Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

giám sát sử

Phiên bản Dịch · 2267 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ rất muốn tiến hành đổi hoàng viêm chiến long ngay nhưng sau đó không thể không bận rộn việc công.

Vụ ám sát không thành này không chút nghi ngờ là án thiên ma, Thứ Gian Cục tiếp nhận án này chứ không thể đổ cho ban ngành khác.

Đây là án ám sát rất điển hình, sự thật rành rành nhưng vẫn có rất nhiều điểm phải điều tra, ví như những người này sao vào được nội thành? Ở những điểm bọn họ mai phục, chủ cửa hàng có phải là âm thầm tạo điều kiện thậm chí phối hợp hành động không? Còn có con chiến long bị Lâm Hi đánh từ trên không xuống nữa, đã xác định được là của lang trung Sử Dung Chí của Công Bộ. Lâm Hi cũng không giết con chiến long kia, chỉ đánh ngất bắt sống nên cần bắt ngay người này, truy tra đồng đảng. Cho nên sự vụ tiếp theo còn rất nhiều, cũng may án lần này có thể đồng thời xử lý cùng án ở trang viên Lạc gia, những việc cần Lâm Duệ tự đứng ra không nhiều.

Lâm Duệ sau đó lại bị mấy vị lão đại triệu kiến vào Thần Sứ Giám.

Thiên tử và ba vị thần sứ khen thưởng hết lời với trận chiến phá vỡ âm mưu ám sát của vực ngoại thiên ma, vô tình đồ sát gần trăm thiên ma vừa rồi của Lâm Hạo, đồng thời cũng bày tỏ tức giận. Gần 50 năm qua, vực ngoại thiên ma hoành hàng càng thêm ngang ngược, lần này còn dám ám sát mệnh quan triều đình trọng yếu trong Lạc Kinh, dám ám sát cả chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, có thể nói là đã chạm tới lằn ranh của thiên tử và mấy vị thần sứ.

Nhất là án này còn liên quan đến Sử Dung Chí, là lang trung tứ phẩm! Lang trung đã là chức quan trụ cột trong Công Bộ, nhân vật quan trọng như vậy cũng là vực ngoại thiên ma sao? Từ đó có thể thấy vực ngoại thiên ma thẩm thấu vào Đại Tống sâu như nào.

Lạc Vọng Thư cũng vô cùng tức giận, lần này ba người bọn họ bị trọng phạm triều đình truy nã hấp dẫn ra khỏi thành, kết quả là không thu được gì, trong nhà còn suýt bị cướp… Đệ tử đắc ý nhất của nàng suýt thì chết dưới tay thiên ma.

Cùng lúc đó, Lạc Vọng Thư lại cảm thấy vui mừng, Lâm Hạo dựa vào năng lực và thiên phú, lần này không chút bị thương còn làm đám vực ngoại thiên ma trả giá lớn. Nàng thầm nghĩ đứa nhỏ này quả không phụ chờ mong của mình, có thể đón nhận trọng trách! Nàng quả thật muốn tìm kiếm đồng bọn hợp tác đáng tin trong vực ngoại thiên ma nhưng cũng không muốn thấy vực ngoại thiên ma hoành hành ngang ngược trong thiên hạ.

Lâm Duệ sau khi báo chi tiết vụ án thì báo đến kết quả điều tra án Lạc gia. Thiên tử và hai vị thần sứ rất không hài lòng khi tiến triển điều tra không nhiều nhưng cũng không nói được gì. Bọn họ đều hiểu là Lâm Hạo có ý kéo dài, vấn đề là người này vừa bị ám sát xong, rất khó nói đối phương không tận tâm tận lực được. Mà thực tế phụ trách điều tra án Lạc gia là ba vị phó chỉ huy sứ, ba người này đều có bối cảnh, nghe lời họ làm việc.

Để bọn họ kinh ngạc là Lâm Hạo lấy lý do đảm bảo an toàn bản thân, xin Thần Sứ Giám ban thêm một vị long vệ nữa.

- Long vệ? Còn muốn long vệ đã trưởng thành trong Long Vệ Đô?

Thần sứ thứ hai ngồi trên bảo tạo, nhìn qua tầng mạn rủ, có chút thú vị nhìn vị chỉ huy sứ mới nhận chức này:

- Lâm Hạo, triều đình phân công long vệ theo điều lệ từ trước. Ngươi nếu muốn tăng thêm hộ vệ thì có thể thuê gia tướng hộ viện. Mà ngươi thân là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, vốn nên lâm nạn không tránh, đao phong uống máu, chẳng lẽ trải qua lần ám sát này để ngươi thành chim sợ cành cong, mất đi dũng khí đảm lược rồi sao?

