có Thần
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Giữa trưa 2h thời gian Liên Bang, “Tiên Kiếm” Thạch Yên và “Bất Động Minh Vương” Trương Kiệt sau khi ăn cơm trưa xong thì cùng tới phòng thi đấu số 3 của Võ Đạo Cung. Xế chiều hôm nay, trận thi đấu bán kết giữa đại học Minh Đức và Thiên Kinh Võ Đại sẽ diễn ra ở phòng thi đấu số 3.
Còn Vị Lai Khoa Đại bọn họ thì vừa đánh bại trường đại học Tinh Hải của căn cứ số 3, tiến vào vòng chung kết rồi.
Nói đến việc này, Trương Kiệt không khỏi khâm phục vận may của Thạch Yên. Theo như bọn họ được biết, tập đoàn thực trang Thiên Kiếm và tập đoàn sinh vật Thâm Uyên đã liên tục minh tranh ám đấu trong việc sắp xếp thi đấu. Bọn họ không muốn đụng phải đại học Minh Đức sớm, nên dùng đủ phương thức để thao túng lịch đấu.
Cuối cùng, hiệp hội võ đạo đành đứng ra thu xếp, để đại diện các trường bốc thăm may mắn, xếp lịch đấu. Người đại diện Vị Lai Khoa Đại đi bốc thăm là Thạch Yên, nàng giúp trường mình tránh được đội đại học Minh Đức, đến tận trận chung kết mới có thể chạm mặt.
- Tỷ lệ đặt cược của Lâm Duệ rất thấp, vô cùng thấp!
Trương Kiệt nhìn bảng tỷ lệ đặt cược nói:
- Lâm Duệ là 1 ăn 1,3 còn Lâm Thành Võ là 1 ăn 3,2. Còn có người còn đánh cược là Lâm Thành Võ không gặp được Lâm Duệ cơ, như này trái ngược hoàn toàn truyền thông trên internet.
Trước đó truyền thông một mực dìm hàng Lâm Duệ, nói là Lâm Thành Võ không chỉ thiên phú cấp thánh điện, còn là sinh viên năm thứ tư, tích lũy thâm hậu hơn, cũng có tài nguyên đỉnh cấp hỗ trợ. Ngoài ra, nghe đồn Lâm Thành Võ đã lên cấp 6!
- Hừ, cầm tiền bịt miệng mà thôi. Dù sao kết quả có trái ngược thì đám bình luận viên cũng chỉ bị chửi vài câu, còn các công ty cá độ thua là phải bồi thường tiền đấy. Tiêu chuẩn võ đạo của Lâm Thành Võ mọi người đã thấy, còn Lâm Duệ vẫn sâu không thể lường, từ các video hắn công bố, đơn giản là sâu không thấy đáy.
Thạch Yên khẽ mỉm cười, đi tới bên cửa sổ nhận đặt cược. Nàng hóa điên một lần, tập trung toàn bộ 2,2 tỷ tài sản của mình, còn vay thêm cả 1,7 tỷ nữa, toàn bộ đặt cược vào Lâm Duệ chiến thắng, dọa đến nhân viên nhận cược mặt tái mét, vội mời Thạch Yên lên phòng khách quý nói chuyện.
Thật ra đặt cược trong thế giới ngầm tỷ lệ ăn cao hơn, nhưng giờ không ai dám đặt ở đó, vì sợ vị đại lão nào đó chơi xấu, chơi hất bàn. Gần đây, trong Liên Bang đều bàn tán chuyện Khấu Huyền Vương, tư lệnh quân thủ bị của Liên Bang, vừa thua nên chơi xấu hất bàn…
Trương Kiệt không có nhiều tiền như Thạch Yên, tính cả tiền vay cũng chỉ có hơn 1,1 tỷ. Hắn nghĩ số tiền này kiếm ổn.
Thật ra người có hiểu biết thật sự, đều biết thiên phú võ đạo của Lâm Duệ cao như nào. Trương Kiệt đã xem các video dạy võ của đối phương, phát hiện đối phương có 97 võ học cao giai đến mức tông sư, thậm chí là đại tông sư! Như vậy võ đạo chủ tu của đối phương giờ cao như nào chứ? Mà Lâm Duệ giờ có nhiều tiền, năng lực thực trang chắc chắn là đỉnh cấp, 5SSS, khéo phải 5SSS+!
