Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chết

Phiên bản Dịch · 1660 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Ầm! Long trảo to lớn đập vào trong làm nát bấy toàn bộ căn phòng, lớp tường dày bị cào thành bột mịn. Nhưng con chiến long mạnh mẽ này lại không thể bắt được Lệnh Hồ Minh Đức, vì ông đã ẩn vào trong thế giới gương, theo mảnh thủy tinh nát vụn bay ra bốn phía.

Bóng hình Dương Lăng Tiêu cũng xuất hiện ở bên ngoài tòa nhà cao ốc, sững sờ nhìn về phía thi thể của Vương Khải Minh và đông đảo mảnh kính vụn bay khắp nơi. Hai mắt hắn đỏ thẫm, thần sắc đầy đau thương bi phẫn, tròng mắt như muốn nứt ra. Hắn gầm lên một tiếng điên cuồng, tràn đầy tức giận:

- Ngươi đừng hòng đi được!

Chớp mắt này, toàn bộ vất chất có thể phản quang trong 10km quanh đó đều bị đánh thành bụi mịn! Bao gồm cả ánh mắt của hơn trăm nghìn người xung quanh, toàn bộ đều bị đánh vỡ, làm vô số người kêu lên thảm thiết, quỳ rạp xuống đất.

Nhưng như vậy vẫn không đủ ngăn Lệnh Hồ Minh Đức rời đi, vị Thiên Hồ này và thiên kính ma trong nháy mắt biến mất không có chút khí tức. Thanh âm của Thiên Hồ khoan thai vang lên:

- Ta sẽ không đi! Ta đã nói rồi, hôm nay chúng ta sẽ quyết chiến sinh tử!

- Vậy thì đến đây đi!

Dương Lăng Tiêu thét lên điên cuồng, hắn và chiến long của mình lao nhanh về phía đông, nơi phát ra âm thanh:

- Ngươi không phải muốn quyết sinh tử sao? Vậy thì quay lại đánh với ta một trận, Dương mỗ phụng bồi đến cùng!

Ở sâu trong mắt Dương Lăng Tiêu là một tia kinh ngạc vì đến giờ hắn vẫn chưa thể khóa chặt hành tung Thiên Hồ, chỉ mơ hồ nhận biết được phương hướng của đối phương. Lúc này xung quanh họ bị tia sáng mãnh liệt quấy nhiễu, cũng quấy nhiễu cả thần thức cảm ứng. Điều làm Dương Lăng Tiêu kiêng kị là ở quanh đây còn có hai cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ.

Đó hẳn là chiến long của Lệnh Hồ Minh Đức và thiên kính ma, chúng đang âm thầm ẩn nấp, một mực quan sát hắn, tìm kiếm cơ hội ra tay! Đây là lý do vì sao hắn đến chậm mấy chục giây. Hắn phải đề phòng hai con chiến long này, giống như là phải hành động cẩn thận dưới súng ngắm của người khác vậy.

Tề Thiên Quyền ở phía sau thì da đầu tê dại:

- Dương đổng cẩn thận, Lệnh Hồ Minh Đức có thể đã lên cấp!

Vị dị thể hành giả đời thứ nhất, tích lũy lâu dài này giờ đã đột phá cấp 9, rất có thể là cấp 9 bậc đế! Điều này ý nghĩa Lệnh Hồ Minh Đức giờ sánh ngang với thần sứ ở Thiên Cực tinh!

Người này đã tu luyện đến giờ là 750 năm, thiên phú mạnh mẽ, tích lũy thâm hậu, ở 200 năm trước, đã được hiệp hội võ đạo chấm điểm 8SSS+ rồi! Giờ Lệnh Hồ Minh Đức đã tăng cấp, rất có thể là 9SSS, hoặc thậm chí là 9SSS+!

Còn về thiên kính ma kia, cũng là theo Lệnh Hồ Minh Đức từ những ngày đầu, không đơn giản chút nào.

Dương Lăng Tiêu có thể phi hành tốc độ cao dưới cái nhìn chăm chú của một con chiến long 9SSS và một con 8SSS nhưng Tề Thiên Quyền không thể không thận trọng từng bước, mỗi lần dịch chuyển đều phải để ý.

Đó cũng là vì chiến long của Tề Thiên Quyền không ở cạnh hắn, chiến long của hắn đang đến đây nhưng còn cần một thời gian nữa.

Chỉ là Tề Thiên Quyền cảm giác lần này phiền phức lớn rồi, bọn họ đánh giá thấp lực lượng Lệnh Hồ Minh Đức, cũng đánh giá thấp cái giá phải trả của họ cho trận chiến này.

Dương Lăng Tiêu thì mặc kệ, vẫn tiếp tục dùng toàn lực truy đuổi! Sao hắn có thể không biết Lệnh Hồ Minh Đức đã lên cấp chứ? Hắn một mực chống lại võ ý của hai con chiến long khóa chặt mà. Từ khi hắn lao ra khỏi Tử Tiêu Cung, võ ý của đôi bên đã va chạm, lúc đó hắn đã biết rồi! Lệnh Hồ Minh Đức rất có thể là cấp 9 bậc đế, Liên Bang lại có thêm một vị thực trang võ giả sánh ngang với thần sứ!

Lúc này, Dương Lăng Tiêu chợt giật mình hiểu ra:

- Phương hướng này, mục tiêu của ngươi là “Xích Huyết Kiếm” Sardidas!

Xích Huyết Kiếm Sardidas là một thành viên trong liên minh dược, là minh hữu của Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền. Đó là một vị cấp 9 vượt hoàng, tổng hợp chiến lực đến gần chuẩn nghị viên vinh dự quốc hội. (Chú thích: từ chuẩn là đến gần nhưng chưa đạt đến)

Lệnh Hồ Minh Đức lại lên tiếng, thanh âm đầy ung dung:

- Đoán đúng! Nhưng hắn đã chết!

