ngươi thấy bài của ta
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khi huy hoàng vĩnh hằng long của Lâm Duệ tỏa sáng, chiếu rọi phạm vi 300km xung quanh, Từ Mộng Nhiên và Linh Huyễn cũng bị ảnh hưởng.
Ánh sáng trắng xóa để huyễn thuật của 3 người bị ảnh hưởng. Theo ánh sáng chiếu rọi, còn có sức mạnh khái niệm mạnh mẽ truyền đến từ Minh Vương nữa. Dù là ở cách 300km, khái niệm kiếp hỏa và thánh lôi đã bị suy yếu nhưng cũng phá tan tinh thần lực và huyễn thuật của họ.
- Đây là Minh Vương sao?
Linh Huyễn khồng khỏi sợ hãi, rốt cuộc hiểu ra vì sao Ngụy Cảnh Đồng đến giờ chưa ra tay cứu hắn.
Vị Minh Vương đời này quá mạnh, đủ để giao tranh với Ngụy Cảnh Đồng, thậm chí còn chiến thắng! Dưới tình huống như vậy, Ngụy Cảnh Đồng sao có thể giúp hắn được chứ?
Hắn rất nhanh đã không rảnh chủ ý đến tình hình chiến đấu ở châu nha nữa, vì tình cảnh hiện giờ của hắn vô cùng ác liệt, đã đến mức sơn cùng thủy tận.
Chiến long của Linh Huyễn hắn đã bị Vương Thiên Vũ và Từ Mộng Nhiên liên thủ chém giết.
Nếu vừa rồi không phải ánh sáng Minh Vương chiếu đến, làm tạm hoãn trận chiến này thì hắn đã bị hai người kia hợp lực giết chết rồi. Nhưng hiện giờ cũng chỉ là trì hoãn cái chết đang đến gần thôi.
Linh Huyễn giờ điên cuồng chạy trốn, cố gắng trốn thoát, muốn giữ lại mạng. Nhưng hai máy hồng tri chu 8pro, sáu máy diệt long cấp 9 dùng hỏa lực đan xen dày đặc, phong tỏa đường chạy trốn của hắn.
Chất độc xâm nhập từ đao kiếm đối phương cũng đang ảnh hưởng ý chí của hắn, tê liệt thần kinh của hắn.
Hai mắt Vương Thiên Vũ đỏ hồng, tràn đầy hưng phấn, như hình với bóng truy đuổi theo sau Linh Huyễn.
- Lão sư, ngài thấy không, xưa không bằng nay a.
Sau khi Linh Huyễn chết lần trước, không chỉ đơn giản là vĩnh viễn mất đi một phần nguyên thần. Trong trận đấu đó, bốn máy hồng tri chu 8pro của Linh Huyễn bị phá hủy, pháp khí mạnh mẽ trên người hắn hoặc là bị phá hỏng, hoặc là rơi vào tay Cục An Ninh.
Sau khi Linh Huyễn phục sinh, tuy được các đồng chí trong Thần Chiếu quân nhiệt tình giúp đỡ, mua lại hai máy hồng tri chu 8pro, thậm chí còn cải tiến lên 9S+ nhưng chiến lực không bằng trước kia. Khi đôi bên mới chiến đấu, hai máy này đã bị tám máy chiến đấu của Từ Mộng Nhiên, Vương Thiên Vũ liên thủ đánh nổ.
Thêm vào, sức mạnh huyết mạch, chiến giáp, người máy chiến đấu và pháp khí của Vương Thiên Vũ đều đã được tăng thêm.
Đôi thầy trò bọn họ, thầy thì yếu đi, trò thì mạnh lên, hai người nếu thật sự chiến đấu solo, Vương Thiên Vũ đã có thể đối kháng với Linh Huyễn.
Hơn nữa ở đây còn có Từ Mộng Nhiên, một vị thần sứ lâu năm nhúng tay!
Trước khi Linh Huyễn chết lần trước mới chỉ chạm đến mức thần sứ mà thôi! Năng lực huyết mạch của hắn đã đến cấp 9 bậc đế nhưng võ đạo và sức mạnh khái niệm chưa đạt đến cấp bậc này. Điều này làm tinh thần bí pháp và huyễn thuật do Linh Huyễn thi triển bị Từ Mộng Nhiên phá giải dễ dàng.
- Lão sư, khi ngài ăn mất các sư huynh đệ chúng ta, có nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay không? A?
Theo ánh chớp lóe lên, Vương Thiên Vũ nhảy dịch chuyển ra sau lưng Linh Huyễn, một kiếm đâm đến lưng đối phương.
Hắn thấy trên thân Linh Huyễn trào máu tươi, khúc mắc, phiền muộn, uất hận trong lòng mấy chục năm nay cũng dần được giảm bớt.
