họp
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Một ngày sau khi Phương Nhiễm Nhiễm truyền bá sản phẩm, là ngày diễn ra lần livestream giao lưu khổng lồ của Lâm Duệ.
- A, MC kìa, là thiếu niên đẹp trai thiên tài sao?
- Không ngờ làn da MC lại mịn mềm như vậy, sao có thể bán ra đồ như vậy chứ?
- MC thật là quá đáng mà, rõ ràng có thể dùng gương mặt ăn cơm, còn bán kem dưỡng ẩm gì chứ, còn muốn lấy tiền trong túi ta nữa chứ.
- Kem dưỡng ẩm của Duệ Phương dùng tốt không thế? Cảm giác thế nào?
- Ta rốt cuộc cảm thấy mình có thể bao nuôi MC a.
Lâm Duệ nhìn bình luận mà xây xẩm mặt mũi, hắn có chút mất khống chế tắt bình luận của một số người, còn lên tiếng cảnh cáo:
- Xin mọi người chú ý, đây là giao lưu về võ đạo, tôi đang giảng giải về Lôi Cực Thần Diệu thung, xin mọi người chú ý bình luận, không làm ảnh hưởng đến người xem khác, mong mọi người giúp đỡ.
Nhưng lần trấn áp này của Lâm Duệ không có chút tác dụng nào, bình luận nổi sóng liên tục.
- Hừ, nghiêm túc gì chứ!
- MC làm chuyện như vậy còn không cho chúng ta nói à!
Lâm Duệ thần sắc đầy bất đắc dĩ, kiên trì livestream đến 7h, rồi đầy mệt mỏi tắt đi. Nhưng sau khi kết thúc, hắn nhìn con số donate thì nở nụ cười. Hôm nay thu về 30 triệu donate, tiền bán hàng lên đến 2 ức, trích % thu nhập thì Lâm Duệ thu được 2000 vạn, thêm vào tiền bán video dạy võ đạo nữa.
Sau khi thi đấu võ đạo xã đoàn bắt đầu, Lâm Duệ một mực duy trì độ hot, thậm chí còn tăng dần. Dù Lâm Duệ không cơ cơ hội ra sân, nhưng chính vì vậy hắn mới thêm hot. Hắn thầm nghĩ nếu cứ tiếp tục như này, viễn cảnh ngày thu trăm triệu chưa chắc đã là mơ. Điều kiện là hắn không thể thua, dù chỉ một trận nếu không sẽ ảnh hưởng lớn đến thu nhập của hắn. Mọi người đều hâm mộ cường giả, dù là nam hay nữ đều vậy, như ma kiếm Bách Lý Vương sau khi thua tiên kiếm Thạch Yên vậy, nhân khí và thu nhập giảm mạnh.
Lâm Duệ kiểm tra tài phú trong tay. Giờ tiền đen hắn đã tiêu gần hết, sau khi mua thêm hai máy hồng tri chu, hắn lại tiêu thêm 50 ức đồng Liên Bang mua hệ thống siêu tính cho Lâm Hi, hiện giờ chỉ còn lại 1 ức.
Về tài khoản ngân hàng thì hắn còn hơn 20 ức, ở Thiên Cực tinh còn 23 vạn lượng ma ngân, 1000 lượng thần kim và các loại đặc sản hương thân phụ lão đưa, chưa chuyển thành tiền Liên Bang.
Nhưng Lâm Duệ ký hợp đồng với Cung Hoành Đao và Phí Vân Lai nên mỗi tháng tiêu đến 4 ức đồng Liên Bang. Đáng giá chú ý là, để ký hợp đồng với Phí Vân Lai, hắn phải trả thêm 7 vạn tiền lót tay, để Phí Vân Lai cấy thêm được một thực trang SS+ quan trọng, nâng điểm đánh giá của đối phương lên 7SS.
Phí Vân Lai vốn đã đủ tinh thần lực nhưng vì thiếu tiền nên chưa cấy được thực trang. Lần này hắn quyết tâm vò mẻ không sợ rơi, đồng ý ký hợp đồng dài đến ba mươi năm nhưng theo đó là phí lót tay trên trời, để nâng điểm thực trang lên. Tương ứng, tiền lương của Phí Vân Lai cũng phải tăng lên 1000 vạn, vì dù sao đối phương cũng đã là 7SS, Lâm Duệ phải trả thêm không ít tiền cho 1 chữ S kia.
