Quang Minh Thiên Tôn
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
- Hầu gia lòng mang bách tính, đúng là công đức vô lượng.
Phụ tá trưởng tổng thống nhíu mày nói tiếp:
- Liên Bang đương nhiên nguyện ý giúp đỡ ngài chút chuyện nhỏ này, nhưng vấn đề là chúng ta nên làm như nào để giúp 9 triệu bách tính hai quận này đây?
- Việc này với các ngươi cũng có chỗ tốt rất lớn.
Lâm Duệ khẽ nhếch môi, cười đầy thâm sâu:
- Ta nghe thuộc hạ báo cáo, phản loạn phía bắc Kinh Châu rất có thể liên quan đến Luyện Ngục, liên quan đến huyết tế. Các ngươi thu thập thêm chứng cứ về phương diện này giúp ta.
Phụ tá trưởng của tổng thống đã hiểu ý Lâm Hạo.
- Là Luyện Ngục sao?
Phụ tá trưởng tổng thống này thầm nghĩ đúng là Lâm Hạo, kế này quá tuyệt, một khi liên quan đến Luyện Ngục và huyết tế, Đại Tống nhất định sẽ đối xử thận trọng, không cho Luyện Ngục thực hiện được ý đồ. Việc này với Liên Bang cũng có chỗ tốt rất lớn. Vị này hơi suy ngẫm, chắp tay nói:
- Liên Bang giờ sẽ lập tức bắt tay điều tra. Xin hầu gia yên tâm, nhiều nhất ba ngày nữa sẽ có câu trả lời.
Trong lòng hắn thì thầm nghĩ làm sao để làm giả chứng cứ không chút sơ hở, vu tội cho Luyện Ngục đây. Dù chân tướng phía bắc Kinh Châu có như nào thì bọn họ cũng phải đưa ra câu trả lời như này.
Lâm Duệ thầm gật đầu, nghĩ vị phú tá trưởng này rất hiểu ý mình.
- Còn về Trường Sinh Hội và Tang Thiếu Thần, chưa hẳn đã phải giao cho Đại Tống xử lý, nhưng vực ngoại thiên ma các ngươi cần cho Thần và bách tính Đại Tống một câu trả lời thỏa mãn.
Hắn bưng chén trà lên khẽ thổi:
- Thần cảm thấy hứng thú với kỹ thuật thiên ma liên quan đến án khinh nhờn Thần. Đúng, ta nghe sư tôn nói, tối hôm xảy ra chuyện, Thần hỏi vô cùng kỹ càng về việc tại sao vực ngoại thiên ma giấu diếm được cảm ứng của Thần, còn để Thần Cung mang phòng thí nghiệm đó đi nghiên cứu, nói là nhất định phải phỏng chế thành công, ta nghĩ các ngươi hẳn là có thể cung cấp kỹ thuật liên quan đúng không?
Như này chưa đủ quái lạ, vấn đề là mấy năm trước Thần từng để người chế tạo một tòa cung điện có thể tuyệt đối ẩn giấu khí tức. Nhưng nghe nói Thần rất không hài lòng, xử tử toàn bộ công tượng phụ trách chế tạo cung điện này. Nhưng việc này hắn không thể nói ra được, chỉ có thể để Liên Bang tự mình thăm dò.
Phụ tá trưởng càng thêm chăm chú, ánh mắt vui mừng hơn. Tin tình báo này của Lâm Hạo quá giá trị! Vô cùng giá trị! Đông Vực Sâu cảm thấy hứng thú với dụng cụ che giấu khí tức. Quan trọng nhất là tại sao Đông Vực Sâu lại hứng thú với những dụng cụ này? Hắn gần như đã là mạnh nhất thiên địa này, thần lực vô tận, là Thần trong thần thoại truyền thuyết nhân loại rồi mà.
Hắn còn định hỏi thêm nhưng nhìn thấy Lâm Hạo bưng lên chén trà, theo tập tục Thiên Cực tinh, đây có nghĩa bưng trà tiễn khách.
Phụ tá trưởng chỉ có thể đầy bất đắc dĩ chắp tay cáo từ rời đi.
Lâm Duệ đợi đến khi phụ tá trưởng xuống xe bay thì nhìn về phía Thiên Hương Thần Sứ, khẽ nhíu mày.
