Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

uy hiếp

Phiên bản Dịch · 2105 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ lạnh lùng nhìn Viên Thành Khải nói:

- Sao vậy? Viên đại nhân hình như có lời gì đó muốn nói với ta sao?

- Có những lời không nói ra không thoải mái được.

Viên Thành Khải tâm trạng quả thật không tốt, hắn hôm qua vừa bị đại hình tra khảo, giờ toàn thân máu me đầm đìa, quần áo không trọn vẹn. Hắn như không để ý đến vết thương trên người, thản nhiên cười đầy châm chọc:

- Lâm Hạo ngươi chớ đắc ý càn rỡ, không biết rằng mình đã cách cái chết không xa, ta cá trong một tháng nữa ngươi nhất định chết không chỗ chôn.

Lâm Duệ nghe vậy thì nhướng mày bật cười:

- A? Viên đại nhân còn có thể xem tướng đoán mệnh sao? Vậy ngài thử tự đoán mệnh cho chính mình xem, xem vận mệnh sau này ra sao?

Viên Thành Khải nhíu mày, không rõ ý của đối phương, lãnh đạm đáp lại:

- Trong tay ngươi không có chứng cứ xác thực nào về việc ta dính líu đến thiên ma, thời gian qua đi, thiên tử và quần thần thanh lưu sẽ không ngồi nhìn ngươi chuyên quyền, tự ý làm bậy đâu!

Viên Thành Khải ngẩng đầu nhìn đối phương nói:

- Lâm Hạo ngươi muốn đẩy ta vào chỗ chết chỉ sợ không dễ như vậy đâu!

Hắn tin tưởng mình đã truyền đủ thông điệp! Lâm Hạo này nếu muốn giết hắn thì đừng trách hắn không từ thủ đoạn! Sau lưng Viên Thành Khải không chỉ có mình Viên gia, thiên tử cũng sẽ không ngồi yên không để ý đến. Hắn tuy trong ngục giam nhưng vẫn có thể dùng những sức mạnh này để đẩy Lâm Hạo vào cảnh vạn kiếp bất phục!

Lâm Duệ lắc đầu nói:

- Đáng tiếc, xem ra ngươi không đoán được vận mệnh của mình. Lâm mỗ cảm thấy bản thân ta sống hay chết còn là ẩn số nhưng ngày chết của ngài đến gần rồi, hôm nay là có thể thấy rõ thôi.

Viên Thành Khải nghe vậy thì sững sờ nghi hoặc nhìn đối phương? Tên này đang phô trương thanh thế dọa hắn sao? Hôm nay là ngày chết của mình sao? Tên này sao dám nói vậy chứ?

Viên Thành Khải lập tức hừ nhẹ một tiếng, hắn đã quyết định cá chết lưới rách! Dù phải trả giá như nào cũng phải loại bỏ đối phương! Viên Thành Khải ý thức được người này không chết, hắn chỉ sợ khó mà ra được Thần Ngục Ty.

Lâm Duệ cười ha ha đi ra lao ngục, sau khi ra khỏi cửa Thần Ngục Ty, hắn còn dặn dò Nghiêm Triết:

- Thông báo giám thứ 7, giám thứ 8 và giám thứ 20, triệu tập toàn bộ huynh đệ đáng tin đến chờ mệnh lệnh của ta, nói cho bọn họ biết hôm nay có hành động lớn, để bọn họ mang đầy đủ người cho ta.

Thời gian đã qua hai ngày, con cá kia đã về ổ, nếu kéo dài thời gian sợ là không thu lưới được mất.

Nghiêm Triết nghe vậy sững sờ, thầm nghĩ Lâm đại nhân vừa mới nhận chức, có thể có hành động gì lớn chứ? Hôm nay vụ án ngự sử đài đã quá lớn, rung động toàn bộ triều đình. Hắn lập tức cúi người hành lễ:

- Thuộc hạ tuân mệnh!

Nghiêm Triết ẩn ẩn có chút khinh thường với Lâm Hạo, bọn họ đều là tu vi cấp 5, tuổi chừng 20, vì sao đối phương lại được bái sư thần sứ thứ ba, trở thành chỉ huy sứ Thứ Gian Cục chứ? Nghiêm Triết cho rằng mình thua đối phương ở vận khí, Lâm Hạo giờ nhìn như phong quang vô cùng, lật tay thành mây, trở tay thành mưa, chẳng qua là nhờ tránh thiệt hại mấy ngàn vạn ma ngân cho thần sứ thứ ba mà thôi, lại thêm thu được thần đan quan trọng cho nàng, từ đó mới lọt vào mắt xanh của thần sứ thứ ba. Hắn cho rằng nếu đổi thành mình, mình cũng có thể hoàn thành hai việc này. Đáng tiếc, lúc đó hai việc này đúng lúc xảy ra ở quận Vọng Thành, trong địa bàn của Lâm Hạo.