Lâm Duệ nghe vậy bình tĩnh chắp tay đáp:

- Thần sứ đại nhân, thần không sợ chết! Chỉ sợ tấm thân này không báo đáp được cho quốc gia, không thể tiếp tục trảm yêu trừ ma vì Đại Tống, bảo đảm bình an cho bách tính bốn phương, thần có thể kiếm thuê gia tướng nhưng thần vốn xuất thân hàn môn, gia sản ít ỏi, lương bổng có hạn, không gánh vác được nhiều, xin thiên tử và các vị thần sứ minh xét!

Thần sứ thứ hai nghe vậy thì khẽ cười, hắn biết mình không thể ngăn cản việc này. Lâm Hạo vào lúc này yêu cầu long vệ là danh chính ngôn thuận, nếu như bị Thần Sứ Giám từ chối thì quần thần và bách tính phun nước bọt mất… Mà Lâm Hạo này xuất thân nha dịch, làm quan liêm khiết, quả thật trong tay cũng không có bao nhiêu tiền để thuê hộ viện gia tướng.

Thần sứ thứ hai tò mò hỏi:

- Lâm Hạo, ngươi nhìn trúng vị long vệ nào trong Long Vệ Đô?

Lâm Duệ không chút khách khí chắp tay đáp:

- Là tam phẩm đái đao long vệ Tiên Vu Yên!

Lạc Vọng Thư sau khi nghe được thì khẽ nhướng mày, thầm nghĩ đệ tử nhà mình ánh mắt tốt thật nhưng nàng và hai vị thần sứ còn lại khẽ liếc nhìn thiên tử, ánh mắt hơi quái lạ. Trong bọn họ có ai không biết thiên phú và thực lực Tiên Vu Yên chứ? Nhưng để nàng làm giáo tập long vệ là có nguyên nhân. Lâm Hạo này muốn thu Tiên Vu Yên vào dưới trướng, khó a…

- Ánh mắt của ngươi không tệ. Huyết mạch Tiên Vu Yên là cấp 7 vượt hoàng, kiếm đạo bậc đế. Là người tiềm lực cao nhất trong đám long vệ trưởng thành. Trẫm có thể cho ngươi thêm một danh ngạch long vệ, cũng đồng ý cho phép ngươi mời chào tam phẩm đái đao long vệ Tiên Vu Yên, nhưng cần tự ngươi thuyết phục nàng ta, không được cưỡng ép.

Thanh âm thiên tử lạnh lùng vang lên, cũng có chút ngợi khen trong đó.

Lâm Duệ nghe vậy thì vui mừng, khom người đáp ứng. Chỉ cần được Thần Sứ Giám cho phép, hắn mới dễ mời chào Tiên Vu Yên. Việc này nhất định không dễ, nhưng hắn tin chỉ cần chăm chỉ vung cuốc, làm gì có bức tường nào không đổ chứ!

Ngay khi Lâm Duệ định xin cáo lui thì thần sứ thứ nhất nói:

- Lâm Hạo, vừa rồi ta có nghe đến chiến long cấp 6 vượt hoàng, đan tâm bất diệt long là của nghĩa muội ngươi, Chu Vân Hi? Chu Vân Hi này có phải là hậu như Chu gia vùng Vọng Thành, con của hầu ngự sử tứ phẩm Chu Nhượng không?

Thần sứ thứ nhất vừa nói lời này, bầu không khí trong cung điện trở nên quái dị, mấy vị thần sứ lại tập trung nhìn hướng thiên tử.

Hai năm trước, Chu Nhượng liều chết can gián thiên tử không nên tăng thuế để xây Thần Luyện Đài! Thiên tử cuối cùng không được như ý nguyện, căm ghét hầu ngự sử Chu Nhượng tận xương, sau đó tìm ra sai lầm của đối phương, bắt hạ ngục ban cho cái chết, thậm chí còn bắt sung quân một đám thanh lưu giám dám đứng ra xin tha cho Chu Nhượng.

Khi đó triều đình trên dưới bất bình cho vị hầu ngự sử này, chỉ là thiên tử đánh xuống đầy đủ lý do nên quần thận nén giận không phát, mấy vị thần sứ cũng không thể ngăn lại.

Chỉ là ai cũng không nghĩ đến, không lâu sau, quận Vọng Thành truyền đến tin, Chu gia bị Yêm Đảng đồ diệt cả nhà! Chuyện này làm nhấc lên sóng to gió lớn trong triều, làm lượng lớn triều thần hết sức thất vọng với thiên tử. Bọn họ không ngờ là Chu Nhượng đã chết, chiến long truyền thừa của Chu gia cũng sắp chết, vậy mà thiên tử còn không buông tha Chu gia, nhất định phải đuổi tận giết tuyệt! Cần biết người đứng sau Yêm Đảng thực chất là thiên tử! Trong triều Đại Tống, thiên tử và thần linh cộng quản, thiên tử và hoàng thất tín nhiệm ngoại thần có hạn, bọn họ tín nhiệm hoạn quan phục vụ mình hơn!

