phản công
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
- Triệu đại nhân không cần nói như vậy, ta cũng đã nói với ngài rồi mà, cây ngay không sợ chết đứng.
Lâm Duệ vẫn một bộ làm theo việc công, nhưng sắc mặt đã dịu lại ít nhiều. Dù sao đây cũng là ông ngoại của “bà chủ nhỏ”, lên mặt quá cũng không tốt. Sau đó hắn chuyển chủ đề:
- Nhưng Triệu đại nhân không nên cao hứng quá sớm, Úc Văn Đan dù là vực ngoại thiên ma nhưng đơn kiện hai ngày trước của hắn có ghi lại mười ba việc đáng nghi, có thể liên quan đến vực ngoại thiên ma trong cuộc đời ngài. Bản quan đã đọc kỹ, cảm giác có bốn việc rất đáng nghi. Việc này liên quan rất rộng, ta sẽ tấu trình lên Thần Sứ Giám, để thiên tử và các vị thần sứ phán quyết xem có nên lập án điều tra đại nhân ngài hay không.
Lệnh Hồ Minh Đức nghe vậy thì bật cười, thầm nghĩ thằng nhóc trước mặt đúng là có thiên phú làm quan, xử lý đâu ra đấy không chút kẽ hở. Ông không chút lo lắng Lâm Hạo sẽ tấu lên Thần Sứ Giám, thiên tử và thần sứ thứ nhất, thứ hai nếu không có đủ lợi ích, không có niềm tin tuyệt đối thì sẽ không ra tay với hắn. Thần sứ thứ ba thì đang là minh hữu của hắn, chắc chắn sẽ không ra tay với hắn. Mà có chuyện hôm nay, nếu triều đình định điều tra hắn thì chắc chắn phe thanh lưu sẽ làm huyên náo lớn. Dù là thiên tử hay ba vị thần sứ đều không thể làm được lực ép thiên hạ, rất nhiều chuyện phải thỏa hiệp cùng triều thần và thanh lưu.
- Lão phu hiểu được. Sau này Lâm đại nhân có việc gì cần đến lão phu, dù là chuyện công hay tư, chỉ cần không trái quốc pháp cứ đền tìm lão phu. Nghĩa muội của đại nhân, Chu Vân Hi kia chính là con gái Chu Nhượng, Triệu mỗ hổ thẹn không bảo vệ được Chu Nhượng, vì chuyện này vẫn áy náy không thôi, ta để cháu gái đến bái phỏng là muốn làm tận năng lực, chiếu cố cho nàng, mong Lâm đại nhân chớ vì án này mà sinh hiềm nghi, từ chối gặp mặt cháu gái ta.
Lệnh Hồ Minh Đức vẫn gật đầu, sắc mặt vui vẻ nói.
Lâm Duệ khẽ gật đầu, rồi chỉ hai người đang ngất xỉu trên đất nói:
- Chuyện của Vân Hi để sau này nói. Vừa vặn ở đây có việc cần nhờ Triệu đại nhân hỗ trợ, ta muốn nhờ ngài phái thủ hạ đắc lực, hỗ trợ áp giải hai tên này vào Thần Ngục Ty.
Hắn triệu hoán hình chiếu linh minh thông thiên long quá trâu bò a! Đừng nói là cấp 7, nếu là cấp 8 huyết mạch yếu chút thì không phải đối thủ của nó. Hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao vị chỉ huy sứ nào cũng có thể thi triển quyền cước ở kinh thành. Nhưng để đề phòng vạn nhất, hắn vẫn mời ngự sử đài phái người hỗ trợ.
Lệnh Hồ Minh Đức nghe vậy, gật đầu lạnh lẽo nói:
- Đương nhiên rồi, đây là chuyện trong bổn phận!
Hắn cũng tuyệt không cho phép hai người này được cứu đi hay chạy mất. Giờ Tấn gia không đẩy đổ được hắn thì đến lượt hắn ra tay! Tấn Bá Long đã dám ra tay với hắn thì phải trả giá đắt! Hắn sẽ cho chủ tịch công ty mậu dịch tinh hạm Tấn Hào này biết nguyên lão ba triều, thủ lĩnh thanh lưu Đại Tống là như nào!
….
Lúc này, ở trong phòng chủ tịch, Tấn Bá Long sắc mặt trắng như tờ, ngọc như ý trang trí đã bị hắn bóp nát thành bột phấn. Sau một hồi lâu, hắn quay lại nhìn bằng hữu lâu năm kiêm quân sư Lư Hán Nguyên của mình, ánh mắt khó hiểu:
- Hán Nguyên, sao lại như vậy?
Lư Hán Nguyên cũng rất muốn biết tại sao lại như vậy. Hắn đang kiểm tra kỹ lường báo cáo của tập đoàn.
