sụp đổ
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Cho phép chiến long tham chiến thì phải điều chỉnh lại lôi đài, còn phải khởi động thêm vòng phòng ngự quanh lôi đài nữa, để đảm bảo an toàn cho khán giả xem thi đấu.
Tang Thiếu Thần không còn kiên nhẫn chờ thêm, hắn đã mặc chiến giáp phủ kín toàn thân, che đi gương mặt của mình.
- Ta phải trở về rồi, có người nói cho ta biết Khấu Huyền Vương đã quay về tinh hạm thủ đô.
Khấu Huyền Vương là tư lệnh thủ bị quân của trụ sở Liên Bang, là người duy nhất Tang Thiếu Thần kiêng kị ở thủ đô. Ở đó không phải không có thực lực cấp thần sứ, nhưng chỉ có mình Khấu Huyền Vương là nhìn chăm chú vào hắn.
- Thiếu Thần, ta khuyên ngươi vẫn nên chọn ra một người trong chúng ta, giao ra hạm đội tinh hạm số 2.
Đại chủ tế Thần Long khuyên nhủ:
- Cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp, kẻ địch của chúng ta không thể thu được hạm đội tinh hạm này thật nhưng chúng ta cũng không thể vận dụng sức mạnh này được.
Hắn tăng thêm khuyên nhủ:
- Ta có thể đảm bảo chỉ là tạm thời bảo quản giúp ngươi. Đợi sau khi ngươi thoát thân, vương giả trở về, tất cả của ngươi vẫn là của ngươi. Ta thật ra đề nghị ngươi nên sử dụng “màn trời nhân tạo”, ngươi là người đầu tư quan trọng cho kế hoạch này, ngươi hẳn biết rõ tiến độ của nó. Nó có thể giúp ngươi tái sinh, Đông Vực Sâu đã muốn giết ngươi thì đổi thân phận khác là được.
Tang Thiếu Thần thì coi như không nghe thấy gì, chỉ tiến lên phía trước. Hắn quả thật là người đầu tư quan trọng cho kế hoạch “màn trời nhân tạo”, nhưng kể từ khi Đại Tống quyết định mở thương cảng, Trường Sinh Hội đã loại trừ hắn khỏi kế hoạch “màn trời nhân tạo”. Cho nên Tang Thiếu Thần giờ không chút tín nhiệm nào đối với màn trời nhân tạo.
Hơn nữa cũng sắp rồi, chỉ mấy tháng nữa thôi, hắn có thể luyện thành bí kiếm cấp 9 vượt đế, lúc đó hắn sẽ giống như Lý Hàng Long và thần sứ thứ ba của Đại Tống, Lạc Vọng Thư, sức mạnh sánh với thần sứ lâu năm. Khi đó dù hắn có phải đối mặt với toàn bộ Liên Bang, hắn cũng có thể đảm bảo tính mạng bản thân. Đến lúc đó dù là ai muốn giết hắn, cướp đồ của hắn cũng không dễ dàng đâu!
Đại chủ tế Thần Long thấy vậy thì khẽ lắc đầu, nhìn hướng lôi đài.
Võ Đạo Cung quanh năm tổ chức đủ loại thi đấu, tốc độ điều chỉnh của họ rất nhanh, chỉ 3 phút sau đã điều chỉnh xong lôi đài.
Lần này đôi bên đã đứng cách nhau 50m, chờ kết thúc đếm ngược.
- Một chiêu sao?
Đại chủ tế Thần Long vẫn khó mà tin nổi, Lâm Duệ có thể một chiêu đánh bại Lâm Thành Võ sao? Không thể nào!
Đại chủ tế Thần Long bỗng nhiên "A!" lên một tiếng kinh ngạc. Con ngươi của hắn mở lớn, vô cùng khiếp sợ nhìn lôi đài bên dưới.
- Đây là khái niệm?
Trong nháy mắt khi Lâm Duệ đè đao, Thần Long cảm ứng được sức mạnh khái niệm vô cùng mạnh mẽ bao trùm toàn bộ lôi đài. Đến mức toàn bộ khoảng không của lôi đài bỗng phủ một tấm màn đen – vô cùng giống với màn trời của Thiên Cực tinh!
