hắc
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Phương Nhiễm Nhiễm tràn đầy oán khí đối với chuyện Lâm Duệ giấu diếm thân phận “chí cao giả” với mình.
Nhưng Lâm Duệ biểu thị hắn cũng rất vô tội, chính mình không hiểu vì sao làm đến thủ lĩnh phân bộ Quang Minh thánh giáo căn cứ số 9. Đây dù sao cũng là tà giáo, không phải chuyện gì đáng mừng, sao có thể tuyên dương trắng trợn được chứ? Mà thời gian và phương thức Phương Nhiễm Nhiễm tìm đến cũng rất đột ngột, để hắn không biết phải xử lý như nào. Hắn là do dự hồi lâu, cuối cùng vì tín nhiệm Phương Nhiễm Nhiễm nên mới quyết định gặp mặt.
Phương Nhiễm Nhiễm suy nghĩ những lời này cũng rất có đạo lý, nếu đổi lại là nàng, nếu không hiểu vì sao lên đến giáo chủ tà giáo thì nhất định phải làm việc cẩn thận. Nàng đã hết giận, thay bằng vui mừng, cười tủm tỉm ngồi xuống bên cạnh Lâm Duệ uống nước trái cây:
- Ngươi hẳn phải biết mục đích ta tìm đến giáo phái các ngươi? Ta muốn nói thẳng luôn, ta muốn tranh cử ghế nghị viên quốc hội, ngươi có ủng hộ không?
Khi nàng tới đây vốn là tâm tình căng thẳng, nếu chỉ có quang minh tâm số 9, nàng tin với năng lực và thành ý của mình, chắc chắn có thể thuyết phục được đối phương.
Nhưng bỗng dưng có thêm một vị “chí cao giả”, nàng trước đó không hiểu gì về người này, không biết thân phận, bối cảnh, sở thích, nhu cầu của đối phương, nàng đã đoán mình sẽ gặp cản trở không nhỏ. Nàng không ngờ “chí cao giả” lại là Lâm Duệ vậy dễ nói chuyện rồi. Nàng biết Lâm Duệ chọn gặp nàng là đã chuẩn bị giúp đỡ nàng rồi nên tâm thần lập tức thả lỏng, áp lực mấy ngày này tan biến không ít.
- Ủng hộ, đương nhiên là ủng hộ học tỷ rồi. Nhưng giờ cách tuyển cử lại chỉ chừng ba, bốn tháng thôi. Thời gian sợ là không đủ, theo như số 9 tính toán, Quang Minh thánh giáo có thể lấy ra 16 triệu phiếu bầu, chưa chắc đã giúp ngươi trúng cử, ngươi phải biết nếu lúc đó ngươi không thành công, chúng ta sẽ trả giá lớn như nào.
Hắn mời Phương Nhiễm Nhiễm đến đây là để bàn luận, muốn xem thẻ đánh bạc trong tay nàng.
Phương Nhiễm Nhiễm lắc đầu nói:
- Thật ra không có chút nguy hại nào, ta có thể giúp các ngươi chuyển thành giáo phái hợp pháp trước khi bắt đầu tuyển cử.
Lâm Duệ không khỏi A! lên một tiếng, đầy nghi ngờ nhìn Phương Nhiễm Nhiễm. Số 9 lúc này cũng đang quan sát cuộc trò chuyện này từ xa cũng Ồ! Lên kinh ngạc.
- Ta đã nghiên cứu về giáo nghĩa phân bộ các ngươi, các ngươi không giống các phân bộ khác, không vi phạm luật chính phủ, không mê hoặc lừa gạt tín đồ, không phá hoại xã hội, thậm chí còn chính quy hơn cả các giáo phái hợp pháp.
Phương Nhiễm Nhiễm hút một ngụm nước trái cây rồi nói tiếp:
- Trên thực tế, phân bộ các ngươi cũng đã mất liên lạc với tổng bộ, vì sao giữ mãi cái tên Quang Minh thánh giáo không đổi? Sao không đổi thành Quang Minh vương giáo, hay là Quang Minh thần giáo? Nếu có thân phận hợp pháp, lực ảnh hưởng của các ngươi cũng lớn hơn.
