nghe nói ngươi thiếu tiền
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Đám bảo an thấy bên trong bình an vô sự thì nhanh chóng xin lỗi rồi rút lui.
Trong phòng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, bầu không khí hơi trầm trọng. Lâm Đạt vô cùng kinh ngạc khi biết Lâm Duệ là hội viên cao cấp của câu lạc bộ Olin, nhưng nhớ đến Phương Nhiễm Nhiễm, ông lại thấy bình thường lại. Người thường tha thiết mư ước thì với Phương Nhiễm Nhiễm còn không cần đưa tay ra lấy, tự người khác dúi vào tay nàng.
Lúc này Lâm Đạt vẫn còn mang sợ hãi trong lòng, sắc mặt trắng bệch, không dám nói thêm gì nữa.
Lâm Duệ cũng không ăn uống tiếp, vừa rồi bị quấy rầy làm chiến linh số 2 mất hứng, Cơ Thần Diễm sau khi tản đi hỏa liên thì trả lại quyền khống chế thân thể cho hắn.
Lâm Duệ nhìn thần sắc Lâm Đạt, hắn biết chủ đề về Trường Sinh Hội và em gái mình chỉ có thể dừng ở đây, dù có hỏi nữa cũng không được. Hắn tùy ý hỏi thăm chuyện nhà của bác, lại hỏi về chuyện giữa cha hắn và bác, còn có quá khứ của “Lâm Duệ” và hai em gái nữa.
Bác sau khi chấn kinh thì hồn vía lên mây, chỉ cần không liên quan đến Trường Sinh Hội và những thế lực bí ẩn kia, chỉ cần không vượt quá phòng tuyến tâm lý, hắn hỏi gì là đáp nấy.
Theo như tin tức bác nói, hai nhà bọn họ trở nên xa lạ sau khi mẹ của Lâm Duệ gặp nạn, cho nên bác cũng không biết nhiều về ba anh em họ, chỉ biết trước kia ba anh em họ vô cùng thân mật.
Ngược lại, bác biết không ít chuyện liên quan đến cha mẹ hắn, kể ra không ít, một mực thao thao bất tuyệt, còn thầm tiếc hận cho mẹ hắn, tại sao nữ tử xuất sắc như vậy lại gả cho Lâm Thông không biết an phận chứ? Nàng vốn là viên ngọc sáng, lại tự mình vươn lên, cuối cùng còn trẻ như vậy đã mất.
Lâm Duệ nghe đến phấn khởi, nhưng một giờ sau, Lâm Đạt nhận được một cuộc gọi, sau khi nghe thì vội vã rời đi. Trước khi đi, bác không quên dặn dò hắn phải chú ý cẩn thận.
Lâm Duệ cũng vô cùng trịnh trọng đáp lời. Nhìn tình cảnh bác Lâm Đạt suýt thì tự thiêu, hắn chắc chắn phải coi trọng rồi.
Lâm Duệ không biết là, ngay khi hai người vừa rời câu lạc bộ Olin, Lâm Đạt đã gọi video. Bên kia màn hình là một ông lão tóc trắng xóa, tướng mạo có chút giống Lâm Đạt, Lâm Duệ. Ông mặc trang phục thiếu tướng, khí thế uy nghiêm, ánh mắt sáng quắc:
- Nói như vậy con không làm được gì? Cũng không nói gì? Không thuyết phục anh em chúng bỏ đi thực trang, không có bất cứ hành động thực tế nào?
- Vấn đề là chúng ta không thể thuyết phục được. Cha, người cũng hiểu tính tình Lâm Hi và đứa nhỏ kia, hắn chăm chỉ tập võ không ngừng, giữ vững lâu như vậy, hiện giờ vất vả mới có thành tựu, một tháng thu vào còn nhiều hơn một năm của con, lại dựa vào tập đoàn Thiên Lam và Phương gia, sao có thể chịu từ bỏ chứ, hơn nữa…
Hắn còn chưa dứt lời, đã nghe thấy tiếng dậm bàn thình thịch.
- Vậy sao không cưỡng ép nó bỏ thực trang, để nó không thể tu hành! Đừng nói với ta là con không làm được. Con có biết để mặc nó như này sẽ để nó đi vào con đường chết không? Nếu nó không có thực trang, thậm chí thiên phú không tốt thì sẽ còn sống, nhưng giờ nó sẽ đi vào con đường cha mẹ nó ngày xưa mà thôi. Nó dựa vào Phương gia thì sao chứ? Ta là ông nội nó, ta có quyền quyết định tương lai của nó, Phương gia không thể trở mặt với ta được. Con lo lắng quá nhiều rồi, không chút quả quyết!
