sao có thể là Vực Sâu chứ?
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lúc xảy ra chuyện, tổng soái thứ nhất quả thật đang ở cách đó 600km. Hắn đứng trên đỉnh chóp một tòa nhà cao tầng, tay cầm kiếm, khí tức trầm lạnh nhìn về hướng căn cứ số 9.
Tổng soái thứ ba đang đứng bên cạnh hắn, cũng lấy tay che nắng nhìn về hướng con đường Long Trạch phía xa. Vị này là “độc nhãn long”, mắt trái đeo bịt mắt, trên mặt có mấy vết sẹo, sau lưng đeo trọng kiếm kỵ sĩ, khí chất vô cùng đặc biệt. Ánh mắt còn lại của hắn đầy sắc bén và nghi hoặc:
- Lý Hàng Long, ngươi nghiêm túc đấy chứ, chỉ bằng mấy người chúng ta mà có thể thịt được Linh Huyễn sao? Ta đã xem báo cáo của thượng tướng Lôi Đình, vô cùng hoang đường a!
Dù kế hoạch tác chiến lần này có Từ Mộng Nhiên của phía Đông Á tham gia, tổng soái thứ ba cũng không coi trọng.
Tổng soái thứ nhất Lý Hàng Long gật đầu nói:
- Ta tin! Ta đã nghiên cứu kế hoạch tác chiến của bọn họ, rất có thể thành công, chỉ có điểm thiếu hụt duy nhất là giờ chúng ta không huy động thêm cấp 9 được.
Lâm Duệ là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, có Hộ Quốc Long Ấn! Có ba trường sinh chiến long, mười hai trấn quốc chiến long trấn áp thần phách! Hắn là người không e ngại nhất tinh thần lực và huyễn pháp của Linh Huyễn ở Liên Bang!
Tổng soái thứ ba nghe vậy thì mỉm cười nói:
- Cục diện như bây giờ có thể có 4 người chúng ta tham chiến, thêm vào Từ Mộng Nhiên đã rất tốt rồi.
Liên Bang không thiếu cường giả cấp 9, nhưng nếu thấp hơn 9SS thì chịu ảnh hưởng của huyễn thuật Linh Huyễn, đứng trước mặt Linh Huyễn không có giá trị. Còn về cao hơn 9SS thì đều là hào hùng một phương, thậm chí là bá chủ trong nội bộ Liên Bang, muốn để bọn họ tham gia thì phải thuyết phục, giao dịch…
Không khéo chính là, trong Liên Bang có nhiều người hy vọng Linh Huyễn còn sống. Chỉ cần vị phó hội trưởng Thần Chiếu Hội này còn sống, các phương thế lực chính trị Liên Bang phải nể trọng thực trang võ giả cấp 9. Đám võ giả cấp 9 này đã không còn hài lòng với quyền lợi thu được 200 năm trước nữa, họ muốn nhiều hơn!
Tổng soái thứ nhất Lý Hàng Long lên tiếng, thanh âm đầy trầm trọng:
- Cho nên, Odin! Trận chiến này ta muốn ngươi toàn lực ra tay, toàn lực đối phó!
Tổng soái thứ ba đầy nghi ngờ nhìn hắn:
- Ta không phải đang ở đây sao?
Sau đó hắn như hiểu ra:
- Là muốn ta liều mạng sao? Ta quả thật thiếu nợ ngươi một nhân tình, nhưng dùng ở đây đáng giá không? Liều mạng vì một đám tư bản và chính khách, không phải trước đó ngươi rất hận bọn họ sao?
Tổng soái thứ nhất Lý Hàng Long cười khổ lắc đầu:
- Dù sao cũng tốt hơn so với để nhân loại Liên Bang biến thành quân lương cho nhóm võ tu cấp 9! Ngươi có tin hay không, nếu hôm nay bọn họ được cầm quyền, ngày mai lập tức cắt đi các phúc lợi xã hội như lương hưu, quỹ thất nghiệp, bảo hiểm y tế… Một khi dã tâm của những kẻ này thành công, văn minh nhân loại sẽ thành đêm đen như người Thiên Cực tinh vậy, với kỹ thuật khoa học phát triển, Liên Bang thậm chí còn chèn ép bách tính thảm hại hơn nhiều.
Ánh mắt tổng soái thứ ba hơi dãn ra rồi khẽ lắc đầu nói:
- Quả thật có khả năng này nhưng ngươi không ngăn được, đi ngược xu thế sớm muộn sẽ tan xương nát thịt thôi!
