Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

mục đích

Phiên bản Dịch · 1967 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Đàn Nguyệt Tiên Tử Lý Nguyệt Hoa cũng đang quan sát trực tiếp. Lúc này nàng đang trên du thuyền bay trên mặt biển, là phi thuyền tốc độ á quang mua 23 tỷ đồng Liên Bang.

Kể từ khi bị Giám Thiên Thần Nhãn đánh dấu, Lý Nguyệt Hoa không dám tiến vào đại lục, chỉ dám sinh hoạt ở ven bờ và trên biển, thậm chí không dám ở lại đâu lâu quá nửa phút. Nhưng dù cho như vậy, trong mấy tháng chạy trốn này, nàng vẫn nhiều lần rơi vào nguy hiểm tính mạng.

Sau khi bị Giám Thiên Thần Nhãn đánh dấu, không chỉ bên Đại Tống mà cả năm châu, tất cả võ giả cấp 6 đều có thể cảm ứng được. Khó giải quyết nhất là Thần Nhãn Ty, cao thủ cấp 9 của họ hoặc là độn pháp cao cường, hoặc là nắm giữ pháp khí phi hành tốc độ cao, bọn họ còn có đồ vật chuyên môn, từ xa mấy chục dặm đã biết vị trí của nàng. Đáng bực là, Thần Nhãn Ty còn trả giá cao thuê dong binh thiên ma, những kẻ này với đủ loại trang thiết bị cao truy sát đồng loại của mình.

Phi thuyền tốc độ á quang này của Lý Nguyệt Hoa nói là á quang chứ thực chất chỉ là 120 mã lực nên gần đây bị đuổi giết thê thảm. Mấu chốt nhất là Lý Nguyệt Hoa bị mất tài sản khổ tâm kinh doanh ở Liên Bang, một số người đoán được nàng cách cái chết không xa, không thể thoát được truy đuổi, hiểu nàng không dám trở về bản thể thời gian dài nên dùng đủ mọi cách xâm chiếm khối tài sản 180 tỷ của nàng.

Nếu không phải nàng nghe lời khuyên của thái điểu số 1, sớm giấu đi bản thể và người nhà thì sợ là bản thể của nàng đã bị giết rồi. Giống như một vị dị thể hành giả tiền bối từng giáo huấn, dị thể hành giả phải đề phòng nhất lại là đồng loại!

Lý Nguyệt Hoa trong lòng vô cùng tức giận, thậm chí càng ngày càng tăng, đã quyết định làm theo lời thái điểu số 1, nương nhờ vào chỉ huy sứ Thứ Gian Cục Đại Tông, để Đại Tống bỏ lệnh truy nã nàng. Không có ai thích làm “nhân gian” cả nhưng nàng đã đã đến biên giới chịu đựng, trong tay nàng chỉ còn 98 tỷ tiền mặt, còn phải nuôi bản thể và dị thể, còn có người nhà nữa, chẳng mấy chốc miệng ăn núi lở.

Thái điểu số 1 rất có thể là tổng soái thứ nhất của Liên Bang, Lý Hàng Long, điều này nghĩa là tương lai nàng còn có cơ hội tẩy thoát tội danh.

Nhưng Lý Nguyệt Hoa muốn hiểu hơn về chủ nhân tương lai đã. Nàng thông qua đủ loại con đường thu thập tình báo về Lâm Hạo, hôm nay cố ý chạy sâu vào biển chính là vì để có thêm thời gian xem truyền hình trực tiếp về lần gặp mặt giữa tổng thống và Đại Tống, xem thêm về chỉ huy sứ Lâm Hạo.

Quả nhiên không để nàng thất vọng, khi camera chiếu về hướng Lâm Hạo, nàng có thể trông rõ vị chỉ huy sứ này trước mặt, 360 độ không góc chết. Nàng còn thấy được dòng bình luận của khán giả liên tục xuất hiện.

“Đây là Lâm Hạo sao? Đẹp trai thật!”

“Người Thiên Cực tinh đẹp trai như vậy sao?”

“Thật đẹp trai! Vóc người hấp dẫn, ăn mặc đẹp đẽ, trong mặc mãng bào, ngoài khoác giáp vàng, đẹp như trong tranh vẽ vậy.”

“Ta xem tin tức nói người này rất lợi hại, mười chín tuổi đã là Trấn Quốc Hầu của Đại Tống, đô chủ tế tam phẩm, chỉ huy sứ Thứ Gian Cục.”

