Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lãnh đạo sáng suốt

Phiên bản Dịch · 1612 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Khi Lâm Duệ quay về xe bọc thép thì thấy tinh thần thoải mái, tâm linh vô cùng nhẹ nhàng. Hắn cảm giác mình đã báo thù cho “Lâm Duệ”, tâm thần được buông bỏ một gánh nặng vô hình.

Còn về cố chủ thuê tử nhãn Hoen – đô chủ tế của Quang Minh thánh giáo thì điều tra về đối phương trước đã, nếu có cơ hội sẽ giết chết! Ở căn cứ số 9 này, lực lượng Lâm Duệ có thể sử dụng đã vượt qua dị thể ở Thiên Cực tinh.

Hắn thu mặt nạ lại, uống một bình nước ngọt trong tủ lạnh.

- Tiểu Tuyết này, tôi thấy tình huống của em đã sắp vào cấp 5, dị thể cũng sắp Long Thuế, sao lại phong tồn dị thể, đến bây giờ vẫn không cấy thực trang long giáp vậy, là vì sao vậy? Dù thế nào cũng không phải vì thiếu tiền chứ.

Tiết Lăng Tuyết khi nghe thấy hai chữ “Tiểu Tuyết” thì da mặt nhăn nhúm, cảm thấy nội thương trầm trọng, suýt thì phun máu. Nàng thật ra không ngại người khác gọi mình là Tiểu Tuyết, như vậy càng trẻ tuổi. Nhưng vấn đề là trước kia Lâm Duệ luôn gọi nàng là chị Tuyết, xưng chị chị em em… Nàng vốn định viết báo cáo giúp Lâm Duệ nhưng giờ tức giận ném lên nóc máy hủy tài liệu. Để thằng nhãi này tự đi mà viết!

Tiết Lăng Tuyết ngữ khí không chút ba động:

- Trung tướng, tôi sở dĩ phong tồn dị thể là vì có lệnh điều nhiệm, không cấy thực trang long giáp là vì tinh thần lực không đủ, không gánh chịu được.

Nàng không thiếu tiền, tài sản cha nàng để lại cho nàng thậm chí đủ để nàng luyện đến cấp 6 – Hóa Long vẫn dư sức. Vì số tiền kia là cha nàng chuẩn bị cho thực trang chiến long của hắn.

- Không đủ tinh thần lực sao? Không đơn giản như vậy. Hẳn là tinh thần xảy ra vấn đề mới đúng, dị thể của em sắp ma biến đúng không? Là vì chuyện ba tháng trước à?

Lâm Duệ uống nước ngọt, mỉm cười nói.

Sắc mặt Tiết Lăng Tuyết không khỏi trắng bệch, dị thể của nàng đã đến sát biên giới ma biến nên nàng không dám dùng nữa. Bi thương và cừu hận cực đoan là gen dị thể có dấu hiệu đột biến, Tiết Lăng Tuyết lúc nào cũng phải dùng tinh thần lực trấn áp nên áp lực rất lớn, nàng chỉ đành lựa chọn phong tồn dị thể. Nhưng khi dị thể của nàng gặp hắn, hẳn là che giấu rất tốt mới tốt.

- Đưa tay em đây.

Lâm Duệ đưa tay ra trước, Tiết Lăng Tuyết vốn muốn cự tuyệt nhưng bị đối phương mạnh mẽ nắm lấy tay. Hắn cẩn thận cảm ứng, sau đó gửi tin nhắn phương thuốc cho Tiết Lăng Tuyết:

- Em dựa theo phương thuốc này pha trà uống, ba ngày uống một lần. Nhưng toa thuốc này chỉ nhắm vào bản thể và nguyên thần của em, có thể cải thiện trạng thái tinh thần, giúp giảm phản ứng bài trừ thực trang của cơ thể, còn về dị thể của em thì tôi không rõ lắm, hai ngày này tôi rảnh, sẽ xem giúp em.

Tiết Lăng Tuyết có chút nửa tin nửa ngờ nhìn phương thuốc. Vừa cải thiện trạng thái tinh thần, vừa giảm phản ứng bài trừ thực trang sao? Tên này có nói khoác không vậy? Dược vật tốt nhất trên thị trường cũng chỉ giải quyết được một vấn đề mà thôi!

Lâm Duệ thấy vậy bật cười nói:

- Em giám sát tôi lâu như vậy, hẳn là biết tin tức về tôi? Cha tôi là nhà khoa học sinh vật cao cấp nhất của Liên Bang, đệ tử trong Hoàng Phủ viện phủ, từ nhỏ tôi đã được cha mẹ dạy dỗ. Đáng tiếc về sau trong nhà sinh biến, chỉ đành giấu tài, đúng rồi! Giờ tôi còn là học sinh của giáo sư Tư Mã đấy.

Hắn rất hài lòng với sư thừa tự biên này, giống như kiểu biển hiệu "ba đời gia truyền" vậy…

Tiết Lăng Tuyết nghe vậy cũng rung động. Quả thật, với thiên phú hiện tại của Lâm Duệ, ngày bé không thể bình thường không có gì lạ được. Mình trước kia thấy Lâm Duệ bình thường, có lẽ là vì đối phương chuyên chú học y học và sinh vật học, không chú tâm học võ? Mà người giỏi dùng độc cũng giỏi về y thuật. Với tài dùng độc xuất thần nhập hóa của Lâm Duệ, phương thuốc này hẳn sẽ có tác dụng. Tiết Lăng Tuyết mang tâm tình có bệnh vái tứ phương, để tối về thử dùng xem sao.

