Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gặp mặt

Phiên bản Dịch · 2860 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Hàn huyết ma cấp 6 này dung mạo chừng 23, 24 tuổi, chiều cao đến gần 2m, mặc váy dài trắng thướt tha, không chỉ tôn lên dung nhan mỹ mạo, dáng người yểu điệu, tóc đen chân dài, đầy khí chất ngự tỷ!

Để Lâm Duệ để ý là nốt ruồi son nơi mi tâm của nàng đã biến mất! Còn có gương mặt Vương Sâm nữa, trắng bệch như là quỷ vậy!

Hàn huyết ma cũng phát hiện ánh mắt soi mói của Lâm Duệ, gương mặt có chút không vui nhưng chỉ thẹn thùng, không dám nói gì, lặng lẽ trốn sau lưng Vương Sâm. Trước đó ở Vạn Long Tháp, hàn huyết ma này tận mắt chứng kiến Lâm Duệ này vô cùng hung tàn, hút sạch tinh huyết ba con yêu ma, ngưng luyện bí pháp huyết sát. Dù nàng hiểu đấy là đối phương gõ cảnh cáo bản thân nhưng vẫn vô cùng kiêng kỵ. Nàng biết vị này là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, tuy chức thấp nhưng quyền cao, nắm giữ quyền lực tương đối lớn, tương lai sẽ vào top 20 nhân vật quyền lực cao nhất Đại Tống!

- Không sao đâu Hàn tỷ, về sau ở chung lâu ngươi sẽ biết Duệ ca là người tốt.

Vương Sâm khẽ vỗ tay hàn huyết ma an ủi. Hàn huyết ma này tên đầy đủ là Chúc Nguyên Hàn, Vương Sâm gọi nàng là Hàn tỷ.

Lâm Duệ thì kéo Vương Sâm sang một góc hỏi nhỏ:

- Vương Sâm, ta thấy nốt chu ruồi son của nàng đã biến mất, có phải ngươi đã làm chuyện kia với nàng ta không?

Hắn để hai tay đến gần nhau, làm động tác thò ra thụt vào.

Mặt Vương Sâm lập tức đỏ như quả gấc chín, khẽ liếc nhìn phía sau, hơi chần chừ rồi gật đầu.

Cơ Tuyết Oánh ở bên cạnh lập tức hiểu ra vì sao lúc nãy Lâm Duệ lại nhìn chằm chằm gương mặt hàn huyết ma đầy quái lạ như vậy. Vốn ban đầu nàng còn có chút không vui, giờ mới biết hóa ra là mình hiểu lầm.

Cơ Tuyết Oánh vừa nhìn Chúc Nguyên Hàn, quả nhiên nốt ruồi son ở mi tâm vị này đã biến mất.

Lâm Duệ thì mở to hai mắt nhìn chằm chằm Vương Sâm:

- Ngươi làm chuyện đó thật à?

Vương Sâm thêm xấu hổ ngượng ngùng, hắn định mở miệng lên tiếng nhưng vì xấu hổ, chỉ đành nhắn tin cho Lâm Duệ.

Quái tiểu thanh niên (Vương Sâm): Ta hỏi Phí huấn luyện viên rồi, hỏi hắn xem có cách nào tăng độ ràng buộc, ăn ý với hộ pháp ma không, để giảm gánh nặng tinh thần. Phí huấn luyện viên nói phương pháp nhanh nhất là song tu cùng hộ pháp ma, hắn còn dạy ta một bí pháp song tu SS+.

Lâm Duệ nhìn thấy bốn chữ “bí pháp song tu” thì ngớ người, thầm nghĩ lão Phí kia một bộ đứng đắn còn có bí pháp này, thật là bất ngờ a! Liệu hắn và thiên cẩu ma kia có phải cũng như vậy? Hắn thầm nghĩ nếu như thế thật thì lão Phí tốt số quá, thiên cẩu ma kia rất xinh đẹp, “thiên cẩu ma” là tên gọi Liên Bang đặt tên, dựa theo năng lực của yêu ma này rất giống với thiên cẩu trong thần thoại, chứ không phải chỉ hình dáng tướng mạo giống với thiên cẩu. Thiên cẩu ma kia một mực trung thành với Phí Vân Lai, dù lão Phí này có lúc nghèo rớt mồng tơi, bị triều đình truy đuổi chạy trốn khắp nơi nhưng thiên cẩu ma vẫn không rời bỏ, không chút oán trách.

Cùng lúc, hắn nhíu mày, nhắn tin qua: Vương Sâm, ngươi có cưỡng ép người ta không đấy?

Quái tiểu thanh niên (Vương Sâm): Sao có thể chứ? Ta là loại người đấy sao? Là Phí huấn luyện viên nghe nói ta ký huyết khế là hàn huyết ma, nên bảo ta cứ mạnh dạn hỏi trực tiếp, kết quả là Hàn tỷ đồng ý.