“Đáng giận a, vì sao không phải dị thể hành giả chúng ta chứ?”

“Đứa đần! Ngươi nếu là dị thể hành giả chạy đến trước mặt hắn thì sẽ bị hắn ăn tươi nuốt sống, hành hạ người không ra người, quỷ không ra quỷ, cho nên chúng ta đứng xa nhìn xem là tốt rồi.”

Lý Nguyệt Hoa nhíu chặt lông mày, nàng mở rộng danh sách khán giả, tiến vào một nhóm nhỏ tiêu đề “thảo luật về tình hình chính trị hiện tại”. Trong nhóm nhỏ này cũng đang thảo luận tưng bừng, nhưng giá trị tin tức hơn nhiều bên ngoài.

“Ta cảm thấy Đại Tống tiếp đãi không tệ lắm, phó hoàng và thái tử đón tiếp a.”

“Lâm Hạo tính gì là thái tử chứ? Đó là các ngươi gọi, mà người này còn thuộc về phái cường ngạnh, đối xử hung ác với dị thể hành giả a.”

“Hắn không phải thái tử nhưng quyền thế còn hơn cả thái tử, hiện giờ là người được Thần Cung và Đông Vực Sâu tín nhiệm nhất.”

“Đông Vực Sâu để vị này đứng ra chủ trì đàm phán, kỳ thật đã đưa ra thái độ là sẵn sàng đàm phán nhưng vẫn dùng Lâm Hạo để dọa chúng ta.”

“Quá là sỉ nhục, nhân loại chúng ta đã chiếm lĩnh hơn ngàn hành tinh, lãnh địa trải rộng mấy văn năm ánh sáng, tổng thống lại phải đến Thiên Cực tinh cầu hòa với thổ dân a.”

“Đứa đần, ở phương diện tiến hóa sinh mệnh, họ dẫn trước chúng ta rất nhiều.”

Lý Nguyệt Hoa lúc này nhận được tin nhắn của “Tuyết Dạ Băng Vương” Hầu Ngọc Đình. Hai người cùng bị Đại Tống truy nã, cùng bị Giám Thiên Thần Nhãn đánh dấu, cho nên hiện tại là cùng nhìn nhau, bị ép hợp tác mấy lần để thoát khỏi Thần Nhãn Ty truy kích. Nhưng Lý Nguyệt Hoa tín nhiệm người này có hạn, bọn họ đúng là từng hợp tác nhưng cũng từng bán đứng lẫn nhau nhiều lần, chỉ là dù sao cũng cùng hoàn cảnh, Lý Nguyệt Hoa cũng không xóa bạn tốt.

Tuyết Dạ Băng Vương (Hầu Ngọc Đình): Đàn Nguyệt, ngươi định nương nhờ Lâm Hạo thật sao?

Đàn Nguyệt Tiên Tử (Lý Nguyệt Hoa): Ta đang do dự, nhưng không nương nhờ Lâm Hạo thì ngươi có sự lựa chọn nào khác không?

Tuyết Dạ Băng Vương (Hầu Ngọc Đình): Trường Sinh Hội cũng mời chào ta, vấn đề là ta không tin được họ, phong cách hành động của họ quá rõ ràng. Ít nhất Đại Tống là chiêu an chúng ta, không tá ma giết lừa, qua cầu rút ván. Lâm Hạo này quả thật tiền đồ rộng mở, chúng ta theo hắn cũng không tính là thua thiệt nhưng ta vẫn không vượt qua được bước kia, ta không muốn làm nhân gian.

Lý Nguyệt Hoa không khỏi yên lặng, hồi lâu mới nhắn lại.

Đàn Nguyệt Tiên Tử (Lý Nguyệt Hoa): Ta cũng giống vậy, nhưng thái điểu số 1 nói đúng, giờ Lâm Hạo đang thiếu cao thủ, giờ chúng ta tới là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, nếu chậm một chút, sợ là người ta cũng không để ý đến chúng ta.

Tuyết Dạ Băng Vương (Hầu Ngọc Đình): Ta đang nghĩ biện pháp kiểm chứng thân phận của thái điểu số 1, mấy ngày nữa sẽ có kết quả, nếu quả thật là Lý Hàng Long hoặc có liên quan đến Cục An Ninh thì nương nhờ vào Lâm Hạo là lựa chọn tốt nhất.