Hôm nay việc ở ngự sử đài làm sâu thêm ấn tượng của Nghiêm Triết đối với Lâm Hạo. Vị chỉ huy sứ mới này quả thật có năng lực nhưng vận khí mới là trâu bò. Tên này không cần làm gì, tự có vực ngoại thiên ma lao đến trước mặt cho bắt, không chỉ phá được một đại án vực ngoại thiên ma, còn thu được hảo cảm của ngự sử trung thừa. Nhưng hắn vô cùng cẩn thận, không để lộ chút cảm xúc gì. Thần sứ thứ ba vô cùng coi trọng, kỳ vọng vào vị này, nghe nói còn phái sư đệ cấp 8 đến hộ tống đối phương vào thành. Bây giờ càng không cần phải nói, từ trận bái sư long trọng vô cùng hôm qua có thể thấy được thần sứ thứ ba hài lòng với Lâm Hạo này như nào. Hôm nay người này có thêm quan hệ với phái thanh lưu, bây giờ mắt thường cũng có thể thấy người này đã ngồi vững chức vị chỉ huy sứ. Nghiêm Triết làm người khôn khéo già dặn, tuyệt sẽ không ngu xuẩn đắc tội cấp trên.

Lâm Duệ sau đó đi về phòng làm việc của hắn ở Hoàng Thành Ty, là phía chính đường Thứ Gian Cục uy vũ vô song. Sư huynh Lý Lập đã sớm đến dọn dẹp, phòng làm việc của hắn được an bài ở một thư phòng bên cạnh chính đường.

Lý Lập sở dĩ cần làm thiên ma trắc, là vì chức sư gia tuy thuộc về hệ thống hỗ trợ riêng của Lâm Duệ, không phải quan viên Hoàng Thành Ty nhưng lại làm việc trong Hoàng Thành Ty, có thể tiếp xúc với tin tức quan trọng của Hoàng Thành Ty.

Sau biến cố ngự sử đài, Lý Lập theo lệnh của Lâm Duệ, viết thay một phần tấu chương, tấu lên toàn bộ quá trình trước sau việc Úc Văn Đan tố cáo Triệu Dương, cuối tấu chương là xin thiên tử và Thần Sứ Giám đưa ra quyết định. Lý Lập theo học giáo sư Hàn, phương diện văn học Thiên Cực tinh bản lĩnh thâm sâu, viết tấu chương là chuyện đơn giản với hắn.

Khi Lâm Duệ tới, Lý Lập đã viết gần xong, để Lâm Duệ đợi hơn ba phút là đưa ra bản sơ thảo cho hắn xem.

Lâm Duệ nhìn lướt qua không thấy có vấn đề gì, gật đầu nói:

- Không sai, trình bày sự việc rõ ràng, không cần sửa nữa.

Hắn rất yên tâm với tài văn chương của Lý Lập, vì vị sư huynh này đã giúp hắn viết mười mấy bài luận văn. Có ba bài luận văn còn được đăng trên tạp chí khoa học, thu được trích dẫn để hắn có chút danh khí trong giới văn học lịch sử học. Điều này làm Lâm Duệ hơi chột dạ, hắn bây giờ giết người phóng hỏa không chút do dự, nhưng với chuyện này lại có chút chột dạ, hắn biết đây không phải việc tốt đẹp gì, là hành vi lừa dối học thuật…

Nghĩ đến đây hắn lại thêm oán trách chiến linh số 1, chắc chắn là vì vị này, kể từ biến cố hầm ngầm Tiết gia, hắn càng lúc càng đi xa hơn trên con đường phạm pháp. Hắn ý thức được bản tính của mình không phải người tốt đẹp gì nhưng vẫn kiên định là mình bị chấp niệm của Tiết Bá Cao ảnh hưởng, triệt để kích thích mặt ác trong nhân tính. Hắn nhìn lại chiếu thư Lý Lập viết một lượt rồi đóng lên quan ấn đỏ thắm.