Lúc này, Lâm Duệ nhận một cuộc gọi video. Hắn ấn nút nghe máy, gương mặt Chu Vân Phi hiện ra trong xe, thần sắc của ông vô cùng hưng phấn nói:

- Tiểu Duệ, lần này làm rất tốt! Em không chỉ giải quyết đoàn đội sát thủ của Hoen, giải quyết vài vụ án hung sát của căn cứ số 9, còn tiêu diệt tập đoàn buôn lậu thuốc phiện, đạn dược súng ống ở đường Thịnh Vượng nữa, quả không hổ là…

Chu Vân Phi vốn muốn nói là “không hổ là người được Thần Sứ thứ ba xem trọng, trong ba tháng đã lên làm chỉ huy sứ Thứ Gian Cục”, nhưng vì quy tắc bí mật, ông đành nói nốt thành:

- Không hổ là ngươi!

Ông quả nhiên không nhìn lầm Lâm Duệ, hắn vừa nhận chức đã cho ông kinh hỉ lớn. Hôm nay mỗi bản án đều có thể đơn độc lấy ra ghi thành chiến tích trọng đại. Nhất là án ở đường Thinh Vượng, hơn 13 tấn ma túy, hơn 100 thiếu nữ mất tích, điều này giúp giảm mạnh áp lực cho Cục An Ninh. Khoa hành động đặc biệt số 3 ông vừa dùng thủ đoạn đặc thù dựng lên, chỉ một lần hành động này thôi đã đứng vững vị trí.

Lâm Duệ thái độ đoan chính nói:

- Đều là do bộ trưởng lãnh đạo sáng suốt, cung cấp ủng hộ lớn nhất cho khoa hành động đặc biệt số 3.

- Ngươi a! Ở chỗ ta chỉ cần làm tốt việc, không cần để ý mấy thứ hư hỏng này.

Chu Vân Phi bật cười, chỉ tay vào Lâm Duệ nói. Lần này Lâm Duệ làm rất ổn thỏa, hắn đã cho người điều tra, dù phản ứng của đám võ giả ở đường Thịnh Vượng rất quái lạ nhưng không kiểm tra ra bất cứ vấn đề gì. Nói cách khác, Cục An Ninh Liên Bang trong tình huống chưa xin lệnh kiểm soát nhưng vì phản kích tự vệ, đánh vào đường Thịnh Vượng, toàn bộ quá trình không có bất cứ vấn đề gì.

Chu Vân Phi biết biện pháp Lâm Duệ sử dụng tà phái nhưng ông không quan tâm, Lâm Duệ đã từng bị người ép đến cảnh suýt chết, mong chờ gì hắn sẽ giảng quy củ với người khác? Mà liệu đối thủ của hắn có giảng quy củ với hắn không? Giờ người ông cần là mãnh tướng dám xông, dám đánh như Lâm Duệ.

- Tiểu Duệ, hai bản ản này sẽ tuyên truyền ra bên ngoài, nhưng vì thân phận của em không thể để lộ nên sẽ không nhắc gì đến, có vấn đề gì không?

- Em hiểu thưa bộ trưởng. Thân phận của em nên giữ bí mật, ngài cứ làm những việc cần làm, không cần để ý đến em.

- Rất tốt! Yên tâm, chiến công của em vẫn được ghi lại, Cục An Ninh và tôi sẽ không bạc đãi em đâu.

Chu Vân Phi hài lòng khẽ gật đầu, sau đó dặn dò Tiết Lăng Tuyết:

- Tiểu Tuyết, em mau viết báo cáo lần hành động này gửi cho tôi, Tiểu Duệ chưa được huấn luyện, có những việc không hiểu nên em phải giúp hắn nhiều chút.

Sau khi nói xong thì ông cúp điện thoại, để lại Tiết Lăng Tuyết khó chịu như vừa nuốt phải con ruồi, nàng đành lấy phần hồ sơ trên nóc máy hủy tài liệu. Cũng may, vừa rồi nàng chưa vứt vào và ấn hủy tài liệu… Nhưng xem ở Lâm Duệ bốc thuốc cho nàng, có chút lương tâm nên nội tâm Tiết Lăng Tuyết không còn khó chịu như trước đó.

Lúc này Lâm Duệ lại lắc lắc bình nước ngọt nói:

- Nhưng tiểu Tuyết này, phương thuốc của tôi tuy có thể trợ giúp em bình phục tâm tình, nhưng đây chỉ là trị ngọn không trị gốc, về sau khi em Hóa Long mới là phiền toái.

Thân thể Tiết Lăng Tuyết không khỏi khẽ run lên, sao nhãng khỏi phần báo cáo trên tay. Nàng biết Lâm Duệ nói là sự thật, muốn trị gốc thì phải trấn bình tâm ma. Cùng lúc đó, nàng không khỏi chờ mong với phương thuốc của Lâm Duệ, hắn nói phương thuốc này có thể trị phần ngọn, xem ra sẽ có tác dụng thật sự. Hôm nay sau khi xử lý xong công vụ, nàng sẽ thử xem tài nghệ của đồ tôn Hoàng Phủ viện sĩ, đệ tử giáo sư Tư Mã như nào…

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.