Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ngửa bài

Phiên bản Dịch · 1991 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Khi Lạc Vọng Thư cùng Lâm Duệ và đám tùy tùng về Lạc Kinh thì đã là giờ thìn bốn khắc.

Toàn bộ lúc về, Lạc Vọng Thư yên lặng không nói lời nào, sắc mặt âm trầm như đang suy tư. Lâm Duệ cũng không nói gì, những gì cần nói hắn đã biểu hiện ra hết rồi.

Khi mấy người đi tới tường thành Lạc Kinh, Lạc Vọng Thư bảo Lâm Duệ dừng lại. Khi nàng định lên tiếng thì cảm xúc trào dâng, nàng không thể không hít sâu một hơi, bình ổn lại cảm xúc:

- Tiểu Hạo Hạo, hôm qua khi ở Vạn Thạch Sơn, ngươi định nói gì vậy, giờ có thể nói với ta?

Lâm Duệ rất thấp thỏm nhưng việc đã đến nước này, điều cần bày ra cũng đã bày ra rồi nên không cần do dự nữa. Hắn cúi người với Lạc Vọng Thư, thần sắc trang nghiêm nói:

- Chính như sư tôn suy đoán, đồ nhi là nhân loại Liên Bang, là vực ngoại thiên ma.

Trái tim Lạc Vọng Thư không khỏi thình thịch nhảy lên. Trước đó nàng cũng có suy đoán nhưng giờ nghe Lâm Hạo thừa nhận, khí huyết không khỏi trào dâng, toàn thân run rẩy. Trong lòng nàng có hồi hộp, có nóng giận, có bất mãn, cũng có đành chịu và tiếc nuối. Nàng cả đời trừ ma, cuối cùng lại thu một vực ngoại thiên ma làm đệ tử!

Nhưng Lạc Vọng Thư kinh ngạc phát hiện bản thân không có chút chán ghét hay hối hận nào, thậm chí nàng còn có chút vui mừng vì Lâm Hạo thừa nhận việc này với nàng. Nàng có chút đau đầu xoa trán nói:

- Bản thể của Tiểu Hạo Hạo ngươi có phải Lâm Duệ không?

Lạc Vọng Thư thật ra đã sớm nghi ngờ, nàng biết chiến long của Lâm Hạo trước nay chưa từng có, là nguyên thủy thiên long, đến sát vực sâu rồi! Con nguyên thủy thiên long này căn cơ là ở võ ý nhất của Lâm Hạo, có thể dùng nhất sinh nhị, nhị sinh tam, trong thời gian ngắn thoái hóa thành bất cứ loại chiến long SSS+ nào.

Cho nên người khác khi thấy Lâm Duệ sử dụng đế họa thần dương long, Lâm Hạo sử dụng hoàng lôi đế dương long thì nghĩ hai người này không phải một người nhưng Lạc Vọng Thư thì khác, nàng còn nghi ngờ nhiều hơn! Nàng cũng biết chiến long của Cơ Tuyết Oánh là chiến long hai hình thái hiếm có, có thể tự do chuyển đổi giữa đế hạo thần dương long và huyết hạch thần dương long.

Lâm Duệ ngượng ngùng nở nụ cười, một lần nữa khom người cúi đầu:

- Đúng như sư tôn suy đoán. Đệ tử lừa gạt sư tôn, dụng tâm không thành thật, xin sư tôn trách phạt! Hôm này dù sư tôn xử lý như nào, đệ tử cũng cam nguyện chịu phạt.

Lạc Vọng Thư chỉ hừ nhẹ một tiếng, đi dến bên cửa sổ, sắc mặt âm trầm nhìn ra bên ngoài. Nàng giờ có chút căm tức với việc Lâm Duệ lừa dối, không thành thật với mình. Chừng 10 hô hấp sau, nàng khẽ lắc đầu nói:

- Đứng lên đi, có gì mà dụng tâm không thành thật chứ? Ngươi đối đãi thành tâm với ta, cũng dùng mọi biện pháp ám chỉ, ta vẫn thấy rõ. Nếu như ngươi muốn giấu diếm thân phận thì không phải không làm được, với năng lực của ngươi, giấu thêm chục năm nữa vẫn nhẹ nhàng.

Tên này nếu không phải một lòng muốn chế tạo thuốc hoàn thiện gen, phẫu thuật thực trang cho nàng thì sẽ không bị lộ sớm như vậy. Hắn dù là vực ngoại thiên ma nhưng chân thành với nàng hơn nhiều, còn hơn mấy vị đồ đệ khác của nàng. Mà tên này trước đó giấu diễm cũng là buộc phải làm, chẳng nhẽ còn tự lộ thân phận khi mới gặp nàng sao?