Lý Lập thấy thế không khỏi sinh ra cảm giác người tài không được trọng dụng, trâu gặm mẫu đơn a… Bản văn chương này hắn viết đầy rực rỡ sắc màu, hoa lệ vô cùng, vậy mà chỉ được một câu đánh giá là không sai a… Nhưng tại sao chữ của học đệ vẫn xấu như vậy chứ? Lý Lập không khỏi âm thầm bội phục, Lâm sư đệ ra vẻ giống thật. Rõ ràng thành tích văn học Thiên Cực tinh của hắn là A+, lại có thể giả bộ thành mù chữ…

- Tiếp sau ta sẽ chỉ huy một hành động lớn, không rảnh được, phiền sư huynh đưa phần tấu chương này lên Thông Chính Ty.

Lúc này, giám sát sử La Nhân Tích của giám thứ 7, giám sát sử Mạc Đạo Toàn của giám thứ 8, giám sát sử Nghiêm Triết của giám thứ 16 và giám sát sử Lạc Thiên Mãn của giám thứ 20 đã mang theo nhân thủ dưới quyền chờ sẵn.

Khi Lâm Duệ đi ra đại đường, bốn vị giám sát sử chắp tay hành lễ:

- Theo mệnh lệnh đại nhân, ngự long trực của giám thứ 7, thứ 8, thứ 16 và thứ 20 đã đến đủ, sẵn sàng nghe mệnh lệnh của đại nhân!

Mấy vị này đều tò mò nhìn Lâm Duệ, thầm nghĩ là hành động gì mà cần đến 4 giám vậy?

Lâm Duệ cũng quét qua một đám ngự long trực, tổng cộng 463 người, đều mạc bào phục giáo úy lục phẩm. Những người này nếu ở địa phương có thể đảm nhiệm phòng ngự sử nhưng ở đây chỉ là thành viên bình thường, có thể thấy địa vị Thứ Gian Cục cao như nào.

Một số người khoác theo thiên ma long giáp bản rút gọn, toàn bộ đều vũ trang tận răng, chỉnh tề đứng bên dưới, uy vũ nghiêm chỉnh, khí thế mạnh mẽ. Đây đều là nhân thủ Lâm Duệ có thể tin được, là tiền vốn tích góp mấy chục năm của thần sứ thứ ba trong Thứ Gian Cục.

- Rất tốt!

Lâm Duệ tương đối hài lòng với bốn vị giám sát sử và thuộc hạ dưới trướng. Bốn người này điều động toàn bộ chiến lực dưới trướng mình, cần biết mỗi giám trong Thứ Gian Cục nhiều nhất có 120 nhân viên chiến đấu, còn lại là nhân viên văn thư và phụ trách hậu cần.

- Tất cả mọi người giao lệnh bài cho thuật sư phong ấn, La Nhân Tích, Mạc Đạo Toàn, hai ngươi dẫn theo thủ dụ của ta đi kho vũ khí lấy 465 vòng tuyệt nguyên thạch thủ liên, 36 máy bát tí thiên hổ nỗ cấp 6, 3 máy thập nhị tí sát long nỗ cấp 7 và 200 thần xạ nỗ cấp 6.

Mọi người nghe vậy thì không khỏi chấn động nhìn nhau, ánh mắt đầy kinh ngạc. Vòng tuyệt nguyên thạch thủ liên là để áp chế vực ngoại thiên ma, không cho liên lạc, lại giao lệnh bài cho thuật sư phong ấn, hai việc này có thể đảm bảo trong bọn họ không ai truyền tin ra ngoài được! Đây là đề phòng trong bọn họ có nội ứng! Còn về bát tí thiên hổ nỗ và thập nhị tí sát long nỗ là xe nỏ hạng nặng, lực sát thương mạnh mẽ, có thể bắn cả chiến long. Thần xạ nỗ là nỏ cầm tay, uy lực cũng không nhỏ.

Mạc Đạo Toàn, giám sát sử của giám thứ 8 nhíu mày định hỏi thăm thì Lâm Duệ chắp tay sau lưng nói:

- Lần hành động này là bắt hai vị võ tu, một cấp 7, một cấp 8, có lẽ còn có vực ngoại thiên ma nữa, phương án hành động cụ thể ta sẽ nói sau.

Bốn vị giám sát sử nghe vậy thì hai mắt sáng rực, tận hai vị võ tu cấp cao, lại thêm một đại án!

Bão đã qua, giờ là công tác sau bão :) Mình cập nhật số tài khoản của trung ương tiếp nhận ủng hộ đồng bào bị thiệt hại do bão số 3.

Số tài khoản: CT1111 - ngân hàng vietin bank - tên tài khoản: Ban Vận động Cứu trợ Trung ương.

Với tinh thần lá lành đùm lá rách, ace có điều kiện thì ủng hộ nha ^^

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.