Hắn không có bản lĩnh như Lâm Duệ, thu phục Cơ Tuyết Oánh trong một tháng ngắn ngủi, ràng buộc giữa đôi bên đã không cần dùng đến huyết khế rồi.

Vương Sâm muốn sớm thu phục hộ pháp ma, giảm gánh nặng tinh thần nên không có cách nào khác. Hắn lúc đó chỉ là muốn hỏi dò, nhớ kỹ ban đầu hắn gặp Chúc Nguyên Hàn, gương mặt Hàn tỷ lạnh như sương băng. Trong lòng hắn biết Chúc Nguyên Hàn vốn không hài lòng với hắn, vị này chỉ là muốn mau chóng rời khỏi Vạn Long Tháp, địa phương quỷ quái kia nên mới đồng ý ký huyết khế với hắn.

Vốn Vương Sâm cảm giác hy vọng không lớn nhưng không ngờ hắn mới hỏi dò mà Hàn tỷ đã đồng ý. Nhưng bất ngờ có chút chuyện không hay xảy ra, bí pháp song tu của Phí huấn luyện viên rất tốt, mấy ngày đã giảm gánh nặng tinh thần lực rồi nhưng vấn đề là Hàn tỷ bề ngoài như ngự tỷ lãnh đạm nhưng khi đôi bên “trao đổi chất” rồi, bắt đầu thèm thuồng, có chút đòi hỏi không chừng mực.

Vương Sâm một mực không dám nói, hắn xung phong nhận việc, giúp Lâm Duệ xây dựng căn cứ ngầm cũng là vì trốn tránh, kiếm cơ hội thở dốc! Đây là khoảng thời gian hắn thoải mái nhất mấy ngày qua. Hắn giờ sắc mặt xanh xám, khóe môi nở nụ cười hạnh phúc:

- Không sao đâu Duệ ca, Hàn tỷ thực chất tâm địa rất tốt, rất ôn nhu, bị bất đắc dĩ mới ma biến. Giờ tính cách của nàng đã ổn định lại, ta rất thích nàng.

Cho dù Hàn tỷ đòi hỏi vô độ, cũng là vì bị huyết mạch yêu ma quấy phá.

- Hóa ra là thế!

Lâm Duệ thầm nghĩ Vương Sâm quả thật cũng không phải là người như vậy. Nhưng rất kỳ quái, tại sao hàn huyết ma này lại đồng ý chứ, quá không nói đạo lý! Hàn huyết ma vì huyết mạch biến dị, quả thật cần rất nhiều “dương khí” nhưng tính cách các nàng cũng rất lạnh, rất nhạt, cho dù có muốn cũng không chủ động đi lấy. Chẳng lẽ là vì bị nhốt ở Vạn Long Tháp đã trên trăm năm sao?

Lúc này tâm tình của hắn vô cùng phức tạp, một phương diện là hối tiếc, đáng tiếc thật, hắn đã hai đời nhân sinh mà đến giờ vẫn còn là xử nam, anh em tốt của hắn đã vượt qua hắn mất rồi! Một phương diện là đau lòng cho người anh em này, nhìn gương mặt trắng bệch của đối phương, giờ còn giống yêu ma hơn cả yêu ma!

Nhưng khi Lâm Duệ nghe câu nói cuối của Vương Sâm thì không nhịn được trợn tròn mắt, hàn huyết ma kia ngoài vóc người hơi cao chút, nơi khóe mắt có chút vết tích ma biến ra thì vô cùng hoàn mỹ, dáng người lung linh cao xinh như vậy, ai mà không thích chứ?

Lâm Duệ không khỏi nặng nề vỗ vai Vương Sâm, thở dài.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Người anh em, ngươi nên kiềm chế chút, nhớ bảo trọng!

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Như vậy đi, gửi bí pháp của lão Phí sang cho ta, ta sẽ xem giúp ngươi xem có thể cải tiến được không, nghĩ kỹ muốn cấy thực trang gì cho nàng ta chưa? Tình huống của ta gần đây sẽ có chút nguy hiểm, cần gấp lực chiến, nếu thiếu tiền cứ nói với ta, ta không phải đã thành lập mấy hội ngân sách tài trợ dị thể hành giả sao, tài trợ cho ai chẳng được chứ?

Hàn huyết ma này bản lĩnh khá tốt, ít nhất có thể cấy thêm hai thực trang vượt hoàng nữa, để thiên phú đạt đến bậc đế. Vừa hay trong tay Lâm Duệ đang có lượng lớn thực trang, có thể lén vận chuyển qua Thiên Cực tinh. Vương Sâm bây giờ cũng có tiền, hắn đã thông qua thiên ma trắc, được thăng chức giáo úy Hoàng Thành Ty, có thể nhận thêm trợ cấp của Cục An Ninh.