- Tất trúng, phải chết, quang ngân, còn có quang tốc và phổ chiếu nữa!
Thần Long thanh âm khô khốc, trực tiếp gọi điện thoại:
- Mau để quản lý trong Võ Đạo Cung an bài bác sĩ thực trang tốt nhất tới phòng thi đấu số 3, tốc độ nhanh nhất, trong vòng một phút ta muốn thấy được bác sĩ!
Tang Thiếu Thần nói rất đúng, phải chuẩn bị sẵn bác sĩ giỏi nhất cho Lâm Thành Võ. Hiện giờ trong phòng thi đấu số 3 cũng có đội trị liệu, nhưng như này còn chưa đủ, bọn họ có thể bảo vệ tính mạng Lâm Thành Võ, nhưng không đảm bảo bảo vệ được thực trang cho Lâm Thành Võ, không thể đảm bảo tương lai Lâm Thành Võ sẽ không chịu ảnh hưởng được.
Dù cho Thần Long cũng là nhà sinh vật học đỉnh cấp nhưng năng lực y khoa và phẫu thuật của hắn lại chỉ ở mức trung thượng. Lâm Duệ có võ ý mạnh mẽ như vậy, không phải bác sĩ tầm thường có thể xử lý. Thần Long còn chưa làm được phẫu thuật tinh vi như vậy, chỉ có thể mời người khác.
Như vậy, tốc độ phát triển của thằng nhóc này làm người khác thấy kiêng kị. Thần Long quả thật cảm thấy sợ hãi, thậm chí cảm giác kẻ này có lực uy hiếp với Trường Sinh Hội còn lớn hơn hai em gái mình.
Huấn luyện viên của Vị Lai Khoa Đại cũng biến sắc, hắn đứng thẳng người, khó mà tin nổi nhìn lôi đài.
- Năm loại khái niệm, cường độ 18%, trong đó tất trúng và phải chết còn được huyết mạch tăng phúc, đạt đến 23%, hắn điên rồi! Sao có thể làm được chứ!
Tu vi cấp 5, lại luyện sức mạnh khái niệm đến cường độ 18%, tên này đang tự tìm đường chết sao? Hắn không sợ mình sẽ biến thành vật chứa để Vực Sâu phục sinh sao? Hắn không sợ mình sẽ phát điên sao. Ngoài ra huấn luyện viên Vị Lai Khoa Đại còn không thấy rõ võ ý của Lâm Duệ.
Lúc này trên lôi đài, Lâm Thành Võ trán đổ mồ hôi lạnh, gương mặt hơi tái. Trước mắt hắn, sức mạnh khái niệm cường hóa đến mức mắt thường cũng có thể thấy rõ. Toàn bộ thời tự hư không rung chuyển mãnh liệt, pháp tắc vật lý đang dần sụp đổ, lôi đài rộng đến 1 km vuông giờ đang răng rắc răng rắc vang lên, bắt đầu sinh ra các vết nứt nhỏ từ chính bên trong.
Vòng phòng ngự quanh lôi đài được mở hết mức, tạo thành từ trường vô hình bao quanh.
- Tên này?
Lâm Thành Võ thầm nghĩ Lâm Duệ trước mắt là võ tu mạnh mẽ nào đó giả mạo sao? Hay là mình đang mơ? Năm loại khái niệm 18%, đây là cấp 5, cấp 6 có thể tu luyện đến được sao?
Lúc này, Lâm Thành Võ còn cảm thấy thái kim đao hoàng long của mình đang sợ hãi nhè nhẹ. Chiến long có cảm xúc nói lên nó đã sinh ra trí tuệ, nhưng lúc này Lâm Thành Võ lại không vui vẻ nổi.
Trọng tài chính vẻ mặt âm trầm, tinh thần vô cùng khẩn trương. Hắn rất muốn kêu ngừng trận chiến này lại, vì hắn không nắm chắc có thể khống chế cục diện, hắn không thể cam đoan trận chiến này sẽ không xảy ra vấn đề. Trọng tài chính đã làm thủ thế xin dừng nhưng ủy ban thi đấu không đồng ý, đang thảo luận. Điều này làm trọng tài chính mặt buồn rười rượi, thầm nghĩ còn có gì để thảo luận chứ?