Thiên Hương Thần Sứ thì nhìn trừng trừng lại Lâm Hạo. Dù cho Lâm Hạo này muốn giúp 9 triệu bách tính hai quận làm nàng sinh lòng cảm kích nhưng đối phương vẫn là cẩu quan! Đáng tiếc nàng không thể nói được gì, trong miệng nàng đang ngậm tĩnh âm cầu.
Lâm Duệ vô cùng nhức đầu xoa thái dương, thầm nghĩ nữ nhân này nào phải lễ vật gì chứ, là củ khoai lang bỏng tay thì đúng hơn. Đây là cấp 9 vượt hoàng đấy! Dù cho trong hàng ngũ cấp 9 vượt hoàng, vị này hơi yếu chút, tu vi mới là cấp 9 sơ kỳ nhưng cũng đã sánh ngang với thần sứ dự bị rồi. Hắn vô cùng kiêng kị nữ nhân này, rất sợ nàng đột nhiên thoát được vây khốn, một kiếm làm thịt mình. Nhưng hắn vẫn hơi chần chừ, quyết định hỏi một chút xem. Hắn đưa tay ra, lấy đi tĩnh âm cầu khỏi miệng Thiên Hương Thần Sứ.
Nhưng ngay khi ngón tay Lâm Duệ tiếp xúc với bờ môi Thiên Hương Thần Sứ, thân thể mềm mại của vị thần sứ này bỗng run lên mãnh liệt. Lâm Duệ không khỏi sững sờ nhìn nàng, chỉ là lấy quả cầu ra mà thôi, cô nàng này làm gì mà phản ứng mạnh vậy?
Tâm tình Thiên Hương Thần Sứ lúc này vô cùng chấn động, rung động! Là lửa thanh tịnh! Nàng cảm thấy lửa thanh tịnh trong thân thể thiếu niên này! Còn có thánh lôi kiếp hỏa nữa, trong cơ thể của đối phương không chỉ có bản con của thánh lôi kiếp hỏa mà Hoàng Lôi Thánh Thể của đối phương cũng sắp hoàn thành! Người trước mắt nàng chính là quang minh thánh tử mà giáo phái vẫn tìm kiếm lâu nay!
Ngoài ra, Thiên Hương Thần Sứ còn cảm ứng được một nguyên lực quang minh làm toàn thân nàng run rẩy, lực lượng này rất ít nhưng vô cùng mạnh mẽ, tinh thuần, tinh thuần đến mức để nguyên khí của nàng uể oải, như chuột gặp mèo, từ sâu trong tâm linh sinh ra ý niệm muốn thần phục sùng bái. Lâm Hạo này rất có thể là Thần mà Quang Minh thánh giáo chờ đã lâu! Trong tiên đoán, Quang Minh Thiên Tôn sẽ xuất hiện, dùng quang minh thánh lôi bổ ra hắc ám, dùng kiếp hỏa ngập trời tẩy đi dơ bẩn thế gian! Đây mới là Minh Vương thật sự!
Nhưng Thiên Hương Thần Sứ rất nhanh đè lại cảm xúc kích động, trên mặt không chút biến sắc. Nàng biết vị này tuy có tâm từ bi lo lắng cho bách tính thật nhưng cũng là hạng người độc ác, sẵn sàng giết người diệt khẩu. Người này từ khi làm chỉ huy sứ Thứ Gian Cục đến giờ, dưới đao chém giết không biết bao nhiêu người, danh xưng Diêm Vương Đao tuyệt không phải đùa bỡn. Nếu để Lâm Hạo biết nàng biết đối phương có lửa thanh tịnh, có thể là Minh Vương mà thánh giáo chờ mong thì việc đầu tiên vị này làm không phải là nhận chức Minh Vương mà là trực tiếp chặt đầu nàng, triệt để bịt miệng nàng.
Lâm Duệ bỏ ra tĩnh âm cầu rồi hỏi:
- Minh Vương giờ ở đâu? Mảnh thần bi ở đâu, các ngươi bố trí bao nhiêu người ở Lạc Kinh?
Thiên Hương Thần Sứ chỉ lẳng lặng nhìn hắn, nhắm mắt lại hát lên:
- Thánh lôi diệu diệu, thánh quang sáng tỏ, chiếu rọi thế nhân, gian nan khổ cực thật nhiều, thế sự thăng trầm, ma bụi nhiễm tâm, thiên tai bách nan, bách bệnh cận kề nên sống có gì vui, chết có gì khổ?