Lâm Đạt khẽ nhíu mày, lập tức mặt không biến sắc nói:
- Cha, Vũ Văn Xích Thiên chôn bí pháp nghiệp hỏa thân liên vào người con, vừa rồi khi con gặp Lâm Duệ, bí thuật bị dẫn nổ.
- Cái gì, hắn dám? Sao con còn sống được?
Ánh mắt lão già đầy kinh sợ, trừng lớn như muốn rách cả mí mắt đồng thời đầy nghi hoặc hỏi.
- Là Lâm Duệ, hắn phá giải nghiệp hỏa thân liên, cao đến 7S.
Lâm Đạt giờ vẫn khó mà tin nổi:
- Con biết rất khó để cha tin, nhưng con đã ghi lại video, con vừa gửi đấy.
Lão già vẻ mặt không chút biểu tình, xem xong thì cũng đầy kinh hãi đồng thời khó hiểu:
- Sao nó làm được thế? Đây là bí thuật 7S mà!
- Con không biết, nhưng thực lực Lâm Duệ bây giờ mạnh hơn chúng ta dự đoán nhiều, lúc ấy con cảm giác được khí tức Vực Sâu mạnh mẽ, nhưng không thể ghi hình lại được.
Lâm Đạt nhắm mắt hồi tưởng lại lúc đó:
- Hắn là Hỏa Đức Thiên Tôn! Khái niệm và ý chí Vực Sâu vô cùng mạnh mẽ, để cho chân nguyên của con không thể vận chuyển.
- Không thể nào! Dù là sự thật thì đó cũng không phải lực lượng của nó.
- Nhưng Tiểu Duệ cũng rất mạnh, hơn nữa tập đoàn Thiên Lam vô cùng coi trọng hắn. Cho dù là tiến vào câu lạc bộ, tập đoàn Thiên Lam cũng bàn giao với câu lạc bộ, cung cấp phòng ngự cấp 5A.
Lâm Đạt khẽ lắc đầu, thầm nghĩ như vậy sao có thể manh động được chứ?
Toàn bộ công ty Vĩnh Vinh của hắn đều không gom góp được nửa đội 5A, bọn họ lấy cái gì ra gỡ thực trang của Lâm Duệ? May mắn hôm nay không nghe lời cha, nếu không không biết tình huống sẽ như nào.
- Cha, thật ra Tiểu Duệ phát triển rất tốt, thiên phú cũng cao, có video mang về tài lực, có thể trong mấy nắm nữa sẽ đuổi kịp cha.
- Đuổi kịp ta? Đuổi kịp ta thì sao chứ? Dù chiến lực của hắn mạnh gấp mười lần ta cũng không là gì trước Trường Sinh Hội! Em dâu ngươi thực lực rất mạnh, nàng không chút tốn sức đã đạt đến 6SSS, sức chiến đấu mạnh đến thế nào chứ? Ngươi có biết dị thể của nàng thức tỉnh huyết mạch mạnh như nào không? Trên người nàng có bao nhiêu thực trang S+, SS không? Nhưng nàng vẫn bị bọn họ xử lý, Song Tử Nữ Thần trong miệng họ chiến lực đuổi sát Vực Sâu, kết quả như nào, còn không phải nhà tan cửa nát sao? Ngươi có biết Trường Sinh Hội có bao nhiêu cấp 8 và cấp 9 không? Lâm gia chúng ta hiện giờ võ lực, quyền thế, tài lực đều không có.
Ông nói đến đây thì gương mặt tái xám, đầy thương cảm thở dài:
- Được rồi, con đã nguyện ý bỏ mặc nó thì cha cũng lười quản. Tương lai con trả giá vì nó thì đó là chuyện của con.
Sau đó ông cắt đứt liên lạc.
Lâm Đạt thì đầy lo lắng nhìn chiếc xe Thần Dực 520 rời đi.
Khi Lâm Duệ trở về thì không tự lái xe mà sử dụng hệ thống lái tự động. Trên đường hắn đều suy nghĩ về những gì Lâm Đạt nói.
