chiến
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Vô Địch Pháp Vương sau buổi nghị hội lên phi thuyền về Nam Đảo Giáo Khu của mình.
Nam Đảo Giáo Khu là giáo khu do Vô Địch Pháp Vương cai quản, Nam Đảo là đảo lớn thứ ba trong hai mươi tám đảo Trung Châu, ở vùng cực nam Trung Châu.
Hai mươi tám đảo của Trung Châu, tuy gọi là “đảo” nhưng thực chất diện tích vô cùng lớn, ví như Nam Đảo, tổng cộng 3200 vạn km vuông, chia làm 7 tiết trấn khu, rồi lại chia thành 57 châu.
Nam Đảo Giáo Khu ban đầu do Trình Tạo Thiên phát triển từ khi vị này còn là pháp vương, khi đến tay Vô Địch Pháp Vương thì phát triển cực thịnh, gần như chiếm lĩnh một tiết trấn khu và xâm chiếm hai tiết trấn khu lân cận, tín đồ lên đến 150 triệu.
Bởi vì thực lực Vô Địch rất mạnh, thêm vào đây là vùng biên thùy, Trung Châu thương hội khó mà làm gì, chỉ có thể thông qua phong tỏa trọng binh và thương mại để hạn chế. Nhưng dưới trướng Vô Địch có hạm đội 300 tinh hạm mạnh mẽ, làm cho Trung Châu thương hội cũng phải cẩn thận từng li từng tí.
Trung Châu thương hội là liên minh của 28 vương triều, không chỉ diện tích và nhân khẩu hơn xa bốn châu, số lượng cao thủ cấp 6 cũng hơn xa tứ đại hoàng triều, gần như là gấp ba! Đấy là chưa kể hai vị Vực Sâu hợp thể, thực lực cũng áp đảo bốn vị Vực Sâu còn lại trên mặt đất.
Nhưng vì chia nhỏ quá, lẫn nhau tranh đấu cho nên Trung Châu thương hội dù là tài lực, quân lực đều kém hơn tứ đại hoàng triều, lực khống chế với các vùng biên giới cũng kém hơn.
Vô Địch nếu muốn trợ giúp Bắc Thịnh Giáo Khu, thì phải an bài sẵn sàng, điều ra nhân thủ từ Nam Đảo Giáo Khu.
Nhưng là ngay khi chiếc phi thuyền của nàng vừa lên khỏi mặt biển, chỉ nửa khắc sau, Vô Địch Pháp Vương bỗng hơi biến sắc nhìn lên bầu trời.
Từ trên đó vang lên một thanh âm nữ nhân lạnh lùng:
- Ngươi tự xưng là Vô Địch, làm việc bá đạo, không chút sợ hãi, vậy thì thử tiếp một kiếm của ta xem, xem có xứng với hai chữ Vô Địch không.
Ngay trong nháy mắt này, thanh kiếm khổng lồ màu tím xuất hiện trước một trăm năm mươi trượng phi thuyền, hư không quanh thanh kiếm rạn nứt, vỡ nát ra như mạng nhện. Từ thân thanh kiếm phóng ra lôi xà vặn vẹo thời không, cuồng bạo dữ tợn, như là ma long giương nhanh múa vuốt, nhào về hướng Vô Địch trên phi thuyền.
Đám ma long này như có sinh mạng, đầy linh hoạt, ẩn chứa chân lý bất diệt, lực lượng hủy thiên diệt địa, vô tận uy nghiêm và cuồng bạo, biến hóa vô cùng, cao thâm khó lường.
- Thiên Lý Thần Tâm Kiếm?
Vô Địch Pháp Vương không chút do dự lao ra khỏi phi quyền, tay phải nàng nắm lại thật chặt, trong nháy mắt bùng phát sức mạnh khái niệm, bao quanh phạm vi 100 dặm xung quanh. Quyền thế của nàng cũng toàn diện bùng nổ. Đó là bí chiêu cấp 9 vượt đế - Chích Thủ Già Thiên (một tay che trời) của nàng!
Đám ma long, kiếm khí bị nàng đấm đến tán loạn ra ngoài. Cả người của nàng, lù lù như khối đá lớn, xung kích thẳng vào dòng nước biển chảy xiết.
Sắc mặt Vô Địch Pháp Vương hơi biến đổi, vì nàng phát hiện quyền thế của mình đang dần tán loạn, có dấu hiệu tan rã. Kiếm khí lôi xà vờn quanh, tìm kiếm từng kẽ hở có thể lợi dụng được rồi như thủy ngân chảy vào, tầng tầng xâm nhập bên trong, dần lột đi quyền thế của nàng.
- Đây là!