May mắn duy nhất là, cô bé cuối cùng của Chu gia vẫn còn sống, nghe nói được Lâm Hạo dốc hết sức bảo vệ mới sống được. Đây là lý do đám thanh lưu Ngự Sử Đài có hảo cảm với Lâm Hạo. Cũng là lý do chính Viên Thành Khải bị trách cứ mất chức. Đám thanh lưu này hận thấu xương Viên Thành Khải và đầy bất mãn với quận trưởng Lý Xương Quốc!

Lý Xương Quốc còn đỡ, tốt xấu gì không trực tiếp nhúng tay, còn ít nhiều có giúp đỡ Chu gia. Viên Thành Khải kia thì chính là phe phái thiên tử, rất có thể có tham gia án diệt môn Chu gia. Cho nên khi vụ án Viên Thành Khải nổ ra, triều đình không có ai nói đỡ cho hắn, phái thanh lưu còn công kích thêm.

Giờ thần sứ thứ nhất đột nhiên đề cập đến Chu Vân Hi, chính là đánh mặt thiên tử.

- Thưa thần sứ, Chu Vân Hi chính là con gái Chu Nhượng. Ta vì lo lắng nàng ở lại quận Vọng Thành sẽ bị người bắt nạt nên cùng đưa nàng vào kinh.

- Hóa ra là vậy, Chu gia trước đó quả thật bị người giết cả nhà, đúng là không thể không đề phòng. Ta thấy cô gái này có chiến long cấp 6 vượt hoàng, lại có kiếm cốt ma cấp 5 vượt hoàng bảo vệ. Thực lực võ đạo bản thân cũng rất tốt, có thể khống chế chiến long chống đỡ mười mấy chiêu của chiến long cấp 8 mà không chết, đã không kém rồi, không biết nàng có đồng ý ra sức vì triều đình không?

Lâm Duệ nghe đến đây chấn động, hắn hiểu vận khí của Lâm Hi tới rồi.

Trong Hoàng Thành Ty, thần sứ thứ hai phụ trách hệ thống ngự long trực, thần sứ thứ ba quản lý tài vụ, thần sứ thứ nhất chủ trì hệ thống thiên quan. Đến mức chỉ huy sứ Hoàng Thành Ty chỉ mang danh nghĩa, thực chất là người đóng dấu. Vị này dù là phê duyệt ngân sách, bổ nhiệm cấp dưới từ tam phẩm trở lên đều không thể tự quyết, phải do các vị thần sứ đồng ý. Cuối cùng chức chỉ huy sứ này chỉ có thể giám sát nội bộ Hoàng Thành Ty, nhưng quyền hạn này cũng bị Thứ Gian Cục cướp đi một phần.

Lâm Duệ không chút do dự đáp:

- Bẩm thần sứ đại nhân, Chu gia năm đời trung lương, gia truyền trung nghĩa, nhà nàng một lòng báo quốc, đan tâm bất diệt long kia chính là chứng cứ rõ ràng nhất!

- Được! Hoàng Thành Ty có chín vị giám sát sử trong nội thành Lạc Kinh, mỗi người quản lý một phương, tọa trấn một cửa, trong đó chức giám sát sử Thừa Thiên môn đã trống vắng ba tháng chưa tìm được người đảm nhiệm thích hợp. Ta thấy cô nàng này rất thích hợp, vừa vặn ngày mai Hoàng Thành Ty tiến hành thiên ma trắc quy mô lớn, ngươi để nghĩa muội của mình đến cùng kiểm tra đi.

Lâm Duệ hai mắt sáng lên, thầm nghĩ Lâm Hi tới số rồi! Chức giám sát sử là quan tòng ngũ phẩm! Trong hệ thống thiên quan, dưới thiên quan tứ phẩm!

Trong nội thành Lạc Kinh, chín vị giám sát sử phụ trách giám thị chín cửa thành Lạc Kinh và Kim Ngô Vệ, Thần Sách Quân trú đóng ở đó. Bọn họ còn chịu trách nhiệm gác cổng, tra xét người ra vào, tuần tra ban đêm cứu hỏa, truy bắt xử án… quyền hạn khá lớn. Thừa Thiên Môn là cửa chính hoàng thành, là cửa quan trọng nhất trong chín cửa. Giám sát sử Thừa Thiên Môn là chức quan trọng nhất trong chín giám sát sử nội thành, tuy ít “mỡ” nhưng quyền hành quan trọng, hơn nữa tốt xấu gì cũng là tòng ngũ phẩm! Lâm Hi lần này vừa vào đã nhận chức cao hơn cả giám sát phó sử Trang Minh Nguyệt!

Lâm Duệ không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn thiên tử. Qua lớp rèm che, hắn không thấy biểu lộ của thiên tử, nhưng hắn có thể cảm thấy nhiệt độ trong phòng đã hạ xuống rất nhiều, gần đến mức đóng băng rồi!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.