Cho đến khi xe Thần Dực 520 sắp đến trường học, Lâm Duệ mới lấy lại tinh thần. Hắn không ngờ Thiên Cực tinh mới an bình thì phiền phức ở căn cứ số 9 kéo đến. Nhưng không sao, giải quyết từng bước một vậy.
Lâm Duệ đầu tiên là nhắn tin cho Dư Phỉ Thúy.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Chị Phỉ Thúy, em đã về võ đạo xã đoàn, chị muốn xem võ ý của em không, để em biểu diễn cho chị xem.
Phỉ thúy chi tâm (Dư Phỉ Thúy): Không cần, em bận gì thì cứ làm đi.
Lâm Duệ không khỏi khó hiểu, trước đó rõ ràng chị Phỉ Thúy đầy hứng thú với võ ý của hắn, sao giờ lại không quan tâm vậy.
Lâm Duệ không biết là, lúc này Dư Phỉ Thúy đang ở trong phòng mình xem video chiến đấu của Lâm Duệ ở nhà ga tàu, vừa xem, toàn thân nàng nổi da gà. Hình ảnh bị sai lệch nghiêm trọng, nhưng Dư Phỉ Thúy có thể đại khái phỏng đoán tình huống Lâm Duệ rút đao. Thằng nhóc này đao nhanh hơn, lực lượng cũng mạnh hơn! Mà quả thật đã ngưng tụ võ ý, là loại vô cùng cực đoan, mạnh mẽ và đơn giản! Nhìn đao mang là biết, sau khi xuyên qua toa xe còn kéo dài 7m! Vấn đề là thằng nhóc này còn chưa cấy kim đan!
- Thật nhanh a! Ta hiện giờ rất muốn giao thủ với hắn một lần, nhìn xem đao kia mạnh như nào.
Phương Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh nàng lên tiếng.
Dư Phỉ Thúy không khỏi quay đầu lại liếc nhìn Phương Nhiễm Nhiễm.
Phương Nhiễm Nhiễm thấy ánh mắt xem thường của đối phương thì không khỏi xấu hổ. Nàng đoán được ý của Dư Phỉ Thúy, cho là nàng không biết tự lượng sức, không muốn sống!
Lâm Duệ lắc lắc đầu, chuyển sang chat với Phí Vân Lai.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Lão Phí, nghe nói gần đây ngươi thiếu tiền.
Phí Vân Lai đang mở trang web lính đánh thuê. Đáng tiếc trong đó không có nhiệm vụ kiếm được nhiều. Hắn không muốn để người khác biết mình phải đi làm đánh thuê, nên không dùng tên mình, chỉ lập tài khoản mới. Người mới rất khó nhận được nhiệm vụ tốt. Hắn do dự một lát, mở ra “ám võng”. Nhưng Phí Vân Lai còn chưa kịp xem thì quản gia AI đã đưa ra cảnh báo:
- Chủ nhân! Hiệp hội võ đạo Liên Bang rất coi trọng lý lịch thành viên, tình báo của họ vô cùng mạnh, một khi ngài tiếp xúc với ám võng, trong vòng một năm sẽ mất chức chấp sự hiệp hội.
Phí Vân Lai mặt dài ra, đành đóng ám võng lại. Chức vị chấp sự hiệp hội võ đạo vô cùng quan trọng với hắn.
Hắn nhìn tin nhắn của Lâm Duệ, không khỏi kinh sợ.
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Làm sao?
Ngữ khí Phí Vân Lai vô cùng cứng rắn. Phí Vân Lai biết Lâm Duệ hẳn cũng thấy được cảnh khó khăn của hắn, nhưng tiểu tử này quá không lễ phép, bóc vết thương của hắn…
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Có hứng thú kiếm một chuyến với ta không? Hắc!
Phí Vân Lai nhíu mày thêm phần giận dữ. Hắc? Là việc không thể để lộ! Thằng nhãi ranh này, mình trong mắt đối phương mất phẩm giá vậy sao? Hắn là Phí Vân Lai, đường đường thực trang thượng tướng, sao có thể làm những việc đó được chứ?
Sau đó hắn thấy một tin nhắn khác.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Mục tiêu là Thiết Quyền Vương! Cho ngươi hai lựa chọn, một là chia đôi thu hoạch, hai là quy củ cũ, 5000 vạn, ngươi có làm không?
Phí Vân Lai sau khi xem xong thì ngây người.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 106 |