xông một lần
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
- Xem ra là liều mạng rồi!
Vô Địch Pháp Vương tay chắp sau lưng, đầy khinh thường đánh giá:
- Đáng lẽ nên làm như vậy từ sớm! Ân Thiên Thu này gặp chuyện lại tiếc thân, là nguyên nhân chính một rồi lại hai, hai thì suy, ba thì kiệt. Bảy lần xông quan trước đó không thành đã làm hao phí không ít nguyên lực. Giờ mới nghĩ đến liều mạng thì đã trễ rồi.
Thiên Hương Thần Sứ thầm nghĩ quả thật như vậy. Ân Thiên Thu kia dã tâm bừng bừng, trong ngực có ý muốn lên Thần nhưng lại tự cho là đúng, không thấy rõ bản thân mình như nào, hành xử vội vàng. Hắn không nghĩ mình tu vi như nào, mới cấp 9 vượt hoàng thôi mà dám theo Vạn Tâm lão nhân bày mưu, ý đồ lấy được mảnh Vực Sâu Thần Bi, khiêu khích Đông Vực Sâu. Nếu Ân Thiên Thu có thể ổn trọng hơn, lắng đọng mấy chục năm, tích lũy tu vi thâm sâu đến như thiên tử Đại Tống, là “siêu thần sứ” thì sao đến nông nỗi này chứ?
Thiên Hương Thần Sứ lập tức nghĩ đến Lâm Hạo và pháp môn thanh tịnh bị Lâm Hạo cướp đi, thầm nghĩ khả năng Ân Thiên Thu mạo hiểm cũng là vì bị ép bất đắc dĩ. Nhưng vị này khi gặp thời điểm sinh tử lại sợ hãi rụt rè, không dám liều mạng làm Thiên Hương Thần Sứ thấy chướng mắt.
Trong giáo có lời đồn, nghe nói mười ba năm trước, khi giáo chủ đời trước tử vong, các vị thánh tử tranh đoạt thánh lôi kiếp hỏa và vị trí giáo chủ, Vạn Tâm lão nhân và anh trai của Ân Thiên Thu là “Bạch Mi Pháp Vương” Ân Vạn Tuế liên thủ làm thủ đoạn mới giúp Ân Thiên Thu lên ngôi vị giáo chủ được, xem ra việc này là thật. Nếu không khí linh thánh lôi kiếp hỏa sao có thể chọn người này chứ? Trong lòng nàng khẽ thở dài, ánh mắt hơi chuyển:
- Ta nghe bọn họ la om tỏi trong đó, hình như muốn ép Minh Vương giao ra mảnh Vực Sâu Thần Bi, chẳng lẽ mảnh thần bi này trong tay Minh Vương sao?
Vô Địch Pháp Vương ánh mắt khác thường nhìn Thiên Hương Thần Sứ, bật cười nói:
- Có thể có khả năng này nhưng liên quan gì đến ta chứ? Mục tiêu lớn nhất của ta là Ân Thiên Thu, nếu hắn có thể chết trên tay thiên ma hay Luyện Ngục thì tốt nhất. Thiên Hương ngươi cũng đừng nằm mơ nữa, hắn hôm nay chắc chắn phải chết!
Cho nên nàng mới chọn đứng ngăn lại ở đây, chặn lấy đường ra, để Minh Vương không có đường chạy trốn. Minh Vương Ân Thiên Thu chết trong tay người ngoài dù sao cũng tốt hơn chết trong tay nàng.
Thiên Hương Thần Sứ chỉ yên lặng không nói, nàng cố tình đề cập đến mảnh thần bi là muốn tranh thủ một đường sống cho Minh Vương. Nàng dù rất chướng mắt với Ân Thiên Thu nhưng cũng không muốn thấy Ân Thiên Thu chết bởi thiên ma hay Luyện Ngục. Đối với Quang Minh thánh giáo mà nói, đây là đả kích to lớn, nhất là những năm gần đây, Quang Minh thánh giáo thế lực liên tục suy yếu. Nàng hít một hơi thật sâu, ánh mắt thầm hạ quyết tâm. Nếu hôm nay Ân Thiên Thu chắc chắn phải chết, như vậy mình chỉ có thể nghĩ cách bảo đảm truyền thừa thánh lôi kiếp hỏa.