Lâm Duệ nghe vậy thì thả lỏng tâm thần, hắn biết hôm nay mình giữ được mạng rồi.

Lúc này, hắn nghe thấy Lạc Vọng Thư lạnh lùng hỏi:

- Tiểu Hạo Hạo, ta muốn biết, vì sao ngươi lại làm dị thể hành giả, vì sao ngươi lại luyện võ, sơ tâm của ngươi là gì?

Lâm Duệ nghe vậy thì hơi bất ngờ nhưng không chút đắn đo, trả lời luôn:

- Không dối gạt sư tôn, đệ tử sở dĩ trở thành dị thể hành giả là vì cầu sinh!

Lạc Vọng Thư nghe vậy thì kinh ngạc hỏi lại:

- Vì cầu sinh?

Nàng vốn cho rằng Lâm Duệ sẽ trả lời là vì muốn phát tài, hay muốn nổi trội… nhưng không ngờ câu trả lời lại là như này.

- Đệ tử và Trường Sinh Hội là tử địch không chết không thôi.

Lâm Duệ hơi chần chừ rồi lấy ra một bút tài liệu, đưa cho sư tôn:

- Sư tôn, ngài xem những tài liệu này là hiểu. Nếu lúc đó, ta không trở thành dị thể hành giả thì giờ đã là một cỗ thi thể rồi.

Cho nên Trang Minh Nguyệt, Mộng Vi Vân và Lạc Vọng Thư có ân cứu mạng với hắn. Nếu không có ba người này dìu dắt, để hắn nắm giữ quyền thế như bây giờ, hắn chưa hẳn đã chịu được Trường Sinh Hội giật dây Thần Chiếu quân và Quang Minh thánh giáo ở Liên Bang ra tay với hắn.

Đương nhiên, hắn cũng hồi báo trọn vẹn với ba người này. Hắn hiểu tính cách của Lạc Vọng Thư, nếu hắn đã chọn ngửa bài thì giờ nhất định phải nói thật, nếu không sau này không thể tiếp tục làm sư đồ. Nhưng cũng có một số việc không thể nói như Chiến Linh giới trong tay hắn. Còn về những việc như Lâm Hi, Lâm Y thì dễ dàng bị tra ra, còn có thân phận của hắn ở Cục An Ninh nữa, những chuyện này rất nhạy cảm, phải nói hết ra.

Lạc Vọng Thư cũng biết về bút hồ sơ của thiên ma, nàng nhanh chóng mở ra xem, chỉ chốc lát sau đã giật mình.

- Binh khí vực sâu sao?

Vực ngoại thiên ma nghiên cứu và hiểu về võ đạo Thiên Cực tinh, vực sâu còn nhiều hơn nàng tưởng tượng nhiều, đã đến mức đáng sợ.

Lạc Vọng Thư đầy kinh ngạc liếc nhìn Lâm Duệ. Hai em gái hắn là binh khí vực sâu - Tuyệt Vọng Thiên Nữ và Thống Khổ Thiên Nữ sao? Nàng nháy mắt đã đoán ra được dị thể của hai người này là ai, nàng không khỏi suy nghĩ, nếu hai em gái của Lâm Duệ là binh khí vực sâu thì Lâm Duệ là gì đây?

- Hóa ra là thế! Đây là lý do vì sao ngươi ra sức đả kích Trường Sinh Hội sao?

Nàng khẽ gật đầu nói:

- Thế sau cầu sinh thì sao? Ngươi giờ đã thế lớn, địa vị cao, thực lực hùng hậu, không thể cả ngày chỉ nghĩ đến tự vệ, nghĩ đến sống sót được.

- Cầu sinh là ưu tiên lớn nhất.

Lâm Duệ thoáng suy ngẫm rồi hiểu rõ ý Lạc Vọng Thư, vị này đang hỏi về chí hướng của hắn.

- Sư tôn, Đông Á có câu tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Muốn bình thiên hạ cần trị quốc trước, muốn trị quốc càn tề gia trước, muốn tề gia thì phải tu thân ngay ngắn.

Hắn nói lại một đoạn trong “Lễ ký đại học”.