Giờ trong lòng Vương Thiên Vũ thoải mái cùng cực, vô cùng thông suốt. Hắn khi bị Linh Huyễn truy sát, dù là lúc lạc quan nhất cũng không nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay, báo thù Linh Huyễn, trả hết khuất nhục, sợ hãi và lửa giận cho đối phương.
Tâm tình Linh Huyễn dần trầm lạnh. Thật ra, dưới tình huống bình thường, dù hắn không phải đối thủ của hai người này thì cũng có thể chạy trốn được. Hắn sở trường về các loại pháp môn chạy trốn, trước mỗi cuộc chiến đều chuẩn bị đường lui cẩn thận.
Vấn đề là độc tố trên đao kiếm hai người này quá đáng sợ, Linh Huyễn phải dùng đến 70% sức mạnh để áp chế kịch độc này. Dù cho như vậy, hắn cũng không thể ngăn cản chất độc này xâm nhập vào thân thể.
Độc này hẳn là đến từ Lâm Duệ, quả không hổ là sát thủ nhạc thiếu nhi, dùng độc lập nghiệp. Người này chế tạo ra độc dược tác dụng nhanh như vậy, thậm chí còn có tác dụng với cả võ giả cấp 9 – Thần Chiếu.
Keng!
Đó là kiếm của Từ Mộng Nhiên, kiếm này chém xuống đùi phải của Linh Huyễn.
Đối với võ tu cấp 9, lại chủ tu huyễn thuật như Linh Huyễn, có mất một chân hay không, cũng không ảnh hưởng lớn, thậm chí không ảnh hưởng đến độn pháp của hắn. Vấn đề là theo đùi phải rơi xuống còn có phần chiến giáp che đùi, làm chiến giáp này bắt đầu hỏng.
Linh Huyễn không khỏi hít sâu một hơi, biết không thể chần chừ được nữa. Mạng này của hắn không giữ được nữa rồi, nhất định phải giữ lại một đường hy vọng phục sinh. Chân linh của hắn đã bị thương một lần, giờ không thể bị thương tiếp được.
Toàn thân trên dưới Linh Huyễn bùng bùng bốc cháy, sau đó “Ầm!” một tiếng nổ vang.
Toàn bộ huyết nhục, xương cốt, chiến giáp đều nổ thành bột phấn, dưới áp lực bắn văng ra xa bốn phương tám hướng.
Cùng lúc đó, cương lực và sóng xung kích mạnh mẽ theo đó quét ra vài trăm mét, phá hủy toàn bộ vật chất, kiến trúc trong phạm vi này.
Vương Thiên Vũ và Từ Mộng Nhiên không thể không lùi lại né tránh sóng xung kích đến từ việc Linh Huyễn tự nổ.
Cho đến khi bột máu thịt vụn lả tả rơi xuống, đóa mây hình nấm xuất hiện, hai người mới lao qua vùng bụi mù, đến nơi Linh Huyễn vừa tự nổ.
Từ Mộng Nhiên nghiêng đầu, cười tủm tỉm nhìn Vương Thiên Vũ:
- Quả không hổ là Linh Huyễn, vô cùng tàn nhẫn với bản thân, không cho chúng ta chút cơ hội nào. Sao? Ngươi có gan cùng ta vào màn trời không?
Vương Thiên Vũ mới là cấp 8 – Thông Thiên, dù nguyên thần có thể xuất hiện trong màn trời nhưng chưa ngưng kết, diễn hóa thành chân linh. Hắn mới chỉ có “linh hồn” trong màn trời, nguyên thần hắn nếu tiến vào màn trời có thể bị ô nhiễm, lực lượng tinh thần giảm mạnh.
Đấy là chưa kể pháp khí trên người Vương Thiên Vũ cũng không thể đưa vào màn trời.
Nhưng giờ bọn họ muốn “giết” chết Linh Huyễn, thì phải vào màn trời, phá hoại chân linh của Linh Huyễn.
Vương Thiên Vũ nhịn không được bật cười:
- Ta chắc chắn phải vào. Không làm thịt được lão sư này, ta ăn không ngon, ngủ không yên.
Hắn giơ tay lên, lấy ra một tia máu trên lưỡi kiếm của mình. Vừa rồi, khi Linh Huyễn tự nổ, Vương Thiên Vũ ra sức thu thập máu huyết đối phương, để dẫn dắt hắn tìm đến chân linh Linh Huyễn.
Vương Thiên Vũ hai mắt tỏa sáng nói:
- Vừa hay, ta cũng muốn tham quan màn trời kia một chút, để giúp ta dễ lên cấp 9 – Thần Chiếu hơn!
