Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Huyễn Thiên Vũ

Phiên bản Dịch · 2442 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Một ngày sau, ở phía bắc cách Nam Châu 4000km, ở vùng biển sâu, nơi này ánh hoàng hôn như nhuộm thêm màu đỏ máu cho cả một bức tranh mặt biển bị bạo lực xé nát. Sóng lớn mãnh liệt, dòng nước chảy xiết, lênh đênh hàng ngàn, hàng vạn xác người, mảnh thuyền nửa chìm nửa nổi…

Ở trung tâm chiến trường, đại chiến cũng đã đi vào hồi kết.

Cố Thanh Vũ – thần sứ thứ hai của Trung Châu Thương Minh đang lơ lửng trên không, hình dáng vô cùng thê lương, thất khiếu chảy máu, khí tức sau mấy lần dùng bí pháp kích thích đã dần rơi vào suy kiệt.

Thần sắc hắn tràn đầy kinh sợ, hai mắt đỏ hồng, mí mắt như muốn rách ra nhìn Vô Địch Pháp Vương toàn thân bao phủ bởi chiến giáp:

- Yêu nghiệt nhà ngươi!

Một canh giờ trước, Vô Địch Pháp Vương mang theo 3000 chiến hạm và 550 nghìn quân tinh nhuệ của Quang Minh thánh giáo, dưới bão biển che chở tập kích hạm đội của hắn, chỉ dùng hai tiếng ngắn ngủi đã đánh tan hạm đội 4000 chiến hạm của hắn!

Cố Thanh Vũ khi lâm chiến không ngờ Vô Địch Pháp Vương lại dám to gan như vậy, bỏ mặc tiến tuyến phía Đại Thịnh, dẫn hết quân lực, toàn bộ cao thủ dưới trướng đến đánh hắn. Thêm vào không ngờ dưới trướng vị Vô Địch Pháp Vương này còn có 90 khẩu pháo plasma cấp 9, còn được gọi là pháo diệt tinh, đây là loại chủ pháo cao cấp nhất trang bị trên thiết giáp hạm của thiên ma!

Vô Địch Pháp Vương đã sớm đặt đám pháo này mai phục quanh chiến trường, mỗi vòng cùng bắn có thể thu gặt ít nhất 60 chiến hạm của hắn!

Hắn càng không ngờ đến là sức mạnh khái niệm mạnh mẽ của Vô Địch Pháp Vương! Khái niệm “vô pháp” của nàng này lúc cực hạn đạt đến 75%, phối hợp bí chiêu cấp 9 vượt đế, vừa đối mặt đã chém giết phó tướng của hắn là thần sứ dự bị thứ hai của Trung Châu Thương Minh, đồng thời chém thương đến nội tạng của hắn.

Thắng bại đôi bên khi vừa chạm mặt đã được phân định rõ ràng!

Hai tiếng chiến đấu sau đó chỉ là Cố Thanh Vũ và thuộc hạ vùng vẫy giành lấy sự sống mà thôi, bọn họ dùng toàn bộ sức lực, liều chết giãy dụa, ra sức chống cự, muốn rút khỏi cuộc chiến nhưng lưỡi đao của Vô Địch Pháp Vương và thuộc hạ vẫn vô tình thu gặt mạng người!

Cho đến lúc này, một thân nguyên khí của Cố Thanh Vũ dưới tấn công điên cuồng của Vô Địch Pháp Vương gần như đã tiêu hao sạch, hắn dần tuyệt vọng:

- Lý Vi Lương ngươi đừng hòng giết được ta! Viện binh của Đại Thịnh sắp đến rồi! Vô Địch, ngươi tàn sát thủy sư của Trung Châu chúng ta, Trung Châu Thương Minh tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi đâu, các ngươi sẽ phải trả giá lớn!

Như để tiếp sức cho hắn, từ phía xa vang rền một thanh âm giật dữ:

- Dừng tay cho ta!

Đó là một sáng vàng đang lao nhanh đến từ cách xa nghìn dặm.