- Thánh lôi sáng tỏ, chiếu toàn thân ta, giúp tâm trong sáng, minh tính bản ngã, vì thiên trừ ác, hỉ nhạc sầu bi về với bụi đất.
Lâm Duệ thầm nghĩ quả nhiên, loại cao tầng trong giáo phái tín niệm đều vô cùng kiên định, khó mà hỏi ra tin tức hữu dụng. Dù hắn có tiêm thuốc nói thật cho nàng thì cũng có tác dụng rất nhỏ. Nhưng không sao, cứ tạm thời nộp nàng ta lên cấp trên là đủ. Hắn đã tóm được một vị thần sứ của Quang Minh thánh giáo, nộp lên trên, triều đình không ai có thể nói hắn không nỗ lực được.
Lâm Duệ nhét lại tĩnh âm cầu vào miệng đối phương:
- Bệnh thần kinh, để ba người Vương Mai Tuyết, Nghê Nam Thúy và Khương Thi vào, mang nữ nhân này đến Thần Ngục Ty, để cai ngục khảo vấn, mau làm nàng ta mở miệng. À, bảo cả Lý đại tướng quân phái người hộ tống nữa.
Vương Mai Tuyết, Nghê Nam Thúy và Khương Thi là tên ba long vệ cấp 7 dưới trướng hắn. Lâm Duệ cũng không sợ nữ nhân này nói ra ngoài cuộc nói chuyện giữa hắn và phụ tá trưởng của tổng thống vừa rồi. Đầu tiên là thần sứ ma giáo đặt điều hãm hại, lại không có chứng cứ, sao có thể tin chứ? Hai là hắn và phụ tá trưởng nói chuyện rất cẩn thận, dù có chứng cứ, Lâm Duệ cũng không lộ chút sơ hở nào.
Ngay khi mấy vị long vệ dẫn Thiên Hương Thần Sứ rời đi, thần sắc Lâm Duệ hơi quái lạ. Hắn phát hiện vị phụ tá trưởng “để quên” hộp chứa hạt giống kim cương chiến long trên chỗ ngồi.
Lâm Duệ thấy vậy thì đầy bất đắc dĩ cầm lên, đầy cảm thán nói:
- Hộp này giá trị cả ngàn vàng, làm tổn hại trong sạch của ta. Vị phụ tá trưởng này thật là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nhưng ta cảm thấy người này cũng có tâm yêu dân, hắn thật sự muốn tránh chiến tranh xảy ra. Phiền phức là nếu ta không thu thứ này, đám vực ngoại thiên ma quá nửa không yên lòng.
Thượng Quan Thiên Di nghe vậy thì ánh mắt hơi run, đầy khâm phục chắp tay nói:
- Đại nhân âu lo vì dân, vì việc hòa đàm đôi bên, tính mạng của 9 triệu bách tính, ngài không ngại miễn cưỡng nhận a.
Nàng đã đi theo Lâm Duệ một thời gian, cảm giác Cơ Tuyết Oánh nói không sai. Lâm Duệ tuy là vực ngoại thiên ma, nhưng còn bảo vệ bách tính Đại Tống hơn nhiều quan lớn trong triều. Rất nhiều quan lớn trong triều tuy là đồng tộc thật nhưng bóc lột bách tính đến tận xương tủy, như là ác quỷ!
Lâm Duệ làm xong thủ tục tâm lý, thu lấy hộp hạt giống kim cương chiến long vào tay áo. Hắn thầm nghĩ đây không thể coi là nhận hối lộ được. Lý Hàng Long nói nhiệm vụ lần này tương đương với 5 lần X+, đến lúc đó mình nhắn cho đối phương, tính cả hộp lễ vật này của Liên Bang vào phần thưởng đi, về sau trừ bớt phần thưởng đi là được. Nhận hối lộ là việc không tốt, nhất định phải cẩn thận ứng phó! Cần biết là người đều có một lằn ranh, nếu bị đột phá lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba… cho đến khi không còn giới hạn.
- Chúng ta cũng trở về thôi!
Lâm Duệ quay đầu nhìn hướng Lạc Kinh, hắn giờ phải về nhanh chút, chuẩn bị lên cấp 6 – Hóa Long thôi. Vị phụ tá trưởng đưa lễ vật thật sự rất hợp khẩu vị của hắn, giờ tình hình Lạc Kinh hiểm ác, hắn phải mau chóng lên cấp 6 – Hóa Long thì mới đứng vững trước thế cuộc được.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 63 |