Lăng Tử Thần (Phần Đệm)
PS: 7 Chương đầu là phần đệm, bạn có thể bỏ qua luôn hoặc tiếp tục đọc nếu muốn nắm bắt thêm nhiều thông tin hơn.
--
Trong vũ trụ xa xôi, nơi chỉ có những ngôi sao sáng chói và khoảng không vô tận, có một chiếc tàu không gian khổng lồ đang tiến lên phía trước với tốc độ vô cùng nhanh. Chiếc tàu dài và rộng gần ngàn mét, lớp vỏ kim loại chắc chắn phản chiếu ánh sáng từ các ngôi sao. Dọc thân tàu là những khẩu pháo cỡ lớn, có thể bắn hạ bất kỳ trở ngại nào xuất hiện trên đường. Đây là phi thuyền của gia tộc họ Lăng, vừa trở về từ một hành tinh khoáng mạch cấp 4. Dẫn đầu đội thuyền là thiếu chủ của gia tộc này.
Bên trong tàu, thiếu chủ của gia tộc họ Lăng, Lăng Tử Thần, đứng giữa khoang điều khiển. Hắn có mái tóc đen ngắn, đôi mắt bạc sắc lạnh, và mặc một bộ cơ giáp màu đen bóng loáng. Hắn đang dựa vào hình chiếu trong tàu để nắm bắt đường đi và không gian xung quanh. Xung quanh hắn là bốn người điều khiển thuyền và vài nhân viên lặt vặt khác, tất cả đều mặc những bộ cơ giáp tỉ mỉ như của Lăng Tử Thần.
“Thiếu gia, chúng ta đã rời khỏi lãnh địa của tinh vực Thái Vi được năm giờ. Hiện tại đang ở trong khu vực loạn tinh, cần ít nhất nửa ngày nữa mới có thể quay về tinh vực Vạn La của gia tộc chúng ta,” một người đàn ông trung niên đứng ở mé phải cách Lăng Tử Thần vài mét, nói. Hắn là Lăng Không Giao, một thành viên của Lăng gia.
Đứng trên đài cao, Lăng Tử Thần híp mắt khi nghe Lăng Không Giao nói, hắn chỉ khẽ gật đầu rồi “Ừm,” một tiếng, sau đó hỏi: “Thế lần này, tổng lượng thu hoạch khoáng thạch của chúng ta như thế nào, đã tính toán ra chưa?”
“Đã tính xong rồi thưa thiếu chủ, lần này lượng thu hoạch rất tốt, ước tính hơn mười ngàn tấn khoáng thạch cấp bốn, gần một triệu tấn khoáng thạch cấp ba, còn khoáng thạch cấp hai và một thì nhiều không đếm xuể. Nếu trừ đi các chi phí, chuyến đi này đã lời khoảng 100 triệu thần uyên tệ,” Lăng Không Giao lướt tay sang một tấm bảng thống kê, hưng phấn nói với Lăng Tử Thần.
“Ừm, thu hoạch rất khá, đã rất lâu chưa có chuyến đi nào thu hoạch nhiều như vậy. Khi về ta sẽ đề nghị tăng thưởng cho các người,” Lăng Tử Thần khẽ gật đầu, hài lòng nói.
Ngữ điệu có vẻ nhẹ nhàng, nhưng tiếng nói rõ ràng khiến mọi người trong khoang nghe thấy. Cả đám hứng khởi, miệng lớn hô to: “Cảm tạ thiếu chủ.”
Đối với sự hưng phấn của họ, Lăng Tử Thần không thấy lạ, cảnh này hắn đã quen thuộc. Để đám người dưới mình siêng năng làm việc thì cũng phải có chút chỗ tốt.
Tiếp tục nhắm mắt lại, hắn vẫn đứng yên. Trên tàu không gian nhàm chán, không có việc gì làm và linh khí rất loãng. Đối với một cường giả cấp Hằng Tinh như hắn, ngồi xuống hấp thụ còn chậm hơn việc cơ thể tự động thu hút linh khí.
Trong suốt quãng thời gian trên tàu, hắn suy tư về những thần thông và tuyệt kỹ chiến đấu của bản thân. Sinh ra trong một gia tộc cỡ vừa như Lăng gia, hắn khắc sâu suy nghĩ về câu “Mạnh được yếu thua.”
Mặc dù không xếp chót trong kim tự tháp của vũ trụ, nhưng có nhiều gia tộc mạnh hơn Lăng gia rất nhiều, nên nhiều lần, Lăng gia dù không muốn cũng phải thuận theo bề trên - những kẻ có thực lực mạnh hơn.
Đối mặt với sự bất lực vì sức mạnh yếu là điều không ai muốn, nên hắn luôn nỗ lực từng ngày, từng phút giây. Suy nghĩ sâu dần, thời gian trôi qua nhanh. Khi mở mắt ra, hắn nghe thấy một người điều khiển thuyền nói: “Thiếu chủ, chúng ta sắp rời khỏi khu vực loạn tinh, chuẩn bị tiến vào Vạn La tinh vực.”
Vừa nghe, hắn vừa chú ý về phía trước. Tốc độ cao khiến cảnh vật trôi qua nhanh, nhưng với thị lực của hắn, mọi thứ vẫn rõ ràng. Phía trước là vô số ngôi sao và hành tinh nằm phân tán khắp nơi, trái ngược với khu vực loạn tinh. Khu loạn tinh trong vũ trụ cực kỳ hỗn loạn, là nơi thường xuyên phải đối mặt với bão không gian và các loài tinh thú hoành hành. Đồng thời, khu vực loạn tinh cũng là mồ chôn của những hành tinh và những ngôi sao đã chết.