Nhưng vào lúc này, Lâm Duệ nghe thấy tiếng kiếm reo ở bên ngoài. Đó là kiếm cốt ma của Lâm Hi, nó đảm nhiệm nhiệm vụ trông coi hộ viện, nó đang nhắc nhở với mọi người là có khách tới.

Lâm Duệ hơi cảm ứng, lập tức phát hiện người bên ngoài là đại tiểu thư Triệu Doanh Hư, sau lưng vị này còn có ba vị gia tướng vũ trang đầy đủ, còn có một người hầu đang khiêng theo sọt lớn. Hắn không chút kinh ngạc với việc này, theo thời gian, giờ cũng là lúc vị đại tiểu thư này nên tới cửa thăm mình.

Lúc này Lâm Duệ đã cơ bản xác định nữ nhân trước mặt chính là dị thể của “bà chủ nhỏ” Phương Nhiễm Nhiễm. Gần đây ở căn cứ số 9, tin tức tranh đấu giữa hai nhà Lệnh Hồ gia và Tấn gia xôn xao khắp nơi. Bọn họ không chỉ đả kích nhau trên phương diện kinh doanh, còn tranh chấp ở nghị hội, có lần vì một điều luật bảo vệ môi trường mà còn xảy ra quần ẩu giữa 6 vị nghị viên.

Lệnh Hồ Minh Đức thế công ác liệt vô cùng, nghe nói chỉ mấy ngày ngắn ngủi, Tấn gia đã thiệt hại 4500 ức đồng Liên Bang, đẩy giá thị trường của ba công ty xuống thảm hại, số tập đoàn có giao dịch với tập đoàn Tấn Hào cũng giảm mạnh, chỉ còn khoảng 20% trước kia.

Lâm Duệ đoán chừng nếu như ngự sử trung thừa Triệu Dương đúng là Lệnh Hồ Minh Đức, như vậy tên Úc Văn Đan rất có thể là tử sĩ của Tấn gia. Hắn cũng không thể từ chối không gặp bà chủ nhỏ được, cũng không thể để nàng đợi lâu. Hắn đầu tiên là nhắn tin với em gái Lâm Hi, để nàng ra tiếp khách, sau đó vội vàng chỉ ra mấy vấn đề trong phòng giải phẫu để Vương Sâm cải tiến lại, sau đó nhanh chân đi ra ngoài.

Nhưng khi Lâm Duệ đi ngang qua Chúc Nguyên Hàn, vẫn không nhịn được nói thêm một câu, đầy ý khuyên nhủ:

- Đệ muội à, dù là chuyện gì cũng phải chú ý chừng mực, phải chú ý nghỉ ngơi một chút, đừng làm người nào đó mệt chết a.

Chúc Nguyên Hàn vốn gương mặt lạnh lùng trắng trẻo đột ngột đỏ bừng lên. Nàng nhìn theo đến khi chủ tớ Lâm Duệ rời đi rồi lập tức hung hăng véo hông mập mạp Vương Sâm. Nàng chắc chắn vừa rồi Vương Sâm nói gì đó với Lâm Duệ, nên vị chỉ huy sứ Thứ Gian Cục này mới nói những lời đó với nàng.

Khi Lâm Duệ đến phòng khách ngoại viện, Lâm Hi cũng đã đến đang thân thiết trò chuyện với Triệu Doanh Hư.

Khi Lâm Duệ đến, Triệu Doanh Hư và mấy tên gia tướng cùng hành lễ với hắn.

- Lâm đại nhân, Doanh Hư lần này mạo muội bái phỏng là vâng lệnh tổ phụ, tới cảm tạ đại nhân đã chấp pháp công bằng, trả lại trong sạch cho nhà chúng ta.

Lâm Duệ ánh mắt sững sờ vì tin nhắn Lâm Hi mới nhắn đến.

Hạ mạt thiển niệm (Lâm Hi): Anh, em phát hiện ba gia tướng kia rất có thể là Triệu Ngạn, Nạp Lan Uy và Lữ Phương.

Lâm Duệ quét qua ba người phía sau Triệu Doanh Hư, cảm thấy rất có thể, khí chất có chút giống nhau. Hắn đang thầm nghĩ thảo nào hôm nay sau khi hắn giải phẫu cấy thực trang xong, hắn có quay về võ đạo xã đoàn nhưng trong xã đoàn không có một ai, hóa ra đều ở hết bên này! Hắn khẽ gật đầu, ra hiệu cho Triệu Doanh Hư ngồi xuống, thần sắc bình tĩnh nói:

- Triệu tiểu thư không cần như vậy, thứ gian trấn ma là trọng trách của ta. Triệu đại nhân nếu thật sự cảm kích thì thêm phần trung với quốc gia là được.