Ánh mắt Vô Địch Pháp Vương tràn đầy khó tin, là khái niệm “chân lý” ít nhất 60%, còn có lôi đình 60%, cực hạn 60%, cố pháp 55% và tăng trưởng 55%!
Vấn đề là vị trước mặt nàng không chút dấu hiệu bị Vực Sâu ô nhiễm, vì sao đối phương dùng được sức mạnh khái niệm cao như vậy? Đáng sợ là những khái niệm này dưới khái niệm “tinh luyện” và “thăng hoa” tăng sức còn trở nên mạnh hơn, đáng sợ hơn. Nhưng võ ý của Lạc Vọng Thư, căn cơ không phải “tinh luyện” và “thăng hoa” mà là “duy tâm duy ngã”, gần giống với “vô pháp vô địch” – võ ý của Vô Địch. Tinh luyện và thăng hoa chỉ là biểu tượng bề ngoài của nó!
Lúc trước Vô Địch Pháp Vương từng giao thủ với Lạc Vọng Thư trong hầm mỏ, nhưng khi đó Lạc Vọng Thư không dùng toàn bộ sức lực, lại là đoạn cuối của kiếm khí rồi nên Vô Địch không cảm nhận được.
Lạc Vọng Thư này đã là mức thần sứ lâu năm. Bây giờ xem ra, khi đó vị này không dùng toàn lực, hẳn là mới cấy thêm Chiến Thần 8pro và Thiên Trụ 8pro, giúp tăng thêm kiếm lực, tốc độ.
Ầm!
Lúc này, chiến long của Vô Địch Pháp Vương cũng nhảy lên, đi tới sau lưng Vô Địch Pháp Vương. Con thần tâm vô địch long này mở ra bàn tay, đè về thanh kiếm tím khổng lồ, dù động tác của nó khác với Vô Địch Pháp Vương nhưng thực chất cũng là chiêu Chích Thủ Già Thiên cấp 9 vượt đế!
Ngàn vạn ma long bị hai đường quyền thế ép tới trì trệ, thậm chí là hơi lui về sau một chút, nhưng kiếm triều mãnh liệt lại đánh đến. Thậm chí có hai tia kiếm khí đã chém vào lòng bàn tay thần tâm vô địch long, để lại hai miệng vết thương lớn, tức thì bột máu tung bay.
Khô Giới Thiên Quân Lý Cổ Thiền đi theo vô cùng kinh ngạc. Vô Địch Pháp Vương đã vận dụng nhiều loại khái niệm, đến gần Vực Sâu, vậy mà vẫn ở thế thua Lạc Vọng Thư sao?
Hắn không chút do dự phi thân, nhào về hướng Vô Địch Pháp Vương, cùng lúc đó nhanh chóng mặc vào chiến giáp tạo hình khô lâu của mình. Nhưng chỉ chớp mắt, trước mặt hắn tối sầm lại. Đó là toàn bộ “quang” xung quanh bị một người rút đi mất.
Khô Giới Thiên Quân Lý Cổ Thiền tâm trình trầm trọng, phát hiện bộ giáp Thần Khô Long Giáp của mình đã bị lộn xộn tín hiện quang điện.
Cùng lúc đó, một kiếm ý hết sức nguy hiểm khóa lấy mi tâm hắn, kiếm ý đè ép làm hắn không thể động đây. Nguyên thần và huyết nhục, thậm chí nơi sâu trong xương cốt hắn tràn ngập kiêng kỵ, sợ hãi, hắn cảm giác mình chỉ hơi động thì sẽ chết!
Hắn nghe được một thanh âm lớn tuổi truyền đến:
- Lý Cổ Thiền, đây là ân oán cá nhân giữa hai người các nàng, là giao đấu công bằng, ngươi ta không nên nhúng tay.
- Ngươi là?
Lý Cổ Thiền trong đầu nhanh chóng suy tư, thầm nghĩ đây là vị thần sứ lâu năm nào vậy? Hắn nhanh chóng nhớ ra:
- Ngươi là ngự sử trung thừa Triệu Dương của Đại Tống?
Vấn đề là trong tình báo, người này mới cấp 8 vượt đế. Triệu Dương tuy thiên phú trác tuyệt nhưng trước đó nguyên thần bị thương, đã không thể lên cấp 9. Về sau còn có lời đồn người này thực chất là vực ngoại thiên ma, nguyên thần suy yếu nhưng về sau đã chứng thực được là do kẻ thù chính trị Triệu Dương vu khống.
Lệnh Hồ Minh Đức ở nơi xa khẽ cười:
- Để người cười chê rồi. Lý Cổ Thiền, ngươi yên tâm, Lạc thần sứ không định lấy tính mạng Vô Địch Pháp Vương đâu, nên hôm nay hai ta đứng ngoài quan sát là được.
