nội ứng
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Keng! Keng! Keng!
Tiên Vu Yên và Tạ Lâm Quốc chỉ giao tranh ba đòn ngắn ngủi! Tạ Lâm Quốc miệng mũi trào máu, thân thể như bị thiêu đốt, thiêu đến huyết dịch sôi trào. Đây là vì toàn bộ lực lượng quang, hỏa Tạ Lâm Quốc đánh ra đều bị Tiên Vu Yên và thiên kính ma phản xạ trở lại.
Thiên kính ma lúc này đã bám vào chiến giáp của Tiên Vu Yên. Hai nàng, một người điều khiển động năng phản xạ lại sức mạnh Tạ Lâm Quốc, một người điểu khiển mặt kính, phản xạ lại toàn bộ ánh sáng.
Lúc này, Lệnh Hồ Minh Đức cũng đi ra từ tấm kính mặt sau chiến giáp của Tiên Vu Yên. Vị này vừa xuất hiện là đánh ra ngay một bí chiêu đã súc thế 7 giây!
- KHÔNG!
Trong mắt Tạ Lâm Quốc tràn ngập tuyệt vọng. Hắn không muốn chết, hắn mới là cấp 9 bậc hoàng, chân linh ở trong màn trời sẽ bị ô nhiễm ý chí mất. Để hắn hoảng sợ là lúc này chỉ có Dương Lăng Tiêu và một vị cấp 9 bậc hoàng chạy đến giúp đỡ! Tề Thiên Quyền không biết vì sao lại chậm một bước.
- Tên chết tiệt! Ta đm nhà ngươi, Tề Thiên Quyền!
Hai mắt Tạ Lâm Quốc hoàn toàn đỏ đậm, hắn vốn đầy đủ khôn ngoan lão luyện, nếu không không thể với thân phận dị thể hành giả lứa thứ 13, dùng 120 năm đã kinh doanh ra được công ty Tạ Thị Y Liệu, giá thị trường 1000 tỷ đồng Liên Bang được.
Tạ Lâm Quốc không có chứng cứ nhưng có thể nhìn thấu nhân tâm. Hắn hiểu Tề Thiên Quyền muốn hắn chết, muốn thấy hắn chết! Ngươi muốn nuốt vào tài sản của ta sao? Nằm mơ đi! Tạ Lâm Quốc chỉ kịp nhắn tin cho vợ con mình rồi thấy một ánh sáng trắng ập đến.
Phốc! Toàn bộ thân thể và nguyên thần của Tạ Lâm Quốc đã bị Lệnh Hồ Minh Đức chém đôi!
Lúc này, nắm đấm của Dương Lăng Tiêu và đao quang của một vị võ tu cấp 9 bậc hoàng bị Tiên Vu Yên và chiến ma thiên kính long hợp lực đón đỡ!
Ầm! Ngực bụng chiến long của Tiên Vu Yên bị Dương Lăng Tiêu đấm cho thủng một lỗ lớn.
Dương Lăng Tiêu chuyên tu khái niệm: lôi đình, hủy diệt và phá hoại, võ đạo của hắn cũng thiên về hướng này.
Dù cho Tiên Vu Yên luyện võ đạo phong đến đỉnh cao, đã có thể thao túng động năng, lợi dụng cả thái dương phong trong tinh không thì cũng không thể hóa giải được đòn này, một đòn đã trọng thương. Đây là còn nhờ thiên kính ma Khâu Kính Thù giúp nàng phản xạ bớt 60% sức mạnh.
Nhưng lúc này, chiến long của Tiên Vu Yên đã không cần làm gì nữa. Nó chỉ cần dùng toàn lực bỏ chạy, không bị bắt giết lại là được.
Chỉ vì lúc này, Lệnh Hồ Minh Đức và thiên kính ma đã không cần nhờ độn pháp để chống lại đám người Dương Lăng Tiêu nữa. Sau khi giết chết Tạ Lâm Quốc, ông lão này chém ra từng mảng kiếm ảnh, như sóng triều trào dâng, gần như bao phủ kín lấy Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền.
Trong nhóm chiến đấu của Hoắc Bang Quốc, tiếng cảm thán bi thảm vang lên.
- Lại thêm một vị ngã xuống, là nguyên soái ba sao đấy! Truyền thông khéo phải nổ mất.
- Ông lão này cũng hung ác thật, ra tay không chút lưu tình, sao không tha mạng chứ?