Hắn đã trì hoãn ở cấp 8 mười mấy năm rồi.
Vương Thiên Vũ trước đó tích lũy đã sớm đủ nhưng lại không dám lên cấp, vì lão sư Linh Huyễn của hắn là bóng ma hắn chưa vượt qua được. Nhưng giờ hắn đã có nắm chắc giải quyết “bóng ma” này, dọn dẹp con đường lên cấp của hắn.
Từ Mộng Nhiên nghe vậy thì gật đầu nói:
- Yên tâm, trong màn trời có ta hỗ trợ, vấn đề không lớn.
Hắn cũng lấy ra một tia máu trên lưỡi kiếm.
Cùng lúc đó, người máy chiến đấu của Từ Mộng Nhiên bày trận xung quanh, hộ pháp cho hai người bọn họ.
Chiến long của Từ Mộng Nhiên ẩn thân nơi xa cũng bắt đầu thi triển thuật pháp. Hắn giống với Vương Thiên Vũ, hiện tại chiến lực bản thể mạnh hơn. Khi chiến đấu, chiến long thi triển pháp thuật, bản thể cận chiến, người máy chiến đấu phụ trách hỗ trợ hỏa lực từ xa.
Giây lát đó, Từ Mộng Nhiên cảm giác linh hồn mình như vụt lên. Mượn nhờ hai thực trang chính: thần thông thiên trụ và thông thiên thần đài, ý thức của Từ Mộng Nhiên đã tiến vào màn trời.
Khi hắn mở to mắt ra nhìn thì không gian không phải tối tăm hư vô như thường thấy.
Lần này, Từ Mộng Nhiên thấy một chùm sáng như mặt trời chiếu rọi, chiếu sáng vùng màn trời này như ban ngày.
Từ Mộng Nhiên không khỏi thống khổ kêu rên, bản năng muốn thu lại thần niệm, rút khỏi nơi này. Trong lòng của hắn thầm ca thán với vận khí kẻm cỏi lần này, vừa tiến vào màn trời đã gặp chuyện đáng sợ như này! Ánh sáng kia chiếu đến sức mạnh khái niệm quá mạnh mẽ, ít nhất cũng là chuẩn Vực Sâu! Không đúng, là Thần mới đúng!
Vị Thần này đang dùng thần lực vô biên của mình chiếu rọi một vùng hư không trong màn trời.
Từ Mộng Nhiên lo lắng cho Vương Thiên Vũ hơn cả, tên kia còn chưa tụ lại chân linh, lần này không chết thì cũng trọng thương.
Nhưng rồi Từ Mộng Nhiên lập tức cảm giác được không đúng, cường độ ánh sáng, phương hướng này, rất giống với khi Minh Vương bùng phát ánh sáng. Chẳng lẽ là Minh Vương?
Để hắn kinh ngạc là ánh sáng chiếu đến hắn đang dần ôn hòa hơn, để cảm giác đau nhói trên hồn thể của hắn đang nhanh chóng giảm bớt.
- Đây là?
Từ Mộng Nhiên biết là không thể nhìn vào Thần nhưng vẫn nhịn không được nhìn về hướng ánh sáng kia. Vừa nhìn, hắn lập tức sững người, tâm tình trào dâng.
Từ Mộng Nhiên nhìn thấy Lâm Duệ, là Lâm Duệ đứng ở trung tâm ánh sáng, toàn thân tỏa ra ánh sáng bạch kim rực rỡ, vô cùng huy hoàng chói mắt. Nên vị Thần này chính là Lâm Duệ?
Ầm!
Chốc lát này, đôi mắt chân linh của Từ Mộng Nhiên nổ tung. Hắn không chịu được thần lực xung kích, còn làm nguyên thần trọng thương.
Lúc này, Lâm Duệ dùng ánh mắt mỉa mai nhìn Thái Tông Đại Ngụy đang ra sức giãy dụa, kêu gào thảm thiết trước mặt. Hắn cười lạnh nói:
- Ngươi đã thấy nền tảng của ta, giờ hài lòng chưa?
Lòng hiếu kỳ có thể hại chết mèo. Nháy mắt sau đó, chân linh Ngụy Cảnh Đồng bốc lên ngọn thánh hỏa trắng nõn thiêu đốt. Nhưng lần này là sức mạnh khái niệm thanh tịnh 100%, đang thiêu đốt toàn bộ chân linh của đối phương!
Lúc này, ở cách Từ Mộng Nhiên không xa, chân linh của Linh Huyễn cũng thấy cảnh này, tâm linh của hắn tràn dâng hồi hộp và tuyệt vọng. Hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao mình lại chết ở căn cứ số 9!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 56 |