đều đưa đến phòng ta
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ sau khi đâm chết Đoạn Bằng Hiên thì vẫn chưa bỏ qua, lại vung đao chặt thân thể đối phương thành mười tám phần. Đây cũng không phải là vì hắn hung tàn, mà vì năng lực phục hồi của võ tu cấp cao rất biến thái, nếu như Đoạn Bằng Hiên nắm giữ bí pháp thần kỳ gì đó, biết đâu chốc lát sau sẽ sống lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn hướng thái kim đao long, phát hiện con chiến long này đã đứng yên không nhúc nhích. Đoạn Bằng Hiên vừa chết, con chiến long chưa có ý thức này dù “sống” nhưng cũng không khác chết là bao. Giá trị to lớn nhất của nó là có thể rút ra nguyên chất long, dùng để bồi dưỡng thực trang chiến long của Liên Bang.
Lâm Duệ sau đó quay đầu lại nhìn con ma long. Hắn trước giờ tôn thờ diệt cỏ tận gốc, Đoạn Bằng Hiên đã chết rồi, như vậy con ma long này cũng nên đi chết đi nhưng khi hắn mới quay qua đã phát hiện ma long đã vội chạy trốn rồi.
Còn về Đô đại tiên sinh và giáo sư Hàn cũng vừa đi, hai người đều là chuẩn cấp 6, độn pháp nhanh chóng, nháy mắt đã dịch chuyển ngàn trượng.
Hiện trường chỉ còn lại Chương Trần, Trương Tri Lực và mấy vị án sát sử ti, thần sắc có chút lùng túng nhìn hắn.
Lâm Duệ lại nhìn về huyết đao cơ bên người, sắc mặt của Cơ Tuyết Oánh tái nhợt, nhưng trong mắt nàng ta máu và gân xanh chưa hoàn toàn rút lui, khí huyết chân nguyên đang nhanh chóng khôi phục. Đây là nhờ hiệu quả của huyết hạch cuồng dương, giúp tăng thêm lực khôi phục cho Cơ Tuyết Oánh, gấp 6 lần huyết đao cơ bình thường.
Vừa rồi Đoạn Bằng Hiên sử dụng bí đao liên trảm, toàn lực bộc phát vượt quá năng lực khôi phục của huyết hạch cuồng dương, nên mới đánh văng được đao của Cơ Tuyết Oánh. Nói cho cùng vẫn là vì tu vi không đủ, Cơ Tuyết Oánh nếu là cấp 5 hậu kỳ thì Đoạn Bằng Hiên không thể vượt qua phòng ngự của nàng được.
Nhưng Lâm Duệ không dám để Cơ Tuyết Oánh truy kích. Hắn sở dĩ muốn diệt trừ Đoạn Bằng Hiên, năm lần bảy lượt dùng ngôn ngữ khiêu khích là vì muốn ép đối phương chủ động xuất thủ, cũng là có mục đích.
Mục đích đầu tiên là giải trừ hậu hoạn cho giáo sư Hàn, Đoạn Bằng Hiên đã theo dõi bọn họ hồi lâu, trong tay nắm giữ nhiều tình báo và chứng cứ, tốt nhất là làm thịt để tránh phiền phức sau này.
Mục đích thứ hai là đóng tội mưu phản cho đối phương. Thật ra vụ án này rất phiền phức, tra đến cùng khéo còn dẫn lửa tự thiêu, dù sao bọn họ không thể đảm bảo làm kín kẽ không một sơ hở được.
Mục đích cuối cùng là chỉ hướng tổng đốc Sa Châu, hắn muốn dùng án này để chụp chết tổng đốc Sa Châu là không thể nhưng chỉ cần nhân vật quan trọng Đoạn Bằng Hiên vừa chết, tổng đốc Sa Châu rất khó hoàn toàn bứt ra được án này. Hắn không thể giải thích bản thân trong sạch, không thể giải thích rõ ràng được, ngược lại dưới tình huống mập mờ này, tổng đốc Sa Châu ở sẽ thế vô cùng lúng túng. Cho dù lần này hắn may mắn thoát thân, thì vẫn bị tội danh “âm mưu thí thần” theo suốt đời, thử hỏi ai dám thân cận với hắn nữa chứ?
Hắn đã ném bùn vào người đối phương, giờ đối phương không thể chứng minh được đó là bùn chứ không phải phân. Tổng đốc Sa Châu trước giờ không thù oán với hắn, nhưng Lâm Duệ đã chọn về phe trấn thủ sử Sa Châu, lại vì Đoạn Bằng Hiên mà đã đắc tội đối phương, nên hắn chỉ đành ra tay trước thôi. Hắn không thể để đối phương có cơ hội trả thù được, đây cũng là báo đáp với mấy vị “ân chủ” của hắn.
Cho nên Đoạn Bằng Hiên không thể không giết, người này chiến lực mạnh mẽ lại nắm quyền cao, nếu để hắn rời đi thì sau này rất phiền toái. Còn về ma long và Đô đại tiên sinh thì uy hiếp không lớn, sau này tìm cách xử lý sau.
Trong hang động vẫn còn nguy hiểm, còn không ít cao thủ cấp 5, Lâm Duệ nhát gan cẩn thận, không yên lòng để huyết đao cơ đi truy kích. Hắn thật ra không an tâm với đám người Chương Trần, dù cho đám cao thủ cấp 5 này đã không còn đường lui nhưng nếu bọn họ nhất thời nghĩ quẩn, trả thù cho Đoạn Bằng Hiên thì sao?