Vô Địch Pháp Vương tuy thiên phú cực cao, thuộc về hàng đầu thiên hạ nhưng vị này lại quá ác độc, vì chức giáo chủ mà ra tay với huynh đệ trong giáo, đây không phải là nhân tuyển xứng đáng kế thừa thánh lôi kiếp hỏa và chức vị giáo chủ. Các vị trưởng lão, pháp vương, thần sứ và hai vị phó giáo chủ nếu biết rõ chuyện, nhất định sẽ không phục tùng, đến lúc đó tình thế trong giáo sẽ rối ren, thậm chí có nguy cơ phân liệt.
Cũng vào lúc này, Vô Địch Pháp Vương nhíu mày lại:
- Đám người này đến cùng định làm gì vậy?
Lúc này ở tầng dưới cùng, Ân Thiên Thu đã bùng nổ huyết khí chân nguyên, tùy ý giết hại mấy chục con yêu ma nhưng bị Thích Vô Cực, và một vị nam tử đầu rồng và một vị thiên ma mặc chiến giáp bao phủ toàn thân cùng ba con chiến long của họ ngăn lại ở trước đường nối.
Sau đó, Ân Thiên Thu tuy đánh đâu thắng đó, thế tiến công như bão táp nhưng cứ đến điểm cuối là va phải tường đồng vách sắt, dù hắn toàn lực ra tay cũng không thể đột phá được dù chỉ một tấc!
Ân Thiên Thu bộc phát cực hạn, mượn nhờ thánh lôi kiếp hỏa, dùng khái niệm thánh lôi, kiếp hỏa, nhiên thiêu và quang minh, cường độ cao đến 70% làm hang động nhỏ bé này giờ sáng bừng lên như thế giới ánh sáng. Nhất là lúc này Ân Thiên Thu đã nhân long hợp nhất, sức mạnh gần như sánh với cấp 10 - Trường Sinh.
Tốc độ ra đòn của hắn cũng lên một tầng cao mới, đồng thời đối kháng ba người, ba rồng mà đao tốc còn áp chế lại bên kia. Nhưng ba người này chuẩn bị vô cùng đầy đủ, không chỉ súc thế tụ lực từ trước, khi giao chiến dùng ngay bí chiêu mạnh mẽ đánh phủ đầu, còn bố tri trận pháp tăng phúc công thể, huyết mạch từ trước. Xung quanh còn có lượng lớn võ giả và yêu ma cấp 9, không ngừng tập kích quấy rối kiềm chế.
Ân Thiên Thu đánh ở chỗ này chừng 3 hô hấp, trong 3 hô hấp này, hắn chém điên cuồng ra 90 nghìn đao nhưng vẫn không thể xông qua đối phương cản đường.
Ánh mắt của Ân Thiên Thu vô cùng phẫn hận quét ba người trước mặt, như muốn nhớ dung mạo những người này. Nhất là nam tử đầu rồng, thân vương Luyện Ngục kia! Hắn rõ ràng cảm ứng được khí tức của Căn từ chiến long của nam tử đó! Cẩn thận cảm nhận thì nó đến từ hộp dài tám thước, rộng sáu thước, đeo sau lưng chiến long.
Trong đó rõ ràng là mảnh Vực Sâu Thần Bi! Ánh mắt Ân Thiên Thu tràn ngập tham lam, nếu hắn có thể cướp được mảnh thần bi này thì giờ có thể trấn áp thương thế trong nguyên thần, sử dụng được toàn bộ uy lực của thánh lôi kiếp hỏa! Nhưng để hắn tức giận tột cùng là đám vực ngoại thiên ma, còn có Tông Tú Sơn đã đuổi đến nơi, chuẩn bị vây kín lấy hắn.