Cố Thanh Vũ tinh thần phấn chấn hơn, hắn biết người đến là ai, là Tần Phi – thần sứ thứ nhất của Đại Thịnh! Vị thần sứ này đã tại vị hơn 200 năm, là một vị siêu thần sứ thật sự! Khái niệm và võ đạo của người này dù không dựa vào ngoại lực cũng đã tiếp cận cấp Trường Sinh.

“Vô Địch Pháp Vương” Lý Vi Lương ánh mắt lạnh lùng nhìn tia sáng đến gần, sau đó, mái tóc đen trong chiến giáp của nàng có một phần nhỏ hóa thành trắng xám. Bí chiêu “Chích Thủ Già Thiên” cấp 9 vượt đế của nàng mới súc thế được một nửa vậy mà nháy mắt hoàn thành.

Nếu lúc này Lạc Vọng Thư có mặt ở đây, sẽ phát hiện bí chiêu này của Lý Vi Lương khác xa trước kia. Mấy tháng kịch chiến liên tục với Đại Thịnh đã giúp Lý Vi Lương nắm giữ thành thạo võ đạo Trình Tạo Thiên tái giá cho nàng!

Ầm!

Động thủ đầu tiên là thần tâm vô địch long của Lý Vi Lương, một chưởng vỗ xuống, chỉ công không thủ, đánh đến toàn thân Cố Thanh Vũ trào ra sương máu.

Sau đó là Lý Vi Lương, cũng là một đòn Chích Thủ Già Thiên nhưng lần này là vỗ nổ Cố Thanh Vũ thành thịt vụn!

Cũng vào lúc này, một ánh sáng bảy màu xuất hiện bên cạnh Lý Vi Lương, quét về phía ánh sáng vàng đang nhanh chóng tiếp cận chiến trường.

- Thất Huyễn Thiên Vũ!

Tần Phi, thần sứ thứ nhất của Đại Thịnh cảm giác sức mạnh trên người mình hỗn loạn, gần như hoàn toàn mất khống chế. Hắn không khỏi “Ồ!” lên một tiếng kinh ngạc, sau đó thân thể giật ngược lại, lùi lại 100 dặm, tránh tiếp xúc với Lý Vi Lương.

Ánh mắt Tần Phi tràn đầy kinh ngạc, kiêng kỵ nhìn về ánh sáng bảy màu rực rỡ sau lưng Lý Vi Lương, sau đó hắn nhìn đến Lý Vi Lương.

- Thần khí vực sâu trong tay ngươi hóa ra là thứ này!

Tất cả mọi người ở Thiên Cực tinh đều biết trong tay Lý Vi Lương có thần khí vực sâu nhưng trước đó không ai biết trong tay nàng là món đồ gì!

Nàng này không biết vì sao, thoát được mấy vị Vực Sâu ô nhiễm, còn nắm giữ được mấy loại khái niệm cường độ lên đến 70%. Lý Vi Lương dù còn chưa thể điều khiển tự nhiên nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến chiến lực của nàng, nàng vẫn được công nhận là ở mức siêu thần sứ!

Tần Phi trước đó đã chiến đấu mấy lần với Lý Vi Lương nhưng cho đến hôm nay mới được thấy thần khí vực sâu của vị này.

Thần khí này rất mạnh, sức mạnh khái niệm của nó lên đến 90%, tổng thể chỉ hơi kém hơn thần khí trấn quốc mà thôi!

Thảo nào Cố Thanh Vũ chết nhanh như vậy, Cố Thanh Vũ dù tiếp cận siêu thần sứ, còn tinh thông phù trận nhưng Lý Vi Lương nắm giữ Thất Huyễn Thiên Vũ và khái niệm vô pháp 70% trở lên, làm toàn bộ thuật pháp, cấm pháp và phù trận khó mà tác động lên Lý Vi Lương.

Tần Phi cười lạnh nói:

- Dùng cấp 8 liên tục vận dụng siêu thần khí, trận chiến này lấy đi ít nhất 5 năm tuổi thọ của ngươi!

- Ta bây giờ còn trẻ, tuổi thọ 800, trước khi giết chết Tần Phi ngươi thì vấn đề không lớn.

Lý Vi Lương mặt không biến sắc, thu lại thần khí, luồng sáng sau lưng nàng hóa thành một lông vũ bảy màu nhảy vào tay nàng. Cùng lúc đó, nàng vẫn đang nhanh chóng tích súc quyền thế.

