sau chiến
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Trong thành Lạc Kinh, phi liễn của Lạc Vọng Thư đã tới gần hoàng cung. Khi nàng tách ra với Lâm Duệ, sắc mặt nghiêm túc cảnh cáo:
- Tiểu Hạo Hạo, nhớ kỹ hai chuyện ta từng cảnh cáo, nhất định phải nhớ kỹ, không thể sơ sót!
Lâm Duệ nhướng mày lên, cũng đáp lại trịnh trọng:
- Đệ tử hiểu rõ, nhất định cẩn trọng đối đãi.
Hai chuyện Lạc Vọng Thư cảnh cáo đều liên quan đến thánh lôi kiếp hỏa. Lạc Vọng Thư cho rằng thánh lôi kiếp hỏa này liên quan với Đại Nhật Thiên Tôn, nên Lâm Duệ nên tránh không dùng chí cao thần khí này, tránh để thánh lôi kiếp hỏa đánh dấu linh hồn, đề phòng nó ô nhiễm linh hồn. Nhưng cũng cùng lúc, Lâm Duệ nhất định phải khống chế được nó, nếu không sớm muộn sẽ lộ dấu vết trước các vị thần sứ lâu năm, siêu thần sứ, cũng không gạt được Đông Vực Sâu.
Nghe thì rất mâu thuẫn, quả thật cũng rất mâu thuẫn.
Loại chí cao thần khí như thánh lôi kiếp hỏa cần võ học đặc thù mới khống chế, sử dụng được. Ân Thiên Thu có 6 loại võ học thông thiên liên quan đến thánh lôi kiếp hỏa, lại luyện đến mức chân lý hoặc đại thành mới điều khiển được thánh lôi kiếp hỏa này, phát huy ra 30% thần uy của chí cao thần khí này.
Vấn đề là nếu Lâm Duệ không luyện những võ học thông thiên này, thì cũng không có lực khống chế thánh lôi kiếp hỏa. Nhưng nếu hắn muốn luyện những võ học này thì nhất định phải mượn sức mạnh của thánh lôi kiếp hỏa, cũng tăng thêm tiếp xúc giữa thần hồn và thánh lôi kiếp hỏa.
Đề nghị của Lạc Vọng Thư là Lâm Duệ không học công pháp của Quang Minh thánh giáo, nàng nghĩ hắn cũng không có cách nào học được. Cách tốt nhất là Lâm Duệ dùng năng lực huyết mạch bản thân, lấy thần tâm thông minh làm cơ sở, thử dùng nguyên chất vực sâu, nguyên hạch vực sâu để khống chế thánh lôi kiếp hỏa.
Nhưng ở chuyện này, Lâm Duệ có ý nghĩ khác. Lạc Vọng Thư không biết trong tay hắn còn có thần vật Chiến Linh giới, hắn còn bắt được Ân Thiên Thu làm chiến linh số 4 nữa. Lâm Duệ hoàn toàn có thể tiết kiệm quá trình luyện tập, trực tiếp sao chép võ học của Ân Thiên Thu, từ đó đi tắt, nhanh chóng khống chế được thánh lôi kiếp hỏa.
Chuyện thứ hai Lạc Vọng Thư cảnh cáo là Quang Minh thánh giáo. Giáo này nhất định sẽ tìm tung tích quang minh ấn, tìm kiếm Minh Vương đời này, Lâm Duệ nhất định phải xử lý tốt chuyện này.
Với tình thế Quang Minh thánh giáo hiện giờ, nguy hiểm trong đó vô cùng lớn. Nhất là Vô Địch Pháp Vương kia, Lạc Vọng Thư cho rằng vị này là mối nguy lớn đối với Lâm Duệ, không thể không đề phòng.
Lâm Duệ cũng rất tán thành với phán đoán của Lạc Vọng Thư. Từ việc Vô Địch Pháp Vương không tiếc vi phạm giáo pháp của Quang Minh thánh giáo, ra tay công kích Ân Thiên Thu, có thể thấy vị này dã tâm rất lớn, trong lòng vô cùng ham muốn chức vị giáo chủ Quang Minh thánh giáo.
Vị Vô Địch Pháp Vương này nếu biết thánh lôi kiếp hỏa chọn hắn làm chủ nhân thì nhất định sẽ không bỏ qua hắn. Cho nên giờ hắn rất muốn khống chế được thánh lôi kiếp hỏa! Tuy giờ hắn là cấp 6, muốn vận dụng thần uy của thánh lôi kiếp hỏa thì phải trả giá lớn. Nhưng ít nhiều đây là một phần sức mạnh, lại vô cùng mạnh mẽ, có thể giúp Lâm Duệ có chút sức lực tự vệ trước mặt Vô Địch Pháp Vương.
Lạc Vọng Thư đánh giá trên dưới Lâm Duệ một lượt rồi hừ lạnh, bay về Thần Cảnh Sơn.