Bây giờ càng lúc càng nhiều võ tu cấp 9 muốn hóa thân thành thao thiết, cắn xuống một miếng trong miếng bánh Liên Bang. Mà Lý Hàng Long đây là muốn đối chọi với đại đa cấp 9! Hai trăm năm sau, số lượng võ tu cấp 9 đã nhiều hơn, thực lực cũng mạnh hơn!
- Cũng không thể nói là đi ngược xu thế! Bọn họ còn chưa hợp lưu, cơ bản Liên Bang vẫn còn, thắng bại còn chưa thể biết được.
Lý Hàng Long hít sâu một hơi, nắm chặt kiếm trong tay:
- Không ngại bắt tay giải quyết Linh Huyễn này trước!
Tổng soái thứ ba Odin còn muốn nói gì đó, thần sắc khẽ biến, nhìn về phía đường Long Trạch.
- Mộng ảo thiên quốc?
Odin không khỏi kinh hãi, theo bản năng sờ về miếng bịt mắt. Hắn cuối cùng vẫn nhịn xuống kích động muốn cởi bịt mắt ra:
- Linh Huyễn này không chỉ huyết mạch đã đến bậc đế thôi đâu, hắn còn cướp được một phần sức mạnh của Mộng Ảo Thiên Tôn, ngươi xác định kế hoạch tác chiến của thượng tướng Lôi Đình hữu hiệu đấy chứ? Các ngươi đã chuẩn bị vũ khí gì để đối kháng? Là Từ Mộng Nhiên sao, hắn không phải đối thủ của Linh Huyễn.
Lý Hàng Long khẽ lắc đầu:
- Đi thôi, chúng ta có thể hành động được rồi.
Hắn vừa dứt lời đã cất bước đi xa năm mươi dặm, trong ý thức của hắn cũng xuất hiện ảo giác.
Linh Huyễn vận dụng đủ loại khái niệm mộng ảo, lên đến 40% để quấy rối ngũ giác và linh giác Lý Hàng Long. Nhưng không thể ngăn được Lý Hàng Long tới gần, người này như hóa thành một thanh bảo kiếm sắc bén vô song, có thể khai thiên tích địa, phá diệt tất cả! Cũng có thể chém ra, kích diệt, phá nát khái niệm mộng ảo!
Tổng soái thứ ba đi sát phía sau, quanh người hắn cũng bộc phát lôi đình và phóng xạ mãnh liệt. Nhưng khi hai người đến gần hiện trường thì không thể làm gì. Bởi vì ở đây không có bóng hình Linh Huyễn.
Linh Huyễn và chiến long của hắn tồn tại trong giấc mộng của những người xung quanh. Lúc này trên đường, toàn bộ thành viên Cục An Ninh, thường dân đều rất bình thường nhưng nhìn kỹ có thể thấy ánh mắt của họ lờ mờ, hỗn độn.
Mồi nhử của bọn họ - Vương Thiên Vũ, lúc này đang mặc chiến giáp, đứng yên không nhúc nhích ở giữa phố.
Tổng soái thứ ba nhìn cảnh quỷ dị này thì ngầm kinh hãi, đồng thời suy tư liệu bọn họ có thể thành công giết chết Linh Huyễn không? Cho đến chớp mắt sau, tổng soái thứ ba cảm ứng được quanh Vương Thiên Vũ bộc phát tinh thần lực mạnh mẽ, càn quét bốn phía.
- Đây là? Sao có thể chứ?
Tổng soái thứ ba đầy kinh ngạc khó tin, vừa rồi là chuyện gì xảy ra? Vì sao Linh Huyễn không khống chế được tinh thần lực của mình, xung kích ra bên ngoài vậy, trong thế giới mộng ảo xảy ra chuyện gì vậy?
Theo sóng xung kích tinh thần lực tỏa ra, tất cả người trên đường nhao nhao hiện vẻ thống khổ, đồng thời tỉnh lại. Những người thần hồn tương đối yếu thì sắc mặt trắng bệch, thất khiếu chảy máu.
Tổng soái thứ nhất Lý Hàng Long hai mắt lóe lên sắc bén, lập tức ra lệnh vào kênh chiến đấu:
- Tất cả các đơn vị chú ý, dựa theo kế hoạch rút lui! Các ngươi chỉ có 5 phút!