Tần Phi cũng chú ý đến 4 người “Thần Kiếm Pháp Vương” Thi Tuyệt, “Thiên Đao Pháp Vương” Võ Vô Song, “Khô Giới Thiên Quân” Lý Cổ Thiền, “Bách Dực Đao Vương” Tư Đồ Lãnh đã dừng truy kích tàn quân Trung Châu, đang từ bốn phương tám hướng dần dịch chuyển lại gần, mơ hồ hình thành thế vây công. Bốn người này thực lực đều tiếp cận mức thần sứ rồi, có thể vào top 5 thần sứ dự bị của các hoàng triều, dù là Tần Phi cũng không thể khinh thường.

Hắn khẽ lắc đầu nói:

- Tuổi thọ 800? Ngươi đang định gạt ta hay tự lừa mình? Ngươi sử dụng khái niệm cấp Trường Sinh không thể không trả giá đắt, tu vi thấp mà cưỡng ép liên tục vận dụng như ngươi thì sống thêm được 50 năm nữa đã là kỳ tích rồi!

Tần Phi ngự không lên, tiếp tục lùi về phía sau, tránh xa vòng vây của đám người này:

- Ta thật ra rất hy vọng ngươi có thể sống càng lâu càng tốt, đáng tiếc, khó được như ý nguyện a. Vô Địch ngươi vì tránh hai mặt chịu địch cho nên ra tay diệt trừ hạm đội Trung Châu Thương Minh trước, nhưng làm thế Trung Vực Sâu chắc chắn sẽ báo thù! Ngươi giết Cố Thanh Vũ chỉ làm họ thêm tức giận mà thôi!

Hắn nói xong câu đó là thân hình loáng lên, nhanh chóng bay đi xa.

Lý Vi Lương chỉ yên lặng nhìn người này rời đi, cho đến khi đối phương biến mất hoàn toàn, nàng mới há miệng “Phốc!” phun ra một búng máu. Nàng sau đó mạnh mẽ nuốt lại ngụm máu tanh quanh quẩn đầu lưỡi, quay lại nhìn “Thần Kiếm Pháp Vương” Thi Tuyệt đang tới gần.

- Thi pháp vương, tình huống giáo khu như nào? Chúng ta tử thương bao nhiêu?

Thần Kiếm Pháp Vương vốn lo lắng cho Lý Vi Lương, nhưng nghe nàng hỏi thì chỉ đành chắp tay trả lời:

- Ta vừa nhận được phi thư, tình huống phía nam vẫn ổn. Quân Đại Thịnh phát hiện chủ lực của ta rời đi thì nhanh chóng đột kích, bọn họ tiến hơn 400 dặm thì dừng lại, xây dựng thành lũy phòng ngự. Bên ta đã chuẩn bị từ trước nên tử thương rất ít nhưng chúng ta mất rất nhiều ruộng đồng.

Bắc Thịnh Giáo Khu hôm nay mất đi đất của 3 quận!

“Thiên Đao Pháp Vương” Võ Vô Song muốn nói lại thôi, hắn cũng lo lắng cho thương thế của Lý Vi Lương. Dù sao những lời Tần Phi vừa nói, tuy có chút hù dọa nhưng cũng rất hợp tình hợp lý.

Võ Vô Song lại phát hiện nguyên khí toàn thân Vô Địch Pháp Vương vẫn vô cùng mạnh mẽ, như không có chuyện gì xảy ra. Hắn hơi biến sắc nhưng lời ra đến miệng vội vã thu hồi, ngược lại nở nụ cười nói:

- Chúc mừng nhiếp chính! Hôm nay nhiếp chính đại phá hạm đội Trung Châu, tru sát thần sứ thứ hai của Trung Châu. Chuyện hôm nay nhất định sẽ chấn động thiên hạ, triệt để thay đổi xu hướng suy tàn của giáo ta! Thuộc hạ cho rằng, nhiếp chính nên nhanh chóng báo về tổng đàn, để tin này được truyền khắp các giáo khu.

Sau trận chiến này, danh vọng của nhiếp chính phó giáo chủ chắc chắn tăng nhiều, hấp dẫn nhân sĩ có lòng trong giáo về tụ tập lại dưới thế lực nhiếp chính phó giáo chủ.