Lâm Duệ nhìn bóng lưng của nàng rời xa thì không nhịn được bật cười. Sư tôn rõ ràng vẫn còn đang bực tức vì việc hắn giấu diếm thân phận trước đó, nhưng lại vô cùng lo lắng về tình cảnh, an nguy của hắn.
Tiên Vu Yên như có suy tư, tình cảm Lạc Vọng Thư dành cho Lâm Duệ hơn xa dự đoán của nàng. Thậm chí nàng nảy sinh cảm giác đôi sư tôn này rất không bình thường, đây là vì sao chứ? Nữ nhân Lạc Vọng Thư kia cũng không giống trâu già thích gặm cỏ non mà?
Lâm Duệ không biết ý nghĩ của Tiên Vu Yên, tâm tình của hắn phấn chấn vui vẻ, mang theo Cơ Tuyết Oánh, Thượng Quan Thiên Di và Tiên Vu Yên quay về phủ Trấn Quốc Hầu. Khi hắn về đến trước cửa phủ, nơi này xe ngựa đã nêm kín đường, quyền quý phú thương trong thành tụ tập ngoài cửa cầu kiến, bên ngoài phủ còn chộn rộn, ồn ào như phố chợ vậy.
Lâm Duệ ngự không tiến vào trong phủ, Lư Hán Nguyên phụ trách trấn thủ vội đến đón. Lư Hán Nguyên đầy hiếu kỳ, cũng có chút lo lắng hỏi:
- Hầu gia! Lạc thần sứ đã về cung rồi? Không biết thần sứ đại nhân phản ứng ra sao?
Hắn biết chuyện Lâm Duệ chọn ngửa bài với Lạc Vọng Thư, tâm tình vẫn thấp thỏm chờ đợi kết quả.
Lâm Duệ mỉm cười, nhìn ra bên ngoài nói:
- Sư tôn nói sẽ quan sát lời nói, hành động của ta. Chuyện gì xảy ra vậy? Đám người bên ngoài tới là vì giấy phép thương mại sao?
- Cũng không hoàn toàn là vì giấy phép, có một phần tới để đưa thiếp môn sinh.
Lư Hán Nguyên hơi lắc đầu, kiêu ngạo nhìn ra bên ngoài:
- Hầu gia và thần sứ đại nhân thu về mảnh thần bi giúp cho Đông Vực Sâu, còn chém giết Minh Vương Ân Thiên Thu, tin tức này đã vang rền khắp kinh thành. Sáng nay còn có tin Hầu gia đã được ban thần chức hồng y chủ tế nhị phẩm và Huyết Quỳ thần chùy, chấn động triều chính. Cho nên hôm nay triều sớm vừa kết thúc, rất nhiều quan chức tới thẳng đây.
Trận chiến Vạn Thạch Sơn, sư đồ Lâm Hạo, Lạc Vọng Thư đã hóa giải mối nguy lớn nhất của họ.
Lâm Hạo lúc này không chỉ được ban thưởng Huyết Quỳ thần chùy, pháp khí mang ý nghĩa tượng trưng. Mà quan trọng nhất, Thần Cung còn không thu lại binh quyền trước kia đã trao tặng.
Lúc này, ở trong triều, chỉ cần là người có ánh mắt, đều biết địa vị Lạc Vọng Thư và ẩn thái tử Lâm Hạo đã vững chắc, trong thời gian dài vững chắc như Thái Sơn. Như vậy việc chủ trì phát hành giấy phép thương mại nhất định sẽ nằm trong tay sư đồ Lâm Hạo, không còn biến cố gì khác. Cho nên hôm nay không chỉ quan chức tụ tập lại trước phủ Trấn Quốc Hầu mà còn có lượng lớn quyền quý phú thương, còn tụ tập không ít quan viên cấp trung, ý đồ muốn tụ lại dưới trướng Lâm Hạo.
Lâm Duệ gật đầu nói:
- Hóa ra là thế. Ngươi giúp ta đối phó với họ, nói ta có việc gấp, không tiện tiếp khách. Có thể nhận bái thiếp của họ nhưng phải cẩn thận phân biệt, xử lý. Nhớ, phải dùng lễ tiếp đón, thân phận thấp cũng không thể thất lễ. Đúng rồi, Tiểu Y sau đó sẽ về phủ, ngươi để người dọn ra một tiểu viện.
Nói đến Lâm Y, Lâm Duệ lại thấy nhị muội thật đáng thương.
Lúc trước, Lâm Y lấy thân phận Thần Luật Thiên Nữ tiến vào kinh, kết quả chỉ ở lại Lạc Kinh, ở bên Lâm Duệ được hai ngày, là phụng lệnh triều đình ra ngoài, thanh tra bốn ngành thuốc, muối, trà, tơ.