Lúc này ở cách 17 dặm, Xích Huyết Kiếm Sardidas đang mặc chiến giáp, lơ lửng trên không vô cùng kinh ngạc nhìn Lệnh Hồ Minh Đức đi ra từ một mảnh kính vỡ.

Phốc!

Theo Lệnh Hồ Minh Đức rút kiếm, ánh kiếm lóe lên như ánh ban mai che kín trời đất, lấp đầy tầm nhìn của Sardidas.

Sardidas nỗ lực chống cự lại, trên đường đến đây, hắn đã súc thế tụ bí chiêu từ trước, nhưng vào lúc này, một ánh sáng lấp lánh lóe lên từ tấm gương bạc trên người Lệnh Hồ Minh Đức.

Sardidas phát hiện tất cả sức mạnh của mình đánh ra đều bị phản xạ lại, làm chiêu kiếm của hắn nhiễu loạn, biến hình. Mi tâm của hắn xuất hiện một vết tơ máu, hắn và chiến giáp của hắn nhanh chóng bị Lệnh Hồ Minh Đức chẻ đôi!

“Sao có thể như vậy được chứ?” Vị Xích Huyết Kiếm này nỗ lực ngưng tụ thần thức, muốn duy trì nguyên thần và ý niệm bản thân. Hắn hoàn toàn không thể tin được, chính mình lại rơi vào tình cảnh này.

Sardidas là cảm ứng được dĩ thái nguyên tố ba động mãnh liệt ở phía tập đoàn Thái Nhất nên không chút do dự tiến đến tiếp viện ngay nhưng hắn không ngờ mình lại bị Lệnh Hồ Minh Đức chém chết trên đường như này! Độn pháp của thiên kính ma quá thần kỳ, giúp Lệnh Hồ Minh Đức đột ngột xuất hiện cạnh hắn, một kiếm kia cũng quá mạnh làm hắn không thể chống cự.

- Cấp 9 bậc đế!

Sardidas khô khốc nói những lời cuối, thất khiếu hắn đã trào máu, ánh mắt chỉ còn lại tuyệt vọng. Ông lão kia giờ đã là cấp thần sứ, không, là thần sứ lâu năm, võ đạo vượt đế, huyết mạch bậc đế mới đúng!

Ầm!

Thân thể Sardidas không duy trì được nữa, toàn bộ nổ tung thành mưa máu.

Lệnh Hồ Minh Đức sau khi giết chết Sardidas thì nhanh chóng xuất hiện ngoài ba dặm, chỗ ông vừa đặt chân một lần nữa bị thiên tru đế long của Dương Lăng Tiêu vồ thành bột mịn.

Thân hình Lệnh Hồ Minh Đức nháy cái lại xuất hiện cách đó 20 dặm, lần này ông không bỏ chạy nữa mà trôi nổi trên không, đối mặt với Dương Lăng Tiêu. Bây giờ đông đảo minh hữu của Dương Lăng Tiêu đã tụ tập, vây xung quanh ông.

Lệnh Hồ Minh Đức tay xách kiếm, mỉm cười nhìn xung quanh:

- Hả? Chiến trận lớn thật đấy, đáng tiếc…

Ngoài Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền là nghị viên vinh dự quốc hội ra, ở đây còn có năm vị tổng hợp chiến lực đến cấp 9 bậc hoàng. Nhưng đáng tiếc, cả đám này không ai uy hiếp được tính mạng của ông.

Chỉ có Vương Khải Minh và Sardidas vừa bị ông giết là có huyết mạch hoặc võ đạo đặc thù, có thể khắc chế ông và Khâu Kính Thù thôi.

Thật ra còn có một người nữa, cũng có thể khắc chế Khâu Kính Thù, nhưng người đó sẽ do Lâm Duệ giải quyết!

Mấy vị cấp 9 sắc mặt âm trầm nhìn ông lão đứng giữa, Tề Thiên Quyền thì không quan tâm lắm, ánh mắt đầy kinh ngạc, khó hiểu nhìn về phía nam. Chỉ vì lúc này, căn cứ chế dược quan trọng nhất của hắn gửi báo động cho hắn, trợ thủ, chiến hữu thân mật nhất của hắn “Già Thiên Thần Quyền” Đậu Thiên đến giờ vẫn chưa nhắn tin cho hắn, như là bị mất kết nối vậy. Ở bên đó xảy ra chuyện gì vậy?

Dương Lăng Tiêu nhìn vào hư không, khóe mắt rách nứt, tràn ra máu tươi:

- Ngươi giết Vương Khải Minh!

Hắn gần như nói gằn từng chữ:

- Cuộc chiến hôm nay, ta với ngươi không chết không thôi!

Lệnh Hồ Minh Đức khẽ nhếch khóe môi, thần sắc khinh thường:

- Đúng như ta muốn!

Ngay khi hai người giao tranh võ ý mãnh và thần niệm mãnh liệt, từ nơi xa vang lên tiếng chửi rủa của Hoắc Bang Quốc:

- Lệnh Hồ Minh Đức! Dương Lăng Tiêu! Con mẹ nó nữa, các ngươi điên rồi à? Ta dm tổ tiên nhà các ngươi, má nó nữa, ai dám ra tay ở trong nội thành, ta sẽ không tiếc tất cả làm thịt kẻ đó.

Theo thanh âm gầm gừ này, thần niệm của Hoắc Bang Quốc đã chạm đến nơi này.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.