đan dược của ta đâu
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Ma long và Chu Trường Cung vừa lao lên vừa chiến đấu, chấn động còn mãnh liệt hơn cả lúc trước. Đôi bên ra tay toàn lực, cố gắng lao vào chủ điện trước tiên, tranh thủ tiên cơ, quyền phong đao cương của bọn họ bắn khắp nơi, cát đá đổ sập. Cũng may động phủ Tần Ngạn vô cùng chắc chắn, chỗ nào cũng có sắt đá rắn gia cố nên không bị sập.
Lâm Duệ một đường theo sau, không thể không chủ động lùi lại một đoạn.
Một người một ma này còn liên thủ nhắm vào hắn, ra tay toàn lực không giữ lại chút nào. Bọn họ chiêu thức độc ác vô cùng, còn phối hợp ăn ý muốn giết hắn.
Lâm Duệ chỉ đành bất đắc dĩ lui ra xa trăm mét đi theo sau. Hắn bày ra một bộ bình tĩnh tùy duyên, như là được thì tốt, không được không sao vậy.
Đoạn Bằng Hiên cũng đi theo phía sau, cách 100 mét. Nhưng thái kim đao long của hắn lại tham gia chiến đấu, giúp kiềm chế diễm huyết phần long, duy trì hai phe cân bằng, đồng thời cố gắng kéo dài thời gian. Hắn đang nỗ lực loại trừ độc tố trong người, cố gắng khôi phục thương thế.
Giáo sư Hàn đi theo đội đầu tiên, nhưng mấy phương đều không để ý, chỉ khi giáo sư Hàn định vượt qua thì mới bị các bên liên thủ chặn lại.
- Ầm!
Cửa chính cung điện bị ma long một chưởng vỗ vỡ vụn, mấy người nhanh chóng lao vào. Đó là thánh điện rộng lớn, dài rộng đến hai dặm, được lát huyền vũ thiết nham cứng rắn.
Để người khiếp sợ là ở trung ương quảng trường là hài cốt chiến long cao đến bảy trượng. Chiến long này đã mất đầu, nếu còn đẩy đủ hẳn là cao quá tám trượng. Phía trước hài cốt chiến long còn có mấy trăm bộ xương người, tất cả đều ngồi khoanh chân, trong đó bộ xương ở giữa màu vàng kim, như đúc từ hoàng kim thành vậy. Nhưng tất cả đều không ngoại lệ, đều không có đầu, xung quanh mặt đất rải rác xương vụn.
Lâm Duệ đã sớm thấy hình ảnh này qua máy bay không người lái. Theo như giáo sư Hàn phán đoán thì bộ xương vàng kim kia khả năng là của Tần Ngạn. Vị Cuồng Thiên Đao Quân này và đông đảo đệ tử quá nửa là đối kháng tinh thần với ai đó, bị người đánh nổ đầu từ xa.
Theo như khí tức lưu lại, người ra tay giết Cuồng Thiên Đao Quân rất có thể là một trong mười mấy vị Trường Sinh thời đó, thậm chí rất có thể là thần của Đại Tống, Đông Vực Sâu ra tay! Về phần vì sao chỉ ra tay không cướp bảo vật ở đây thì giáo sư Hàn không biết được, có thể là động phủ được che giấu cẩn thận.
Đô đại tiên sinh thân ảnh hơi biến, xuất hiện bên cạnh cỗ xương cốt vàng kim, kiểm tra thi thể. Lông mày hắn không khỏi nhíu lại nhfin quanh, hắn không tìm được lệnh bài Vân Cung Ngọc Bài.
Tần Ngạn mang theo người pháp khí đều đã linh lực tiêu tan, không thể sử dụng. Nhất là bùa chú khí trận, đã bị dĩ thái nguyên tố ăn mòn ảnh hưởng nghiêm trọng. Pháp khí và chân ý đồ cao giai vì dĩ thái nguyên tố tụ tập mà đã bị hủ biến, nát vụn. Nhưng đây vẫn là vật liệu cao cấp, có thể thu lại nhờ đại sư luyện chế lại.
Ma long và Chu Trường Cung thì nhìn quanh, ánh mắt lập tức nhìn về phía một căn phòng tao nhã bên trái, đang bị khóa chặt. Biển bên trên ghi mấy chữ “Kỹ Gian”, là chỉ nhà kho chuyên dùng cất giữ vật trân quý. Mấu chốt là hai người cảm ứng được phản ứng nguyên lực ở bên kia. Ở đó hẳn là có trận pháp giúp bảo tồn vật phẩm, rất có thể long huyết tri mệnh đan là ở đó.
Ma long ra tay trước tiên, bốn chi đập mạnh, lao về phía trước nhưng hình thể của nó to lớn, nhất thời không vào được.
Khi ma long chuẩn bị dùng móng vuốt phá rộng cửa thì Chu Trường Cung đã hừng hực lao đến.
Ma long ánh mắt mãnh liệt, đầy tức giận đập trảo đến:
- Cút đi!