Đoán chừng Thâm Uyên và Thiên Kiếm mong đánh bại được Lâm Duệ là tốt nhất, nếu không thì chống đỡ mấy ngàn chiêu, đừng thua quá khó coi là được.
Đợi khi hai người đặt cược xong thì thi đấu đã chính thức bắt đầu.
Trong sân vận động đông kịt người, phòng thi đấu số 3 có 120 nghìn ghế VIP và hơn 1 triệu ghế ngồi phổ thông, đều đã bị ngồi kín. Hơn 1 triệu người gầm lên cổ vũ đinh tai nhức óc.
Thạch Yên thì ngồi xuống ghế thành viên đội dự thi riêng, bọn họ có chỗ ngồi riêng. Hai người vừa ngồi xuống, các thành viên của đội Vị Lai Khoa Đại cũng đã đến, bao gồm cả đội trưởng, chủ tướng Kế Thiên Đào.
- Người trên đài là Vương Sâm sao?
Thạch Yên nhìn thi đấu trên lôi đài, hai mắt đầy vẻ bất ngờ:
- Lúc này mới không đến một năm, thực lực người này đã tiến bộ đến mức này sao, đã vào cấp 5 rồi? Quả thật không ngờ tiềm lực tiểu mập mạp này lớn như vậy.
Mấu chốt là võ đạo của người này cũng không kém, võ học cao giai Hàn Huyết chưởng đã luyện đến mức đăng đường nhập thất, đánh có qua có lại với đối thủ bên Thiên Kinh Võ Đại.
Lần thi đấu này, Vương Sâm đã bắt đầu thay phiên Lữ Phương, Nạp Lan Uy, Phương Nhiễm Nhiễm đảm nhiệm tiên phong, thứ phong và trung kiên. Điều này giúp đoàn đội duy trì được chiến lực hoàn chỉnh. Phương Nhiễm Nhiễm cũng vô cùng lợi hại, cho đến giờ, vẫn chưa ai ép nàng lộ hết thực lực được. Có người cược Thiên Kinh Võ Đại không gặp được đến chủ tướng bên đại học Minh Đức cũng không phải không có khả năng.
Trương Kiệt sắc mặt hơi trầm trọng, võ đạo của Vương Sâm khắc chế hắn, nếu đôi bên gặp nhau thì khá phiền phức.
Lúc này ở khu tuyển thủ, Lâm Duệ vừa nhìn so tài vừa nghe Phương Nhiễm Nhiễm giảng về cách kinh doanh của hắn cho Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di nghe.
- Lâm Duệ không thu thuế đất không sao cả. Một là vì hắn không xài tiền mua các khoảnh đất này, chi phí gần như bằng không. Hai là chi phí vận hành, thương mại của hắn cũng thấp.
Phương Nhiễm Nhiễm ỷ vào thần khí cấp 9 vượt hoàng trong tay, có thể che đậy thần thức nên nói chuyện thoải mái.
- Ta đã điều tra cẩn thận rồi. Hiện tại thuế ruộng triều đình thu là 30%, thêm vào đủ loại quyên góp nữa, chừng 60%. Đám địa chủ cường hào không cần nộp nhiều thuế như vậy, khoảng 40%, nhưng thuế đất họ thu thêm nhiều nhất chỉ 25% mà thôi.
- Nếu tổng số vượt quá 65%, đám tá điền sẽ chạy trốn ngay. Thiên Cực tinh rộng lớn vô cùng, sản vật phì nhiêu, tá điền thà chạy vào núi trốn cũng không muốn bị địa chủ bóc lột, nên địa chủ cường hào, thường là phải dùng võ lực để trấn áp tá điền.
- Nhưng làm như vậy, tá điền không khác nô lệ là bao. Hiệu suất trồng trọt vô cùng thấp, còn dễ phát sinh ma biến, cho nên đám địa chủ cường hào lại phải bỏ thêm tiền thuê võ tu trông coi, còn phải nghĩ biện pháp trốn thuế. Vì thế kinh doanh dược liệu phần lớn lợi nhuận không cao, chủ yếu là dựa vào bán dược liệu cho Liên Bang. Mà vì bán dược liệu cho Liên Bang, đám địa chủ còn phải nộp thêm thuế riêng cho quan lại để tránh bị tố cáo, thêm vào kinh doanh cẩn thận, không dám làm trắng trợn nhưng Lâm Duệ lại không cần sợ những điều này.