Hắn còn chắp tay với phương hướng hoàng cung.

Ba vị gia tướng bên dưới quả thật là đám người Triệu Ngạn, bọn họ đang suy nghĩ khác nhau.

Nạp Lan Uy và Lữ Phương thì đang nghĩ vị chỉ huy sứ này quan uy thật lớn, khí thế thật mạnh. Nghe nói tên này tuổi còn trẻ, mới hơn 19 một chút, giờ đã là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, đã vào cấp 5, trước đây không lâu còn chém giết một võ tu cấp 7, dù là thiên phú hay năng lực thì đều xuất sắc hơn Lâm Duệ.

Triệu Ngạn thì cảm giác Lâm Hạo này quả nhiên thiết diện vô tư, không thấm nhân tình. Thiên Cực tinh có người như này làm chỉ huy sứ Thứ Gian Cục là phúc khí của họ, nhưng lại là họa cho Liên Bang. Người này mới nhận chức mấy ngày đã phá án, bắt giam hai án thiên ma lớn. Về sau dị thể hành giả ở Đại Tống đều ở dưới vị này áp bức, tình cảnh vô cùng gian khổ.

Triệu Doanh Hư thì đầy nghi ngờ nhìn chằm chằm Lâm Hạo, nghĩ thầm liệu ông ngoại có phán đoán đúng không vậy? Là vị này ngầm trợ giúp họ thật sao? Trước mắt vị này dù sao cũng là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, Triệu Doanh Hư không dám thất lễ, lập tức thu hồi ánh mắt. Nàng chắp tay nói:

- Đại nhân, tổ phụ biết đại nhân là quan thanh liêm, giữ mình trong sạch cho nên tổ phụ chỉ lệnh Doanh Hư mang chút tứ bảo thư phòng (bút, mực, giấy, nghiên) và ít sách cổ tới biểu lộ tâm ý.

Lâm Duệ nghe vậy thì khẽ mỉm cười, trong lòng thì không vui. Triệu gia tặng lễ như vậy thật à? Thế thì quá thiệt rồi… Cũng may là Phương Nhiễm Nhiễm gặp hắn, nếu là người khác thì chắc chắn đã tức giận rồi.

Lúc này, Triệu Doanh Hư ra hiệu Triệu Ngạn dâng sách quý lên trước mặt Lâm Hạo:

- Đại nhân mời xem, đây là cổ tịch vạn năm mà tổ phụ vất vả lắm mới thu được.

Lâm Duệ sau khi nhận sách thì không hứng thú lắm, tiện tay lật thử vài tờ. Hắn lập tức sững sờ, sách này trống không, mấu chốt nằm ở chất liệu, hình như là “long bì chỉ”? Long bì chỉ là dùng da chiến long, yêu ma cấp 7 thậm chí cấp 8 trở lên, dùng công nghệ đặc thù chế tạo thành. Bởi vì loại giấy này có thể chịu tải võ đạo chân ý long giai nên một tờ trị giá 10 lượng thần kim. Trang sách này khoảng 50 trang, chính là 500 lượng thần kim! Trong sọt sách kia hình như đều là sách này? Vậy ít nhất phải ba, năm ngàn trang, giá trị từ 30 đến 50 ức đồng Liên Bang.

Ý nghĩ đầu tiên của Lâm Duệ là Lệnh Hồ gia quả thật rất giàu, đã có tư cách thế gia, tặng lễ lịch sự tao nhã, không lộ sơ hở nào.

Ý nghĩ thứ hai của hắn xoắn xuýt, mình nhận lễ lớn của “bà chủ nhỏ” có thích hợp không đây? Nhất là Phương Nhiễm Nhiễm giúp hắn xử lý công ty dược Duệ Phương, để công ty này phát triển mạnh mẽ. Với tính cách vắt cổ chày ra nước của nàng ta, sau này nếu biết được chân tướng, liệu có đánh mình không, hay là cắt đứt quan hệ?

- Ngoài ra còn có một chuyện. Tổ phụ nói đại nhân đang điều tra chuyện Hàn Vương phạm pháp, và cấu kết với vực ngoại thiên ma, tổ phụ làm quan nhiều năm, vừa hay biết ít tin tức muốn chia sẻ với đại nhân.

Lần này nàng tự tay dâng lên quyển sổ.

Lâm Duệ vừa mở ra nhìn, ánh mắt sáng ngời, thầm nghĩ Hàn Vương lần này xong con ong rồi! Đáng tiếc, hắn vừa mới nhận hai thanh đao của thiên tử, giờ lại ra tay với con trai ông ta, đúng là thiên ý trêu người!

Nhưng vị Hàn Vương điện hạ này vấn đề lớn nhất không phải là ngang ngược phạm pháp hay cấu kết với thiên ma mà là “cắm sừng thiên tử”!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.