Lý Cổ Thiền nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng, Vô Địch Pháp Vương chiến lực cực hạn lên đến chuẩn trường sinh, Lạc Vọng Thư có tư cách gì lấy mạng Vô Địch Pháp Vương chứ?
Lúc này, gương mặt xinh đẹp của Vô Địch Pháp Vương giấu sau mặt nạ đã đầy âm u.
- 70%!
Lúc này, từng cái xiềng xích vô hình rời khỏi thân thể nàng, hóa thành đôi cánh chim cực lớn sau lưng nàng. Nắm đấm mang theo sức mạnh khái niệm đến 70% dẫn đến sóng lớn ngập trời, hóa thành từng đợt sóng cao 30 đến 50 trượng!
Nhưng khái niệm Vô Địch Pháp Vương thi triển ra vẫn không đè ép được “chân lý” của Lạc Vọng Thư.
Lạc Vọng Thư chỉ dùng sức mạnh khái niệm 60% lại có thể đối kháng với Vô Địch Pháp Vương dùng sức mạnh khái niệm 70%, thậm chí còn hơi chiếm thượng phong.
- Hóa ra là thế, bí chiêu cấp 9 vượt đế này không phải là của ngươi mà là kế thừa của người khác, là do Trình Tạo Thiên cho ngươi à?
Thanh âm của Lạc Vọng Thư hơi mang theo mỉa mai, kiếm khí thêm một bước đột phá, đâm ra mười mấy lỗ thủng trên nắm tay của thần tâm vô địch long.
Ngay khi Vô Địch Pháp Vương suy tư xem có nên liều thương tổn thần hồn, vận dụng lực lượng khái niệm đến 80%, hay thậm chí là dùng thần khí Vực Sâu của mình hay không thì một lần nữa biến sắc.
Vì kiếm triều hướng về nàng bắt đầu tản ra hai bên. Kiếm khí dù đột phá chiến giáp Cuồng Long trên người nàng nhưng chỉ để lại mấy chục vết kiếm nhỏ nhẹ, chỉ thương chút da lông, không bị thương nặng.
Vô Địch Pháp Vương híp mắt lại, Lạc Vọng Thư có thể điều khiển bí kiếm cấp 9 vượt đế nhẹ nhàng thành thạo như vậy sao?
- Người như ngươi cũng muốn đối kháng với thiên tử các nước sao? Với sức mạnh của ngươi, quả thật đạt đến chuẩn Trường Sinh, sức mạnh khái niệm rất mạnh nhưng nếu liều mạng tranh đấu, người chết chắc chắn là ngươi! Nếu ta là ngươi thì nên bình tĩnh lại, nắm giữ tốt lực lượng Trình Tạo Thiên cho ngươi trước đã.
Lạc Vọng Thư thu kiếm về vỏ nói:
- Đi thôi, tuần dương hạm của Tiểu Hạo Hạo dừng lại ở đâu?
Lâm Duệ nói đã chế tạo xong thuốc hoàn thiện gen cho nàng, nó sẽ cùng tuần dương hạm Lam Thiên đưa tới đây.
Lúc này trên mặt biển, kiếm triều đã tản đi, thế giới hắc ám xung quanh Lý Cổ Thiền cũng biến mất, mọi thứ khôi phục như thường. Hắn lơ lửng lên, đi tới bên cạnh Vô Địch Pháp Vương:
- Pháp Vương!
Vô Địch Pháp Vương khẽ lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Được rồi, nàng không phải kẻ địch của chúng ta. Chỉ là một nữ nhân tức giận vì bị cướp mất đồ mà thôi. Để nàng ta hả giận là xong, hơn nữa nàng ta cũng nói thật, ta còn chưa thể hoàn toàn khống chế sức mạnh sư tôn cho ta.
Vì thế nàng không cần thiết liều mạng ganh đua với đối phương làm gì.
Khô Giới Thiên Quân Lý Cổ Thiền không khỏi cười khổ. Hắn và Bách Dực Đao Vương Tư Đồ Lãnh đều cho rằng Vô Địch nên tích lũy thêm, với thiên phú võ đạo của nàng, dù chỉ thêm mấy năm thôi cũng tốt.
Vô Địch Pháp Vương tiếp tục nhìn về trời mây phía xa, nàng thầm nghĩ thần sứ thứ ba của Đại Tống ẩn giấu rất sâu. Thực lực của đối phương đã đến gần thần sứ thứ nhất, chỉ kém một thần khí Vực Sâu nữa thôi. Có thể thấy, vị thần sứ này cũng dã tâm bừng bừng!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 9 |
Lượt đọc | 97 |