- Cho nên Lâm Duệ không thu 20% thuế đất cũng có thể thông qua gia tăng hiệu suất kiếm lại. Dược điền chỉ cần tăng thêm 10% hiệu suất cũng giúp hắn kiếm nhiều, dược liệu Thiên Cực tinh bán ở Liên Bang giá đều là gấp 3 lần trở lên. Theo như chúng ta tính toán, cung cấp hạt giống tốt, có thể giúp tăng thêm 80% sản lượng đấy.
- Trang viên trong tay Lâm Duệ cũng rất rộng, mênh mông bờ ruộng dọc ngang. Tá điền ở trong đó khó có cơ hội ra ngoài, người khác cũng không vào được, như vậy nghĩa là đám tá điền chỉ có thể mua đồ dùng sinh hoạt hàng ngày của Lâm Duệ, có thể nhờ vào đó kiếm thêm một khoản “thuế vô hình”. Kiếm như này còn giúp tá điền không thấy đau, giảm bớt tỷ lệ ma biến.
- Thuế vô hình sao?
Cơ Tuyết Oánh không khỏi bất ngờ, lên mạng tìm hiểu thêm về cụm từ này. Khi nàng nghe nói Lâm Duệ không thu thuế đất, còn cung cấp hạt giống tốt, súc vật, nông cụ thì thấy đám tá điền này quá may rồi. Hóa ra còn có cách kiếm tiền như này.
Lâm Duệ nghe vậy thì bật cười, thật ra kinh doanh điền trang kiếm rất nhiều tiền, có nhiều thủ đoạn nghiền ép tá điền, để bọn họ không thấy đau đớn.
Lúc này Phí Vân Lai chậc chậc cảm thán:
- Tiểu mập mạp này coi như bắt đầu có danh tiếng, không uổng công ta vun trồng. Nói thật, trong võ đạo xã đoàn, ta thưởng thức nhất là Vương Sâm, hắn rất giống ta năm đó, thật sự rất giống.
Lâm Duệ khẽ gật đầu, đầy đồng cảm:
- Vương Sâm à? Đúng là bắt đầu có danh tiếng, tháng này hắn đã trả ta 300 triệu đồng Liên Bang, giờ nhân khí của hắn đang tăng, khéo ba tháng nữa trả hết khoản vay, trong nửa năm tích đủ tiền bồi dưỡng thực trang chiến long a.
Người nói vô ý, người nghe hữu tâm, Phí Vân Lai nghe đến câu “trả hết khoản vay” thì người hơi cứng đờ. Hắn đột nhiên hiểu được, tiểu mập mạp Vương Sâm giống hắn cái rắm á! Bọn họ không phải người trên cùng một con đường! Hắn giờ thiếu nợ đến 40 tỷ, nếu như không phải một phần trong đó là vay Lâm Duệ, được miễn lãi suất thì giờ chỉ riêng lãi suất cũng đủ đè bẹp hắn!
Phí Vân Lai giờ chỉ có thể trông chờ vào cổ phần khích lệ của công ty dị thể Sâm Lâm, hắn biết công ty có phương án này. Vì thế hắn nhất định phải tiến vào được ban giám đốc, thu được cổ phần khích lệ, ai cũng đừng hòng ngăn cản! Còn về Vương Sâm ngoài tiền livestream bán hàng ra, đối phương còn nhận được một phần lương của Lâm Duệ và bổng lộc triều đình Đại Tống nữa. Đời này, tiểu mập mạp khó mà đại phú đại quý nhưng chắc chắn sẽ không giống hắn, nghèo rớt còn mắc nợ tùm lum…
Lâm Duệ không chú ý đến dáng vẻ Phí Vân Lai, vì giờ hắn đang tập trung vào khán đài đối diện. Tập trung vào Thạch Yên! Nữ nhân này thú vị đấy!
Trên người nàng ta, rất có thể có Thần!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 91 |