Lâm Duệ khẽ thở dài trong lòng, thầm nghĩ muốn nuôi thêm “ngưu” thì phải không ngừng cố gắng. Lúc này, hắn nhận được tin nhắn của em gái Lâm Hi và Phí Vân Lai.
Hạ Mạt Thiển Niệm (Lâm Hi): Anh, mau tới xem! Phòng luyện võ số 2.
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Boss, ngài có thể tới xem thành quả huấn luyện của ta với Vương Sâm.
Lâm Duệ ánh mắt đầy nghi hoặc, thầm nghĩ chuyện gì xảy ra vậy? Lúc này bọn họ đang sinh hoạt trên du thuyền xa hoa, Lâm Duệ dùng thang máy xuống tầng một, vào phòng luyện võ số 2. Sau khi vào, hắn thấy Vương Sâm và Lữ Phương đang chiến đấu trên võ đài. Ở dưới còn có Lâm Hi, Triệu Ngạn, Phương Nhiễm Nhiễm và Nạp Lan Uy quan sát.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Bọn họ đang luận bàn sao?
Lâm Duệ đến bên đám người, tò mò hỏi.
Phương Nhiễm Nhiễm hai tay ôm ngực nói:
- Lữ Phương cảm thấy Vương Sâm võ đạo tiến bộ nhanh chóng nên muốn giao lưu thử, hai người đã chiến đấu được ba phút, tiểu mập mạp mang đến bất ngờ thật lớn.
Triệu Ngạn cũng khẽ vuốt cằm nói:
- Ta thấy tố chất thân thể và tinh thần lực của Vương Sâm chỉ kém Lữ Phương khoảng 100 điểm. Dị thể của hắn hẳn là đã bắt đầu ngưng kết kim đan, điểm thực trang đạt đến S+, mấu chốt là võ đạo hàn băng đã đủ tiêu chuẩn thi đấu rồi, tiến bộ quá nhanh a.
Lâm Duệ vừa lắng nghe vừa nhìn lên võ đài, lập tức nở nụ cười.
Lúc này Vương Sâm đang một tay cầm thuẫn, một tay cầm kiếm, co đầu rụt cổ trong góc, toàn lực phòng thủ đôi đoản kích của Lữ Phương.
Lữ Phương cũng chưa cấy kim đan nhưng tố chất thân thể mạnh hơn Vương Sâm một chút, dù vậy tình hình không khả quan chút nào, giống như chuột kéo rùa vậy, không có chỗ ra tay.
Vương Sâm dùng thuẫn thủ kín kẽ không chút sơ hở, thỉnh thoảng còn vẩy kiếm hàn băng từ xa vào Lữ Phương, làm đối phương thi thoảng rùng mình khẽ run.
Lâm Duệ thấy chân khí Vương Sâm kém hơn một chút, trận chiến này Lữ Phương thắng chắc. Nhưng nên nhớ ban đầu khi mới vào võ đạo xã đoàn, Lữ Phương còn khinh thường không thèm nhìn Vương Sâm, giờ Vương Sâm đã có chút sánh ngang với đối phương, có thể thấy tốc độ phát triển của Vương Sâm rất nhanh, có chút vượt qua Thập Kiệt.
Phí Vân Lai đứng bên cạnh nói với Dư Phỉ Thúy, khóe môi khẽ nhếch:
- Ta quả nhiên không nhìn lầm đứa nhỏ Vương Sâm này, hắn cũng giống ta, là có tài nhưng trưởng thành muộn.
Thực chất là do phát dục chậm hơn bình thường, có người 18 tuổi đã thể hiện thiên phú, có người phải 19, 20. Bọn họ lại không có danh sư chỉ bảo, rõ ràng ngộ tính rất cao nhưng tu hành không đúng phương pháp.