Trong bốn ngành này, thiên tử, thần sứ thứ hai và thần sứ thứ nhất đang điều tra việc buôn bán, tích trữ thuốc men, vì đây là vật tư liên quan đến chiến tranh, Đại Tống đang phải gấp rút chuẩn bị sẵn sàng đề phòng đại chiến nổ ra.
Nhưng ba ngành còn lại: tơ, muối, trà cũng vô cùng phiền phức. May mắn là Lâm Duệ phân phối cho Lâm Y không ít trợ thủ đắc lực, kẻ sĩ trong thiên hạ cũng vô cùng kính sợ sùng bái Thần Luật Thiên Nữ, không dám lỗ mãng. Lâm Y sau khi rời kinh đi tuần tra thì một đường thuận lợi, thanh tra ra 34 triệu lượng ma ngân thiếu hụt, tra ra 23 án biển thủ công quỹ, mưu lợi riêng, có câu trả lời với triều đình.
Với lực lượng hiện giờ của Lâm Y, chỉ có thể quét qua chút da lông bên ngoài của Đại Tống thôi, cũng không thể tiến sâu hơn được.
Ngoài ra, bản thân Lâm Y cũng thiếu kiên nhẫn, nếu không phải hai anh em họ có thể dùng thông tin lượng tử nhắn tin cho nhau, ngày ngày hắn trấn an em gái thì Lâm Y đã sớm tạo phản, vứt gánh không làm rồi.
Lần này là Lâm Duệ chủ động gọi Lâm Y về kinh, hắn đã thu được thánh lôi kiếp hỏa, có thể thêm một bước thanh tẩy ô nhiễm cho em gái, thanh tẩy thần hồn và nguyên chất vực sâu trong nàng.
Lâm Duệ không biết là, khi hắn vội vàng tiến xuống căn cứ bí mật dưới lòng đất phủ Trấn Quốc Hầu thì dị thể của Tề Thiên Quyền, chính là tam trưởng lão của Dược Thần Tông, Vấn Lương Y khẽ nhíu mày, ưu sầu nhìn về cửa phủ Trấn Quốc Hầu.
Hắn nhìn về nhóm chat “xin giấy phép Trường Sinh Hội”, nhắn vào đó: Ta cảm ứng được Lâm Hạo đã vào nội viện, xem ra hôm nay hắn không tiếp khách rồi.
Tề Thiên Quyền vốn định nhắn vào nhóm là “thằng nhãi ranh” cơ, nhưng lo lắng bị người trong nhóm bán đứng. Nếu chẳng may có người chụp màn hình lại báo lên cho Lâm Hạo, vậy thì rất có thể hắn sẽ không thu được giấy phép thương mại. Đám gian manh trong Trường Sinh Hội này rất dễ làm ra chuyện buồn nôn này.
Tề Thiên Quyền: Vị ẩn thái tử này cũng ngạo mạn thật. Hôm nay có hơn 400 quyền quý Đại Tống tụ tập ở đây, phải đến 52 vị cấp 9, thế mà vị này không gặp ai cả.
Dương Lăng Tiêu: Ẩn thái tử này có thể không ngạo mạn được sao? Hắn sau khi giao nộp mảnh thần bi, Đông Vực Sâu vẫn cho phép hắn điều khiển quân binh tám châu, đồng thời còn có thể điều hành long vệ, ngự vệ, cung phụng và khách khanh của hoàng triều. Ý của Đông Vực Sâu rất rõ ràng.
Xương Chí Cao: Quả là ẩn thái tử hàng thật giá thật! Nếu thiên tử Đại Tống không để Đông Vực Sâu hài lòng, quá nửa sẽ do vị này lên trên làm thay.
Dương Lăng Tiêu: Vị này còn chịu trách nhiệm mở tinh cảng, quản lý thương mại, thiên phú lại cao như vậy, mới 20 tuổi đã 6SSS+. Đông Vực Sâu không sợ dưỡng hổ thành hoàn sao?
Kerwin Andris: Quản gia phủ Trấn Quốc Hầu đi ra nhận bái thiếp kìa. Hôm nay đúng là hết trò rồi, các vị, có ai có quan hệ với Trấn Quốc Hầu không, có thể dìu dắt các anh em một chút.
Xương Chí Cao: Lão Tề, ngươi là cao nhân nào đứng trước cửa Hầu phủ vậy? Có phải là vị trưởng lão Dược Thần Tông kia không? Ta nghe nói Thần Luật Thiên Nữ của Dược Thần Tông quan hệ với Hầu phủ rất gần, có thể hỗ trợ tạo quan hệ không?
Khi Tề Thiên Quyền nhìn tin nhắn này thì Lữ Cảnh Vi đã đi tới trước mặt hắn, thu bái thiếp của hắn.
Lúc này, Tề Thiên Quyền phát hiện vị quản gia hầu phủ này thần sắc khác thường, quan sát hắn từ trên xuống dưới hắn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 62 |