Lý Nguyệt Hoa tinh thần hơi rung động, nếu có thể biết được thân phận của thái điểu số 1 thì không thể tốt hơn.

......

Lúc này ở trước Hội Thần Pha, đang diễn ra một nghi lễ rườm rà. Tổng thống Liên Bang được xem như thiên tử hoàng đế của vực ngoại thiên ma, nên đương nhiên nghi lễ phải long trọng. Bắn pháo, thổi hào, hợp tấu cổ nhạc, lễ quan tiến lên đọc diễn văn chào đón, sau đó là vực ngoại thiên ma dâng lên cống phẩm, lễ tiết nên có đều có. Cuối cùng là thần sứ thứ hai gặp mặt tổng thống.

Tổng thống lên tiếng trước:

- Thần sứ thứ hai tiên sinh, ta đại biểu nhân loại Địa Cầu Liên Bang, chân thành mong ước hòa hảo với Thần và tất cả mọi người của quý quốc, rất mong đôi bên có thể ở chung hòa bình, thành lập ngoại giao.

Thần sứ thứ hai không chút biến sắc trả lời:

- Thiên ma hoàng, ta chỉ phụng lệnh Thần đến đây tiếp đãi bệ hạ và thần tử của ngài, còn về có thể hòa bình hay không thì còn phải xem lựa chọn của các ngươi!

Ánh mắt của tổng thống không khỏi hơi lóe lên. Ngay khi hắn định nói tiếp, thần sứ thứ hai đưa tay chỉ về phía trước nói:

- Xin mời cùng ta vào cung, Hồng Lư Tự đã bố trí chỗ ở cho ngài và sứ đoàn ở cung điện này.

Hắn chỉ chịu trách nhiệm tiếp đón, không chịu trách nhiệm đàm phán. Ở tầng thứ của bọn họ, cũng không dễ đàm phán, cò kè mặc cả, tranh luận lý lẽ, đối chọi võ mồm, thậm chí là dùng võ lực đánh nhau… quá mất mặt. Cho nên việc đàm phán phải để cấp dưới đứng ra xử lý.

Như lúc trước, Lạc Vọng Thư tiếp đón mấy vị thần sứ dị quốc, còn từng so tài một lượt. Tổng thống Liên Bang là thiên ma hoàng, đứng đầu tất cả thiên ma, trọng lượng nặng hơn nhiều nên không thể tiếp đãi như cách Lạc Vọng Thư tiếp đãi được.

Lâm Duệ đang định đi theo thần sứ thứ hai vào Thần Lâm Cung thì hắn chợt nghe thấy phụ tá trưởng của tổng thống nói:

- Xin Lâm đại nhân dừng bước!

Vị phụ tá trưởng này gọi lại Lâm Hạo, rồi hơi khom người, mô phỏng lễ tiết của Thiên Cực tinh:

- Xin tự giới thiệu, tại hạ là James Bled, là phụ tá trưởng của tổng thống, là trợ thủ thân tín nhất của tổng thống, xin được bàn với ngài về chuyện hòa đàm lần này, không biết đại nhân có thể bàn luận chút không?

Lâm Duệ lúc này quay đầu lại nhìn đối phương. Hắn đương nhiên biết phụ tá trưởng của tổng thống là nhân vật như nào, tương đương với đại ti thiên của Thần Cung, hoặc đại tổng quản của thiên tử, quyền vị ở giữa hai người này. Hắn thường xuyên xem TV thấy người này, lúc này thấy phụ tá trưởng của tổng thống một mực cung kính với mình thì trong lòng đầy quái lạ.

Lâm Duệ cũng đang muốn tiếp xúc cùng sứ đoàn Liên Bang nên đương nhiên không cự tuyệt, chắp tay đáp lễ nói:

- Có thể, nói chuyện ở dịch trạm bên đường lớn đi?

Bên đó bốn phía rộng rãi thoải mái, chỉ cần mở rộng cửa sổ thì sẽ không sợ bị hoài nghi, tình ngay lý gian.

Nhưng khi hai người vừa ngồi xuống, Lâm Duệ đã thấy phụ tá trưởng tổng thống đưa tay ra hiệu, đưa ra một đống lễ vật lớn với hắn. Gương mặt Lâm Duệ không khỏi tái lại, thầm nghĩ sứ đoàn Liên Bang coi hắn thành gì vậy? Hắn là loại người vì chút lợi lộc mà bán đứng Thần và bách tính sao? Sao có thể đơn giản như vậy chứ!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.