Điều Phí Vân Lai tiếc nuối nhất là hắn thể hiện thiên phú quá muộn, không thể đi theo con đường minh tinh võ đạo làm hiện tại kiếm tiền mệt muốn chết. Nhưng tình huống của Vương Sâm khác hắn, hẳn là không đến nỗi giống hắn. Tiểu mập mạp này chỉ cần được lên đài mấy lần, có thể tích lũy được lượng fan nhất định, lại thêm Lâm Duệ giúp đỡ nữa, sớm muộn có thể dựa vào con đường minh tinh võ đạo kiếm cơm.
- Thiên phú của hắn còn mạnh hơn ngươi, chỉ cần cấy kim đan là có thể thay thế một người trong võ đạo xã đoàn hoặc là đảm nhiệm tiên phong.
Dư Phỉ Thúy đầy bất đắc dĩ nói:
- Nhưng ngươi cũng quá bất công rồi, thiên phú Lữ Phương cũng không kém.
Khi nàng nói chuyện cố ý nhìn sư huynh mình. Tên này hôm qua rõ ràng đồi phế, quần áo không chỉnh tề, râu ria xồm xoàm, hôm nay lại rực rỡ hẳn lên, không chỉ mặc âu phục trắng thẳng tắp, còn chải đầu vuốt keo, tinh thần phấn chấn hẳn. Nàng không biết sư huynh làm sao thoát khỏi nguy cơ tài chính, hay là dính vào người giàu có hoặc thế lực nào đó rồi? Không phải nàng khinh thường sư huynh mình, nhưng Phí Vân Lai trừ khi nhận đơn ở ám võng, nếu không không thể tự nuôi sống được.
Phí Vân Lai nghe vậy thì cười đắc ý, khẽ vuốt cằm. Hắn thật ra cũng không muốn bất công rõ ràng như vậy, nhưng trước đó boss đã dặn hắn chỉ điểm cho Vương Sâm nhiều chút. Cầm tiền của người khác, sống lưng đương nhiên không thẳng nổi, hiện giờ hắn khó mà xử lý công bằng được.
Lâm Duệ ngưng thần quan chiến, bỗng nhận được ba tin nhắn.
Chương Long: Trung tướng, công ty kiểm nghiệm dược vật Bách Khang đã gửi kết quả đến, đúng như ngài dự đoán, trong thuốc phun sương Linh Vận có chứa toái tâm thảo, không chỉ tính gây nghiện rất lớn, còn tăng tốc biến dị tinh thần tạo thành tai họa ngầm trong xã hội.
Chương Long: Theo như nữ sĩ trưởng phòng nghiên cứu nói, loại thuốc này có thể làm một bộ phận thực trang võ giả bị thuốc khống chế, nàng không hiểu vì sao thuốc này lại được phê duyệt, đưa ra thị trường.
Chương Long: Còn nữa, ta đã nhận được tin chính xác, khô lâu sát thủ Vân Dục của Cực Ác Hải Đạo Đoàn vào 4 ngày trước đã đến căn cứ số 9, người này đã tăng lên thiếu tướng, tổng hợp điểm chiến đấu là S+.
Lâm Duệ sau khi xem tin thì nhíu mày lại, lập tức tạo phòng họp.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Họp!
Hắn một lần nữa tạo phòng họp ảo cho thành viên Cục An Ninh, lần này còn thêm cả Chu Vân Phi vào. Khi Chu Vân Phi xuất hiện trong phòng họp, thần sắc khó hiểu:
- Tiểu Duệ có chuyện gì vậy? Sao khẩn cấp thế?
Chu Vân Phi đang ăn cơm cùng thị trưởng, nhưng bị Lâm Duệ liên tục pop-up thúc giục nên đành trốn vào nhà vệ sinh. Nhưng sau khi nghe xong Chương Long báo cáo, sắc mặt Chu Vân Phi vô cùng trầm trọng, hắn giật mình nhìn Lâm Duệ, thầm nghĩ việc này là do Tiểu Duệ phát hiện ra, vị này đúng là phúc tinh của hắn. Nếu như không có Lâm Duệ, hắn đã không biết trong căn cứ số 9 lại chôn mầm họa lớn như này!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 73 |