Trong chớp nhoáng này, hơn ngàn xe bay dựng thẳng đứng lên không, nhanh chóng tiếp cận mọi ngóc ngách quanh đó 20km, tiếng còi cảnh báo vang lên chói tai không ngừng. Trên đường phố, đông đảo nhân viên Cục An Ninh cố nén đau nhức trong đầu, nhao nhao nắm lấy bình dân còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra lên xe.
Quanh đường Long Trạch này đêm qua đã sơ tán được nửa người, phần còn lại cũng được huyễn thuật của Từ Mộng Nhiên chỉ dẫn, tụ tập vội vã đi lên xe bay.
Điều tổng soái thứ nhất quan tâm nhất là Lâm Duệ, kế hoạch của bọn họ đã thành công! Giờ cần đảm bảo tiền vốn đừng mất trong chiến dịch lần này! Cho đến khi Lý Hàng Long cảm ứng được Tiết Lăng Tuyết ở gần đó, đã đưa cơ thể Lâm Duệ lên một xe bay thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này Vương Thiên Vũ đang bị Linh Huyễn “nuốt” cũng vô cùng kinh ngạc. Ngay vừa rồi, hắn cảm ứng được một ngọn lửa vô hình bao phủ toàn thân hắn, đó là hồn hỏa của Linh Huyễn, muốn thiêu đốt, dung diệt, luyện hóa, hấp thu hắn!
Vương Thiên Vũ đang tuyệt vọng giãy dụa thì bất chợt phát hiện bản thân không có cảm giác đau đớn, hắn lập tức hiểu đó là nhờ hiệu quả phù trận, ngay khi Linh Huyễn định luyện hóa linh hồn Vương Thiên Vũ, tinh thần lực của vị này bị chuyển hướng tấn công sang người khác! Hai người này dùng thân thể Vương Thiên Vũ làm vật trung chuyển, tiến hành giao tranh tinh thần!
Chớp mắt sau, Vương Thiên Vũ phát hiện nguyên thần Linh Huyễn giãy dụa kịch liệt, thậm chí có chút mất khống chế được tinh thần lực, bộc phát ra xung quanh. Con hoàng huyễn mộng long của Linh Huyễn thì không ngừng kêu rên thê thảm trong thế giới giấc mơ. Lão sư huyễn pháp vô địch của hắn rõ ràng lần này bị đánh trọng thương!
Linh Huyễn vô cùng tức giận rống lên:
- Vương Thiên Vũ, ngươi dám tính kế ta sao? Là ai đang giao tranh tinh thần với ta, là ai?
Vương Thiên Vũ thầm nghĩ ta tính kế ngươi là chuyện đương nhiên, thiên kinh địa nghĩa rồi! Nhưng trong lòng hắn vẫn vô cùng mờ mịt, hắn nhận ra tác dụng của phù trận, nhưng không biết là ai cũng dùng phù trận này kết nối với hắn, cho nên quả thật hắn không biết vừa rồi là ai.
Vương Thiên Vũ có thể nghĩ đến là tiểu boss nhưng giả thiết này quá hoang đường, hoang đường đến mức để Vương Thiên Vũ không muốn nghĩ tiếp.
Linh Huyễn thì đang dùng toàn bộ tinh thần lực để cảm nhận, hắn muốn biết kẻ thù của mình là ai! Hắn lại chỉ cảm thấy một bóng hình mơ hồ trong thế giới giấc mơ, đang khoanh tay lạnh lùng, chăm chú nhìn hắn. Tinh thần lực của người này như cục đá kiên cố vô hại nhưng cao lừng lững như núi cao, lại như Vực Sâu không thể đo lường!
Linh Huyễn nắm giữ khái niệm Vực Sâu, trong linh hồn hắn còn có ngụy nguyên chất Vực Sâu nhưng khi giao tranh cùng đối phương thì như trứng chọi đá, không chịu nổi một đòn! Hắn thậm chí còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì tinh thần đã tán loạn, đồng thời một ngọn lửa trắng thánh khiết ngập trời mãnh liệt lao đến, muốn thiêu đốt thôn phệ linh hồn hắn.
- A!
Linh Huyễn một lần nữa kêu lên thảm thiết, đôi đồng tử của hắn chảy máu tươi, tiếng nói khàn khàn khó mà tin nổi:
- Không thể nào, không thể nào, sao có thể là Vực Sâu chứ?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 78 |