- Đều là anh kiệt nhân loại, vì đâu nên nỗi này chứ?
- Ha ha, theo như thống kê, dị thể hành giả Liên Bang có đến một nửa là chết ở nội đấu chứ không phải chết trong Thiên Cực tinh.
- Bọn họ cũng là đáng đời, nhìn thấy người khác kiếm nhiều tiền nên nổi lòng tham, kết quả là đá vào tấm sắt!
- Ai có thể ngờ chứ? Lệnh Hồ Minh Đức rõ ràng sắp chết, bây giờ đột nhiên lên cấp, còn dùng huyết mạch bậc đế lên cấp nữa chứ!
- A, phụ tá của tổng thống Mã Thần Đan, đặc sứ của quốc hội Hackwood, tổng soái thứ nhất của Cục An Ninh – Lý Hàng Long, bộ trưởng bộ tài chính Balliolode cũng đến. Quả nhiên, giờ chỉ có hai vị nghị viên quốc hội lão thành, mới có thể trấn áp được cục diện.
Balliolode dùng tốc độ nhanh nhất, hóa thành ánh sáng trắng, bay đến trung tâm đôi bên:
- Các vị mau dừng tay! Lệnh Hồ nguyên soái, xin ngài hạ thủ lưu tình, tạm thời ngưng chiến. Chúng ta được tổng thống và quốc hội ủy thác đến đây, trao tặng chức nghị viên vinh dự quốc hội cho ngài, đồng thời chính phủ cũng muốn hai bên hòa giải. Các vị đều là anh kiệt Liên Bang, có gì khúc mắc thì dùng đàm luận giải quyết, không cần thiết phải dùng đến võ lực.
Lúc này Hoắc Bang Quốc phát hiện Lý Hàng Long đang từ xa đến gần, vị này cũng đang nhìn hắn. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, cả hai cùng khẽ cười gằn. Balliolode kia rất có vấn đề, trong quốc hội nhiều đại lão như vậy, sao chỉ có Balliolode này vội vã nhảy ra muốn hòa giải giúp Dương Lăng Tiêu. Hoắc Bang Quốc thầm nghĩ vị này dù không phải thành viên Trường Sinh Hội thì cũng có quan hệ không nhỏ.
Lệnh Hồ Minh Đức không lập tức dừng tay lại, cho đến khi phụ tá của tổng thống, Mã Thần Đan lên tiếng:
- Lệnh Hồ nguyên soái, tổng thống có nhờ ta nhắn cho ngài, hy vọng ngài xem ở vận mệnh nhân loại Liên Bang, lợi ích quốc gia dân tộc mà nhường nhịn chút, buông tha cho mấy vị này. Đương nhiên, tổng thống cũng không phải ép ngài, ý của tổng thống là muốn đôi bên đàm luận, xem Dương đổng và Tề đổng bồi thường ra sao, Lệnh Hồ nguyên soái lại cần gì, đến khi Lệnh Hồ nguyên soái hài lòng mới thôi. Xin nguyên soái yên tâm, chính phủ cũng sẽ giúp đỡ chuyển giao tài sản.
Lệnh Hồ Minh Đức lúc này mới thu ánh kiếm lại. Thực lực tổng hợp của ông mạnh hơn Tề Thiên Quyền và Dương Lăng Tiêu, nhưng bản chất sức mạnh không hơn hẳn đối phương, điều này nghĩa là ông không thể giết chết hai người này. Đã không thể giết chết thì đương nhiên phải ngồi xuống đàm luận, ít nhiều cũng phải cho tổng thống và quốc hội thể diện.
Đây cũng là vì ông mới lên cấp 9, thực trang còn chưa đổi hết, mới là nguyên soái ba sao. Đợi đến khi ông lên nguyên soái bốn sao, thực trang cũng đổi hết, nếu gặp chuyện tương tự, mặt mũi của tổng thống và quốc hội thôi là chưa đủ.
…..
Lúc này Lâm Duệ đang đầy nghi hoặc nhìn Chu Hữu Hằng.
Chu Hữu Hằng dáng vẻ chỉ như 20 tuổi, khuôn mặt trắng nõn, mắt mày anh tuấn, môi hồng răng trắng, nhìn qua như là thư sinh yếu đuối chứ không phải là quân nhân rắn rỏi. Nhưng tuổi thật của vị này là 80 tuổi, là lứa dị thể hành giả thứ 15. Hắn có thể ở tuổi này lên cấp 8, còn là huyết mạch vượt hoàng, thật ra đã vô cùng xuất sắc, thiên phú đến gần cấp thánh điện rồi.