- Rống!
Ân Thiên Thu hơi chần chừ, cuối cùng không dám đánh cược, không dám mạo hiểm bị đám người này vây lấy, hắn nhanh chóng hóa thành ánh sáng, lao về hướng Tông Tú Sơn.
Nhưng lần này, Ân Thiên Thu vì đã bộc phát nguyên khí từ trước, đột phá Tông Tú Sơn ngăn lại dễ dàng hơn. Hắn còn dư lực nói chuyện, khi chạy đến đường động khác, hắn đè lại kiêu ngạo và xấu hổ trong lòng, đầy ủy khuất và khó hiểu gào lên:
- Các ngươi có mắt không tròng sao? Cho dù các ngươi mắt mù tai điếc, cũng có thể cảm ứng mà? Mảnh thần bi rõ ràng ở kia, còn đi đòi bản tọa làm gì? Rõ ràng nó nằm ở sau lưng chiến ma đế thôn long kia, sao lại cứ bám lấy ta chứ?
Lúc này, phó hội trưởng Blanc của Trường Sinh Hội đang mặc chiến giáp Hoàng Đế 9SS+, cưỡng ép nuốt lại ngụm máu tươi vào họng.
Khái niệm “thánh lôi” thực chất là điện từ mặt trời phát ra, có thể chuyển hóa thành lôi đình mạnh mẽ. Cho nên chiến giáp của hắn bị quấy nhiễu nghiêm trọng, mạch điện bên trong không thể vận chuyển bình thường, vì thế không phát huy hết được chiến lực. Ngoài ra, nguyên thần võ ý của hắn cũng bị khái niệm cường độ cao của đối phương trấn áp, sức mạnh bị áp chế nghiêm trọng. Ngắn ngủi 3 giây vừa rồi, bọn họ ba đánh một nhưng hắn vẫn bị Ân Thiên Thu đánh đến thương tổn nội tạng.
Phó hội trưởng Blanc không khỏi thầm nghĩ đây là sức mạnh của “chí cao thần khí” sao? Minh Vương Ân Thiên Thu rõ ràng đã bị thương nặng, vậy mà vẫn còn uy thế kinh khủng như vậy!
Ngay khi phó hội trưởng Blanc âm thầm chấn kinh, đồng thời cố hết sức khôi phục, điều tức nguyên khí, hắn lại phát hiện tình thế trước mắt không đúng. Đám “thiên ma” đồng hương của hắn lần này không đuổi theo Ân Thiên Thu rời đi.
Chừng mười tám vị nghị viên vinh dự đang dùng các thiết bị giám sát của họ chiếu vào phe Luyện Ngục, sau đó cả đám như hóa thành con sóng thủy triều cuồng bạo ập đến.
Phó hội trưởng Blanc thấy vậy thì biến sắc, nảy sinh dự cảm không tốt.
Lúc này, trong nhóm chat chiến đấu tạm thời, các vị nghị viên vinh dự đang giao lưu với nhau.
Khấu Huyền Vương: Quả thật kỳ quái, chúng ta đánh với Minh Vương lâu như vậy mà không cảm ứng được mảnh thần bi trên người hắn? Hay là hắn giấu trong chiến long?
Lệnh Hồ Minh Đức: Có thể có khả năng này.
Odin: Ta không cảm ứng được khí tức Căn trên người hắn, hay là hắn giấu ở đâu rồi? Người này đã thua Lạc Vọng Thư một lần, bị cướp mất mảnh thần bi, hẳn là sẽ không ngu mang theo mảnh thần bi nữa.
Lệnh Hồ Minh Đức: Cũng có khả năng này.