Hôm nay nếu làm không khéo sẽ có người chết! Nhưng nếu ép dừng lại, cũng không công bằng với Lâm Duệ đã để lộ thực lực. Nếu như phán Lâm Thành Võ thua thì sẽ có đủ loại phiền phức ập đến, ví như nói là ủy ban thi đấu sắp xếp tỷ số…
Lâm Duệ áo bào không gió mà bay, hắn không chút biến sắc nhìn Lâm Thành Võ:
- Ngươi nói thấy rõ đao của ta sao? Vậy thì đón lấy đao này xem!
Chớp mắt này, thanh âm đọc ngược kết thúc.
Toàn bộ khán giả nín thở chờ đợi, bọn họ ý thức được tình cảnh ngay sau đó sẽ vô cùng rung động. Chín trận của Lâm Duệ, chín lần dùng Bạt Dương trảm, chưa lần nào để bọn họ thất vọng.
Keng!
Ánh sáng trắng lóe lên, mắt thường khó mà theo kịp, Lâm Thành Võ toàn lực rút kiếm phòng ngự nhưng phát hiện cánh tay phải của mình đã bị chém đứt, máu tươi phun tứ tung. Sau đó hắn phát hiện thân thể mình bắt đầu xiêu vẹo, huyết dịch trào ra.
Toàn bộ khán giả “Ồ!” lên đứng dậy, trên triệu người điên cuồng hống lên, tiếng gầm làm cả phòng thi đấu như rung theo.
Chỉ vì chớp mắt đó, không chỉ thân thể Lâm Thành Võ bị chém đôi, chiến long sau hắn cũng bị chém đôi, vô số máu tươi phun trào.
- Một đao này!
Kế Thiên Đào nắm chặt lan can trước mặt, ánh mắt khó mà tin nổi:
- Sao có thể nhanh như vậy được chứ?
Hắn biết ngày mai mình sẽ có một trận ác chiến, dù hôm nay hắn được chứng kiến Lâm Duệ rút đao nhưng vẫn không có lòng tin đón đỡ.
Huấn luyện viên của Vị Lai Khoa Đại ở bên cạnh nuốt nước miếng, khàn khàn nói:
- Tối nay chúng ta phải đặc huấn. Thực trang ngươi vừa cấy vẫn vô dụng, phải nhanh chóng thay đổi.
Vị huấn luyện viên này nói đến là thực trang bảo mệnh, tránh chết.
Trên người Lâm Thành Võ cũng có thực trang loại đó, nhưng không phát huy được tác dụng. 18% tất trúng và 18% phải chết, còn có thể lên đến 23%, điều này rất đáng sợ, đã trực tiếp dùng nhân quả áp chế năng lực huyết mạch của Lâm Thành Võ.
Bởi vậy có thể suy ra, Kế Thiên Đào không cần loại thực trang này.
Thạch Yên đang khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt sâu kín khó dò. Lúc này, thanh âm kia vang lên trong đầu nàng: “Đao vừa rồi rất nhanh, trong các võ tu ta từng thấy, đấy là nhanh nhất ở cấp 8 trở xuống rồi! Người này quả thật rất mạnh, ta đề nghị ngươi ngày mai khi vừa khai chiến, dùng năng lực của ta ngay, nếu không ngươi không phải đối thủ của hắn, ngươi không đỡ được một đao của hắn."
Thạch Yên yên lặng không trả lời. Nàng thầm nghĩ đây là Lâm Duệ nửa năm sau sao, mạnh như vậy sao!
Trọng tài chính nhìn kiếm trong tay mình mà sững sờ, hắn vừa rồi định ngăn đao của Lâm Duệ lại, bảo vệ cho Lâm Thành Võ nhưng lúc nãy hắn không chặn lại được!
Trọng tài chính lập tức phản ứng, ánh mắt đầy kinh sợ nhìn Lâm Duệ:
- Thắng thua đã định, Lâm Duệ chiến thắng, đại học Minh Đức chiến thắng!
Lâm Duệ hơi gật đầu làm lễ với trọng tài rồi nhảy xuống lôi đài, đi về hướng ghế tuyển thủ của đội đại học Minh Đức. Lúc này một đám nhân viên y tế mặc áo blouse trắng vội vã lao lên lôi đài.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 65 |