Theo kinh nghiệm của nó, thiên ma long giáp của đối phương bị tổn thương ở tay trái, chỉnh thể chỉ phát huy được 95%.
Nhưng giờ phút này, Chu Trường Cung lại đột ngột hóa thành bóng hình khổng lồ, mang theo biển lửa.
Ma long vô cùng sợ hãi, gần như ré lên:
- Hỏa Đức Thiên Tôn!
Đó là lực lượng Vực Sâu! Một đòn này của Chu Trường Cung không chỉ uy lực mạnh mẽ, còn bộc phát ra khí tức Vực Sâu, áp chế ma long.
Hỏng bét hơn nữa là ma long chứng kiến tám đầu đạn kim loại ấp đến hướng nó và Chu Trường Cung! Ma long nhận ra thứ đó, nó đến từ giáo sư Hàn, hình như gọi là đầu đạn hạt nhân. Thiên ma kia vừa rồi đã dùng một lần, thần uy mênh mông gần như phá nát thiên ma long giáp của Đoạn Bằng Hiên, tên kia nếu không phải võ tu hệ kim thì lúc đó đã chết rồi. Lần này giáo sư Hàn bắn tới tám đầu đạn lận!
- Mả tổ nhà các ngươi!
Ma long cuống quýt lui lại, vừa lùi vừa chửi um lên.
Vực ngoại thiên ma kia chắc định đồng thời trọng thương bọn họ, nhưng không ngờ Chu Trường Cung đã dùng bí chiêu vượt vương, dẫn phát khái niệm Vực Sâu, một đao chém trọng thương nó.
Chu Trường Cung thấy tám đầu đạn hạt nhân thì thầm cười lớn, nghĩ trời cũng giúp ta! Hắn tiện tay quét ngang, đẩy hết đầu đạn hạt nhân sang phía đối phương.
Tám mặt trời nhỏ bùng nổ, phát ra lượng lớn nhiệt năng và năng lượng ánh sáng, quét ngang xung quanh. Nhưng đã không liên quan gì đến Chu Trường Cung nữa, đầu đạn hạt nhân của vực ngoại thiên ma vô tình trở thành yểm trợ cho hắn, ngăn cản đám người Đoạn Bằng Hiên và ma long ở phía sau.
Chu Trường Cung nhanh chóng lách mình tiến vào. Sóng xung kích vẫn vô cùng mãnh liệt, làm bỏng nội tạng Chu Trường Cung, hắn đi vào, phát hiện bên trong còn một tầng khóa.
Chu Trường Cung đợi khi sóng xung kích dần tan đi, mới bắt đầu phá khóa. Nhưng khi hắn vào trong gian phòng rộng lớn này thì sững cả người lại, ánh mắt của hắn đờ đãn nhìn qua từng giá gỗ rỗng tuếch. Long huyết tri mệnh đan của ta đâu?
Trên những giá gỗ đều có nhãn hiệu rõ ràng, long huyết tri mệnh đan, thần tâm thanh linh đan, vân Cung Lệnh Bài…. Nhìn tên đều rất trâu bò, vừa nhìn đã biết là nơi cất chứa bảo vật. Nhưng vấn đề là ở đây chỉ có nhãn hiệu, không bày một đồ nào cả!
Làm cho Chu Trường Cung kinh hãi là khi hắn phá cửa vào, nguyên lực ba động ở đây nhanh chóng tan biến, chỉ để lại mùi thuốc nhàn nhạt. Điều này làm tâm tình Chu Trường Cung như rơi vào hầm băng, ý thức bản thân đã rơi vào bẫy, một cước giẫm xuống không thể bò lên.
Cùng lúc đó, ma long và Lâm Duệ đang chạy như điên tới, vừa vào vừa đẩy ra sóng xung kích. Khi bọn họ chạy đến cửa điện, mới cảm giác thoáng dễ chịu.
Ma long tới sau, đầu tiên là mãnh liệt tấn công diễm huyết phần long.
Đoạn Bằng Hiên sắc mặt tái xanh, cũng thao túng thái kim đao long tấn công diễm huyết phần long. Hắn không ngờ bản thân trù tính hồi lâu, bỏ ra bao nhiêu công sức lại tiện nghi Chu Trường Cung!
Ngay cả Đô đại tiên sinh cũng kinh sợ không thôi, hắn một mực đề phòng Lâm Thập Nhị và giáo sư Hàn, nào ngờ người được lợi lại là Chu Trường Cung.
Lâm Duệ cũng thừa cơ hội này, chọc cho diễm huyết phần long mấy đao.
Đợi đến khi ánh sáng và nhiệt độ cao tan đi, bọn họ đã đều đến trước cửa động. Ma long dùng móng vuốt ầm ầm phá cửa động, nhưng ma long còn chưa kịp đào xuyên bên trong, bọn họ đã thấy Chu Trường Cung chạy trốn ra ngoài.
Người này dùng hỏa độn, lao đi vùn vụt!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 110 |