Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nước Rất Sâu.

Tiểu thuyết gốc · 1095 chữ

Sau khi Nguyễn Duy hoàn thành Tiểu Chu Thiên, Trần Minh Cẩn dặn dò cậu một hồi liền rời đi. Bây giờ cũng không thể dạy cái gì chờ đợi cậu luyện ra nội lực lại nói tiếp.

Nguyễn Duy khắc này vẫn tiếp tục vận chuyển chu thiên chỉ là tốc độ cũng không nhanh khoảng cách có nội lực còn có một đoạn dài. Dù vậy, cũng không thể trách móc gì, tiếp xúc Võ Đạo mới hơn vài tiếng thôi.

'Hệ thống ta sử dụng Đạo Thủy có thể tăng nhanh tốc độ sao.'

'Có thể'

'Vậy liền sử dụng, ta không thể chờ luyện ra nội lực.'

Một bình dược tề nằm trên tay Nguyễn Duy.

'Hệ thống, uống vẫn là tắm.'

'Đề nghị ký chủ dùng làm nước tắm. Khi đó Đạo khí sẽ bị hao tổn, nhưng tỏ ra mình rất sang giàu.'

'...'

'Còn muốn hố ta. Nằm mơ đi thôi.'

Nguyễn Duy mở bình liền uống, không nghĩ ngợi. Một cổ ấm áp lưu lan truyền đi khắp cơ thể, vô cùng ôn nhu cũng không gây đau đớn, có thể sẽ bị nghiện.

Không tiếp tục chần chừ, Nguyễn Duy liền ngồi xuống vận chuyển chu thiên.

Từng Đạo khí mờ mờ lượn lờ xung quanh cậu. 1 tiểu chu thiên, 2 tiểu chu thiên, 3 tiểu chu thiên...

Một lần ngồi xuống liền là 4 tiếng đồng hồ, cậu bị đói bụng cắt ngang. Tác dụng của Đạo Thủy cũng hết, nên đi ăn tối.

Ngồi trên bàn ăn được người hầu phục vụ, Nguyễn Duy ăn cực kỳ thoại mái. Có lẽ do tu luyện nên lượng đồ ăn càng nhiều.

Một ngày tu luyện của cậu liền có thu hoạch to lớn, dù chưa luyện ra nội lực nhưng cũng gần được một nữa chặng đường, cái này là nhờ công lao của Đạo Thủy, nếu không vẫn không biết đến khi nào mới tới được bước này.

Cậu nghĩ muốn mua thêm một bình sài chơi, nhưng khổ là không có tiền, nghèo khó mặt hàng nha.

Cũng không than vãn gì nhiều, tu luyện bình thường cũng rất tốt, rất sảng khoái. Có lẽ thật có thể tu luyện nghiện, thảo nào những người trong tiểu thuyết lại có thể bế quan 100 năm 1000 năm.

Hôm sau. Nguyễn Duy định tu luyện suốt đêm nhưng mà không thể chống lại cơn buồn ngủ, có lẽ đợi khi nào tu luyện có thành tựu mới có thể không cần ngủ. Đối với cậu bây giờ là vẫn còn sớm lắm.

Tu luyện một chút buổi sáng, Nguyễn Duy liền đi đến Quốc Thư xem sách, rồi lại lên mạng cập nhật thông tin. Làm người hai đời Nguyễn Duy biết tri thức là vô cùng quan trọng.

Quả trời không phụ người có tâm. Trong thời gian lên mạng cậu phát hiện, không có một ghi chép nào về sự tồn tại của 'Ma Quật'. Điều này chứng tỏ, triều đình cũng không cho thường dân biết về 'Ma Quật', có lẽ là sợ gây ra rối loạn, có lẽ lý do khác. Nguyễn Duy nghĩ mình cần thêm thông tin.

Trưa hôm đó, Trần Minh Cẩn quay trở lại. Dù thật không có gì để dạy tiếp ít nhất là cho đến khi Nguyễn Duy tu luyện ra nội lực. Nhưng kinh nghiệm của một cường giả là rất trân quý, Nguyễn Duy thấy cậu thu hoạch vô cùng khá. Tốc độ tu luyện lại đề cao, không cần phải đi đường vòng.

Nhân tiện dịp này Nguyễn Duy liền hỏi một chút Trần Minh Cẩn về ngoại giới, vì sao không có ghi chép nào về 'Ma Quật'.

Trần Minh Cẩn nghe câu hỏi cũng dừng lại một chút. Vị này Điện Hạ tỏ trầm ổn cẩn trọng hơn so với lứa tuổi đó là y có thể nhìn ở trong mắt. Có lẽ mọi đứa bé của hoàng tộc đều là như vậy sao.

"Điện Hạ, thế giới có một cơ cấu là Liên Hợp Quốc. Và các nước quyết định không thể công bố 'Ma Quật' chuyện này ra thế giới."

"Nhưng là 'Ma Quật' niên đại rất lâu, Liên Hợp Quốc làm sao có thể che dấu hết tai mắt được."

"Đúng là 'Ma Quật' niên đại xa xưa, nhưng Liên Hợp Quốc có niên đại không kém."

'Niên đại không kém ? Đùa cái gì vậy, khi dễ ta không đọc sách sao. Cái ngày tổ chức mới có vài vài chục tuổi ra mặt nha.'

Thấy vẻ mặt của Nguyễn Duy, Trần Minh Cẩn liền nói : " Thật ra Liên Hợp Quốc ta nói không phải cái ngài thấy trên sách, mà là tổ chức tiền nhiệm của nó, một tổ chức cực kỳ cổ lão. Còn tổ chức như thế nào ta liền không biết rõ."

Trán Nguyễn Duy có chút nhíu chặt. 'Tại sao càng nghe, tìm hiểu thông tin. Càng hỏi thì lại xuất hiện thêm nhiều câu hỏi hóc búa khác. Thế giới này nước rất sâu nha. Còn có 'Ma Quật' vậy nước liền sâu gấp đôi rồi.'

"Những này không phải thứ bây giờ Điện Hạ cần biết." Trần Minh Cẩn sở dĩ nói ra cũng là vì thân phận của đối phương, cái này thân phận sớm muộn gì cũng sẽ tiếp xúc những chuyện được giấu sâu của nhân loại cao tầng. Xem như chỉ điểm sớm một ít.

Tiếp tục nói vài câu Trần Minh Cẩn liền đi. Y cũng không có quá nhiều thời gian rỗi.

Sau khi lần nữa đổi mới nhận thức của mình, Nguyễn Duy liền không có lười biếng. Thực lực và tri thức là thứ cậu muốn theo đuổi ngay bây giờ, không thể chết vì yếu cũng không thể chết vì ngu được.

Nguyễn Duy liền ra sức luyện công, đọc sách, luyện công lại đọc sách qua ngày. Như một cái khổ tu tăng sĩ, có điều với thân thể của đứa bé 15 tuổi làm cho người không đành lòng nhìn thẳng.

Cuộc sống trôi qua nhanh chóng cũng cực kỳ phong phú. Với tư chất tạm được (Tự cho mình là), cậu liền tỏ ra thêm khắc khổ. Ở ngoài những thiên kiêu biết bao đáng sợ nha, tu luyện, tu luyện.

Rất nhanh liền trôi qua một tháng.

Nguyễn Duy khoảng cách luyện ra nội lực chỉ còn một bước nữa. Cậu sắp chính thức trở thành một cái tam lưu cao thủ.

Bạn đang đọc Nhân Sinh Trường Ký. sáng tác bởi thedeathneverdie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thedeathneverdie
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.