- Úc Văn Đan không thể có vấn đề, hắn là tử sĩ chúng ta bồi dưỡng, hắn cũng không có lý do phản bội, chúng ta trả 10 ức tiền mặt và đảm bảo tiền đồ tương lai cho 4 đứa con hắn để mua mạng của hắn. Bác sĩ tiến hành phẫu thuật cũng là tập đoàn bồi dưỡng, vô cùng đáng tin, toàn bộ quá trình phẫu thuật đều được quay lại. Cũng không thể là thuật sư được, hắn không có khả năng tự vứt bỏ tính mạng bản thân.
Lư Hán Nguyên và Tấn Bá Long cùng nhìn nhau, nếu các phương diện đều không có vấn đề thì vấn đề ở đâu mà ra?
Tấn Bá Long khẽ xoa thái dương, ánh mắt sắc bén như đao:
- Liệu có phải là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục không?
- Lâm Hạo sao? Không thể! Mấu chốt là vị này không có động cơ ra tay, cũng không có cơ hội. Hắn dù phái sư gia đi Thần Ngục Ty giám sát nhưng theo như ta biết, người này chỉ ngồi cách song sắt phòng giam đọc sách và kiểm tra đồ ăn thức uống, quần áo cho Úc Văn Đan, ngoài ra không hề vào phòng giam, cùng giám sát với hắn còn có mấy vị cai tù của Thần Ngục Ty nữa. Mấu chốt là vì sao đối phương lại làm vậy? Không đáng a! Dù là thần sứ thứ ba muốn bảo vệ Triệu Dương cũng sẽ không để đệ tử ra tay.
- Ngươi nói đúng! Là ta quan tâm quá bị loạn, khả năng từ phía Lâm Hạo không lớn, vấn đề có thể là ở Thần Ngục Ty, có người dùng phương thức chúng ta không biết tác động, còn có Tống Liêm chủ trì thiên ma trắc nữa, cũng rất đáng nghi.
- Chủ tịch, giờ ta nghĩ chưa phải lúc điều tra vấn đề này. Giờ việc cấp bách của chúng ta là làm sao bảo vệ hai vị thực trang đại tướng của công ty dị thể Tấn Hào và ứng phó với Lệnh Hồ gia phản kích.
Tấn Bá Long nghe vậy thì gương mặt tái lại. Hắn thầm nghĩ tình huống hiện tại làm sao mà bảo vệ được, hai người này sau khi vào Thần Ngục Ty chắc chắn phải chết, kết cục là bị đâm xuyên ngực trong Trấn Ma Lâm thôi!
Ngày xưa, Đông Vực Sâu ra tay bắt dị thể của viện sĩ Hoàng Phủ, nhốt trong Thần Ngục Ty nửa năm. Lúc đó chính phủ Liên Bang tụ tập hai mươi vị cấp 9 nghĩ cách cứu viện nhưng không thể làm gì, chỉ đành trơ mắt nhìn viện sĩ Hoàng Phủ bị giết trong Trấn Ma Lâm. Đương nhiên tình huống bây giờ khác lúc đó, Đông Vực Sâu không chú ý đến chuyện này, Lâm Hạo cũng không cần phải nhốt đối phương vào tầng sâu nhất trong Thần Ngục Ty nhưng muốn cứu viện vẫn vô cùng khó. Từ khi Liên Bang tiếp xúc với người Thiên Cực tinh, chưa có một ai thoát được Thần Ngục Ty!
Giờ Tấn Bá Long lo lắng hơn cả là Lệnh Hồ Minh Đức và gia tộc Lệnh Hồ. Người này là ngự sử trung thừa của triều Đại Tống, trong triều nắm giữ quyền hạn rất lớn, dưới trướng cũng có công ty dị thể và mậu dịch tinh hạm, tổng hợp thực lực kém hơn Tấn gia nhưng không thể khinh thường.
Lệnh Hồ Minh Đức là dị thể hành giả đời đầu, có lực ảnh hưởng và hiệu triệu rất lớn trong giới dị thể hành giả. Vị này cũng có sức mạnh to lớn trong hai giới chính trị, thương nhân, Lệnh Hồ Minh Đức từng đảm nhiệm vị trí hiệu trưởng đại học Minh Đức đến 50 năm, rất nhiều môn sinh thời đó đã đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong Liên Bang. Một khi vị này rảnh tay, quyết ý trả thù thì tập đoàn Tấn Hào sẽ đón một hồi phong ba gió tanh mưa máu.
Tim Tấn Bá Long đập thình thịch, hắn nhận được một cuộc gọi video.
- Thị trưởng?