Cho nên Chu Hữu Hằng sau khi bị quân đội khai trừ thì mới được các công ty lớn mời về, hết sức chào đón. Bây giờ vị này còn đồng ý ký hợp đồng dài 200 năm với hắn, còn ký cả thần khế nữa.
Nhưng Chu Hữu Hằng vì lý do “lòng yêu nước của bản thân”, đưa ra mấy câu yêu cầu trong thần khế và hợp đồng, yêu cầu Lâm Duệ không thể làm hắn vi phạm phẩm đức nghề nghiệp cá nhân được.
Lâm Duệ thì thầm cười lạnh trong lòng, hiện tại kẻ này còn định tính toán mưu trí, khôn ngoan với hắn a. Không thể vi phạm phẩm đức nghề nghiệp cá nhân sao? Chu Hữu Hằng giờ còn có một nghề nghiệp là đặc công của quân đội ấy chứ! Nếu ký hợp đồng như này thì thần khế và hợp đồng gần như không có hiệu lực.
- Chu tiên sinh, yêu cầu này của ngươi làm ta rất khó xử! Hay là như này đi, đổi vài từ được chứ, đổi thành như này thì sao?
Lâm Duệ híp mắt lại, viết xuống mấy chữ trên hợp đồng.
Chu Hữu Hằng nhướng mày lên, điều kiện như này thật kỳ quái nhưng không sao. Hắn quả thật là đặc công của cục tình báo quân sự, là đặc công trực thuộc chủ tịch hội tham mưu. Nhưng từ khi “xuất ngũ" đến giờ, đã 30 năm qua, Chu Hữu Hằng chưa từng làm nhiệm vụ nào cho quân đội hay vị chủ tịch kia.
Cho đến gần đây, chủ tịch mới quyết định vận dụng con cờ là hắn, để bí mật điều tra quan hệ giữa Tề Thiên Quyền và Tinh Liên Hải Đạo Đoàn, và con đường vũ khí đạn dược của Tinh Liên Hải Đạo Đoàn.
Kết quả là nhiệm vụ vừa mới bắt đầu, hang ổ của Tề Thiên Quyền đã bị Lâm Duệ tóm gọn.
Nhưng giờ hắn có một nhiệm vụ quan trọng hơn. Hiện tại đã có thể xác định, Lâm Duệ chính là sát thủ nhạc thiếu nhi!
Chủ tịch hội tham mưu cũng hoài nghi người này có thể phát triển nhanh chóng là nhờ mượn sức thế lực Thiên Cực tinh.
Bản thân người này cũng có bí mật rất lớn, vì sao quân nhân giải ngũ mắc thực trang hội chứng, tinh thần thất thường lại đồng ý phục vụ đối phương? Vì sao những người này lại khỏi được? Còn có Lệnh Hồ Minh Đức nữa, rõ ràng lúc trước đã suy yếu sắp chết, vì sao khỏi được, còn lên cấp 9?
Chủ tịch hội tham mưu muốn Chu Hữu Hằng điều tra giúp quân đội về những điều này. Chu Hữu Hằng chắc chắn không muốn cả đời làm việc cho Lâm Duệ, cũng không muốn thật sự ký hợp đồng dài hạn như vậy, hắn làm vậy chỉ là muốn thu được tín nhiệm của Lâm Duệ, tìm được chứng cứ phạm tội và điều tra rõ về bí mật của đối phương. Giờ thêm vào mấy điều kiện Lâm Duệ vừa viết, tương lai hắn còn dễ dàng bỏ qua hợp đồng, dễ thoát thân hơn.
Ngay khi Chu Hữu Hằng cười vui ký xuống hợp đồng, Lâm Duệ nhận được tin nhắn của Lệnh Hồ Minh Đức.
Lệnh Hồ Minh Đức: Chính phủ đứng ra điều đình, để chúng ta đưa ra điều kiện, Tiểu Duệ, ngươi muốn gì?
Lâm Duệ khẽ nhếch khóe môi, hắn muốn nhiều thứ lắm. Chủ yếu là các phương thuốc và đăng ký độc quyền trong tay liên minh dược, những thứ này sẽ giúp công ty dược Duệ Phương thu về lợi ích to lớn trong tương lai.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 90 |