Charles: Hay là trong tay kẻ này chỉ có một mảnh? Mà quả thật, trên chiến ma đế thôn long kia quả thật có khí tức “Căn”. Nhìn hình dáng hộp gỗ, hẳn là chứa một đến hai mảnh thần bi, cho dù không phải là mảnh thần bi thì cũng là dùng căn nguyên thạch bắt chước.
Lệnh Hồ Minh Đức: Có đạo lý! Khả năng này rất lớn.
Khấu Huyền Vương: Ta cảm thấy có thể thử một lần, vị thân vương Luyện Ngục và Thích Vô Cực đã bị Minh Vương đánh tiêu hao rất nhiều nguyên khí. Đây là cơ hội tốt, ngoài ra ta hoài nghi vực ngoại thiên ma kia là phó hội trưởng Blanc của Trường Sinh Hội.
Lý Hàng Long khi thấy tên Blanc thì híp mắt lại.
Lý Hàng Long: Vậy thì xông một lần! Mười chim trong rừng không bằng một chim trong tay!
Hắn vừa rồi đã hỏi thăm Lâm Duệ, biết rõ bên ngoài đã sắp bố trí xong thiên la địa võng, Minh Vương tuyệt đối không thể chạy thoát từ hướng đó được. Cho nên hôm nay bọn họ chỉ cần giữ chặt đường nối với con đường Thiên Uyên ở đây, Minh Vương có mọc thêm cánh cũng không thoát được.
Ở đối diện bọn họ, vị thân vương Luyện Ngục lông tơ dựng đứng, ánh mắt nghiêm nghị. Hắn thấy đám người này nhào về phía bên mình, còn không chút che giấu sát ý thì biết tình cảnh tiếp theo sẽ vô cùng nguy hiểm.
Lúc này, Minh Vương Ân Thiên Thu lòng sinh cảm ứng, phát hiện đám vực ngoại thiên ma không đuổi theo mình nữa. Hắn hết sức vui mừng, chuẩn bị chuyển hướng đột phá từ cửa động thì trông thấy hai người hai rồng thong dong đi xuống chặn đường hắn. Nhất là bộ thiên ma long giáp cải tạo từ chiến giáp cấp 9 kia làm con ngươi hắn co rút lại, đầy sợ hãi.
- Vô Địch Pháp Vương!
Ân Thiên Thu ấn tượng khắc sâu với chiến giáp này. Đó là chiến giáp được cải tạo lại từ chiến giáp Trí Long cấp 9 của Liên Bang, đặt tên là Cuồng Long, mạnh đến có thể đối kháng với khái niệm thánh lôi của hắn mà không chịu chút ảnh hưởng nào!
Ánh mắt Ân Thiên Thu tràn ngập cừu hận, nhìn về nữ nhân váy đỏ, thân hình yểu điệu bên cạnh Vô Địch Pháp Vương:
- Thiên Hương!
Vô Địch Pháp Vương có thể liên tục truy kích hắn hẳn là nhờ năng lực đặc biệt của Thiên Hương Thần Sứ.
Ân Thiên Thu không chút do dự dịch chuyển, chuẩn bị chạy về hướng khác nhưng lúc này Vô Địch Pháp Vương giơ tay ra trảo lấy, một lực hút cực lớn một mực hút lấy Ân Thiên Thu. Nàng đầy thong dong tự phụ, ẩn chứa sát cơ vô cùng nói:
- Ân Thiên Thu, hôm nay ngươi đã vào bước đường cùng rồi, đã đến nước này rồi, ngại gì không cho mình một cái chết đầy thể diện chứ?
Lúc này ở ngoài hang động, Lâm Duệ đã khôi phục xong thương thế, hắn chọn sao chép võ học long giai “luyện tâm túy hồn chú” của Hoàng Phủ Thanh. Theo 120 nghìn điểm hồn lực tiêu tốn, mi tâm hắn bộc phát sóng nguyên lực mạnh mẽ, không chỉ vượt qua phi liễn Lạc Vọng Thư còn bao phủ địa vực một dặm quanh đó.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 54 |