Lạc Vọng Thư nghe vậy thì hơi nhướng mày, ý của tiểu tử này chuyện nhà hắn, hắn còn chưa lo xong, tư cách gì nói chuyện trị quốc, bình thiên hạ sao? Nàng cũng rất tán thưởng, cho rằng Lâm Hạo này biết giẫm chân đất cứng, không mơ tưởng cao xa. Nàng chắp tay lại tiếp tục hỏi:

- Như vậy ngươi thấy trong tương lai, quan hệ giữa nhân loại và người Thiên Cực tinh như nào?

- Sư tôn, ngài làm khó ta rồi.

Lâm Duệ cười khổ, suy ngẫm một lát rồi nói:

- Đệ tử giờ chỉ muốn làm tốt những việc có thể, theo cái nhìn của đệ tử, bách tính Đại Tống không nên sống khổ như vậy. Nhân loại cũng không cần dùng phương thức xâm lược để thu được tài nguyên mình muốn, tóm lại dần cải thiện quan hệ, còn về tương lai như nào, đệ tử thật sự không nghĩ được xa như vậy, nhưng…

Lâm Duệ dừng một lát, nhìn lên bầu trời:

- Vũ trụ này rất rộng lớn, rộng lớn vô cùng tận. Chúng ta chỉ là một giọt nước trong biển cả vũ trụ, đệ tử cho rằng thế giới khổng lồ này đủ dung nạp hai chủng tộc. Thật ra nếu sư tôn có hứng thú, có thể tới Liên Bang để xem, hiểu hơn về xã hội loài người, nhìn chính trị của chúng ta. Nếu sư tôn tin được ta, ta có thể giúp ngài chế tạo dị thể, như vậy ngài sẽ có tinh thần lực mạnh mẽ hơn, có thêm thiên phú huyết mạch.

Dị thể hành giả nhờ nắm giữ hai thân thể, tinh thần lực phổ thông cao hơn võ giả bình thường 20 đến 30%.

Lạc Vọng Thư hơi suy nghĩ, tới Liên Bang sao, tới xem nhân loại sao? Nàng quay lại, chăm chú nhìn Lâm Duệ, lần này nàng nhìn chăm chú đến hơn ba phút, đến khi Lâm Duệ thấy thấp thỏm trong lòng mới khẽ gật đầu, thanh âm vô cùng trịnh trọng:

- Đề nghị của ngươi ta sẽ cân nhắc. Nhưng ta hy vọng Tiểu Hạo Hạo nhớ kỹ lời nói hôm nay, nhớ kỹ sơ tâm của mình! Ta sẽ quan sát lời nói, hành động của ngươi, tương lai nếu có ngày ngươi rời xa con đường này chính là ngày duyên phận sư đồ giữa hai ta chấm dứt!

Lâm Duệ hai mắt sáng lên, khom người cúi tạ:

- Đệ tử tạ ơn sư tôn thông cảm, tạ ơn sư tôn tha mạng không giết.

- Đừng làm ra vẻ nữa!

Lạc Vọng Thư phẩy tay áo đầy ghét bỏ, thầm nghĩ chắc chắn thằng nhóc này đã có dự tính từ trước. Lợi ích của hai người đã gắn vào nhau, vinh nhục cùng nhau, thằng nhóc này hẳn là chắc chắn mình sẽ không phạt nặng hắn.

- Nhưng nếu thân phận bản thể của ngươi là Lâm Duệ, như vậy ta muốn thuốc hoàn thiện gen cho ta và thần thiên duy ngã long của ta. Còn có thực trang của ta nữa, đều giao cho ngươi, phải chuẩn bị trong thời gian ngắn. Còn cần một chiến giáp cấp 9 nữa, để ta nhờ Cơ Thần Điện cải tạo lại.

Lạc Vọng Thư vô cùng hâm mộ chiến giáp “Cuồng Long” của Vô Địch Pháp Vương nhưng Cơ Thần Điện không có năng lực chế tạo chiến giáp cấp 9, cần phải có “hàng” từ Liên Bang trước, họ chỉ cải tạo lại được thôi.

Lạc Vọng Thư thầm nghĩ kẻ địch của Lâm Duệ mạnh như vậy, thâm sâu khó lường. Nếu nàng không nhanh chóng tăng thực lực lên, đạt đến mức “siêu thần sứ” thì chỉ sợ chưa hẳn bảo vệ được đệ tử này.

Lâm Duệ nghe vậy thì vô cùng vui mừng, lúc này, ánh bình minh đã lên, ánh sáng nhẹ nhàng ấm áp này xua tan đêm đen lạnh giá trong thành Lạc Kinh, cũng mang đến tâm trạng vui sướng thoải mái cho Lâm Duệ.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.