- Ta sẽ gửi phi thư báo tin!

“Bách Dực Đao Vương” Tư Đồ Lãnh cũng rất lo lắng cho tình trạng cơ thể của Lý Vi Lương, nhưng ngoài mặt hắn không chút biểu hiện, còn ra vẻ khâm phục, cười nói:

- Quả đúng như nhiếp chính dự đoán, Tần Phi quả nhiên chiến ý không vững, làm qua loa đối phó.

Trong mấy đường đại quân vây quanh Bắc Thịnh Giáo Khu, duy chỉ có Cố Thanh Vũ vừa chết là chiến ý kiên quyết nhất!

Còn về Tần Phi của Đại Thịnh, chiến lực vị này rất mạnh, thâm sâu khó dò nhưng mỗi đời thần sứ chỉ có nhiệm kỳ 300 năm. Tần Phi giờ tiền đồ tương lai chưa rõ, mệnh đang đi đến phần cuối, nào còn tâm tư tử chiến vì Đại Thịnh chứ?

Chỉ cần diệt trừ được Cố Thanh Vũ, Bắc Thịnh Giáo Khu có thể chuyển nguy thành an.

Vô Địch Pháp Vương khẽ lắc đầu nói:

- Trận này tuy thắng nhưng là uống rượu độc giải khát, tình thế thánh giáo vẫn vô cùng nguy nan. Tần Phi nói không sai, Trung Vực Sâu tính cách có thù tất báo, Trung Châu Thương Minh thực lực cũng hùng hậu, với quốc lực của họ, dễ dàng dựng lên một hạm đội tiếp tục tiến công chúng ta.

Lý Vi Lương nói đến đây thì hơi biến sắc nhìn “Khô Giới Thiên Quân” Lý Cổ Thiền:

- Cổ Thiền, ta thấy ngươi hôm nay không nói lời nào, hình như có tâm sự trong lòng?

Mấy ngày gần đây, Lý Cổ Thiền có gì đó không đúng, nhất là hôm qua, hắn còn lén lút chạy ra ngoài, đến giữa trưa nay mới trở về, suýt thì làm hỏng việc, làm chậm quá trình bố trí pháo diệt tinh.

Lý Cổ Thiền giờ đang thông qua chip sinh vật, nhắn tin lượng tử với Vương Ẩn Nguyệt, hai người đang thảo luận về kỹ thuật máy móc, điện tử của vực ngoại thiên ma, người một câu, ta một câu, trò chuyện vô cùng vui vẻ. Hắn lập tức tỉnh lại, mặt không biến sắc chắp tay nói:

- Điện hạ, gần đây ta có liên hệ với vài vị đồng môn trong Cơ Thần Điện, có chút việc tư cần xử lý.

Lúc này, Lý Cổ Thiền bỗng nhiên nhớ đến mấy lời Lâm Hạo nhắn nhủ mình trước khi rời đi:

- Đúng rồi, nhiếp chính, đám đồng môn của ta năng lực không kém, có thể chế tạo lượng lớn máy móc chiến tranh như thiên ma long giáp, hạm thuyền. Nếu nhiếp chính có nhu cầu, có thể đặt mua của họ.

Vô Địch Pháp Vương Lý Vi Lương nghe vậy thì tâm thần chấn động. Nàng gần đây đang đau đầu vì chuyện thu mua tinh hạm, Minh Vương tuy mở ra một con đường thu mua vật tư cho Quang Minh thánh giáo nhưng không mua được tinh hạm.

Lý Vi Lương lại không khỏi cười khổ, giờ có đường mua thì cũng vô dụng, nàng và thánh giáo đã hết tiền! Lần này Bắc Thịnh Giáo Khu nhìn như đại thắng nhưng thực tế là thất bại, bọn họ mất đất ba quận, thu nhập chắc chắn giảm mạnh.

Cho nên kế hoạch nông trường dưới lòng đất của Minh Vương nhất định phải thực thi! Nhưng có một tiền đề là nàng phải khống chế được tổng đàn, tốt nhất là khống chế được Hộ Giáo Pháp Vương!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.