Còn Vạn La tinh vực, là một trong số vô vàn tinh vực khác của Vũ Trụ, an toàn hơn khu vực loạn tinh rất nhiều. Hiếm khi xảy ra bão không gian hay tinh thú tập kích. Gia tộc của hắn, Lăng gia, là một trong những thế lực đứng đầu của tinh vực Vạn La này, khởi nguồn từ hàng chục ngàn năm trước.
Mặc dù nghe có vẻ chục ngàn năm là ngắn so với vũ trụ, nhưng rất hiếm có thế lực nào tồn tại được quá lâu. Kẻ địch, thiên tai, tinh thú, hay chính những người trong nhà, rất nhiều nguyên nhân có thể khiến một thế lực suy vong.
“Sắp đến vách ngăn của tinh vực Vạn La, mau điều khiển năng lượng để ngưng tụ khiên chắn,” Lăng Tử Thần thấy khoảng cách đã đủ, ra lệnh cho đám người trong khoang lái.
“Đã rõ thưa thiếu chủ!” Cả đám cùng đáp, sau đó bốn người điều khiển tàu đồng loạt nhấn mạnh vào một cái nút màu đỏ ở góc trên cùng mỗi chỗ điều khiển.
Ngay lập tức, bên ngoài con tàu xuất hiện một vòng năng lượng trong suốt cực lớn, bao phủ trọn vẹn từ đầu tàu đến đuôi tàu. Khi vượt qua vách ngăn của tinh vực, tàu sẽ va chạm với nhiều thiên thạch lớn. Mặc dù không thể phá hủy tàu, nhưng một số tổn hại vẫn sẽ có. Dù tổn hại nhỏ cũng có thể gây ra vô số rắc rối. Trong không gian hiếm có nơi có thể tu sửa tàu, trừ khi trở về gia tộc.
Hơn nữa, với một đoàn người và một tàu hư hại, rất dễ lọt vào tầm ngắm của đám tinh tặc - những kẻ giết người cướp tư nguyên để sinh tồn trong không gian. Đặc điểm của chúng là không mạnh, nhưng bám dai như đỉa. Một khi bị chúng đưa vào tầm ngắm, đa số là không chết không thôi.
Mặc dù nói dài dòng, nhưng nãy giờ tàu vẫn đang tiến lên với tốc độ vô cùng nhanh. Trong không gian, tàu không nghe thấy âm thanh, nhưng nếu có người ở dưới thân tàu lúc đang di chuyển, nhất định sẽ bị tiếng xé gió làm đau màng nhĩ, cho dù đó có là võ giả cấp Hành Tinh.
Đang đi, bỗng dưng âm thanh “Oành! Oành!” của tiếng nổ vang lên, theo sau đó là chiếc tàu rung lắc với tần suất nhẹ. Lăng Tử Thần vừa mới nhắm mắt lại, bỗng nghe thấy tiếng nổ và cảm nhận được sự rung lắc. Hắn nhíu mày, nói: “Đã xảy ra việc gì?”
Ngay khi hắn vừa dứt lời, đèn trong khoang điều khiển đã chuyển sang màu đỏ, bắt đầu chớp nháy, theo sau đó là âm thanh báo động vang lên.
“Là báo động tấn công! Rất có thể chúng ta đã bị tập kích, nhưng hiện tại chưa xác định được vị trí kẻ địch,” Lăng Không Giao từ xa lên tiếng, giọng gấp gáp. Hắn nhanh tay chiếu lên màn hình máy quét.
Trước mặt Lăng Tử Thần và mọi người là một đốm trắng ở chính giữa màn hình, đánh dấu vị trí của con tàu không gian. Bên phải đốm trắng xuất hiện một đường chéo dài màu đỏ, chỉ ra hướng tấn công vừa rồi của kẻ địch.
“Giảm tốc độ, tiếp tục quét hình! Trước khi loại bỏ kẻ địch, không được tiến vào vách ngăn tinh vực!” Lăng Tử Thần ra lệnh.
Nhận lệnh, các điều khiển viên nhanh chóng giảm tốc độ con tàu, đồng thời toàn diện khởi động máy quét hình, rà soát xung quanh.
“Chúng ở phía Tây Bắc, cách tàu khoảng 1000 dặm!” Lăng Không Giao vừa thấy chấm đỏ trên máy quét đã lập tức hô lớn.
Lăng Tử Thần và những người khác cũng thấy chấm đỏ đó. Ngay lập tức, Lăng Tử Thần ra lệnh: “Mau! Chiếu hình về phía Tây Bắc cách chúng ta 1000 dặm.”
Mệnh lệnh được chấp hành ngay tức khắc. Trên màn hình hiện lên hình ảnh một tàu không gian lớn. Khác với màu đen nhánh của lớp vỏ tàu Lăng Tử Thần, con tàu kia có màu đỏ như máu, kích thước tương đối lớn nhưng vẫn nhỏ hơn tàu của đoàn Lăng Tử Thần.
“Là tinh tặc!” Lăng Tử Thần nhíu mày, gằn giọng.
Đăng bởi | phamduckim |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 2 |