Lâm Duệ đầu tiên là dùng quan ấn thông báo quận trưởng và quận úy đi chặn đường ma long, sau đó đi đến bên người Chương Trần, vỗ vỗ bả vai đối phương:
- Một đao lúc trước không tệ, ta rất vui mừng khi các ngươi biết dừng cương trước bờ vực, quay đầu lại trước khi lạc lối. Việc nơi này ta sẽ báo lên rõ ràng, sẽ nói tốt cho các ngươi với Mộng thiên quan, giảm trừ tội lỗi cho các ngươi.
Tâm tình đám người Chương Trần vô cùng phức tạp, nhưng không thể không cúi đầu, làm bộ cảm động rơi nước mắt. Thật ra quan chức của họ đều cao hơn Lâm Thập Nhị, nhưng người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Lúc này Lâm Duệ thản nhiên nói:
- Về chứng cứ phạm tội của Đoạn Bằng Hiên và tổng đốc thì các ngươi phải nhanh chóng thu thập, chuẩn bị đầy đủ. Án lần này rất lớn, không phải ta có thể giải vây giúp các ngươi được, các ngươi phải làm cấp trên tin là mình Đoạn Bằng Hiên làm, mới có thể để người khác tâm phục khẩu phục được.
Chương Trần nghe đến đây không khỏi liếc nhìn Trương Tri Lực. Hắn hiểu ám chỉ của Lâm Thập Nhị, chỉ khi bản án luận tội Đoạn Bằng Hiên, thì bọn họ mới được thoát tội, như vậy chỉ có thể kéo đến “ân chủ” và tổng đốc đại nhân, bọn họ mới tâm phục khẩu phục, không có lực trả thù bọn họ.
- Ngoài ra các ngươi phải mau chóng nộp lên tình báo về đoàn đội vực ngoại thiên ma của giáo sư Hàn kia, đưa vào Vọng Thành Đô chúng ta.
Lâm Duệ quay đầu nhìn phương hướng giáo sư Hàn rời đi, ánh mắt u lãnh:
- Đám vực ngoại thiên ma này rất có vấn đề, bản quan nhất định phải tra rõ thanh trừ!
- Hạ quan tuân lệnh! Sau khi trở về, hạ quan nhất định chuyển giao hồ sơ đám vực ngoại thiên ma này sang cho Vọng Thành Đô.
Chương Trần không chút do dự xác nhận. Hắn cảm giác giờ đó là củ khoai lang bỏng tay, án sát sử ti Sa Châu bọn họ trong thời gian ngắn không rút được nhân lực vật lực đi tra vực ngoại thiên ma.
Lâm Duệ thỏa mãn gật đầu nói:
- Thái kim đao long này là chứng cứ phạm tội, còn có pháp khí trên người đệ tử Tần Ngạn nữa, đều là chứng cứ quan trọng, làm phiền các vị chuyển đến Vọng Thành Đô giúp ta.
Hắn lập tức mang theo huyết đao cơ vào thánh điện, kiểm tra bốn phía. Lông mày hắn nhịu chặt lại, như đang nghi ngờ xem đồ trong điện bị ai lấy mất. Là ma long chạy trốn? Hay Đô đại tiên sinh? Hay là Đoạn Bằng Hiên và Chu Trường Cung đã chết?
Chốc lát sau, hắn đã đi đến bên Kỹ Gian, khẽ vỗ tay lên tường, cẩn thận cảm ứng, nháy mắt này hắn dừng lại, sắc mặt tái xanh gầm lên:
- Đám vực ngoại thiên ma chết tiệt, dám tính toán Lâm mỗ?
Hắn bỗng quay người, mang theo huyết đao cơ phi vút ra ngoài, nháy mắt đi xa.
Lúc này đám người Chương Trần đang dùng dây thừng trói lại thái kim đao long, chuẩn bị kéo đến Vọng Thành Đô. Bọn họ nghe tiếng rống giận của Lâm Thập Nhị thì quay lại thấy vị phòng ngự sử này đã đi xa.
Chương Trần thoáng suy ngẫm, rồi cẩn thận xem xét tường của phòng Kỹ Gian, không lâu sau, sắc mặt của hắn biến đổi, thầm nghĩ hóa ra là như vậy.
- Chuyện gì vậy? Sao Lâm đại nhân lại kinh sợ chạy đi vậy?
Lúc này Trương Tri Lực cũng từ bên ngoài đi tới, nghi ngờ hỏi.
- Bức tường này vừa mới được xây lên, ngụy trang rất giống thật.
Chương Trần xé mạnh một chút, tạo ra vết rách trên bức tường, hắn khẽ cười khổ nói:
- Đám vực ngoại thiên ma hẳn là đào đường khác tiến vào, mang đi hết những thứ này. Chúng ta và Đoạn đại nhân, còn có Lâm phòng ngự sử nữa đều công cốc rồi.
Trương Tri Lực sắc mặt tái xanh, rồi khẽ thở dài. Hắn quay đầu nhìn ra ngoài, đoán Lâm Thập Nhị hẳn là đuổi theo giáo sư Hàn, nhưng cách lâu như vậy, không biết có đuổi kịp không?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 80 |