Sắc mặt Tấn Bá Long không khỏi chăm chú, đây là cuộc gọi của thị trưởng căn cứ số 9. Tấn Bá Long ấn nhận điện thoại, hình ảnh một trung niên mặc trang phục nguyên soái ba sao dự bị, tướng mạo uy nghiêm hiện ra, vị này đầy lạnh lùng nhìn hắn:
- Chủ tịch Tấn, ta rất tiếc phải thông báo với ngươi, các công trình liên quan đến cánh đồng 3421, đường lớn 239 và các hạng mục địa sản đang được tập đoàn ngươi tiến hành phải tạm dừng, bởi vì chính phủ nhận được lượng lớn đơn khiếu nại của công dân. Ủy ban kiểm tra và nghị hội quyết định tiến hành điều tra lại các hạng mục này, đồng thời quyết định ngừng hợp tác các hạng mục chính phủ sắp giao cho các vị.
Tấn Bá Long nghe vậy thì giật mình, vẻ mặt lạnh lùng đáp lại:
- Thị trưởng tiên sinh, các hạng mục chính phủ đã được thông qua rồi, sao chính phủ có thể nói dừng là dừng, làm trái pháp luật như vậy được chứ?
- Đây là thông báo, không phải thảo luận. Nếu chủ tịch Tấn có gì bất mãn có thể truy tố ra tòa.
“Thị trưởng” vẫn không chút biểu cảm, tiếp tục nói:
- Ngoài ra ủy ban kiểm tra nhận được đơn tố cáo là tập đoàn các vị có thể dính đến tội phạm kinh tế, hiện đã giao trách nhiệm cho Viện Kiểm Sát và khoa tội phạm kinh tế của Cục An Ninh điều tra rồi.’
Tấn Bá Long sau khi nghe xong thì hai tay nắm chặt lại, gân xanh nổi lên, hắn nói gằn từng chữ:
- Có phải là Lệnh Hồ Minh Đức không?
- Ta không rõ lắm, nhưng hiện giờ ta nhận áp lực rất lớn. Chủ tịch Tấn hẳn phải hiểu rõ chuyện như nào, phiền toái lần này do ngươi tạo ra, thì tự ngươi giải quyết đi.
Thị trưởng khẽ lắc đầu đáp, rồi tắt luôn cuộc gọi.
Thị trưởng căn cứ số 9 chức danh thật ra là trưởng quan hành chính khu đặc biệt căn cứ số 9 của nước cộng hòa Đông Á, vị này không phải là dân tuyển cho nên Tấn Bá Long không có thủ đoạn hữu hiệu kiềm chế vị này. Hắn trầm mặc một hồi lâu rồi đứng lên nói:
- Hán Nguyên, chuyện này ta giao cho ngươi, ta để ngươi toàn quyền xử lý, mau chóng giải quyết những vấn đề này.
- Chủ tịch yên tâm, ta sẽ lắng lại chuyện này trước khi sàn giao dịch chứng khoán mở cửa vào ngày mai.
Lư Hán Nguyên đứng lên, ánh mắt lo lắng nói:
- Là ta tính sai, không ngờ Lệnh Hồ Minh Đức đã xuất ngũ 30 năm mà lực ảnh hưởng còn lớn như vậy.
Thật ra không phải họ tính sai mà là họ chưa từng tính đến khả năng kế hoạch thất bại.
Tấn Bá Long cũng âm thầm kinh hãi, đồng thời thầm may mắn, may mà lão già kia đã sắp chết, chuyện này cũng làm suy yếu lực ảnh hưởng của đối phương nếu không phản công của đối phương còn mạnh hơn nhiều.
Tấn Bá Long lập tức đi tới cửa sổ, nhìn xuống đường lớn phồn hoa bên dưới. Thật ra phiền toái ở căn cứ số 9 không tính là gì, dù lực ảnh hưởng của Lệnh Hồ Minh Đức rất lớn, hành động mãnh liệt nhanh chóng nhưng cũng không thể khinh thường ảnh hưởng của tập đoàn Tấn Hào ở phương diện chính trị được. Bọn họ tự mình xây dựng đảng “Xây Dựng Đô Thị”, chiếm 9% ghế nghị sĩ trong nghi hội.
Tập đoàn Tấn Hào không thể ngăn cản việc điều tra nhưng có thể làm ảnh hưởng kết quả điều tra. Dù là Viện Kiểm Sát hay Cục An Ninh, bọn họ đều có biện pháp ảnh hưởng. Ngoài ra các hạng mục đang bị tạm dừng cũng có thể dùng quan hệ để tiếp tục.
Điều Tấn Bá Long lo lắng là phía Thiên Cực tinh cơ, đó mới là sân nhà Lệnh Hồ Minh Đức, tích lũy 700 năm của Triệu Dương sao có thể khinh thường được? Vừa đúng lúc thần sứ thứ ba ra tay chỉnh đốn triều cương…
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 92 |