Lâm Duệ híp mắt lại, cười nói:
- Ý kiến hay!
Đó quả là ý kiến hay, rất nhiều tín đồ trong Quang Minh thánh giáo vì lo lắng đây là tà giáo nên không dám công khai với người nhà.
Số 9 vụng trộm nhắn tin với hắn: Có thể a! Vừa rồi ta tính toán sơ bộ, nếu chúng ta có giấy phép hợp pháp, như vậy ít nhất có thêm 6 triệu tín đồ, là 5 triệu phiếu bầu nữa.
- Nhưng chỉ một nhà các ngươi đúng là không đủ. Vốn ông ngoại ta muốn ta chấn hưng khoa thực trang của trường đại học Minh Đức, tranh thủ phiếu bầu của sinh viên, lão sư, đồng học cũ trong trường nhưng giờ tuyển cử diễn ra trước 4 năm để kế hoạch này thất bại.
Phương Nhiễm Nhiễm khi nói chuyện thì vung tay lên, đưa văn kiện sang cho Lâm Duệ xem:
- Nhưng họa phúc tương liên, cùng rơi vào cảnh lúng túng còn có Đảng Xây Dựng Đô Thị, vì Tấn gia đang tranh đấu với Lệnh Hồ gia, nguồn tài chính trang cử của họ rơi vào cảnh thiếu thốn.
Thật ra Lệnh Hồ gia cũng thiếu tiền, Tấn gia vì chiến tranh mà túng quẫn thì Lệnh Hồ gia cũng không tốt hơn là bao. Đôi bên dị thể hành giả không ngừng đả kích lẫn nhau trong Thiên Cực tinh, Lệnh Hồ Minh Đức dù chiếm ưu thế chủ nhà nhưng Tấn gia nhờ lượng tài sản lớn ở căn cứ số 9, cuồn cuộn không ngừng chảy tiền đến.
Nhưng Phương Nhiễm Nhiễm biết người trước mặt mình cũng là đại gia nhiều tiền. Chính nàng cũng có một lượng tiền lớn, cùng Lâm Duệ hợp sức có thể thay thế một nửa tập đoàn Tấn Hào.
Lâm Duệ nhìn tư liệu rồi nói:
- Ngươi muốn tiếp thu Đảng Xây Dựng Đô Thị sao? Có thể thành công không?
-Trên phương diện chính trị, ta tự tin không thể bại. Ta đã tiếp xúc với các chính khách trong đảng đó, chỉ cần cung cấp tiền cho họ tái tranh cử và chút lợi ích cá nhân, bọn họ sẵn sàng gia nhập đảng của chúng ta, nếu thêm 20 triệu phiếu bầu của Quang Minh thánh giáo nữa, họ chắc chắn sẽ động tâm.
Ánh mắt Phương Nhiễm Nhiễm đầy chờ mong nhìn Lâm Duệ:
- Cử tri cơ sở của họ vốn không tệ, vô cùng vững chắc, nếu như có đủ tiền tài, tổng hợp lại sẽ có khoảng 60 triệu phiếu bầu. Đến lúc đó chúng ta không chỉ thu được một đến hai ghế nghị viên quốc hội, còn cầm đến 15% ghế trong căn cứ số 9, đủ để các đảng lớn mở điều kiện chiêu an hậu hĩnh, có muốn cá cược cùng ta không?
Lâm Duệ thầm nghĩ dù sao cũng là làm ăn không lỗ vốn, sao không dám cá chứ?
So với Phương Nhiễm Nhiễm, Lâm Duệ còn lạc quan hơn, Đảng Xây Dựng Đô Thị này chắc chắn sẽ thu được, tài nguyên từ trường đại học Minh Đức cũng vậy. Lâm Duệ đã tra lịch thi đấu võ đạo xã đoàn, trước tuyển cử hẳn là lúc bắt đầu thi đấu top 32. Thời gian tuyển cử sẽ kéo dài hai tháng, khi đó mấy triệu đồng học trong trường sẽ vô cùng nhiệt tình.
Thần sắc Phương Nhiễm Nhiễm khẽ động, nhìn kỹ gương mặt Lâm Duệ:
- Thật ra Tiểu Duệ ngươi cũng có thể thử một lần, thời đại ngày nay giải trí đến chết, chỉ với gương mặt của ngươi cũng đáng 20 triệu phiếu bầu rồi.
