nhị?

Lâm Hi con ngươi khẽ nhíu, thầm nghĩ đây là một trong bốn trụ cột của quận, là phòng ngự sử, địa vị ngang với quận trưởng, quận úy?

Người trẻ tuổi nhìn quanh, tay ấn đao, lạnh lùng nhìn vợ chồng Chu An, hơi mỉm cười nói:

- Chu lão gia tử, đây là đang chuẩn bị đón khách à? Từng người ngo ngoe muốn động, các ngươi định làm gì? Đói bụng muốn ăn sao? Các ngươi không phải vẫn luôn trung thực mà, hôm nay không nhịn được à?

Khi hắn nói chuyện, một lực lượng tinh thần mạnh mẽ bao phủ nơi đây, vặn vẹo thiên địa.

Vợ chồng Chu An da mặt khẽ nhúc nhích, ngẩng đầu đối mặt với phòng ngự sử Lâm Thập Nhị. Ánh mắt hai người ngưng trọng:

- Đây là Vực Sâu?

Lúc này đông đảo yêu ma cấp 4 trong sảnh đường hai mắt sợ hãi, toàn thân run lẩy bẩy.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.