Nếu có 3 ghế nghị viên quốc hội thì đủ để nàng có 1 suất trong ủy ban an toàn quốc thổ hoặc là ủy ban dự toán.
Lâm Duệ nghe vậy thì khẽ nở nụ cười, cảm giác lời của Phương Nhiễm Nhiễm không đáng tin. Fan hâm mộ của hắn đồng ý mua đồ cho hắn nhưng sẽ không bầu phiếu của mình cho hắn. Cùng là mười tám, mười chín tuổi nhưng Phương Nhiễm Nhiễm xuất thân thế gia còn Lâm Duệ không có chút cơ sở nào. Hai mươi triệu phiếu bầu sao, là nằm mơ giữa ban ngày!
Nhưng hắn cũng có thể thử một lần, đến lúc đó cứ báo danh, toàn bộ hành trình không chi tiền, không tham gia các hoạt động vận động tranh cử, đến lúc đó được bao nhiêu phiếu cũng được. Cho dù hắn không lên được thì cũng có thể giảm số phiếu của những bên khác.
Lâm Duệ khẽ lắc đầu rồi thảo luận chi tiết với Phương Nhiễm Nhiễm. Hắn thật ra có chuyện muốn nhờ nàng, chủ yếu là vì ba công ty ví da, hắn muốn nhờ nàng đấu giá mua lại, sau đó chuyển tay mấy lần rồi quay về hắn.
Lâm Duệ ban đầu là được tổng soái thứ hai chiêu mộ đặc biệt vào Cục An Ninh, thêm vào hắn không phải đặc công của Cục An Ninh bồi dưỡng cho nên theo điều khoản miễn nhiễm, hắn được quyền kinh doanh, điều kiện tiên quyết là không được lợi dụng chức vụ mưu lợi. Chuyện lần này rõ ràng là hắn làm trái quy tắc nên phải chuyển tay mấy lần trước đã. Phương Nhiễm Nhiễm là người có thế lực, lại có tài nguyên của ông ngoại nên có thể làm được dễ dàng.
Đôi bên bàn luận đến nửa đêm mới xong, Phương Nhiễm Nhiễm tâm tình vui vẻ, ngồi siêu xe Lạc Thần 888 về nhà.
Lâm Duệ thì lên xe Thần Dực 520 của Phương Nhiễm Nhiễm cho mình. Vương Thiên Vũ ngồi ở vị trí lái chính, không chút biến sắc hỏi:
- Boss, chúng ta nên đi đâu tiếp, trở về đại học Minh Đức sao?
Trong lòng hắn thầm cảm thán, đường đường cấp 8 vượt hoàng, nguyên soái hai sao dự bị, vậy mà giờ thành tài xế…
- Chiếc siêu xe này quay về trường đại học, chúng ta thì không.
Lâm Duệ sau khi nói xong thì lấy ra hai cái túi được chuẩn bị từ trước, ném một cái cho Vương Thiên Vũ nói:
- Gần đây mức độ giới nghiêm của căn cứ số 9 đã hạ xuống, lực chú ý của truyền thông cũng dời đi nên giờ là lúc làm nhiệm vụ hắc.
Vương Thiên Vũ nghe vậy thì kinh ngạc:
- Nhiệm vụ hắc?
Đúng là mức độ giới nghiêm trong căn cứ số 9 giảm xuống, trước đó mỗi con phố đều có hai đến ba xe cảnh sát thường trú, giờ thì không có nhưng điều này liên quan gì đến họ chứ?
Vương Thiên Vũ sau đó thấy Lâm Duệ mặc chiến giáp vào, khẽ hát bài “ta là tảo biển nhỏ”. Hắn ban đầu còn không kịp phản ứng, sau một lúc lâu mới hiểu ra, lúc đó tay lái của hắn lệch hẳn đi, nếu như không nhờ AI của xe kịp thời tham gia thì xe của họ đã đâm phải cao ốc bên cạnh rồi.
Vương Thiên Vũ thầm nghĩ trong lòng: “Má nó nữa, boss lại là sát thủ nhạc thiếu nhi!”
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 100 |